Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1096 - Chương 1103: Ma Huyền!

Chương 1103: Ma Huyền! Chương 1103: Ma Huyền!Chương 1103: Ma Huyền!

Ào! Àol

Sóng biển gầm vang lao đến, cuộn trào hai bên Thông Thiên Kiều, biến thành hồng thủy ngập trời đánh về phía Tiêu Dương.

Tiêu Dương tay cầm tiên bút, huy động Họa Đạo lực vô cùng huyền diệu. Những đợt sóng đáng sợ bên cạnh trực tiếp bị hai thú vương tê giác Man Đại Man Nhị chặn lại. Nếu xét về thân hình khổng lồ thì hai đại thú vương hoàn toàn để lộ người thật, không kém con rùa biển trước mặt chút nào. Chúng như hai bức tường thành nguy nga chặn đứng đợt tấn công của sóng võ đối với Tiêu Dương, đồng thời dùng cái sừng sắc nhọn của mình để đánh vào phòng ngự của con rùa biển...

Bang bang bịch!

Tình hình chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, Tiêu Dương liên thủ hai thú vương tê giác, vê thực lực tuyệt đối có thể trấn áp con thú vương rùa biển này. Nhưng con rùa biển này lại dựa vào phòng ngự chắc như thành đồng của mình, ngăn chặn tất cả đợt tấn công...

Nó không trốn thoát được, Tiêu Dương cũng nhất thời không thể làm được gì nó.

Đối mặt với một kẻ địch như vậy, Tiêu Dương càng không nỡ dùng Hám Đạo Thuật, hắn không muốn con rùa biển này bị hủy diệt hoàn toàn. Một thú vương như vậy có thể chinh phục là tốt nhất.

Xoàn xoạt xoàn xoạtl

- Trấn

Sắc mặt Tiêu Dương khẽ biến, bức tranh vẽ thú vương rùa biển của hắn đã đến giai đoạn sắp hoàn thành, nếu chữ "Trấn" này rơi xuống đánh trúng con rùa biển thì giây tiếp theo hắn có thể khiến bức tranh rùa biển biến thành ánh sáng chui vào đầu nó, hoàn toàn chinh phục được nói

Dưới sự kiềm chế toàn lực của hai đại thú vương, Tiêu Dương tay cầm tiên bút, thỏa sức sử dụng Họa Đạo lực, vẽ từng nét một hoàn thành bức tranh con rùa biển...

- Hỏng bétI

Tiêu Dương hạ lệnh. Khi đầu con rùa lại lần nữa thò ra, định phá hủy bức tranh rùa biển mới phác họa được một nửa của Tiêu Dương, Man Đại Man Nhị sớm đã chờ thời cơ không để cho rùa biển tự ý tiến công nữa, gầm lên một tiếng, cũng bắn ra thủy tiễn thô dày sắc nhọn, nhanh như cắt đánh trúng thủy tiễn mà đầu con rùa bắn ra, phát ra tiếng đánh ầm ầm!

Tiêu Dương vẫy tay.

Bức tranh bao trùm, tiên bút vung lên...

Đáng tiếc... Chỉ còn thiếu một bước!

Âm!

- Ngăn cản nó tấn công!

Bỗng nhiên một chữ "Trấn" cực lớn âm một tiếng hướng về phía con rùa biển già, trong chớp mắt dường như con rùa nhận thấy không ổn, trong lúc kinh hãi, đầu lại rụt vào trong mai rùa...

Sắc mặt Tiêu biến đổi, bức tranh thú vương rùa biển trong hư không đã hoàn thành nhưng nếu con rùa biển không thò đầu ra thì hắn khó mà tiến hành bước tiếp theo! Mà bức tranh thú vương rùa biển này rất nhanh sẽ tiêu tán, Họa Đạo lực của hắn tiêu hao gần hết rồi, trong thời gian ngắn khó có thể vẽ được một bức thú vương rùa biển như vậy nữa.

