Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1168 - Chương 1175: Ngươi Không Xứng

Chương 1175: Ngươi không xứng Chương 1175: Ngươi không xứngChương 1175: Ngươi không xứng

Thiên tài có mạnh cũng không thể so được với lão tiền bối cường đại.

Gừng càng già càng cay.

Một chiêu của Hỏa Nguyên Khôi chính là để thăm dò thực lực của Tiêu Dương. Có thể đánh đâu thắng đó ở Thần Linh cảnh địa, hàng phục và giết không ít Thần Minh lão tổ, nhất định sẽ có chỗ bất phàm. Nhưng sức mạnh như vậy, đối với một kim tiên linh thân thì hoàn toàn kém xa.

Nếu không phải người thừa kế Tuyết Thần xuất thế, các kim tiên linh thân đều tập trung tại Thần Linh cảnh địa tâng 12, chỉ bằng một quái tài Tiêu Dương, làm sao có thể nhấc lên con sóng lớn ở Thần Linh cảnh địa được?

Quỳ xuống.

Sau đó tất nhiên là nhận tội.

Bông tuyết bay xuống, trong không khí tràn ngập khí tức hàn băng ác liệt vô cùng.

Hỏa Viêm Phong cảm nhận được một sự thoải mái trước nay chưa từng có. Rốt cuộc đã có cơ hội rửa được mối nhục. Cách đây không lâu, cái tên quái tài Tiêu Dương kia dám ở trước mặt y kiêu ngạo. Bây giờ đến phiên y ngẩng cao đầu trước mặt Tiêu Dương.

Từ lúc bước vào Thần Linh cảnh địa đến nay, Tiêu Dương lần đầu tiên gặp được tu thể giả, lại còn là một kim tiên linh thân cường đại.

Thân hình Tiêu Dương không to lớn, không nổi cơ bắp bằng Hỏa Nguyên Khôi, nhưng hắn hiểu rất rõ thực lực của mình.

Tiêu Dương sở dĩ bị đẩy lui ba bước, chính là bởi vì hắn căn bản không có vận chuyển Xi Vưu luyện thể để hộ thân. Điều khiến cho Tiêu Dương cảm thấy hứng thú chính là Hỏa Nguyên Khôi có được một thân khí lực cường tráng.

Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên chiến ý.

Tiêu Dương ngưng trọng nhìn Hỏa Nguyên Khôi. Cảm nhận luồng sức mạnh hùng hậu vừa rồi, quả thật mang áp lực của một kim tiên linh thân. Luông sức mạnh này, Tiêu Dương đã cảm nhận được trên người Xích Lạc Nhai. Nhưng Hỏa Nguyên Khôi vẫn chưa bằng được Xích Lạc Nhai.

Tiêu Dương giễu cợt cười một tiếng:

Cường thế của Hỏa Nguyên Khôi khiến cho Hỏa Viêm Phong có cảm giác cáo giả hổ, đắc ý nhìn Tiêu Dương.

Phương pháp Xi Vưu luyện thể cao thâm khó lường, đem khí lực dung nhập vào sức mạnh. Nói đến sức mạnh cơ thể thuần túy, Tiêu Dương tự hỏi không thua kém bất cứ kẻ nào ở Thần Linh cảnh địa này, bao gồm cả Hỏa Nguyên Khôi trước mắt.

Nhờ cảm ngộ được từ danh sách Thanh Liên, sau đó rèn luyện khí lực ở Vạn Kiếm Linh Hà, thực lực của Tiêu Dương đã được tăng lên. Mặc dù không bằng Xích Lạc Nhai, nhưng vẫn có thể đấu được với kim tiên linh thân kém hơn Xích Lạc Nhai.

Kim tiên linh thân.

Đều là tu thể giả, nói về cơ thể, ai sẽ mạnh hơn ai?

Nói xong, Hỏa Nguyên Khôi còn chưa lên tiếng, Hỏa Viêm Phong đã lớn giọng trách mắng: Thân hình của ông ta giống như một ngọn núi nhỏ. Từ khí tức phóng ra trên người ông ta, Tiêu Dương nhận thấy Hỏa Nguyên Khôi chính là một tu thể giả.

- Làm càn! Ngươi...

- Quỳ xuống nhận tội?

- Chỉ bằng một tu thể giả nửa mùa như ông?

- Tiểu man di lại dám xuất khẩu cuồng ngôn.

- Ngươi...

Nghe xong, Hỏa Viêm Phong nhất thời quýnh lên:

Tiêu Dương khoát tay chặn lại:

- Không phải ông muốn ta quỳ xuống nhận tội thỏa mãn lòng hư vinh của ông thôi sao?

- Ngươi câm miệng lại đi.

Nghe xong, đám người bên cạnh Hỏa Nguyên Khôi không khỏi cười rộ lên.

- Ta có thể đáp ứng ông, nếu như ông có thể dựa vào sức mạnh thuần túy của mình đánh bại ta, hết thảy ông muốn làm gì cũng được.

