Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1163 - Chương 1170: Gió Dục Mây Vần

Chương 1170: Gió dục mây vần Chương 1170: Gió dục mây vầnChương 1170: Gió dục mây vần

Cuồng phong gào thét, ba đạo thân ảnh lướt nhanh như gió vê một hướng. Nhờ có năng lực nắm giữ không gian, tốc độ của tộc nhân Long Giác tộc nhanh đến kinh người.

Liên tục chạy ba ngày ba đêm.

Xuất hiện trước mặt Tiêu Dương là một dãy núi non rộng lớn. Đến nơi này, bão cát vô tận dường như bị cản lại.

- Lướt qua khu vực núi non này chính là Thông Thiên Kiều.

Tiêu Dương nói.

- Mấy ngày qua chúng ta gặp không ít thế lực Thần Minh. Bọn họ dường như cũng đang tìm ta và Thất gia gia.

Phương Tông lo lắng, nói:

- Nói không chừng trước Thông Thiên Kiều sẽ có mai phục.

- Như vậy đi, để ta ra ngoài dụ đám thế lực Thần Minh đó, hai người tùy thời tiến vào Thông Thiên Kiều.

- Mạo hiểm? Không sao đâu. Chỉ cần Xích Lạc Nhai không có ở đây, những người khác chẳng làm gì được ta.

- Ba người chúng ta đi cùng nhau, mục tiêu quá lớn, hơn nữa còn dễ dàng bị phát hiện.

Phương Tông đang muốn tiếp tục lên tiếng, Tiêu Dương đã khoát tay ngăn lại, cười nhẹ:

- Phía trước quả thật có không ít cường giả thế lực Thần Minh, bao gồm cả Tam Xích Thần Minh Điện.

- Nói không chừng, khi Thần Linh Môn mở ra, không có kim tiên linh thân nào của thế lực Thần Minh tiến vào.

Mai phục ở Thông Thiên Kiều.

Phương Nhiên trâm tư một lát rồi nói:

Tiêu Dương cũng biết, thế lực Thân Minh đang đuổi bắt không chỉ có Phương Tông và Phương Nhiên mà còn có cả hắn.

Tiêu Dương không phải lần đầu tiên gặp phải cảnh này, chậm rãi gật đầu:

- Sư phụ, sao có thể để người mạo hiểm được.

- Rất khó nói.

Tiêu Dương nói:

Thần sắc Phương Nhiên vô cùng ngưng trọng.

- Nói cũng lạ, với lực lượng của thế lực Thần Minh, Tam Xích Thần Minh Điện tuyệt đối không thể chỉ có một gã kim tiên linh thân là Xích Lạc Nhai tiến vào Thần Linh cảnh địa. Long chủ đã nhấc lên cơn cuồng phong như vậy, lại cũng chỉ có một mình Xích Lạc Nhai đuổi bắt.

Phương Tông lên tiếng.

Tiêu Dương nhẹ giọng nói một câu:

Tiêu Dương có thể hiểu được tâm trạng của Phương Tông lúc này. Trong mấy ngày qua, hắn đã nắm rõ tình hình của Long Giác tộc. Long Giác tộc quả thật đã đứng bên bờ diệt vong. Số lượng tộc nhân Long Giác tộc còn lại chưa đến một trăm người, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp tai ương.

Khi nghe Tiêu Dương thuật lại mọi chuyện, nội tâm hai người như nhấc lên con sóng ngập trời.

- Đám thế lực Thần Minh này giống như thiên lôi sai đâu đánh đó của Tam Xích Thần Minh Điện. Xem ra, đệ nhất tiên môn này rất có khả năng nhất thống Thần Linh cảnh địa.

Phương Nhiên nói:

- Hoặc là bọn họ có chuyện quan trọng hơn cần làm.

Phương Tông nắm chặt nắm tay.

- Thần Minh vô năng mới để cho Ma Môn có cơ hội khống chế.

- Chúng ta trách lầm Thần Minh rồi. Kẻ chính thức gây ra tội ác là Ma Môn.

Ánh mắt Phương Tông hiện lên hận ý. Chính Tam Xích Thần Minh Điện đã hủy hoại cả tộc của y.

Bất cứ một người nào ở Thần Linh cảnh địa mà nói, tin tức này chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang.

Ma Môn xâm lấn, Thần Minh trở thành ma.

- Khó trách Long Giác tộc lại gặp khó khăn như vậy.

- Người mà ngươi nên hận chính là Ma Môn.

Phương Tông và Phương Nhiên đều giật mình.

- Cái gì?

- Tam Xích Thần Minh Điện hiện nay đã bị Ma Môn khống chế.

Phải mất một lát hai người mới bình ổn được tâm trạng.

- Đối kháng ma Môn là chuyện mà Thần Minh nên làm. Chúng ta có nghĩ nhiều cũng vô ích.

