Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1145 - Chương 1152: Thiên La Địa Võng

Chương 1152: Thiên la địa võng Chương 1152: Thiên la địa võngChương 1152: Thiên la địa võng

Cảnh vật chung quanh càng lúc càng thụi lùi, không chỗ nào là không có sương mù, khiến cho Tiêu Dương có cảm giác như đang đằng vân giá vũ.

Mục tiêu của hắn chính là Thông Thiên Kiều ở Thần Linh cảnh địa tâng thứ mười.

Tiêu Dương không phải là không nghĩ đến chuyện thông qua sông Vạn Kiếm Linh, trực tiếp bỏ qua tâng mười một tiến thẳng vào tầng thứ mười hai. Nhưng đã bị rùa thần Ma Huyền bác bỏ.

Tiêu Dương muốn tiến vào sông Vạn Kiếm Linh, để rùa thân Ma Huyền thông qua Long thần tỷ ấn đả thông thông đạo truyền thừa bảo điện. Từ bên ngoài tiến vào chính là truyền thừa bảo điện, chứ không phải là Vạn Kiếm Linh. Truyền thừa bảo điện và Vạn Kiếm Linh là hai không gian độc lập. Truyền thừa bảo điện ẩn bên trong sông Vạn Kiếm Linh. Vạn Kiếm Linh tồn tại là để bảo vệ truyền thừa trong bảo khố điện.

Tiêu Dương muốn thông qua Long thần tỳ ấn để tiến vào thần linh cảnh thứ mười hai là không có khả năng.

Huống chỉ, sau khi từ Vạn Kiếm Linh đi ra, Tiêu Dương phát hiện rùa thân Ma Huyền bị vây trong trạng thái nửa ngủ nửa say. Trí nhớ của nó khôi phục không ít, tùy thời cũng sẽ nhớ đến không ít võ học. Rùa thần Ma Huyền đang trong quá trình khôi phục thực lực.

Điều này đối với Tiêu Dương mà nói là trăm lợi không có một hại.

Dù sao, năm đó rùa thân Ma Huyền có thể đánh bại đệ nhất cường giả của Ma Môn. Nếu như nó có thể khôi phục thực lực đỉnh phong, tuyệt đối có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Sương mù che mắt, thân ảnh Tiêu Dương chợt lóe lên rồi biến mất, chui vào Thông Thiên Kiều.

Tiêu Dương thế như chẻ tre, xông thẳng một đường.

- Có lẽ đã tiến vào Thần Linh cảnh địa tâng tiếp theo.

Vừa bước vào cầu Thông Thiên.

Trong đầu Tiêu Dương không khỏi nghĩ đến đám người Đường Hạo, Vân Tiểu Suất. Lúc đầu binh chia thành hai đường ngắm bắn thế lực Thần Minh. Sau khi hắn bị Xích Lạc Nhai đuổi giết, nghe đồn đám người Đường Hạo cũng bị một đám cường giả khác tiêu diệt.

Gió cát kết hợp tạo thành cảnh thường thấy nhất ở Thần Linh cảnh địa tâng 11.

Tiêu Dương một đường lướt gấp.

Thần Linh cảnh địa tâng thứ mười một giống như một ranh giới ở mười tám tầng Thần Linh cảnh địa. Người bước vào đều là thiên tài danh chấn một phương. Có thể xông vào tầng tiếp theo cơ hồ chỉ là phượng mao lân giác.

Nhưng sau khi hắn rơi xuống sông Vạn Kiếm Linh, từ trong miệng đám người Giát Giát biết được, sau khi tin tức hắn rơi xuống sông "bỏ mình" truyền ra, Đường Hạo một lần nữa nổi bão, liên tiếp đả thương một số thế lực Thần Minh cường đại, rồi biến mất không có tung tích. Đến giờ cũng không nghe thấy gì.

- Không biết mấy người Đường huynh đang ở đâu nữa?

Chung quanh có không ít người nóng lòng muốn thử, cũng có người do dự không biết có nên xông qua Thông Thiên Kiều một lần hay không, nên không ai phát hiện hành tung của Tiêu Dương. Có người chỉ cảm thấy trước mắt có một bóng đen lung lay, rôi không thấy gì, cứ cho rằng mình bị hoa mắt.

Cuồng phong loạn vũ, cát đá đầy trời, Thông Thiên Kiều lơ lửng giữa không trung, thông đến trời cao, tản ra khí thế khôn cùng.

Tiêu Dương nhìn phía trước. Thông Thiên Kiều quanh quẩn trong sương mù đã xuất hiện trước mắt.

Đây là cánh cửa duy nhất thông từ Thần Linh cảnh địa tầng mười đến tầng thứ mười một. Ở đây, sát khí mãnh liệt, chi khí khắc nghiệt, tràn ngập trong bão cát.

Bão cát vô tận lướt nhanh trong Thần Linh cảnh địa tâng thứ mười một.

Tầng thứ 11 là bão cát vô tận.

