Chương 1062: Tốc độ trốn chết của anh chậm quá!
Chương 1062: Tốc độ trốn chết của anh chậm quá!Chương 1062: Tốc độ trốn chết của anh chậm quá!
Tất cả mọi thứ bố trí trong phòng đều từ công nghệ cao 5d của Vân Tiểu Soái. Thái tử Dịch Hàn bên canh Tiêu Dương chẳng qua chỉ là một hình chiếu rất giống thật mà thôi. Từ một khắc khi bước ra khỏi cửa phòng, Tiêu Dương và Vân Tiểu Soái đã bắt đầu diễn kịch, đuổi đám người Giát Giát đi. Mà hắn và Vân Tiểu Soái cũng kề vai sát cánh rời khỏi khu nhà...
Bọn họ đi một vòng liền trở lại cửa sổ, quả nhiên đúng như dự đoán, đối phương thật sự còn có đồng bọn.
Mặc dù người mặc áo bạc thần bí bị quy tắc thần linh xóa sổ nhưng tờ giấy thần bí y cầm trong tay và hình ảnh ánh mắt tràn ngập khát máu vẫn không ngừng lóe lên trong đầu Tiêu Dương. Hắn không thể không lo lắng... Còn có thể có đợt ám sát tiếp theo hay không?
Nếu có thì nên phòng bị thế nào?
Đây là vấn đề Tiêu Dương phải đối mặt, vẻ mặt trịnh trọng, băn khoăn đối sách...
Đột nhiên, theo tiềm thức Tiêu Dương giơ tay gõ đầu mình:
- Sao tôi lại quên chuyện này nhỉ.
Trong đầu Tiêu Dương hiện lên bốn chữ... Thiền Dực Bảo Y!I
Tiếng chém vỡ giường âm ầm vừa rồi khiến mọi người bừng tỉnh, nhanh chóng chạy tới, đẩy cửa lại thấy Tiêu Dương đang đứng cạnh thái tử Dịch Hàn lở lửng trên không, không nén nổi sửng sốt.
Dịch Quân Nhi đi tới, muốn nắm tay thái tử Dịch Hàn nhưng lại chụp vào không khí, không nén nổi ngạc nhiên. Cô đưa tay ra dò xét một lần nữa, lại phát hiện ra đó chỉ là một bóng hình hư ảo.
Chỉ cần có Thiên Dực Bảo Y nhận chủ, có gặp phải tình huống như thái tử Dịch Hàn hôm nay, loại bảo y này vẫn tự động bảo vệ chủ. Chỉ cần không phải công kích cường đại mang tính hủy diệt, nhất định nó có thể ngăn cản hai giây.
- Anhl
Trong tay mình đã nắm giữ lá chắn vô cùng chắn chắn này.
- Ngày mai mọi người có thể gặp anh ấy, hơn nữa cũng không có gì đáng ngại.
Trong mộ chư thần, mình cũng không phải chỉ nhận được có một bộ thân binh nhận chủ Thiên Dực Bảo Y hôm trước đưa cho Bạch Húc Húc, mà là tới cả trăm bộ.
- Dịch Hàn đang ở một nơi rất an toàn.
Trong nháy mắt, Tiêu Dương đã quyết định. Vì đảm bảo an toàn cho người bên mình, mình cũng nên tiếp tục phát bảo vật lần nữa... Mỗi người một bộ Thiền Dực Bảo Y.
Đây là bảo vật xa xỉ, người có loại thần binh nhận chủ loại hình phòng ngự tuyệt đối là lông phương sừng lân.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Cậu tôi càng tin tưởng dưới tác dụng của Sinh Cơ thủy của mình, vết thương trên ngực Dịch Hàn sẽ khép lại rất nhanh.
Một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền đến. Mấy bóng người đẩy cửa tiến vào.
Trái tim Dịch Quân Nhi mới thả lỏng một chút. Vân Tiểu Soái nói.
Vân Tiểu Soái phi thường tự tin.
Mọi người đều kinh hãi.
Tiêu Dương ra hiệu cho Cao Cáo Chấn đóng cửa phòng lại, lập tức hạ giọng nói:
Tiêu Dương không thừa nước đục thả câu nữa, đưa luôn Thiền Dực Bảo Y ra.
