Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1108 - Chương 1115: Quét Sạch!

Chương 1115: Quét sạch! Chương 1115: Quét sạch!Chương 1115: Quét sạch!

Lúc này oán khí ngập trời bộc phát, thoải mái phát tiết!

Con mẹ nó một trăm năm!

Rít gào rống giận cháy, hai tròng mắt lộ vẻ cừu hận!

Trước đây luôn bị Tỏa Tiên Liên giam giữ, bọn họ còn chẳng có cả tư cách báo thù, thời khắc này cuối cùng cũng khôi phục tự do, tất cả mọi người đều vô cùng kích động, gào thét rất to!

Có thể tưởng tượng sau khi những người này thoát thân thành công, quay trở về sẽ tiến hành các đợt trả thù điên cuồng cỡ nào đối với tổ chức Huyết Dạ...

Có không ít người khóc ngay tại trận.

- Đại ca...

Người Thánh Long Vương ngãầm một cái xuống đất, máu tươi ở khóe miệng vẫn đang chảy, khuôn mặt lại mỉm cười nói:

Trăm năm biển cả, trời đất thay đổi.

Kỷ Ly tiên nhân thì thâm.

Kỷ Ly tiên nhân chậm rãi đứng dậy, ánh mắt nhìn xa xa...

- Món nợ trăm năm cũng đến lúc tính sổ rồi!

- Mau, vận công chữa thương cho Thánh Long Vương!

Chín cây cột khổng lồ như chín chiếc trường côn cao vút trong mây, vừa to vừa dày, thẳng lên tận trời, mây mù phủ khắp hai bên cột. Lên trên nữa là một đỉnh núi được chín chiếc cột nâng lên, treo lơ lửng giữa những đám mây.

- Ta không khiến huynh thất vọng...

- Bây giờ chỉ đợi Tiêu Dương trở về...

Kỷ Ly tiên nhân vội giương mắt tỏ ý với Thái Cực Vương, thân ảnh Thái Cực Vương bay vút như tên. Lúc này, Diệt Ma đại tiên cũng không khỏi kích động xông đến, ôm chặt lấy Khốn Ma lão nhân...

Vừa nói dứt lời, Thánh Long Vương liền bất tỉnh.

Chiếc khóa giam cầm trên người vào thời khắc này đã gấy tan, dù bây giờ vẫn còn trong trạng thái bị thương cực kỳ yếu ớt nhưng Kỷ Ly tiên nhân lại có cảm giác nhẹ nhõm đã lâu không có.

Các thế lực Thần Linh lớn cũng đều xuất động, những ngày này cũng có vô số Thần Linh lão tổ xuất hiện ở gần Cửu Trụ Thiên Phong, tất cả đều có cùng mục tiêu.

Một trăm năm rồi!

Dù đám người đông đảo nhưng tất cả mọi người đều không nói mà hiểu, không ai bước lên đỉnh của Cửu Trụ Thiên Phong... Vì nơi đó sẽ là chiến trường cuối cùng của hai đại thiên tài!

Cửu Trụ Thiên Phong!

Xung quanh Cửu Trụ Thiên Phong tập trung rất nhiều người, thiên tài các nơi tụ tập, nghị luận xôn xao, bàn tán về trận chiến sắp tới!

Đỉnh đỉnh núi không ai đặt chân lên, những chỗ còn lại lại trở thành nơi để các đại thiên tài kịch chiến tranh đấu. Hai nhân vật chính còn chưa xuất hiện.

- Thật náo nhiệt mà...

Đám người bắt đầu khởi động, thiên tài của ba nghìn thế giới quả thật rất đông đảo, từ xa xôi ngàn dặm chạy đến Cửu Trụ Thiên Phong, không thể chờ đợi được muốn tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa hai thiên tài mạnh nhất sắp tới!

Đàm Tam Tạng ma quyền lau chưởng, nóng lòng muốn thử.

Ai thắng ai thua sẽ được thấy trên đỉnh đỉnh núi đói!

- Đề nghị hay đấy...

