Chương 1118: Biến cố quỷ dị!
Chương 1118: Biến cố quỷ dị!Chương 1118: Biến cố quỷ dị!
- Ta chính danh cho Thần Linh!
Xích Lượng Thiên chậm rãi giơ trọng xích trong tay lên, chỉ vào Tiêu Dương. Từ khi trận chiến bắt đầu đến thời khắc này đôi mắt y mới tràn ngập sát khí.
Ân oán của "Thanh Liên"!
Bất kính của "Độc thần giả"!
Có đủ lý do để y giết chết quái tài Tiêu Dương trước mặt này!
Thiên Hoàng thần kiếm trong tay Tiêu Dương chợt lóe lên, hắn cười lạnh.
- Ta còn tưởng người được xưng là đệ nhất con nối dòng Thần Linh sẽ không nói nhảm như vậy...
Xích Lượng Thiên hừ lạnh một tiếng, vỗ trọng xích trong tay.
Âm ầm điếc tai, thanh âm núi lở đá nứt không ngừng vang vọng. Cùng với việc mặt trời đang lên, hơi thở cuồng bạo tàn phá khắp Cửu Trụ Thiên Phong cũng trong khoảnh khắc ầm ầm nổ mạnh...
Âm!
Đạp sóng mà đến, kiếm ý bắn ra bốn phía.
Âm!
- Thanh Liên kiếm, Phá Xích Thức!
Một kiếm Tiêu Dương đột nhiên lăng không chém ra, Hám Đạo Thuật sớm đã lặng lẽ bao phủ, trực tiếp oanh kích vào lực đạo trong đầu Xích Lượng Thiên!
Thừa Phong Phá Lãng!
Trong một loạt tiếng kinh hô, Cửu Trụ Thiên Phong được chín cây cột nâng lên bỗng trực tiếp nứt ra, đồng thời ầm ầm vỡ tan dưới sự mạnh mẽ đối chạm, cả ngọn núi có xu thế sụp đổ...
Thân ảnh Tiêu Dương vọt lên, một tay chém ra kiếm quang vô tận!
Cả đỉnh Cửu Trụ Thiên Phong như dâng lên một đợt sóng to gió lớn, có điều, những đợt "sóng to' này do đá khổng lồ tạo thành. Trong nháy mắt trọng xích chứa thần quang dày đặc đập xuống dưới, khiến không ít ngọn núi của đỉnh Cửu Trụ Thiên Phong trở thành bình địa, sóng đá khổng lồ khắp trời cứ thế bao trùm nghiền đè...
Núi lở đất long!
Thế nhưng, trên người Xích Lượng Thiên gần như không có sơ hở. Khi lực Hám Đạo Thuật như nước lũ điên cuồng đi vào, đầu Xích Lượng Thiên lóe ra một lớp thân quang mênh mông, bao vây quanh "đạo" của hắn.
Từ trăng sáng đến ánh bình minh, mặt trời lại mọc lần nữa, hơi thở chiến đấu giữa hai người đã tăng đến cực hạn!
Một chốc này dù không khiến Xích Lượng Thiên bị thương nhưng phương thức công kích quỷ dị này vẫn khiến đôi mắt Xích Lượng Thiên xẹt qua vẻ kinh ngạc. Y liếc nhìn Tiêu Dương, cười lạnh đầy sát khí, Lôi đình thần xích, mang theo uy của Điện thiểm lôi minh, đùng đùng đánh xuống!
- Tà Phong Tế VũI
Trên bầu trời mưa phùn rả rích... Kiếm lực thần kỳ trong khoảnh khắc liên tăng cường cho Thiên Hoàng thần kiếm khiến mũi nhọn càng hiện rõ...
- Ta không tin ngươi thật sự là Tiên thân không phá được!
Một kiếm này đánh ra trực tiếp uy hiếp đến Bất Diệt Tiên Thân của Xích Lượng Thiên!
Thân ảnh Tiêu Dương lướt ra nhanh như bay...
Vút! II
Bich! BịchI BịchI
Một tiếng kêu trong trẻo trực tiếp chấn động linh hồn của tất cả mọi người có mặt ở xung quanh. Thời khắc này đồng tử bọn họ không nén nổi chấn động hoảng sợ, há to miệng...
Leng kendg...