Họa Đạo lực biến mất trong hồng thủy, hai tròng mắt Tiêu Dương ẩn chứa kiên định, tiên bút chuyển động!

Nhưng phòng ngự của con rùa biển thật sự rất kinh khủng, nó rụt đầu trong đó, Tiêu Dương không thể nào làm gì được.

- Tấn công!

Man Đại Man Nhị lập tức triển khai oanh kích mãnh liệt như sấm sét hướng về phía thú vương rùa biển, những đợt oanh kích dày đặc như mưa bão rơi xuống mai rùa, phát ra tiếng keng keng nhưng nó vẫn bất động như trước!

Tiêu Dương tập trung tinh thần đến cực hạn, vận khí trải rộng cả người!

- Với thân thể huyết mạch ngưng tâm của mình hẳn là có thể chịu được một kích của thú vương rùa biển này!

- Thôi vậy!

Tiêu Dương nhanh chóng nghĩ biện pháp, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía đầu con rùa. Chỉ lát sau hắn cắn răng một cái, phi thân đi, thân ảnh lướt về phía trước con rùa, lấy mình làm mồi nhử!

Bỗng nhiên một đạo thủy tiễn nhanh như chớp bắn ra từ dưới mai rùal

Trừ khi nghĩ cách để nó lại thò đầu ra...

Phía trước nó là sau lưng Tiêu Dương, không môn mở rai

Cuối cùng con rùa biển cũng không kiềm chế được bắt đầu tấn công...

Vút!

Muốn con rùa thò đầu ra lần nữa thì trước hết phải có thứ thu hút nó đi ra. Lúc này ngoài mạo hiểm thân mình ra, Tiêu Dương không có lựa chọn thứ hail

Hắn đành bất đắc dĩ vẫy tay, thu hai thú vương tê giác về. Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn một bên khác của Thông Thiên Kiều, tự nói một câu:

- Vẫn nên nhanh chóng phá ải cuối cùng, bước vào Thần Linh Đệ Cửu Cảnh thì hơn!

Tiêu Dương cất bước đi vê phía trước...

Tiêu Dương nhanh chóng thi triển thân pháp, càng ngày càng gần thú vương rùa biển hơn...

Con rùa biển không thò đầu ra thì dù là Hám Đạo Thuật cũng không thể xuyên qua cái mai cứng ngắc cổ xưa thần bí đó được. Tiêu Dương khẽ thở dài, lắc đầu, thân ảnh hạ xuống:

Nhưng điều khiến Tiêu Dương thất vọng là dù con rùa biển này không biết Tiêu Dương lăng không vẽ tranh để làm gì nhưng nó có thể nhạy cảm nhận ra nguy hiểm mà Tiêu Dương gây ra cho nó, lúc này "con mồi" ở ngay trước mặt mà nó vẫn có thể nhẫn nhịn bất động được!

Lúc nào cũng có chuẩn bị tốt để ứng biến!

Đối mặt với mồi nhử mê người như vậy, con rùa cuối cùng vẫn không nhịn được tấn công!

Âm!!!

Thân hình của Tiêu Dương bị đập mạnh một cái, một luồng sức mạnh như núi băng đè xuống tập kích đến... Dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, phòng bị đây đủ nhưng thời khắc này Tiêu Dương cũng bị một luông năng lượng tàn phá, khiến hắn phụt máu tươi... Đồng tử Tiêu Dương bỗng trợn to, một ý nghĩ lóe lên!

Cơ hội!

Dùng một ngụm máu tươi đổi lấy một cơ hội vàng, đương nhiên Tiêu Dương sẽ không lãng phí!

Họa Đạo lực gần như trong nháy mắt liền tràn ra như mưa bão, bức tranh thú vương rùa biển giữa không trung trong khoảnh khắc hóa thành một tia ánh sáng nhanh như cắt chui vào đầu thú vương rùa biển...

Một phát chui vào!