Tiêu Dương lên tiếng:

- Việc quan trọng nhất chính là chúng ta nên đến Thần Linh cảnh địa tâng 12.

Nửa tiếng sau.

Vù.

Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống. Trước ngực là một đứa bé với giọng cười cao vút, sau đó hai người bay thẳng về phía Thông Thiên Kiều.

Tiếng kinh hô vang vọng.

- Là quái tài Tiêu Dương.

Tiêu Dương thoải mái huy kiếm, đứa bé trong lòng càng thêm hưng phấn, bàn tay nhỏ bé không ngừng quơ quơ.

Phương Tông cực kỳ hoảng sợ.

- Cái gì? Thân Long chủ nhân?

- Tông nhi, con hãy nhớ lấy, cả đời này chỉ thê đi theo hai người. Một là sư phụ của con, hai là đứa bé mới sinh trong lòng hắn. Đứa bé đó chính là hậu đại của Thần Long chủ nhân.

Phương Nhiên trầm giọng nói:

- Bởi vì đứa trẻ trong lòng hắn.

- Thực lực của sư phụ quả nhiên kinh khủng. Núp trong chỗ tối, ánh mắt Phương Tông không tự chủ được mà nóng lên, nhìn chằm chằm Tiêu Dương đang đại sát tứ phương, nhất thời máu huyết sôi trào. Y đã chờ cảnh tượng này rất lâu, rốt cuộc hôm nay đã được nhìn thấy.

Ở Thần Linh cảnh địa này, người nào cũng kinh sợ thế lực Thần Minh. Nhưng dưới bàn tay của quái tài Tiêu Dương, tất cả lại trở nên giống như con kiến yếu ớt, một đường bị quét ngang.

Đây chính là nhân vật truyên kỳ chói mắt nhất ở Thần Linh cảnh địa.

Phương Tông kích động nắm chặt nắm tay.

- Tông nhi, con có thể bái Long chủ làm thầy, đó chính là cơ duyên lớn nhất cả đời này của con, nhất định phải biết quý trọng.

Phương Nhiên nói.

Phương Tông gật đầu, đột nhiên nhớ đến điều gì, vội quay sang hỏi:

- Thất gia gia, tại sao gia lại gọi sư phụ là long chủ?

Huyết văng đầy trời.

Tiêu Dương huy kiếm, chém ra từng đạo kiếm khí sắc bén, trong nháy mắt phá tan công kích của thế lực Thần Minh.

Vù vù vù.

Phía dưới ngọn núi, từng bóng người như cơn mưa xuân nhanh chóng lao ra. Công kích đầy trời phô thiên cái địa hướng đến Tiêu Dương.

- Mau thông báo cho Thần Minh lão tổ ngăn hắn lại.

- Quái tài Tiêu Dương đã thu hoạch được phong sa địa hạch nhanh như vậy sao?

Khi Tiêu Dương gần đến Thông Thiên Kiều, một số khí tức cường đại của Thần Minh lão tổ đã phủ xuống.

Vèo vèo.

Cuồng phong vung lên, công kích cường đại không thua gì Xích Không Minh vọt đến.

Bịch.

Đối chưởng, thân ảnh Tiêu Dương bay ngược hơn trăm thước.

- Bắt lấy tên độc thần giả đó.

- Hắn có đứa bé trong ngực. Thì ra vú em siêu cấp mấy hôm trước cứu tộc nhân Long Giác tộc chính là quái tài Tiêu Dương.

- Giết.

Công kích cường đại đè ép, thân ảnh Tiêu Dương chỉ có thể cuống quýt lui về phía sau.

Vù vù.

Không gian phía trước Thông Thiên Kiều đột nhiên vặn vẹo. Tốc độ rất nhanh, như tia chớp chợt lóe lên rồi biến mất. Không ai thấy, có một thân ảnh vô thanh vô tức bước vào Thông Thiên Kiều.

Lúc này, tất cả lực chú ý đều tập trung trên người quái tài Tiêu Dương.

Phương Tông thành công tiến vào Thông Thiên Kiều. Phương Nhiên nhìn thoáng qua Tiêu Dương, thân ảnh chợt lóe, cũng nhanh chóng biến mất trước Thông Thiên Kiều. - Cũng đã đến lúc rồi.

Tiêu Dương cuống quýt lui về phía sau. Phía trước một số tên Thần Minh lão tổ bắt đầu bày trận bắt Tiêu Dương.

Âm! Âm! Âm!

Kịch liệt đối chưởng.

Giữa không trung, Tiêu Dương cười to:

- Thế lực Thân Minh cũng chỉ bấy nhiêu. Ta không chơi nữa.

Nói xong, kiếm quang trong tay Tiêu Dương đột nhiên bộc phát. Thần kiếm vô tận toát ra khỏi vỏ, tản ra quang mang bảy màu lóng lánh.