Thành Hoàng Sa cách Thông Thiên Kiều hơn mười dặm, nhưng trên đoạn đường này lại có một hàng dài các thiên tài đang đứng. Thậm chí còn có một số Thần Minh Tử Tự, tất cả đều phải tuân thủ quy tắc thành lập ở nơi này.

Hơn mười người mặc trang phục thế lực Thần Minh xuất hiện, ánh mắt như đuốc đảo qua gã thiên tài kia. Gã Thần Minh lão tổ cường đại dẫn đầu lạnh lùng nhìn, sau đó khoát tay chặn lại, chỉ vào một bên, trâm giọng nói:

Trong lòng mọi người đều biết, hành động đó là để tìm kiếm Tiêu Dương.

- Giơ hai tay lên.

Nếu không phải người truyền tin tức này đến là Xích Không Minh, Xích Lạc Nhai tuyệt đối sẽ không tin.

Thần quang chợt lóe, một người vừa mới xông qua Thông Thiên Kiều, lập tức bị hơn mười khí tức cường đại bao phủ xuống. Thiên tài cơ hồ đã hao hết toàn lực để xông qua Thông Thiên Kiêu không khỏi biến sắc.

Không giết Tiêu Dương, khó mà giải được mối hận trong lòng ông ta.

Xích Lạc Nhai chậm rãi nói một câu, sát khí trong mắt bắt đầu khởi động. Nếu thật sự là như vậy, chẳng phải Xích Lạc Nhai ông ta đã bị đánh cho một cái vào mặt?

- Chẳng lẽ ban đầu chỉ là Chướng Nhãn Pháp?

Một tiếng quát vang lên.

Nếu Tiêu Dương xuất hiện, nhất định sẽ bị phát hiện.

Thiên la địa võng, chỉ cần Tiêu Dương ló mặt, khẳng định sẽ lọt vào cuồng vây chặn giết.

Trước cửa thành Hoàng Sa, Xích Lạc Nhai đứng thẳng, ánh mắt âm lệ. Ông ta thật sự không tin Tiêu Dương vẫn còn sống trên trời. Hơn nữa còn rời khỏi thế giới sương mù.

- Qua bên kia xếp hàng, sau khi kiểm tra xong thân phận thì có thể vào thành Hoàng Sa.

Trấn trước cửa thành Hoàng Sa chính là Xích Lạc Nhai, người đã đánh Tiêu Dương rơi xuống Vạn Kiếm Linh.

Không có bất luận người nào có dũng khí phát ra thanh âm dị nghị. Bởi vì hành động lần này là do con quái vật Tam Xích Thần Minh Điện cầm đầu. Hơn mười thế lực Thần Minh liên hợp lại, ở Thần Linh cảnh địa này, không ai dám đắc tội.

Trên con đường đến thành Hoàng Sa, cơ hồ có cách một đoạn lại có mấy tên Thần Minh lão tổ tọa trấn.

- Trừ phi ngươi không tiến vào Thần Linh cảnh địa tâng 11.

Xích Lạc Nhai nhìn chằm chằm phía trước.

Bão cát đảo qua. Mỗi một người xuất hiện ở Thông Thiên Kiều đều bị thẩm tra nghiêm ngặt. Từ cửa ra Thông Thiên Kiều đến thành Hoàng Sa, chỉ hơn mười dặm ngắn ngủi nhưng đứng đầy những Thần Minh lão tổ đã từng gặp Tiêu Dương ở u cốc Địa Ngục. Mặc dù bọn họ bị Tiêu Dương đánh như chó nhà có tang phải bỏ trốn, nhưng khi đã đến Thần Linh cảnh địa tâng 11, có Nhai kim sứ cường đại tọa trấn, trong lòng bọn họ lại tăng thêm vài phân sức mạnh.

Từng trạm kiểm soát, người nào cũng phải trải qua thẩm vấn kỹ càng. Bởi vì bọn họ cảm giác được, khi Tiêu Dương tiến vào Thần Linh cảnh địa tâng 11, nhất định sẽ dịch dung.

Tuyệt đối không để cho hắn chạy thoát.

Vù.

Tại cửa ra vào Thông Thiên Kiều, một đạo thân ảnh xuất hiện, chắp tay lăng không mà đứng.

- Đứng lại, xưng tên mau.

Một đội ngũ do Thần Minh lão tổ thống soái lớn tiếng hét lên.

Đồ đệ Đan Thần lão nhân, thân phận hiển hách làm sao?

Ánh mắt của không ít người chung quanh lại hiện lên sự hâm mộ lẫn đố ky.

Tiêu Nhu Y tiến lên, cung kính hành lễ với Đan Thần lão nhân.

- Sư phụ.

Khoảng một canh giờ sau, tại cửa Thông Thiên Kiều, quang mang một lân nữa nhấp nháy. Nhưng lúc này có Đan Thần lão nhân đứng đó, không ai dám tiến lên vặn hỏi. Và người xuất hiện chính là Tiêu Nhu Y.

