Chương 1117: Được xưng vô địch!
Chương 1117: Được xưng vô địch!Chương 1117: Được xưng vô địch!
Cát bay đá chạy, cuông phong loạn vũ.
Trên thực tế, giây phút hạ xuống Cửu Trụ Thiên Phong, Xích Lượng Thiên đã phát động công kích. Thần quang tỏa ra trên người chiếu khắp thiên địa, hơi thở vô hình bao phủ khắp Cửu Trụ Thiên Phong, hình thành một không gian cuồng loạn vô hình, dẫn phát bạo phong, cuốn sạch cát đá, ùn ùn kéo đến chèn ép Tiêu Dương...
Hai tròng mắt Tiêu Dương như đao, sắc bén ác liệt, thân hình rung lên, hơi thở kiếm đạo đánh đâu thắng đó bắn khắp vạn trượng, chớp mắt liên khiến nham thạch trong vòng mười thước quanh mình bị nghiền nát bắn tung tóe, không thể đến gần thân thể Tiêu Dương.
Chưa chiến đã lộ ra uy danh như vậy, nếu đại chiến chính thức thì càng khiến mọi người vô cùng chờ mong.
- Từ hơi thở bên ngoài thì vẫn là Xích Lượng Thiên chiếm ưu thế tuyệt đối.
Ánh mắt Đường Hạo nhìn thẳng, khẽ lẩm bẩm.
- Dù sao thì nửa năm trước lực chiến đấu của Xích Lượng Thiên đã đến cực cảnh dưới cấp Tiên Nhân! Nếu y nguyện ý thì lúc nào cũng có thể vũ hóa thành tiên! Còn Tiêu Dương... Nghe đồn thiên vạn đại đạo nhưng chỉ có kiếm công kích là mạnh nhất! Dù chưa chắc đã là thật nhưng có thể nhìn uy lực của kiếm tu, luận về chiến lực Tiêu Dương cũng đang đuổi theo cực cảnh dưới cấp Tiên Nhân...
Đường Hạo không để ý đến cảnh giới tự thân của hai người. Thiên tài đến trình độ này như hai người họ, giết địch vượt cấp là chuyện thường tình. Thứ thật sự khảo nghiệm bọn họ là sức chiến đấu phát huy khi ra trận đối địchI
Dời núi lấp biển!
Vô số nham thạch nghiên đè bao phủ vê phía này, đồng tử của Tiêu Dương bừng sáng. Thiếu Vọng Phong chắc cũng bị Xích Lượng Thiên dùng thủ đoạn này để lại chiến thư chấn động cảnh thứ chín Thần Linh.
Âm! Âm! Ầm!
Âm...
Cuồng phong trên đỉnh Cửu Trụ Thiên Phong càng mãnh liệt hơn, mái tóc dài như thác nước màu lam của Xích Lượng Thiên đang điên cuồng bay bay, khuôn mặt thể hiện hơi thở tiên môn thần thánh. Cánh tay phải đột ngột vung lên, giữa các ngón tay bắn ra thần quang vô tận...
Quyền ảnh ầm ầm đánh ra.
- Quả thật là một trận quyết chiến khiến người ta chờ mong!
Nắm chặt hai nắm đấm, thân hình Tiêu Dương đứng thẳng, hơi thở ma thần tuôn trào, Cước Hạ Sơn Hà như cắm rễ trên đỉnh Cửu Trụ Thiên Phong, sức mạnh phòng ngự vô tận xuyên qua Cửu Trụ Thiên Phong thẩm thấu vào cơ thể Tiêu Dương. Thời khắc này thân hình Tiêu Dương như hòa nhập vào Cửu Trụ Thiên Phong.
- Phá sơn thuật!
Đường Hạo than khẽ.
Dời núi, còn đối tượng bị lấp... là Tiêu Dương! Hòn đá khổng lồ nứt toác, vỡ vụn, cùng với cuồng phong đảo qua, rơi vê phía sau hai bên người Tiêu Dương...
Bốn phương tám hướng, dường như Cửu Trụ Thiên Phong trong nháy mắt đã bị một luông sức mạnh hung hãn nghiền đè nứt toác, nham thạch nứt toác bay khắp nơi, cuốn theo khói bụi dày đặc...
