Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1075 - Chương 1082: Tự Vấn Lương Tâm. Tiểu Tiên Kiếp

Chương 1082: Tự vấn lương tâm. Tiểu tiên kiếp Chương 1082: Tự vấn lương tâm. Tiểu tiên kiếpChương 1082: Tự vấn lương tâm. Tiểu tiên kiếp

Đàn ông không phải là không rơi nước mắt, chỉ là chưa đến lúc mà thôi.

Hai hàng lệ từ khóe mắt Tiêu Dương rơi xuống, chấn động mọi người. Bọn họ đều không tưởng tượng được rốt cuộc Tiêu Dương đã phải chịu sự dày vò như thế nào.

- Lão đại đã tìm được phần trí nhớ đã bị mất?

Giát Giát thì thào.

Hoa rơi đầy đất, thân ảnh Tiêu Dương đứng sừng sững trong biển hoa, thanh âm bi thương:

- Nàng đã trở về, nàng đã trở về, nàng đã trở vê...

Thân hình thon dài của hắn đang run rẩy.

Hắn đã nhớ.

Trong lòng Tiêu Dương giống như có con sóng lớn đánh sâu vào.

Cô gái kia tên là Tuyết Kiều.

Hắn đã hiểu.

Nếu không khôi phục trí nhớ, hắn có biết còn có một cô gái tình nguyện thừa nhận tất cả mọi đau đớn về tinh thân cũng không để hắn phải chịu áp lực.

- Ta tên Tuyết Kiều, đóa hoa Tuyết Kiều đẹp nhất vùng thảo nguyên băng tuyết.

- Tại sao?

Nhớ ra hết thảy.

Trong đầu Tiêu Dương hiện lên cảnh tượng đêm qua.

Nụ cười với má lúm đồng tiền quen thuộc rốt cuộc một lần nữa xuất hiện trong đầu Tiêu Dương, khiến tim hắn quặn đau vô cùng.

Từ lúc bước chân vào vùng đất Di Vong (vùng đất bị lãng quên).

Nếu không nhờ Vân Tiểu Suất, kiếp này hắn có còn nhớ đến một cô gái cam tâm tình nguyện hết thảy vì hắn hay không.

Hắn hận. Hận bản thân đã để cho một cô gái nỗ lực vì hắn nhiều như vậy.

Hắn có thể thành công dung hợp Thần Thánh Chi Tâm, Tuyết Kiều đã vì hắn mà hy sinh hết thảy. Cô sợ tâm lý của hắn bất an, cho nên đã lựa chọn để hắn quên đi một phần trí nhớ, để một mình cô thương nhớ mà thôi.

Tiêu Dương có thể tưởng tượng chính tay cắt đi một phần trí nhớ của người mình yêu mến là sự đau khổ đến cỡ nào. Mấy tháng qua, Tuyết Kiều làm thế nào để vượt qua nó?

- Ta là Hoa tiên tử, đóa hoa Tuyết Kiều xinh đẹp nhất.

Tiêu Dương tự hỏi, giống như có ngọn núi lớn đánh vào, thân hình chấn động, phun ra một ngụm máu.

Bịch.

La Thiên Tôn Tọa ngăn cản đám người Giát Giát, trâm giọng nói:

Một cổ lãnh khí tràn ngập cả người Tiêu Dương. Một khắc này, đám người La Thiên Tôn Tọa kinh hãi vô cùng. Hoa biển lấy Tiêu Dương làm trung tâm, đã nhanh chóng héo rũ. Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, đám người Giát Giát không khỏi kinh hãi.

Ban đầu ở Thần Linh cảnh địa, hắn vì muốn rời khỏi nơi đây, căn bản không dám tiếp nhận tình cảm của Tuyết Kiêu. Không nghĩ đến, Tuyết Kiều lại vì hắn mà làm nhiều chuyện như vậy.

- Lão đại.

Đền bù hết thảy.

Lúc này, hắn quyết tâm, bất luận thế nào cũng phải tìm được Tuyết Kiều.

Tiêu Dương hận không thể cho mình một bạt tai.

- Hãy để đệ ấy bình tĩnh lại. Không nên quấy rầy đệ ấy.

Một lát sau, trong phạm vi trăm thước xung quanh Tiêu Dương, không còn một cây hoa nào có thể sống sót.

- AI

Tiêu Dương bỗng nhiên ngửa đầu hét to, hai mắt đỏ bừng, hai tay nắm chặt lớp bùn bên dưới vứt lên bầu trời.

- Tiêu Dương hẳn là đã mất một phần trí nhớ này.

Yên tĩnh đến đáng sợ.

Linh hồn bên trong chịu đủ sự dày vò, nhưng hơi thở bên ngoài lại yên tĩnh vô cùng.

Tiêu Dương ngã xuống, hai chân quỳ xuống biển hoa, hai tay chống mặt đất.