Tiêu Dương cười nói:

- Thủ hạ bại tướng không có tư cách nói chuyện.

- Nguyên Khôi lão tổ, vạn lần không được mắc lừa.

Hỏa Nguyên Khôi khoát tay chặn lại, ngăn cản Hỏa Viêm Phong lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương:

- Có dám đánh cuộc không?

Hỏa Viêm Phong tức đến mặt đỏ lên, chỉ thẳng vào Tiêu Dương, hận không thể trực tiếp xông vào hắn. Nhưng nhìn thấy nụ cười chế nhạo của Tiêu Dương, Hỏa Viêm Phong cảm thấy trong lòng lạnh lại, bước chân như mọc rễ. Không thể phủ nhận, ở sâu trong nội tâm của y, y thật sự sợ hãi Tiêu Dương.

- Đối phó với ngươi còn cân sử dụng kiếm sao?

- Nghe nói ngươi là kỳ tài sử dụng kiếm. Không biết kiếm trong tay ngươi có phá được khí lực phòng ngự của ta hay không?

Ánh mắt Hỏa Nguyên Khôi lạnh lẽo nhìn Tiêu Dương:

So cơ thể với Nguyên Khôi lão tổ?

Chẳng lẽ hắn không biết, khi Nguyên Khôi lão tổ đối phó với người có cấp bậc ngang nhau, đòn sát thủ chính là sức mạnh cơ thể.

Hắn tưởng rằng hắn rất thông minh, muốn tỏ vẻ cho Nguyên Khôi lão tổ thấy, nhưng thông minh thường sẽ bị thông minh hại.

Lúc này, ngay cả Hỏa Viêm Phong cũng không khỏi nghi hoặc nhìn Tiêu Dương. Với sự hiểu biết của y về Tiêu Dương, đối phương tuyệt đối không phải là tên ngu xuẩn như thế.

Nhất định có dối trá bên trong.

Hỏa Viêm Phong muốn lên tiếng nhắc nhở Hỏa Nguyên Khôi, nhưng lại không biết là chỗ nào không ổn.

Y đương nhiên không biết, Tiêu Dương đích thật là muốn đấu sức mạnh thuần túy với Hỏa Nguyên Khôi. Nếu như có trá, Tiêu Dương càng thêm kiêng ky nội khí của Hỏa Nguyên Khôi.

Nói về sức mạnh cơ thể, Tiêu Dương tự tin có thể đối kháng Hỏa Nguyên Khôi.

Nếu so trình độ chân khí, Tiêu Dương nhất định không bằng.

Trong phạm vi Thần Linh cảnh địa này, người tu thể đến mức tận cùng là rất ít. Tuy Hỏa Nguyên Khôi là kim tiên, nhưng cũng chưa đạt đến cơ thể thành tiên. Muốn cơ thể thành tiên là rất khó, đồng thời cũng cần kỳ ngộ. Hỏa Nguyên Khôi vẫn chưa hiểu được thấu đáo ảo diệu của cơ thể thành tiên, cuộc đời này sợ rằng khó mà đạt được đến độ cao như vậy.

Chỉ dùng sức mạnh cơ thể để đối kháng.

- Trận chiến này, Tiêu Dương ta cũng chỉ dùng sức mạnh cơ thể.

Tiêu Dương khoát tay:

- Được rồi, quên nói chuyện này.

Còn đám người Hỏa Viêm Phong bên cạnh ông thì bị luông sức mạnh này đẩy hơn trăm thước, thần sắc hoảng sợ vô cùng.

- Tiểu tử vô tri, lão tổ là người nói một không hai. Nếu như xuất động nội khí, xem như ta đã bại. Mặc cho ngươi xử trí.

Thanh âm ầm ầm như sấm, trên bầu trời không ngừng có bông tuyết rơi xuống.

Bịch.

Tiêu Dương chém ra một quyền, chấn nát toàn bộ bông tuyết.

Đồng thời, trong thời gian ngắn, sức mạnh Xi Vưu luyện thể phát ra, như theo gió vượt sóng lao về phía trước.

Thân hình Nguyên Khôi lão tổ bất động như núi, đồng tử đột nhiên chấn động.

Một luồng sức mạnh hùng hậu lan khắp toàn thân, khiến cho Hỏa Nguyên Khôi cảm nhận được một luồng sức mạnh áp bách.

Thoáng hít một hơi khí lạnh.

Thân hình nhìn thì gây guộc, nhưng tại sao lại có thể dung nạp được sức mạnh hùng hậu như vậy? Mặc dù Hỏa Nguyên Khôi cuồng ngạo, nhưng không biết là không biết nhìn người. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tâm tư khinh thường lập tức giảm đi không ít.