Thú vương rùa biển phát ra một tiếng kêu trâm thấp xé gió, nhanh như cắt đầu lại rụt vê, thân hình khổng lồ chấn động tại chỗ!

- Lão đại, khi ngài tôn tại được vô số năm, không có mục tiêu gì thì ngài làm gì cũng không có lý do gì hết... Có lẽ chính là vì chơi vui.

Đầu Ma Huyền lộ ra nụ cười khổ cực kỳ có tính người.

Tiêu Dương khó hiểu.

- Tại sao?

- Ta cũng không biết mình đã sống được bao lâu, ta từng sinh tôn ở chỗ Thần Linh, còn từng xuất hiện ở Ma Vực dưới đáy biển, thân có hai thuộc tính thần và ma... Nhưng ma nhiều hơn! Một vạn năm trở lại đây, ta ở lại gần hải vực Thông Thiên Kiều, nếu gặp người trên người có ít nhiều thuộc tính ma thì ta đều đẩy chúng vào Ma vực dưới đáy biển ...

Đôi mắt của rùa biển Ma Huyền lộ ra một trận mơ hồ thê lương.

Giờ khắc này Tiêu Dương không thể không cảm thán lần nữa về Họa Đạo lực biến dị này, quả thực nó mang lại cho hắn quá nhiều niềm vui bất ngờ.

- Ừ,

Tiêu Dương gật đầu, cất bước đi lên trước, mỉm cười nói:

- Bắt đầu từ hôm nay ngươi giống chúng nó, gọi ta là lão đại! Đúng rồi, ngươi có tên không?

Đương nhiên con rùa biển biết "chúng nó" trong miệng Tiêu Dương là chỉ ai, lúc này trâm giọng đáp.

- Lão đại, ta tên là Ma Huyền!

- Ma Huyền?

Tiêu Dương ngẩn ra, chăm chú đánh giá con thú vương rùa biển này, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Trên người ngươi có thuộc tính của ma sao?

Chinh phục thú vương rùa biển thành công!

- Chủ nhân.

Thân hình con rùa biển ở phía trước đã bình lặng trở lại, cái đầu rụt vào trong dần thò ra, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Dương không còn lạnh lẽo như trước mà mang theo mấy phần lấy lòng gật đầu nói:

Ánh mắt Tiêu Dương chậm rãi toát ra ý cười... Thành công rồi!

Thời gian nhẹ nhàng chậm chạp mà trôi qua.

Thân ảnh Tiêu Dương hạ cánh xuống đất, lau máu tươi bên khóe miệng, vận khí điều tức một chút, cũng không có gì đáng lo ngại, ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm vào quái vật khổng lồ trước mặt... -... Chơi vui...

Tiêu Dương ách một tiếng, đồng tử đột nhiên chấn động, bật thốt:

- Ngươi vừa nói gì? Thiên tài có thuộc tính ma đều bị ngươi đẩy vào Ma Vực dưới đáy biển rồi?

Tiêu Dương thấy khiếp sợ, hắn nghĩ đến La Thiên đã mất tích! Chính mình bị rùa biển Ma Huyền tấn công, có lẽ là vì phương pháp luyện thể Xi Vưu của mình có chút hơi thở của Ma thần, mà La Thiên lại thuộc Ma đạo chính cống...

- Đúng vậy.

Rùa biển Ma Huyền gật đầu.

Khi Tiêu Dương nói đặc điểm diện mạo của La Thiên ra, rùa biển Ma Huyền lại lần nữa trực tiếp gật đầu:

- Lão đại, người ngài nói giờ đang ở Ma vực dưới đáy biển!

Khuôn mặt Tiêu Dương biến sắc:

- Huynh ấy có gặp nguy hiểm không?

- Ma vực dưới đáy biển là nơi còn nguy hiểm tàn khốc gấp trăm lần Thần Linh Cảnh Địa.

Rùa biển Ma Huyền đáp.