Đan Thần lão nhân lạnh lùng đứng chắp tay, cũng không có bất luận kẻ nào dám tiến lên hỏi nửa câu. Điều này làm cho đám thiên tài đang xếp hàng dài phải sùng bái và hâm mộ.

Lão giả hừ lạnh, thân ảnh khẽ động, một tay chộp lấy yết hầu của Thần Minh lão tổ, hung hăng ném xuống đất.

Mọi người đều hiện lên vẻ kinh sợ.

- Lá gan của tên Tạp Ngạo Thần Sơn lớn hơn từ lúc nào vậy? Ngay cả lão phu cũng dám chất vấn?

Không ít người cẩn thận đánh giá, đột nhiên có người kinh hô.

- Là Đan Thần, một trong tám đại cốc chủ Bất Hủ Cốc.

- Thì ra là ông ta, khó trách lại có dũng khí tùy ý ra tay. Bất Hủ Cốc là một thế lực hậu thế siêu nhiên. Mặc dù không tranh đấu với ai, nhưng ai gặp bọn họ đều phải xem mình là xui xẻo. Tám đại cốc chủ tê tựu, mỗi người một vẻ, ngay cả Tam Xích Thần Minh Điện cũng phải kiêng ky vài phần.

Người xuất hiện chính là Đan Thần lão nhân.

Lúc này, ánh mắt của ông lạnh lùng nhìn chằm chằm. Sau khi gã Thần Minh lão tổ biết được thân phận của Đan Thần lão nhân, sắc mặt không khỏi biến đổi, vội vàng bò lên, hơi khom người với Đan Thần lão nhân lão nhân, sau đó nhanh chóng lui trở về.

Điều này đủ để nói rõ thân phận tôn quý của Đan Thần lão nhân ở Thần Linh cảnh địa.

- Thúi lắm.

Thần Minh lão tổ hét lớn.

- Lớn mật.

Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người giật mình đưa mắt nhìn sang. Ban đầu, tất cả đều tưởng rằng Tiêu Dương xuất hiện. Nhưng người đến lại là một lão giả.

Bóng người kia đột nhiên phất tay, âm một tiếng, tiểu đội người ngã ngựa đổ, tất cả thụt lùi. Bịch.

Gương mặt cô gái nhìn qua rất non nớt, hiển nhiên tuổi còn khá nhỏ, nhưng lại được Đan Thần lão nhân nhìn trúng, đó chính là phúc phận mà có tu cũng chưa chắc được.

Một tiếng "sư phụ" của Tiêu Nhu Y khiến cho đám người đang định đến thẩm vấn Tiêu Nhu Y phải dừng bước. Nói đùa, Đan Thần lão nhân nổi tiếng bao che khuyết điểm. Thần Minh lão tổ Tạp Ngạo Thần Sơn vừa rồi chính là vết xe đổ. Huống chi, cô gái trong veo trước mắt rõ ràng không có khả năng là Tiêu Dương.

Đan Thần lão nhân nhẹ gật đầu:

- Đi thôi.

Lập tức cùng với Tiêu Nhu Y đi vê phía Hoàng Sa thành.

Đi về phía trước, ánh mắt Tiêu Nhu Y nhìn xung quanh. Nhìn thấy vòng vây dày đặc, trán Tiêu Nhu Y không tự chủ nhăn lại.

Trong lòng không khỏi mặc niệm, hy vọng Tiêu Dương sẽ không tiến vào Thần Linh cảnh địa tầng 11 này.

Nếu không, thiên la địa võng trước mặt, quả thật chắp cánh cũng khó mà bay.

Lúc này, vẫn có không ít ánh mắt rơi xuống người Tiêu Nhu Y. Mỗi một lần đi qua một trạm, đều có ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô. Nhất là những người tham gia vào trận đánh ở u cốc Địa Ngục, đều nhìn Tiêu Nhu Y có chút quen mắt.

Ở u cốc Địa Ngục, Tiêu Nhu Y che mặt màu bằng khăn màu tím.

- Hình như đã gặp qua ở chỗ nào rồi. Nhìn quen lắm.

Một Thần Minh lão tổ nghi hoặc, nhẹ giọng nói.

Nếu không phải đang có Đan Thần lão nhân ở đó, sợ rằng đã sớm có người tiến lên tra hỏi.

- Hình như là... Tử phán quan?

- Không sai, nhìn thân hình mà xen, thật sự rất giống với vị phán quan ở u cốc Địa Ngục.

- Nhưng người trước mắt là đồ đệ của Đan Thần lão nhân, làm sao có thể tùy ý tàn sát thế lực Thần Minh được?

- Người trong thiên hạ tinh thông thuật luyện đan rất nhiêu. Huống chi, cô gái trước mắt nhìn còn trẻ như vậy, không giống như cao thủ luyện chế được vô số linh đan.

Trong thanh âm nghi hoặc, Đan Thần lão nhân mang theo Tiêu Nhu Y bước đến Hoàng Sa thành.

Cuối cùng đụng phải trạm do Xích Lạc Nhai tọa trấn.
Bình Luận (0)
Comment