Hai người thuộc hai thế giới khác nhau thì không thể ở cùng một chỗ. Nhưng Tiêu Dương hy vọng sẽ phá vỡ được quy tắc này.

- Quy tắc thần minh chó má.

Tiêu Dương ngửa mặt rống giận:

- Chuyện ta muốn làm, Thần Minh cũng chẳng cách nào ngăn cản được.

Một cổ ý chí cường đại như muốn đánh vỡ khoảng không gian này.

Trí nhớ đã khôi phục, Tiêu Dương thậm chí tưởng tượng đến, hôm qua khi Tuyết Kiều nói một tiếng "gặp lại" với hắn, có phải tâm hồn của cô đang tan nát không?

Đủ rồi.

Cô đã nỗ lực vì hắn đủ rồi.

Nếu hắn không vì cô làm một chuyện gì đó, hắn không phải đàn ông.

La Thiên Tôn Tọa mở to mắt:

- Chính là thu liễm phong mang.

Bạch Húc Húc nghi hoặc.

- Tại sao ta lại có cảm giác khí thế của lão đại trở nên yếu đi nhỉ?

Xa xa, đám người La Thiên Tôn Tọa cũng nhận ra sự khác biệt của Tiêu Dương.

Lắng lặng đứng trong gió.

Tiêu Dương cảm giác linh hồn của mình như được rửa sạch, giống như được lột xác.

Hai mắt từ từ nhắm lại, bạch y theo gió dao động. Kiếm chi đạo, họa chi đạo song song lột xác.

Một lần hành động đột phá cảnh giới kinh tiên đến đạo chi vấn tâm.

Sóng lớn quét qua, rửa sạch bụi bẩn, chỉ còn lại tinh kim.

Tâm cảnh Tiêu Dương đã có sự lột xác thật lớn, thành công đạt đến cảnh giới tâm cảnh tiếp theo.

Một khi "vấn tâm" viên mãn, chính là tu thành đạo, phá vũ thành tiên.

Đó chính là mục tiêu của vô số người.

Lúc này, Tiêu Dương chỉ suy nghĩ đến việc làm sao để đền bù tiếc nuối suýt mất đi vĩnh viễn mà thôi.

Nơi trái tim hướng đến, không gì có thể ngăn cản.

Tiêu Dương đã có quyết định. Bất luận có phải trả một cái giá như thế nào, hắn cũng không lùi bước.

Trực chỉ nội tâm.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Hắn đã tự vấn lương tâm.

Tiêu Dương chậm rãi đứng lên, ngửa mặt lên trời, hai hàng nước mắt vẫn chưa khô, nhưng thần sắc đã rất kiên định.

- Cho dù có đến Thần Linh cảnh địa tầng 18, ta cũng nhất quyết phải đem nàng về.

- Không phải chứ...

- Đạo chi vấn tâm.

Vân Tiểu Suất nói từng chữ.

- Lão đại sắp độ kiếp.

Giát Giát kinh hô.

Trên bầu trời truyền đến khí tức vô cùng áp lực, uy áp thiên kiếp bao trùm xuống, trong khoảnh khắc khiến bốn người Giát Giát phải cuống quýt lui về phía sau.

Tiểu tiên kiếp của Tiêu Dương rốt cuộc cũng đã đến.

Thiên địa của thế giới hoa cũng đột nhiên biến đổi. Trong phạm vi trăm dặm, phong vân chuyển biến, trở nên hắc ám. Tất cả mọi người đều không khỏi chấn động, ánh mắt nhìn về phía phát ra khí tức cường đại đó.

- Đây là khí tức gì vậy? Thú vương?

- Không, là thiên uy.

- Uy áp kinh khủng như vậy, không phải có thiên tài Tâm Lôi cửu kiếp muốn độ tiên kiếp chứ? Nhưng nếu như vậy, người đó sẽ bị trục xuất khỏi Thần Linh cảnh địa.

Tất cả các loại ác thú cũng phủ phục trước cỗ thiên uy này, không dám nhúc nhích.

Không người nào có dũng khí đến gần.

Bởi vì một cảnh tượng kinh khủng đã xuất hiện.

Mây đỏ.

Lại thấy mây đỏ.

Trời ghét mây đỏ. Đây chính là kiếp vân mà rất nhiều thiên tài nghe thấy phải biến sắc. Mây đỏ mang theo ánh sáng chói mắt và khí tức vô cùng áp bách, chậm rãi bay đến, xuất hiện trên đỉnh đầu Tiêu Dương.

Tiêu Dương nhìn thoáng qua, trong lòng lại rất bình thản.

Hoặc có thể nói hắn đã sớm có chuẩn bị.

Lôi kiếp mây đỏ không phải là lân đầu tiên gặp được.

Tiêu Dương đã từ Tâm Lôi ngũ kiếp, trực tiếp đột phá từ đạo cảm ngộ đến vấn tâm sơ kỳ. Đây quả thật là thành tựu không tưởng tượng được. Bị ông trời đố ky cũng chẳng có gì lạ.