Ánh mắt Hỏa Nguyên Khôi đột nhiên bắn ra lửa giận:

- Nhưng ta nghĩ, nếu sức mạnh Nguyên Khôi lão tổ không đủ, liền vận khí để phòng bị cũng có thể hiểu được. Dù sao, người có miệng cọp gan thỏ cũng nhiều lắm.

Tiêu Dương mỉm cười:

- Đương nhiên.

- Ngươi... xác định?

Hỏa Nguyên Khôi nhìn chăm chằm Tiêu Dương, sau đó khóe miệng nhếch lên:

Cũng là thể tu, nhưng Tiêu Dương lại thi triển thực lực không hề thua kém ông ta. Thần sắc khinh thường trong ánh mắt Hỏa Nguyên Khôi giảm đi không ít, thay vào đó là sự thưởng thức. Thậm chí còn không nhịn được nảy sinh một sự ái mộ.

- Tiểu tử, nếu ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, những gì ngươi gây ra với Hỏa Thần Sơn, ta có thể bỏ qua. Hỏa Nguyên Khôi trầm giọng nói, ánh mắt hiện lên sự chờ mong.

Tên này rất nghịch thiên.

Tiêu Dương sửng sốt. Thái độ của Hỏa Nguyên Khôi chuyển biến nhanh quá, chẳng những không còn miệt thị hắn mà còn muốn thu nhận hắn làm đồ đệ.

- Ông muốn ta bái ông làm thầy?

Tiêu Dương mỉm cười hỏi.

- Không sai.

Hỏa Nguyên Khôi nói:

- Chỉ có ta mới có tư cách làm sư phụ của ngươi.

- Nhưng... có người rất hận ta thì phải.

Tiêu Dương làm ra vẻ bất đắc dĩ.

Hỏa Viêm Phong biến sắc.

Hỏa Nguyên Khôi trầm giọng nói:

- Lại đây.

Nội tâm Hỏa Viêm Phong đột nhiên chùng xuống. Tình huống chuyển biến nằm ngoài dự liệu của y. Nhưng lúc này y chỉ có thể kiên trì đến cùng.

- Xin lỗi.

Hỏa Nguyên Khôi phất tay nói.

Hỏa Viêm Phong giật mình, khuôn mặt vặn vẹo, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt gần như phun hỏa nhìn chằm chằm Tiêu Dương.

- Xin... lỗi.

Hỏa Viêm Phong cúi đầu nói.

Tiêu Dương mỉm cười:

- Chẳng lẽ y không quỳ xuống nhận tội sao?

Sắc mặt Hỏa Viêm Phong đột nhiên thay đổi, nhịn không được quát lớn:

- Ngươi đừng khinh người quá đáng.

- Chậc, có cừu nhân như vậy ở Hỏa Thần Sơn, ta làm sao có can đảm gia nhập Hỏa Thần Sơn chứ?

Tiêu Dương lắc đầu nói.

Hỏa Nguyên Khôi nhìn chằm chằm Tiêu Dương, nói:

- Có phải nếu y quỳ, ngươi sẽ bái ta làm sư phụ?

- Nguyên Khôi lão tổ...

Hỏa Viêm Phong kêu lên.

- Nếu đúng là như vậy, y sẽ quỳ.

Hỏa Nguyên Khôi thẳng thắn nói.

Xem ra, Hỏa Nguyên Khôi đã thật sự muốn nhận Tiêu Dương làm đồ đệ.

Thiên tài tu thể nghịch thiên như vậy, rất nhiều năm trôi qua cũng chưa chắc có được một người. Tiêu Dương mỉm cười:

- Đương nhiên là... không có khả năng.

Gương mặt Hỏa Nguyên Khôi trâm xuống, ánh mắt xẹt qua lãnh ý:

- Ngươi dám trêu chọc bổn tổ?

- Chỉ là ông tự đánh giá mình quá cao mà thôi.

Tiêu Dương nói:

- Sư phụ ta chỉ có một, ông... không xứng.

- Ta không xứng, vậy không người nào xứng.

Hỏa Nguyên Khôi vọt tới, quyền ảnh đánh ra. Không gian như muốn sụp đổ trước một quyền này.

Sắc mặt Hỏa Viêm Phong biến đổi, bay nhanh về phía sau.

Sức mạnh thuần túy trong khoảnh khắc bùng nổ.

Hô.

Trong nháy mắt còn cách Tiêu Dương chưa đầy ba thước.

- Ông thật sự không xứng.

Tiêu Dương đáp lại một tiếng, một quyên đánh ra, ẩn chứa năng lượng ngập trời, trong thời gian ngắn bao trùm phía trước, không chút né tránh, trực tiếp đối kháng.

Một khắc chạm nhau.

Âm.

Cả thiên địa trong nháy mắt lay động. Bông tuyết bị chấn thành bột phấn, sức mạnh mênh mông lan tràn bốn phương tám hướng.

- Mau lui lại.

Khuôn mặt đám người Hỏa Viêm Phong đều thay đổi, nhanh chóng lui về phía sau.
Bình Luận (0)
Comment