Phảng phất như một trận diễn tập tấn công phòng ngự quỷ dị, Xích Lượng Thiên giơ tay nhấc chân đánh ra đòn tấn công dời núi lấp biển, quả thực có thể nói là sức mạnh mang tính hủy diệt. Những người có mặt ngoài Tiêu Dương và vài người khác ra, những người còn lại đều hoảng sợ thất sắc vì phải đối mặt với đòn công kích đá núi này.
Tiêu Dương giương mắt, cao giọng tùy ý cười to, thân thể bất động, nhìn thẳng vào khối nham thạch đang bay đến.
Âm ầm ầm!
Chưởng phong đánh xuống như sấm sét, gần như chớp mắt liền chém ra mấy trăm chưởng, phong tỏa Tiêu Dương. Nhưng thân pháp của Tiêu Dương còn tinh diệu hơn, luôn phi thân lướt qua khi công kích của Xích Lượng Thiên sắp đến.
Tiêu Dương nở nụ cười lạnh, thân ảnh dao động, thân pháp Quý Phi Túy Tửu thi triển vô cùng nhuần nhuyễn... Hắn không hề lựa chọn lập tức cận chiến thân thể thật sự với Xích Lượng Thiên vì như vậy đối với hắn mà nói tuyệt đối sẽ ở thế yếu, xét vê sức mạnh thì Xích Lượng Thiên trên hắn. Điểm này từ khi Xích Lượng Thiên hiện thân Tiêu Dương đã xác định được.
Vùi
Đợt oanh kích này cũng chỉ mang tính chất dò xét của hai bên, Xích Lượng Thiên không dùng mãi "Phá Sơn Thuật", thân ảnh lướt qua như chớp, chưởng phong hạ xuống, chớp mắt liền thiên biến vạn hóa.
Ngay lúc này, hai bên đang kịch chiến đều tập trung toàn bộ tinh thân, chiến ý theo thời gian càng thêm mãnh liệt. Thân ảnh Tiêu Dương liên tục bay lượn chớp động, trong lòng hơi kinh hãi. Cùng với sự thi triển của thân pháp, Xích Lượng Thiên gần như từng bước nắm được quỹ đạo vận hành của thân pháp của hắn - Nếu cứ tiếp tục thế này, hắn sớm muộn cũng bị phái
Công kích hung mãnh, phòng ngự khí phách, ngay lập tức mở màn cho trận chiến của các thiên tài mạnh nhất này...
- Kim Thương, Hỗn nguyên!
Tiêu Dương sợ hãi cảm thán khả năng nắm bắt nhạy cảm đáng sợ trong chiến đấu của Xích Lượng Thiên, đồng thời cổ tay lật lại, kim quang lấp lánh vụt sáng, bộc phát chói lọi!
Đánh với Xích Lượng Thiên, nếu chỉ phòng ngự thì sẽ chỉ thất bại càng nhanh hơn!
Đối chạm gần nhaul
Cuồng phong vẫn đang điên cuồng tàn phá, chiếc xe ngựa thần kỳ ở chân trời phía xa yên lặng dừng ở đó. Thần sắc tám đại Thần Linh lão tổ lạnh nhạt nhìn trận chiến trên Cửu Trụ Thiên Phong, mi mắt mơ hồ nổi lên một tia kinh ngạc... Hiển nhiên bọn họ vẫn luôn tưởng Xích Lượng Thiên đưa ra lời khiêu chiến là vì đệ đệ Xích Đỉnh Thiên của mình, chuẩn bị dạy dỗ một chút kẻ được gọi là thần thoại bất bại của Thần Linh Cảnh Địa. Nhìn từ thế cục hiện tại thì quái tài Tiêu Dương này có lẽ thật sự có thể kích phát vài phần chiến ý của Xích Lượng Thiên.
- Trong những người cùng tuổi muốn tìm một đối thủ thật khó quá.
Một Thần Linh lão tổ cảm thán. Ba ba ba...
Đây mới là thực lực thiên tài thật sự! Đây mới là cuộc chạm trán giữ các lực lượng mạnh nhất được phép xuất hiện ở Thần Linh Cảnh Địa. Lúc này, thậm chí gân như không ai có thể nhìn rõ thế cục đang diễn ra, trước mắt là một mảnh hoa mắt, phân không rõ nhân vật, càng đừng nói phân biệt cao thấp.