Đường Hạo trâm ngâm một chút, nở nụ cười.

- Dọn dẹp?

Có điều bây giờ còn cách thời gian chiến đấu ước định mười ngày!

Ba bóng người xuất hiện, Đường Hạo mỉm cười nhìn chung quanh:

- Trận đấu giữa Tiêu Dương và Xích Lượng Thiên vẫn chưa bắt đầu mà những người này ngược lại còn không chịu được tịch mịch trước.

- Lão đại, có cần dọn dẹp không?

Đông đảo nhân tài tụ tập nên tranh chấp nổi lên, tranh đấu không ngừng! Dường như Cửu Trụ Thiên Phong đã trở thành nơi để các thiên tài chứng minh thực lực, một lời không hợp liền ở Cửu Trụ Thiên Phong đánh một trận!

Đá khổng lồ nứt vỡ bay khắp nơi. Trong số những người tham gia hỗn chiến có không ít thế lực Thần Linh, quanh Cửu Trụ Thiên Phong, tiếng giao chiến không ngừng vang lên!

Bịch! Bịch! BịchI

Trong lúc nhất thời, cả khu vực Cửu Trụ Thiên Phong như trở thành lôi đài cho thiên tài.

- Cửu Trụ Thiên Phong không có hạng người vô danh!

Lúc này, bỗng nhiên phía sau ba người vang lên một tiếng quát lạnh. Bba người bọn Đường Hạo quay người. Xuất hiện trước mặt bọn họ là một đoàn mười mấy người, trên người mặc ngư lân y sáng chói, hơi thở bất phàm. Người thanh niên đứng đầu mi tâm có hình ngư lân thần quang lấp lánh.

Người thanh niên tay cầm một chiếc trường xoa sắc bén, chỉ vào ba người bọn Đường Hạo:

- Các ngươi để lại tài vật rồi cút khỏi Cửu Trụ Thiên Phong!

Thiên tài có thể thành công xông đến Thân Linh Đệ Cửu Cảnh trên người ít nhiều cũng có chút khác biệt hoặc có thần binh chí bảo, nếu không chẳng phải là sống lãng phí ở nơi quý báu như Thần Linh Cảnh Địa Sao.

Giết người cướp của, chuyện này quá thường thấy ở Thần Linh Cảnh Địa.

Có điều chuyện như vậy lần đầu tiên xảy ra trên người Đường Hạo.

Thời khắc này Đường Hạo lập tức thấy hưng phấn, vội giương mắt hỏi người thanh niên:

- Ngươi đang đánh cướp của ta sao? Thật sao?

Gã trực tiếp đá ngang ra. Trong khoảnh khắc, hơn chục cường giả Thần Lân Hồ nhìn có vẻ khí thế không tôi lại bị người nhìn như giấy dán là Đàm Tam Tạng oanh kích bay ra ngoài, đều hộc máu ngã xuống đất.

- Cú đá sấm sét của Đàm gial Thân ảnh Đàm Tam Tạng vội nhảy lên, hai chân như gậy, nháy mắt liền tạo ra uy danh vô cùng cường đại.

Vùi! Vùi! Vùi

- Của ta của ta, đều là của ta!

Đàm Tam Tạng sải bước lên đón, như là sợ ra tay chậm vậy, trực tiếp nghênh đón rất nhiều cường giả Thần Lân Hồ, đồng thời kêu to:

- Bắt đầu từ khi nào gặp con nối dòng Thần Linh ở Thần Linh Cảnh Địa là phải hành lễ thế? Ấy? Thần Lân Hồ? Đây là thế lực Thần Linh đứng thứ mấy vậy, ta chưa từng nghe nói, nướng ngư lân thì ta có chút hứng thú.

- Tam Tạng!

Đường Hạo không hài lòng với thái độ của Đàm Tam Tạng, quát lớn một tiếng.

- Người ta đến đánh cướp, có chút lễ phép có được không?

Người thanh niên có cảm giác muốn khóc, chắc gã gặp phải mấy tên ngu ngốc rồi.