- Lão thiên, ông có đố ky ta, cũng không cách nào ngăn cản bước chân của ta.

Tiêu Dương nhìn thẳng mây đỏ trên bầu trời.

Đoàng.

Kiếp lôi thứ nhất đánh xuống, ẩn chứa khí tức hủy thiên diệt địa.

Trong một giây, tất cả mọi người trong phạm vi trăm dặm đều cảm nhận được luồng uy áp này.

Hít một hơi khí lạnh.

Thậm chí tất cả mọi người đều cảm giác được, thiên uy kinh khủng như vậy, bất cứ ai độ kiếp cũng phải phi hôi yên diệt.

Đám người La Thiên Tôn Tọa cũng lo lắng vô cùng, nắm chặt nắm đấm, không yên lòng nhìn cảnh tượng phía trước.

Nội tâm Tiêu Dương kiên định như bàn thạch. Một khắc kiếp vân rơi xuống, Tiêu Dương đột nhiên ngửa đầu, cả người phát ra sức mạnh mênh mông, vận chuyển nắm đấm thi triển Xi Vưu luyện thể, Bất Diệt Viêm Quyên.

Không thể không nói, trong mắt người ngoài, hành động của Tiêu Dương quả thật rất điên cuồng.

Hắn muốn dùng thiên lôi rèn luyện khí lực của mình? Phải biết rằng, đây chính là hồng vân lôi kiếp. Hơn nữa, tiểu tiên kiếp còn được xem là kiếp nạn có tỷ lệ tử vong cao nhất.

Tiêu Dương có thể nói là tài cao mà gan cũng lớn. Uy lực của đạo thiên lôi thứ nhất tương đối yếu. Tiêu Dương quyết đoán lựa chọn dùng đạo thiên lôi này để luyện khí lực.

Âm.

Hồng vân lôi kiếp chui thẳng vào nắm đấm của Tiêu Dương, khiến người khác nhìn thấy mà giật mình.

Từ xa, đám người Giát Giát không nhịn được mà kinh hô lên, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, sau đó thở phào một hơi.

- Biến thái.

Bạch Húc Húc trố mắt nhìn.

- Cơ thể của lão đại là gì vậy? Rất kinh khủng.

Giát Giát cũng trợn mắt há mồm.

Uy lực của hồng vân kiếp lôi trong mắt Tiêu Dương trở nên không đáng nhắc tới. Liên tiếp ba đạo kiếp lôi đánh xuống đều bị hắn dùng nắm tay chặn lại.

Thật khiến người ta phải kinh hãi.

Trên thực tế, Tiêu Dương cũng có chút nghỉ ngờ. Rõ ràng hắn cảm nhận được uy thế của hồng vân kiếp lôi đủ để hủy thiên diệt địa. Mặc dù hắn rất tự tin đã làm tốt tâm lý chuẩn bị rằng tiểu tiên kiếp này sẽ không dễ dàng vượt qua.

Nhưng...

Sấm to mưa nhỏ.

Tiêu Dương cảm giác khí tức kinh khủng của hồng vân lôi kiếp chui vào trong cơ thể, nhưng lại không quá mạnh để có thể rèn luyện khí lực cho hắn. Nhưng năng lượng "không quá mạnh" này đủ để khiến người khác tan xương nát thịt rồi.

- Hồng vân lôi kiếp không thể yếu như vậy được?

Tiêu Dương nghi hoặc ngửa đầu nhìn trời. Hắn đã từng trải qua hồng vân lôi kiếp một lần, trong lòng hiểu rất rõ độ kinh khủng của nó.

Cảnh tượng hôm nay quả thật khác thường đến cực điểm.

Tiêu Dương ngược lại có chút bất an, không nhịn được hô lên một tiếng:

- Này, tập trung chút đi.

Bịch bịch bịch.

Từ xa có mấy thân ảnh ngã xuống đất.

Trong mắt Tiêu Dương hiện nay, ngoại trừ hồng vân kiếp lôi "xuất không ra lực", hắn không nghĩ được nguyên nhân nào khác.

Đối với việc chờ mong độ kinh khủng của tiểu tiên kiếp, Tiêu Dương mơ hồ có chút thất vọng trong lòng.

Quá yếu.

Bịch bịch bịch.

Giống như cảm nhận được quyên uy của mình bị khiêu khích, liên tiếp mấy đạo thiên lôi kinh khủng hung hăng đánh xuống.

Thiên uy chỉ nộ.

Nhưng hiệu quả đối với Tiêu Dương lại vô cùng như ý. Cuối cùng hắn thậm chí còn nhảy lên, quyên ảnh chém ra, nghênh đón hồng vân kiếp lôi.

Âm.

Đạo kiếp lôi cuối cùng bị chấn nát.

Hồng vân kiếp lôi vậy mà lại vượt qua một cách dễ dàng.
Bình Luận (0)
Comment