Đám người trợn mắt há hốc mồm!
Cửu Trụ Thiên Phong lúc này phảng phất như có vô số hư ảnh, trong không khí chỉ có tiếng ba ba, hư ảnh khắp trời trùng trùng điệp điệp, có thể thấy tốc độ của hai người nhanh đến cực điểm, gần như rất ít người có thể phân biệt rốt cuộc đâu mới là chân thân của hai người...
Mũi nhọn của Thông Linh thần binh lấp lánh, chiêu Kim Thương Hỗn Nguyên lập tức bao quanh người Tiêu Dương. Mặc cho công kích của Xích Lượng Thiên lao đến, thân ảnh Tiêu Dương mượn thế lui về phía sau, vô số hư ảnh trên Cửu Trụ Thiên Phong lúc này cuối cùng cũng biến mất, chỉ còn lại một quâng sáng vàng. Tiêu Dương ở phía sau, Xích Lượng Thiên ép trước, ở giữa là Kim Thương chớp động...
Khẽ quát một tiếng, Tiêu Dương mượn uy của Kim Thương, đột nhiên bắn ngược, thương thế bỗng chuyển thủ thành công, bỗng nhiên vung thương đâm tới.
Kim Thương, Vô Song!
Vút vút vútI
Một điểm quang hàn phá vạn trượng, Kim Thương lập tức nhắm thẳng vào mi tâm của Xích Lượng Thiên...
Ánh mắt Xích Lượng Thiên lạnh nhạt thoáng nhìn, không tránh không né. Khi bóng thương chạm vào mi tâm, Tiêu Dương cảm nhận rõ trong cơ thể Xích Lượng Thiên đang tập trung một luồng năng lượng đáng sợ, phản chấn Kim Thương!
Leng keng!
Tiêu Dương thầm giật mình, bất ngờ không kịp đề phòng, Xích Lượng Thiên đã một chưởng quét xuống. Bịch một cái, thân ảnh Tiêu Dương ngã xuống, âm ầm rơi vào ngọn núi.
Gần như chỉ trong chớp mắt, Tiêu Dương tay cầm Kim Thương nhảy lên, phản thân bật dậy, ánh mắt nhìn Xích Lượng Thiên...
Sức mạnh như vậy ở Thần Linh Cảnh Địa được xưng vô địch!
Ngay lúc này, Tiêu Dương đang trong kịch chiến quả thật đã cảm nhận được áp lực cường đại nặng nề. Sự mạnh mẽ của Xích Lượng Thiên không cần nghi ngờ, có thể được coi là cực cảnh cấp dưới Tiên nhân, thậm chí khiến người ta cảm thấy chỉ cần mạnh hơn chút nữa sẽ là cấp bậc Tiên nhân rồi!
- Trừ phi hắn có con át chủ bài cường đại khiến người ta không ngờ...
Lúc này Đường Hạo mới đưa ra kết luận, khẽ nói thâm, lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương.
- Nếu Tiêu Dương muốn chiến thắng Xích Lượng Thiên... e là rất khó.
Sức mạnh của hai người như vô cùng vô tận, Xích Lượng Thiên vẫn bàn tay trần, đối chọi với thần kiếm của Tiêu Dương. Nhìn từ góc độ này, thế cục trước mắt vẫn là Xích Lượng Thiên chiếm ưu thết
Tiêu Dương nhanh chóng thu liễm tâm thần.
Bất Diệt Tiên Thân của Xích Lượng Thiên có lẽ tương tự như Xi Vưu Luyện Thể của hắn!
Mặc dù được xưng là bất diệt nhưng thiên hạ không có võ học nào hoàn toàn không có sơ hởi Vấn đề là có thể tìm được cách phá giải không mà thôi.
VútI
Tiêu Dương trực tiếp giương kiếm, thần kiếm khiếp hồn đoạt phách, vạch giữa trời đất, kiếm ý không gì chống nổi bao phủ khắp nơi.
Một phen kịch chiến từ mặt trời lặn đến trăng lên.