- Bắt chúng lại, mang đi nuôi cái

Người thanh niên tức giận phất tay, rất nhiều cường giả phía sau xông lên, chớp mắt liên tấn công về phía ba người.

- Đừng cướp!

Đàm Tam Tạng cười.

†r

Một người ở bên cạnh người thanh niên quát Đường Hạo.

- To gan! Nhìn thấy con nối dòng Thần Linh Thần Lân Hồ ta mà dám không hành lễ?

Không thể không nói người thanh niên cả người đầy ngư lân này không chỉ tham lam mà tư tưởng cũng quá tà ác!

- Đây là đánh cướp, không phải đánh đâu!

Người thanh niên ngạc nhiên, bị người ta đánh cướp còn lộ ra dáng vẻ hưng phấn như vậy.

Thấy một màn này, gã thanh niên đứng đầu trợn mắt há hốc mồm, miệng há to, ánh mắt lộ ra vẻ khó có thể tin được, trong lòng dâng lên ý lạnh lẽo - Đụng phải cao thủ rồi?

- Ngươi... ngươi là ai?

- Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ! Lão tử tên là Vân Tiểu Soái!

Đường Tam Tạng oai phong lẫm liệt, giọng nói sang sảng, trực tiếp vẫy tay.

- Để lại tài vật của các ngươi sau đó cút cho ta! Có bản lĩnh thì bảo Thần Linh lão tổ của các ngươi tìm Vân Tiểu Soái ta báo thùi

Phía sau, thân ảnh đôn hậu lưng đeo hòm thuốc bịch cái ngã xuống đất...

Người thanh niên dường như phải chịu nhục nhã cực lớn, tức giận vung trường xoa sắc bén, vút một cái tạo thành mũi nhọn phá không, hướng thẳng về phía trước.

- Vân Tiểu Soái, ta muốn lấy mạng ngươi! Vân Tiểu Soái chớp mắt:

- Bà nó...

Bịch! Bịch! BịchI

Dù Thần Lân Hồ cũng là thế lực Thần Linh nhưng hiển nhiên đứa con nối dòng Thần Linh trước mặt này là hạng tâm thường. Gần như không cần tốn nhiều sức, Đàm Tam Tạng đã dùng một cước đá bay người thanh niên trước mặt này, sau đó là một phen tùy ý cướp đoạt...

Dù trận chiến giữa hai bên có không ít người nhìn thấy nhưng cũng đều không quá để tâm. Những ngày qua có quá nhiều trận chiến ở Cửu Trụ Thiên Phong, có vô số trận còn máu tanh hơn thế này.

- Còn Thần Lân Hồ gì chứ, ta thấy chỉ là một con cá thối.

Đàm Tam Tạng xì một tiếng khinh miệt quay trở về, lắc đầu thở dài.

- Bảo vật trên người cũng ít quá đi...

Vân Tiểu Soái bật nhảy lên, tức giận nhìn chằm chằm Đàm Tam Tạng:

- Ngươi lại bắt ta chịu tội thay rồi!

Đàm Tam Tạng cười hắc hắc.

- Vì ngươi đánh không lại ta mà.

Khuôn mặt Vân Tiểu Soái co rút, đội hữu này đểu quá...

- Ngươi... sao không thỉnh thoảng nói tên lão đại ra.

Vân Tiểu Soái giãy giụa một cách yếu ớt.

- Ta đánh không lại lão đại!

Đàm Tam Tạng cũng thành thật, từ nhỏ đến lớn đều là nước mắt chua xót.

- Bớt nói nhảm, mau dọn dẹp đi.

Đường Hạo khoát tay.

- Trong phạm vi Cửu Trụ Thiên Phong, những tên tôm tép này thật quá phiền phức, cho lượn hết đi

Trong giọng nói lộ ra khí phách.

Tôm tép - Nên biết tuyệt đại đa số người đang ở trong phạm vi Cửu Trụ Thiên Phong đều là thế lực Thần Linh! Dám gọi thẳng thế lực Thần Linh là "tôm tép" trong Thần Linh Cảnh Địa này chắc chẳng có được mấy người.