La Thiên đưa mắt nhìn chiếc giường bị chém làm hai, trong lòng hơi sợ hãi, hỏi một tiếng.
Nếu không phải như thế, tên nhãi rất khó tưởng tượng ra tại sao bảo vật trong tay Tiêu Dương lại đưa ra nhiều một cách "rẻ mạt" như vậy.
- Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?
- Khẳng định lại không có phần của em rồi.
Trên thực tế, sau hành trình của Tiêu Dương vào phần mộ chư thần, thần binh nhận chủ trong tay Tiêu Dương chẳng khác gì củ cái trắng!
Đây là thần binh nhận chủ mà. Sao trong tay lão đại lại nhiều như củ cải trắng thế?
- Đây cũng là chuyện tôi muốn nói với mọi người.
Bạch Húc Húc phát ra tiếng kêu kinh ngạc đầu tiên. Đương nhiên gã nhận ra tấm bảo y này đúng là giống hệt thứ mình mặc trên người.
Trợn mắt há mồm nhìn Tiêu Dương, gã nói:
- Lão đại... Anh... Chẳng lẽ thật sự anh vào núi bảo vật về à?
- Tin rằng tất cả mọi người đều có thể đoán ra, vừa rồi trong gian phòng này lại xảy ra một lân ám sát.
- Trong hai giây giữa thành trì đủ để ra một đòn trí mạng với bất cứ người nào không phòng bị trong thành trì rồi. Bởi vậy mặc kệ sát thủ ẩn ở một nơi bí mật kia có lai lịch gì, cho dù chúng có mục đích gì, chúng ta cũng đều phải đê phòng thêm một bước.
Tiêu Dương vươn hai ngón tay ra, phe phẩy, tiện đà nói:
- Đây là một thế lực thần bí. Thủ đoạn ám sát của bọn chúng có thể giấu diếm quy tắc thần linh trong thành trì... Hai giây.
Bạch Húc Húc nổi giận, ánh mắt nhìn Tiêu Dương ai oán. Nếu Tiêu Dương phát bảo vật khác, ví dụ linh đan diệu dược thì nhất định ít nhất gã cũng phải đòi một phần. Nhưng Thiền Dực Bảo Y... Cuối cùng mình cũng không thể mặc tới hai bộ được. Thế đúng là quá phí của trời.
Trên người Giát Giát đã có Kim Thiền Cà Sa, đương nhiên cũng không cần Thiền Dực Bảo Y.
Ngoài ra thì những người khác đều được một bộ. Cầm trong tay Thiền Dực Bảo Y mỏng như cánh ve kia, ánh mắt mọi người đều không nhịn nổi ngẩn ra nhìn Tiêu Dương...
Biến mất bốn tháng, rốt cục Tiêu Dương đã gặp phải chuyện gì rồi?
Sợ rằng bọn họ rất khó tưởng tượng nổi Tiêu Dương đã trải qua quá trình phàm nhân thành thần, hóa Tuyết Thần Đằng ở Thần Linh Đệ Tam Cảnh, hoàn thành một lần lột xác không thể tưởng tượng nổi. Tất cả mọi chuyện như vậy lại xảy ra trong vòng mấy tháng ngắn ngủi...
Vân Tiểu Soái khéo lóe từ chối ý tốt của Tiêu Dương, tỏ vẻ cậu cũng có bảo vật bảo vệ tính mạng rồi. Tiêu Dương cũng không bất ngờ. Từ hòm thuốc thoạt nhìn rất bình thường mà cậu ta mang theo cùng thực lực mạnh mẽ nhưng vẫn luôn khiêm tốn, Tiêu Dương có thể phỏng đoán được, lai lịch Vân Tiểu Soái sẽ không đơn giản.
Rất nhanh, rất cả mọi người đều nhận chủ Thiên Dực Bảo Y thành công.
Đêm nay đối với không ít người Thủy Đan Thành đều là một đêm không ngủ.
Tin tức thứ nhất đánh sâu vào tận linh hồn nhiều người, khiếp tiếng hô kinh ngạc nổi lên bốn phía.