- Nhưng lão đại không cần quá lo lắng, người mà ngài nói đến hình như rất thích hợp sinh tôn ở đó! Thời gian này không có nhiều thiên tài tiến vào Ma Vực dưới đáy biển, ta cũng có để ý đến người nọ, bây giờ y đang trong thời khắc mấu chốt tiếp nhận một thanh ma kiếm nhận chủ...

- Tà Thân Ma Kiếm nhận chủi

Tiêu Dương thốt lên! Nhìn con rùa biển Ma Huyền khổng lồ trước mặt này, Tiêu Dương không nhịn được cười khổ, cuối cùng cũng biết tại sao La Thiên đại ca lại mất tích một cách thần bí rồi. Trong quá trình xông vào Thông Thiên Kiều, La Thiên đại ca gặp phải con rùa biển Ma Huyền này, có thể giữ được tính mạng là tốt lắm rồi.

Chưa biết chừng La Thiên đại ca còn trong cái rủi có cái may ấy chứi!

Đương nhiên, hiện nay điều quan trọng hơn là La Thiên đại ca có thể ra khỏi Ma Vực dưới đáy biển, quay về Thần Linh Cảnh Địa không!

Khi Tiêu Dương nói ra nghỉ hoặc này, rùa biển Ma Huyền nói thật:

- Sau khi tiến vào đáy biển Ma Huyền, gần như không có bất cứ cơ hội nào đi ra, ở đó chỉ được vào, không được ra! Dù là Tà Thần Ma Kiếm nhận chủ cũng không thể bước ra khỏi Ma Vực dưới đáy biển!

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào rùa biển Ma Huyền...

Rùa biển Ma Huyền không khỏi rùng mình một cái, vội nói:

- Lão đại, ngài yên tâm, người khác không thể xuyên qua Ma Vực dưới đáy biển, nhưng Ma Huyền có thể dễ dàng ra vào Ma Vực dưới đáy biển và Thần Linh Cảnh Địa, ta nhất định sẽ tự mình đưa người đó đến bên cạnh ngài!

- Như vậy là tốt nhất!

Tiêu Dương hừ một tiếng.

- Nếu La Thiên đại ca có chuyện gì ngoài ý muốn thì ta sẽ hâm rùa ăn đấy!

Ma Huyền giật thót một cái!

- Ma Vực dưới đáy biển rốt cục là nơi như thế nào? Tiêu Dương tự nói một mình, ánh mắt lộ ra một tia hứng thú, nhưng rất nhanh hắn liên kiềm chế suy nghĩ này lại, bây giờ hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, không có thời gian đi tìm tòi nghiên cứu Ma Vực dưới đáy biển.

- Ở đó... quần ma loạn vũI

Rùa biển Ma Huyền tóm tắt lại thành bốn chữ!

- Thật sự không ai có thể ra khỏi Ma Vực dưới đáy biển, đến Thần Linh Cảnh Địa sao?

Rùa biển Ma Huyền do dự một hồi, nói:

- Rất nhiều năm trước đây có một nhóm ma tu giả cường đại nhất Ma Vực dưới đáy biển hình như đã xông qua một màn chắn của Ma Vực dưới đáy biển nhưng bọn họ liên mất tích rất nhanh ...

Tiêu Dương gật đầu. Con rùa biển tồn tại đã vô số năm này biết rất nhiều bí mật mà người khác không biết, chỉ là Tiêu Dương không hỏi nữa, cũng không nghĩ nhiều, phất tay nói:

- Ngươi lập tức chạy đến Ma Vực dưới đáy biển một chuyến, bảo vệ La Thiên đại ca, đợi Tà Thần Ma Kiếm hoàn toàn nhận chủ xong thì đưa huynh ấy đến Thần Linh Đệ Cửu Cảnh tìm ta!

- Vâng, lão đại.

Ma Huyền gật đầu, lập tức di chuyển thân hình khổng lồ của mình, phù phù một tiếng rơi xuống biển rộng, sau khi tạo thành một trận bọt nước liên biến mất không thấy bóng dáng...
Bình Luận (0)
Comment