Chân trời cao có trăng sáng, đứng ở Cửu Trụ Thiên Phong chỉ điểm dễ như trở bàn tay. Dưới trăng tròn, hai thân ảnh cường giả chí tôn triển khai đối chạm kịch liệt. Đúng như Tiêu Dương suy đoán, Bất Diệt Tiên Thân của Xích Lượng Thiên không phải không có sơ hở. Trong quá trình giao chiến, Xích Lượng Thiên không hề liên tục dùng thân thể của mình làm khiên để đối đầu với thần kiếm của Tiêu Dương, điều đó đủ để chứng minh y không muốn để Tiêu Dương tiếp xúc quá nhiều với Bất Diệt Tiên Thân, từ đó tìm ra sơ hở.
Hai bên triển khai trận đối công kịch liệt, hoàn toàn có thể nói là đánh đến trời đất mù mịt, vật đổi sao dời, trời đất thất sắc...
Mỗi chiêu mỗi thức, giơ tay nhấc chân đều toát ra lực đạo vô tận, hơi thở huyền diệu mạnh mẽ tràn ngập khắp nơi, khiến đám người nhìn từ xa hô to đã nghiền, đồng thời cũng hiểu được xem cường giả đánh một trận là có ích lợi này.
Vừa nói dứt lời, thân thể Xích Lượng Thiên đã đột ngột tiến đến, chưởng phong bổ tới, chiêu thức cường đại hạ bút thành văn, thần uy tỏa ra, càng ngày càng nhanh mạnh, khiến người ta không thở nổi.
- Trong Thần Linh Cảnh Địa không ai phá được "Bất Diệt Tiên Thân" của ta! Ngươi, càng không thể.
Xích Lượng Thiên lạnh nhạt nói:
Đây không phải tác dụng của bất cứ phòng ngự chí bảo nào, là phòng ngự tự thân của Xích Lượng Thiên.
Thần sắc Tiêu Dương ngưng trọng thêm vài phần. Mức độ kinh khủng trong phòng ngự của Xích Lượng Thiên khiến Tiêu Dương khiếp sợ. Một kích của Kim Thương Vô Song quả thật kinh động đất trời nhưng lại chỉ thẳng vào mi tâm của Xích Lượng Thiên mà không làm chấn động đến phòng ngự của y.
Phòng ngự kinh khủng!
Dù hai bên đang cùng tấn công nhưng chỉ có công kích của Xích Lượng Thiên đối với Tiêu Dương là có uy hiếp thật sự. Từ khi trận chiến bắt đầu, Tiêu Dương đã cảm nhận được hơi thở áp bách nồng đậm từ trên người Xích Lượng Thiên, hắn có cảm giác không thở nổi.
Trên người Xích Lượng Thiên nhất định có Chí bảo bất phàm!
Tiêu Dương có thể khẳng định!
Cố nén áp lực trong lòng, Tiêu Dương đột ngột vung kiếm cuốn thẳng tận trời, đột nhiên rơi xuống, Nhất Thiểm Như Điện...
Được xưng vô địch, liên nhất định vô địch?
Ta không tinl
Tiêu Dương ta không tin tà này!
Khi Tiêu Dương cắn răng, hơi thở lại lần nữa tăng vài phần, kiếm ý vô cùng tràn ngập đổ xuống, như thác nước ngân hà ngoài cửu thiên đang đổ xuống, sức mạnh của kiếm hiển lộ hoàn toàn...
- Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành!
Thanh Liên Kiếm Ca ra trận, hoa sen cũng theo đó phóng ra. Hiệp khách đi khắp trời đất nhân gian.
Kiếm uy mạnh nhất bạo phát trong Cửu Trụ Thiên Phong, khí thế của Tiêu Dương không giữ lại nữa, trong khoảnh khắc toàn lực khởi động như sấm sét quét ngang, tỏa ra kiếm quang vô tận...
- Thanh Liên?
Ánh sáng lạnh dâng lên trong đồng tử của Xích Lượng Thiên. Bỗng nhiên y cao ngạo cười lạnh, thân ảnh xoạt xoạt lui vê phía sau một khoảng cách, lật tay một cái, một chiếc trọng xích xuất hiện trong lòng bàn tay, thân quang tràn ngập...
- Ta chỉ đợi Thanh Liên Kiếm Ca xuất hiện.
Xích Lượng Thiên cười.
- Ta muốn nói với người trong thiên hạ, sự nhục nhã mà Thanh Liên Kiếm Ca từng gây ra cho Thần Linh, hôm nay Xích Lượng Thiên ta sẽ trả lại gấp trăm lần!