Phía chân trời xẹt qua một mũi nhọn.
Trong lòng Tiêu Dương lướt qua một hồi kinh ngạc, liếc nhìn Xích Lượng Thiên cường đại có mái tóc dài màu lam đang bay múa cuồng loạn ở phía trước. Trong tích tắc, tâm thần Tiêu Dương đắm chìm vào đan điền, chạm vào thần lực lạnh lẽo đó...
Đôi mắt Xích Lượng Thiên chợt lóe lên một tia bất ngờ, chợt cười lạnh, hô to:
- Tiên Thần Tả Thí!
Trong lúc chỉ mành treo chuông, Xích Lượng Thiên bất ngờ giơ tay trái lên, dùng tay trái của mình để chặn một kích kiếm lực kinh hãi thế tục này của Tiêu Dương!
Tiêu Dương đột nhiên vung kiếm, lần này dùng năng lượng của kiếm lực!
Trong trận đại chiến áp lực cực kỳ nặng nề này, Tiêu Dương thường xuyên có thể kích thích tiềm lực của mình! Thời khắc này, cảm ngộ đối với kiếm lực của hắn dường như đã trực tiếp tăng một bậc!
Một cắt ngang, một đâm qua, bỗng nhiên bộc phát uy lực đoạt tạo hóa thiên địa, mũi nhọn thân kiếm nghiền đè lao đến. Thời khắc này, Tiêu Dương phảng phất như chìm đắm trong sự huyền diệu của kiếm lực, liên hệ giữa kiếm thực và thần lực mật thiết chưa từng có, tựa hồ có thể vận chuyển theo ý mình.
Đại đạo chí giản, trí mệnh tam kiếm!
Một kiếm vô địch đó lại... bị Xích Lượng Thiên dùng tay chặn.
Điều này không thể không khiến mọi người sợ hãi cảm thán!
Nhưng rất nhanh mọi người đồng thời cũng phát hiện ra ở chỗ cánh tay trái của Xích Lượng Thiên bất ngờ tỏa ra một luồng thần quang dày đặc. Chỉ trong chớp mắt này, dường như cánh tay trái của Xích Lượng Thiên đã được bôi một lớp bạch quang thần thánh, nhìn qua như một cánh tay hài cốt, tỏa ra ánh sáng thần thánh, bên trên khắc chữ Thần Linh...
- Là Thần hài! I
Có người kinh hô, thanh âm thét chói tai, lộ vẻ khó có thể tin.
- Thần hài khảm nạm, hòa vào cánh tay trái, đây là hình thức nhận chủ cao nhất của Thần hài! Chẳng trách có thể dùng một cánh tay chặn một kiếm sắc bén như vậy. Sau khi Thần hài dung hợp, cánh tay trái của Xích Lượng Thiên còn mạnh mẽ hơn bất cứ thần binh chí bảo nào!
- Thần hài này... Hả! Hóa ra Thần hài trên Cửu Cảnh đỉnh Vũ Trụ Sơn đã bị Xích Lượng Thiên lấy rồi!
Vẻ mặt Tiêu Dương cũng chấn động! Cuối cùng hắn cũng hiểu nguồn lực khiến hắn luôn cảm thấy bị áp bách ở đâu ra... Chính là Thân hài này, cánh tay trái của Tiên thần! Luông áp bách đến từ linh hồn khiến Tiêu Dương luôn cắn răng chống đỡ. Nay cánh tay trái Tiên thần trực tiếp hiện ra, chữ Thần Linh lóe sáng đó càng trực tiếp khiến Tiêu Dương có cảm giác áp bách như trời đất quay cuồng!
Tất cả mọi người đều mở to mắt, đợi thời khắc kết thúc cuối cùng - Đó chính là sự thất bại của quái tài Tiêu Dương! Cho đến giờ phút này, mọi người đều nhìn rõ ưu thế thế cục trong trận chiến, không ai cười nhạo Tiêu Dương - Nếu đổi lại là bọn họ, e là sớm đã bị oanh kích cho tan thành khói bụi rồi!
Trận chiến sắp kết thúc rồi sao?
Thân ảnh Tiêu Dương bị truy kích cho vô cùng chật vật, liên tục lùi về phía sau...
Âm! Âm! Ầm!