Bịch.

Trận pháp tưởng như không gì phá nổi trong khoảnh khắc vỡ tan.

Một gã Thần Minh lão tổ trực tiếp bị oanh kích.

Vèo.

Tiêu Dương hoàng kiếm phá không, chợt lóe như điện, trong khoảnh khắc phủ xuống trước Thông Thiên Kiều.

- Ngăn hắn lại.

Không ít thanh âm rít gào vang lên, nhưng giọng điệu lại vô lực. Bọn họ không thể ngăn cản Tiêu Dương.

Bịch bịch bịch.

Theo như lời Tiêu Dương đã nói, không phải kim tiên linh thân thì không thể ngăn cản được hắn. Thậm chí, cho dù có kim tiên linh thân, nhưng không mạnh bằng Xích Lạc Nhai thì cũng không thể bắt được Tiêu Dương.

Một đường đi thẳng, Tiêu Dương đã cách Thông Thiên Kiều không xa.

Thu kiếm.

Cười to, sải bước vào trong Thông Thiên Kiều.

Tiêu sái tự nhiên.

Khi thân ảnh bạch y biến mất bên trong Thông Thiên Kiều, phía trước Thông Thiên Kiều là một mảnh yên tĩnh. Gió núi hất qua, mọi người nhìn nhau, đều nhìn thấy được sự hoảng sợ và kiêng ky.

Đây là một tên quái vật không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả.

Thế lực Thần Minh bày ra thiên la địa võng, nhưng đối với hắn là thùng rỗng kêu to.

- Mau thông báo cho Nhai kim sứ.

Một gã Thần Minh lão tổ lên tiếng. Vừa rồi gã suýt chút nữa táng thân dưới kiếm của Tiêu Dương.

- Nhai kim sứ đã đến Thần Linh cảnh địa tâng 12 rồi.

- Xem ra, chúng ta cũng phải tiến vào Thần Linh cảnh địa tâng 12.

Thần Linh cảnh địa tầng 12, một ngọn Tuyết Sơn bao trùm phương viên mấy vạn dặm.

Đây chính là chi địa của Tuyết Thân Sơn nhất mạch.

Lúc này, phía bắc ngọn núi, sương mù tràn ngập. Một chiếc xe ngựa xuất hiện, xuyên qua làn sương mù.

Bên trong xe ngựa là một Xích Lượng Thiên.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua bên ngoài xe ngựa:

- Còn bao lâu nữa mới đến Tuyết Thân Sơn mạch?

- Một ngày.

Bên ngoài xe ngựa có tiếng đáp lại.

Xích Lượng Thiên gật đầu, ánh mắt lại nhìn đám sương mù dày đặc, khóe miệng vểnh lên:

- Bọn họ chắc cũng đã đến Tuyết Thân Sơn mạch.

- Hồi chủ tử, Nhai kim sứ cùng với tám đại kim tiên linh thân của Thần Minh điện đã tê tựu, phân bố các nơi, tùy thời nghe lệnh.

Thanh âm bên ngoài lại vang lên:

- Còn nữa, cường giả của thế lực Thần Minh truyền đến tin tức, Tương Thần lão nhân của Bất Hủ cốc cũng đã đến Thần Linh cảnh địa tâng 12, hiển nhiên là vì đại điển truyên thừa mà đến.

- Đến cũng tốt.

Xích Lượng Thiên cười, ánh mắt lóe lên thân thái tự tin:

- Nếu thế lực khắp nơi đều có hứng thú tiếp cận náo nhiệt, đệ nhất tiên môn chúng ta lại càng có thêm cơ hội tăng cường lực thống trị.

- Đại điện truyền thừa Tuyết Thần.

Xích Lượng Thiên chậm rãi nói:

- Tuyết Thần, một trong chín đại thân thượng cổ muốn trở lại?

Ánh mắt lóe lên quang mang màu xanh biếc, khí tức lạnh như băng tràn ngập ra:

- Vậy thì phải hỏi xem Xích Lượng Thiên ta có đồng ý hay không.

- Bất Hủ cốc cũng phải cho một lần xuống ngựa mới được.

- Lập tức thông báo cho đám người Nhai kim sứ, tập hợp lực lượng, tùy thời đợi mệnh.

Xích Lượng Thiên nói:

- Còn nữa, tìm kiếm tư liệu về Tuyết Thần Sơn. Tuyết Thần Sơn này che giấu huyền cơ rất nhiều. Nếu tùy tiện tiến vào, ngay cả Thần Minh cũng phải chết.

- Vâng, chủ tử.

Chiếc xe ngựa lại lao đi.

- Ta không thể chờ đợi được nữa.

Thần sắc Xích Lượng Thiên hiện lên sự hưng phấn.
Bình Luận (0)
Comment