Đây mới là đặc điểm riêng của hỗn thế Đại Ma Vương Đường Hạo, tùy theo ý mình!

- Tuân lệnh!

Đàm Tam Tạng đáp lại, thân ảnh nhoáng một cái, trực tiếp chạy ra bên ngoài trăm thước. Giờ phút này có hai người đang kịch đấu, Đàm Tam Tạng tung chân đá ngang một cái, bốp bốp đá bay hai người đập mạnh vào cột đá, giọng nói lạnh lùng vang vọng.

- Cửu Trụ Thiên Phong là nơi thiên tài quyết chiến, lũ tôm tép không an phận cút xa chút cho lão tử!

- Biến!

- Biến!

- Biến!

Hành động của Đàm Tam Tạng như sấm sét quét ngang, chớp mắt liên quét sạch một khu vực lớn bằng khí thế sét đánh không kịp bưng tai. Dù là thế lực Thần Linh hay thiên tài các nơi, chỉ cân bọn họ đang đánh nhau thì đều bị Đàm Tam Tạng oanh kích, mạnh mẽ nghiền ép!

Rất nhanh, hành động của ba người đã khiến mọi người nổi giận!

Vùi! Vùi Vùi

Vài bóng đột nhiên xuất hiện, bao vây ba người, khí thế cường đại tuôn trào, dường như đã hình thành một lồng giam vô hình, giam câm ba người!

- Thằng ranh ngạo mạn này từ đâu đến vậy, lại dám quấy rối trật tự của Cửu Trụ Thiên Phong?

Lúc này các bóng người đang bao vây ba người bọn Đường Hạo đều là Thần Linh lão tổ, khí thế hơi thở hung ác quan sát bọn Đường Hạo.

Vùi

Một cú bay chân sét đánh của Đàm Tam Tạng hung hăng đá ra, bị lực phản chấn mãnh liệt phản lại. Đồng tử gã hơi chấn động, phi thân trở về, lẩm bẩm một tiếng:

- Chơi không vui...

Sau đó lập tức xoay mặt cười cười.

- Lão đại, mấy lão già cậy già lên mặt này vừa nhìn là thấy thiếu đánh!

Đường Hạo tiến lên trước một bước, đôi mắt đảo qua mấy người, cười lạnh.

- Quấy rối trật tự? Từ bây giờ trật tự ở đây do ta định đoạt!

Y vừa nói dứt lời, thân ảnh đã vút một cái lướt qua bầu trời bao la, đánh thẳng về phía mấy Thần Linh lão tổ này...

Đang lúc không ít người chờ mong một trận quyết chiến kinh tâm động phách thì trên bầu trời vang lên một trận kêu rên thảm thiết. Các Thần Linh lão tổ một khắc trước còn đang uy phong ngời ngời trực tiếp bị oanh kích ngã bay ra ngoài!

Đường Hạo lăng không sừng sững, tóc đen bay múa theo gió, cao ngạo cười lạnh.

- Đừng tưởng ngoài Tiêu Dương và Xích Lượng Thiên ra, trong Thân Linh Cảnh Địa không còn ai có thể trị được đám lão già các ngươi! Ta đã nói rồi, từ giờ trở đi, trật tự ở Cửu Trụ Thiên Phong do Đường Hạo ta quyết định!

Hai chữ Đường Hạo rung trời động đất!

Ngay lập tức dẫn đến một loạt chấn động, không ít người hoảng sợ biến sắc...

- Hỗn thế Đại Ma vương Đường Hạo! Hóa ra là y!

- Nghe đồn y từng chiến đấu với Xích Lượng Thiên, thắng bại không biết...

- Giơ tay nhấc chân đã đánh bại Thần Linh lão tổ, thật là kinh khủng.

Sắc mặt người nào người nấy đều không ngừng biến đổi, trong lòng dâng lên một luồng ý lạnh.

Những kẻ vốn nóng lòng muốn xông lên đại chiến ba trăm hiệp lập tức từ bỏ ý định.
Bình Luận (0)
Comment