Thời khắc Tiên Thần Tả Tí xuất hiện, trận chiến này Xích Lượng Thiên đã chiếm ưu thế tuyệt đối, bại cục của Tiêu Dương đã định...
Tiêu Dương hít một hơi lạnh, nắm chặt Thiên Hoàng thần kiếm trong tay.
Vẻ mặt Đường Hạo thoáng cái trở nên nghiêm trọng, uy lực của Thần hài cực kỳ kinh khủng!
Xích Lượng Thiên đứng từ trên cao nhìn xuống Tiêu Dương, chậm rãi giơ tay trái lên, thân quang phóng ra...
- Thần Chi Thẩm Phán!
Hôi Hôi
Trên bầu trời, hư ảnh cánh tay trái dao động, nháy mắt liền biến ra một lớp chưởng ảnh khổng lồ, hướng về phía Tiêu Dương nghiền đèI
Thanh thế vô cùng lớn!
Đồng tử Tiêu Dương co lại, không chút chần chờ, thân ảnh lùi về phía sau...
Xoạtl
Hư ảnh cánh tay trái gần như khó khăn nắm mới lướt qua tóc Tiêu Dương, lực phá hủy cường đại oanh kích vào Cửu Trụ Thiên Phong bên dưới. Trong chớp mắt ngọn núi vỡ tan, đỉnh Cửu Trụ Thiên Phong to lớn xuất hiện một cái hố sâu không lường được!
- Sau khi có miếng Tiên Thần Tả Tí này, đừng nói là Tiêu Dương, ngay cả ta và Tiêu Dương hợp lực cũng rất khó đối phó với Xích Lượng Thiên bây giờ...
Không phải Đường Hạo chưa từng thử đi tìm Thần hài trước nhưng y không thu hoạch được gì ở đỉnh Vũ Trụ Sơn, vốn tưởng rằng đó là vì Thần hài chưa xuất thế, không ngờ...
- Tên giảo hoạt, không ngờ lại lặng yên không tiếng động chiếm được Thần hài của đỉnh Vũ Trụ Sơn... Sao y biết vị trí cụ thể của Thần hài nhỉ?
Một chốc này ngay cả Đường Hạo ở xa xa cũng không khỏi biến sắc, lúc lâu sau không nhịn được mắng một tiếng:
Trong lúc chấn động, ánh mắt Tiêu Dương cũng lướt qua một trận không cam lòng. Không ngờ Thân hài xuất hiện ở Thần Linh Đệ Tứ Cảnh vẫn bị kẻ khác nhanh chân giành trước, hơn nữa còn là Xích Lượng Thiên! Sau khi để "Tiên Thần Tả Thí (Cánh tay trái tiên thân)" dung hợp nhận chủ, thực lực của Xích Lượng Thiên có thể nói như hổ thêm cánh!
- Là Thần hài đói - Xích Lượng Thiên mới thật sự vô địch!
- Vô địch chí tôn!
Âm...
Tiêu Dương cảm thấy dường như ngực mình sắp bị nổ tung vậy. Uy áp Thần hài truyền đến thật sự quá mức mãnh liệt, chèn ép lục phủ ngũ tạng Tiêu Dương, khóe miệng hắn bất giác chảy máu tươi.
Hắn cắn răng kiên trì!
Ngay lúc này đây, ở xa xa, vẻ mặt bọn Giát Giát đứng vây xem trận chiến này đều không khỏi lo lắng, thân thể dịch chuyển về phía trước theo bản năng ... Tay La Thiên khẽ ấn vào chuôi Tà Thần Ma Kiếm, lúc này cũng có thể rút kiếm khỏi vỏ... Ông tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn Tiêu Dương phải chịu độc thủ của Xích Lượng Thiên.
Lúc này, hỗn thế Đại Ma Vương Đường Hạo, cường giả thiên tài duy nhất có mặt ở đây thật sự có tư cách nhúng tay vào trận chiến này sắc mặt nghiêm trọng, đồng thời cũng chậm rãi di chuyển mấy bước... chuẩn bị ra tay!
Bịch! Bịch!
Như sức mạnh của thẩm phán, chèn ép không cách nào kháng cự...