Đi ngang qua đường, lúc này trên lôi đài có hai người đang kịch chiến... Địa phương thiên tài tụ tập, chiến đấu không có thời khắc nào ngừng. Đại bộ phận người vây quanh dưới lôi đài đều đang lớn tiếng cổ vũ.
Đám người mấy ngày trước chứng kiến Tiêu Dương đặt lôi đài, từ lúc thung lũng lớn xảy ra tai kiếp người thì chết, kẻ bị thương, kẻ trốn hết. Dọc đường đi cũng không có ai nhận ra trong nhóm người kia lại có một vị quái tài Tiêu Dương uy danh hiển hách.
Thịnh hội như vậy, hơn nữa gần ngay trước mắt, ai cũng không muốn bỏ qua.
Mọi người cùng đi theo đại đa số người đi về hướng thung lũng lớn...
- Đã không còn gì đáng ngại rồi.
Dịch Quân Nhi ân cần hỏi.
xkkkx .
Tin tức thật thật giả giả truyền đi như không biết mệt mỏi. Cuối cùng hai mắt của mọi người vẫn hướng về phía thung lũng lớn.
Những tin tức còn lại không biết thật hay giả, nhưng nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê trong thung lũng lón có Thần hài xuất hiện tuyệt đối là chân thật.
Lực hấp dẫn của Thần hài vượt xa Luân Hồi Thạch.
Sáng sớm hôm sau, không ít người nóng lòng tìm vận may đều rời Thủy Đan Thành, chạy tới thung lũng lớn. Bọn họ đều muốn đến gần phạm vi thung lũng một chút, có lẽ có cơ hội thừa lúc loạn mà vọt vào.
Đoàn người Tiêu Dương cũng xuất phát!
Mỗi người một con tuấn mã, bước ra khỏi Thủy Đan Thành. Thái tử Dịch Hàn cũng ở trong đó.
Lúc này sắc mặt gã lộ vẻ hơi tái nhợt, hiển nhiên là bởi một đao tối qua gây mất máu quá nhiều. Chẳng qua có hai thần y thiên tài vượt thời không như Tiêu Dương và Vân Tiểu Soái hợp sức, đêm qua thái tử Dịch Hàn còn hấp hối nay đã hồi phục thần tốc. Gã cũng không phụ lòng tốt của Tiêu Dương, lúc này trên người cũng đã mặt Thiền Dực Bảo Y.
- Anh, anh cảm thấy sao rồi?
xkkkx
- Tin tức chấn động! Đệ đệ Xích Đỉnh Thiên của thiên tài Xích Lượng Thiên thuộc Tam Xích Thần Minh Điện bị quái tài Tiêu Dương đánh bại, bỏ chạy trối chết. Chậc chậc... Chuyện này có thể đã tới sự trả thù điên cuồng của Tam Xích Thần Minh Điện hay không? Hoặc Xích Lượng Thiên có hiện thân trấn áp quái tài Tiêu Dương không?
- Tin tức mới nhất, trong Thủy Đan Thành xuất hiện sự kiến ám sát thần bí, dẫn tới một cơn khủng hoảng. Từ bao giờ ngay cả thành trì cũng trở nên không an toàn rồi? Xem ra không có chỗ nào tại Thiên Tài Thí Luyện Địa là an ổn cả.
- Đông đảo con nối dõi của thần linh tập hợp, ha ha, đây không phải là Chiến dịch chư thần dạng nhỏ à! Ai có thể cười lúc cuối cùng đây? - Chưa có con số thống kê chính xác nhưng đã có mười mấy thế lực thần linh xuất hiện. Hỏa Mâu trong Hỏa Thần Sơn Thất Tử bỏ mình. Hỏa Huyễn trọng thượng, ngũ tử còn lại đều tới cả! Bọn họ muốn bảo vệ tôn nghiêm trong địa bàn của mình! Thiên Vương Thần Tháp cũng không chịu yếu thế. Doanh Hoàng Thần Điện nhìn chằm chằm. Còn cả Tam Xích Thần Minh Điện được xưng là đệ nhất tiên môn cũng có con nối dõi của thần linh cường dại đi tới rồi! Đây là tình huống náo nhiệt chưa từng có tại Thần Linh Đệ Tứ Cảnh!