Tiêu Dương đang không ngừng bị giày vò, hai tròng mắt gắt gao mà trợn to, cố gắng tìm kế phá địch trong thời khắc cuối cùng! Không đến lúc thật sự tuyệt vọng, Tiêu Dương vĩnh viễn không kết thúc trận chiến.
- Rùa thân Ma Huyền!
Bỗng nhiên một tiếng nói nhỏ như muỗi kêu trực tiếp truyền vào tai Tiêu Dương...
Tiêu Dương trong lòng đại chấn, hai tròng mắt đột nhiên trợn to!
Nên biết rằng bây giờ hắn đang trong thời khắc toàn lực kịch chiến với Xích Lượng Thiên, không gian xung quanh bị tàn phá điên cuồng, một mảnh thép cuốn đến cũng sẽ bị nghiên cho nát bét. Mà bây giờ thanh âm thần bí này vang vọng ở bên tai hắn ... dường như truyên đến mà không hề bị ảnh hưởng gì, đồng thời còn truyền vào tai hắn!
Không phải Đường Hạo!
Không phải Linh Cưu tiên sinh!
Không phải Tướng Thần lão nhân!
Trong đầu Tiêu Dương gần như xẹt qua tất cả những người có khả năng nhưng đều không phải là thanh âm mà hắn biết!
Là ai?
Rùa biển Ma Huyền... Ý của người đó là thả rùa thần Ma Huyền ra có thể thay đổi chiến cục?
Tiêu Dương suy nghĩ nhanh như chớp, đột nhiên nghĩ đến lực phòng ngự không gì địch nổi của rùa thân Ma Huyền, đôi mắt phát sáng. Mặc kệ ai đang nhắc nhở mình, đề khí thật mạnh, thân thể lùi lại, phất tay một cái, một bức họa lăng không mở ra...
Vùi
Trong khoảnh khắc, một luồng thần quang lóe ra từ bức họa. Dưới sự bao vây của thần quang, rùa thần Ma Huyền xuất hiện!
Xa xa truyền đến một trận kinh hô... - Là thú vương dưới trướng Tiêu Dương! Chậc chậc, suýt nữa thì quên Tiêu Dương vẫn là một người chinh phục thú vương thật sự! Nghe nói dưới trướng hắn có mấy con ác thú cấp bậc thú vương cường đại!
- Tiêu Dương còn có át chủ bài, hắn liên thủ với thú vương bên người liệu có thể chống lại được công kích của Thần hài không?
- Ớ? Là một con rùa biển, chuyện này...
Sự thật chứng minh không nhiều người có thể liếc mắt một cái liên nhận ra rùa thân Ma Huyền. Trong số rất nhiều bóng người vây xem trận chiến này, ngoài một số cực ít đồng tử chấn động khi rùa thân Ma Huyền vừa xuất hiện ra, những người khác đều không ngờ đó là rùa thân Ma Huyền.
Nhưng trong thời khắc này, vẻ mặt Xích Lượng Thiên lại khiến mọi người đều không ngờ đến - Khủng hoảng!
Không ít người bắt được một màn này đều không khỏi trợn mắt há hốc mồm!
Từ giây phút Xích Lượng Thiên xuất hiện, trong lời nói của y, trong đòn công kích của y đều thể hiện khích phách như Thần Linh chí tôn, cường thế ngoài ta ra còn có ai! Thế nhưng bây giờ ánh mắt của y lại biến ảo khi nhìn thấy một con rùa thần Ma Huyên...
Tiêu Dương cũng có chút bất ngờ.
Vùi
Phản ứng của rùa biển Ma Huyền càng vượt khỏi dự đoán của Tiêu Dương. Không đợi Tiêu Dương phát lệnh, nó đã phát ra âm thanh trầm thấp, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Xích Lượng Thiên, mai rùa đột nhiên chuyển động, bay về phía Xích Lượng Thiên, hoa văn chữ huyền diệu trên mai rùa lấp lánh, thời khắc này càng phát ra một tâng ma khí quỷ dị...
BịchI !!
Cánh tay trái của Xích Lượng Thiên đột nhiên vung xuống, bỗng nhiên vừa chạm xuống liền lùi lại, quay người cất bước, thoáng một cái liền vào trong xe ngựa thần kỳ, tuấn mã hí một tiếng, chớp mắt liên biến mất ở chân trời!
Cửu Trụ Thiên Phong yên tĩnh như chất...