- Thung lũng lớn lại xảy ra bạo động, ác thú Hỏa Tê hí rống không ngừng, khuếch trương phạm vi chúng chiếm lĩnh ra thêm mười dặm.
Tiêu Dương ra hiệu cho mọi người dừng lại nghỉ tạm, đôi mắt quay đầu lại nhìn thoáng qua đầy thâm ý, lập tức xuống ngựa.
Thái tử Dịch Hàn khoanh chân điều tức, mau chóng khôi phục thân thể mình. Nếu mọi người đã quyết định đi tới thung lũng lớn, vậy nhất định sẽ có đại chiến. Thực lực của thái tử Dịch Hàn trong đoàn người sẽ có tác dụng không thể thiếu.
Sau khi trải qua lần ám sát tối qua, ngược lại thái tử Dịch Hàn đã nhận ra rất nhiều, không bướng bỉnh một mình rời đi nữa, đi theo đoàn người Tiêu Dương cùng chỉnh chiến thung lũng lớn.
- Anh Dịch, nói không chừng chúng ta còn có thể cùng thi tài như ở Tử Vong Cốc tại Mỹ đấy.
Tiêu Dương mỉm cười.
Bình tâm mà nói, thái tử Dịch Hàn tuyệt đối không hy vọng lại thi đấu như thế nữa, quá bắt nạt người khác rồi. Gã nhớ rất rõ ràng lúc đó Tiêu Dương vô liêm sỉ vô cùng, bỏ chạy trước, để mình ở lại chặn địch...
- Đại ca, sao thế? Còn đang suy nghĩ về người áo bạc thần bí kia à?
Tiêu Dương nghiêng mặt nhìn La Thiên.
Sáng sớm hôm nay, sau khi thái tử Dịch Hàn tỉnh dậy đã kể lại chuyện mình chứng kiến tại sa mạc lớn cho đám người Tiêu Dương, cũng đề cập đến chuyến hơn hai trăm cánh cửa thần linh đồng thời mở ra. Chuyện này khiến cả Tiêu Dương cũng chấn kinh. Điều này có ý nghĩa tuyệt đối là thế lực đám người áo bạc kia tại Địa Cầu đã đến mức kinh khủng rồi!
Quan trọng hơn là bọn chúng đều ẩn trong chỗ tối.
- Những năm gần đây, mười tám Hộ Long thế gia cũng thường xuyên truyền tin là có đệ tử bị người áo bạc thần bí ám sát.
La Thiên mở miệng, Tiêu Dương liên nghĩ tới chuyện trải qua ở Tam Giác Vàng, không khỏi gật đầu.
- Rốt cuộc đám người thần bí cường đại này đến từ phương nào? Mục đích của bọn họ là gì? Từ việc bọn họ đuổi giết Dịch Hàn thì hiển nhiên bọn họ không muốn trụ sở bí mật tại sa mạc lớn kia bị tiết lộ ra ngoài...
- Đến lúc đó trở lại điều tra, chẳng phải sẽ biết sao.
Lúc này Tiêu Dương càng cảm thấy hứng thú hơn, nhìn một đám tuấn mã vội vàng chạy từ xa xa tới...
Gió lớn nổi lên, tuấn mã phi nhanh trên thảo nguyên. Mười mấy con tuấn mã phi như bay về phía trước, ánh mắt nhìn tám hướng.
Đúng là đoàn người của công chúa Thương Y đến từ Doanh Hoàng Thần Điện!
Khi ánh mắt nhìn thấy đám người Tiêu Dương, mọi người trong đoàn công chúa Thương Y đều lộ vẻ lạnh lẽo. Dưới sự chỉ huy của công chúa Thương Y, bọn họ giục ngựa chạy tới, đồng thời khí thế ngập trời bao trùm lại. Dường như bọn họ muốn dùng khí thế của mình nghiền ép luôn đám người Tiêu Dương vậy.
Tuấn mã hí vang, dừng lại phía trước đám người Tiêu Dương không tới mười thước.
Công chúa Thương Y vung mạnh tay lên. Một số tuấn mã liền chạy sang hai bên, vây quanh đám người Tiêu Dương lại.
Ngồi trên cao nhìn xuống, công chúa Thương Y cười:
- Tốc độ trốn chết của anh chậm thật!
xkk&