Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1171 - Chương 1178: Chuẩn Bị Lẻn Vào

Chương 1178: Chuẩn bị lẻn vào Chương 1178: Chuẩn bị lẻn vàoChương 1178: Chuẩn bị lẻn vào

Bách tiên.

Đây là một con số cực kỳ kinh khủng.

Mặc dù Tiêu Dương tự tin thực lực của hắn không thua kém kim tiên linh thân bình thường, nhưng ai có thể khẳng định mình sẽ vượt qua được cả trăm kim tiên.

Ma Môn, thần không biết quỷ không hay đang cắn nuốt càng lúc càng nhiều thế lực Thần Minh.

Nghiêm trọng nhất chính là, đại đa số thế lực Thần Minh đều không có sự cảnh giác.

- Ta nghĩ, nhân đại điển truyền thừa Tuyết Thần lần này, Tuyết Thân nhất mạch nên liên hợp với Bất Hủ Cốc, công cáo thiên hạ hành vi phạm tội của Ma Môn.

Phương Nhiên trầm giọng nói:

- Đây cũng chính là nguyên nhân Ma Môn trăm phương nghìn kế phá hư đại điển truyền thừa Tuyết Thần. Đợi đến ngày đại điển truyền thừa sẽ bộc phát đại chiến.

- Nhưng nó chưa chắc đã là chuyện tốt. Căn cơ của Ma Môn đã ổn ở Thần Linh cảnh địa, một khi hai bên chính thức xé rách da mặt với nhau, thế lực Thân Minh chưa kịp phòng bị, còn Ma Môn thì đang vận sức chờ phát động, làm việc càng không kiêng nể gì, sợ rằng sẽ tạo thành đại nạn cực kỳ lớn cho Thần Linh cảnh địa.

Đương nhiên, Tiêu Dương cũng biết, điều mà hắn cần đối mặt chính là chiến dịch với Tuyết Thần sơn mạch lúc này. Cuộc chiến chư thân kháng ma chính thức, chiến trường chủ yếu là từ Thần Linh cảnh địa tầng 1 đến tâng 3, cũng không có liên quan quá lớn đối với mình. Nhưng ở địa cầu, Ma Môn lại chính là một mục tiêu trường kỳ.

- Xem ra, rất nhanh tin tức Ma Môn khống chế Tam Xích Thần Minh Điện sẽ truyền ra ngoài. Nhưng...

Nếu không, tùy ý cho Ma Môn cắn nuốt thế lực Thần Minh thì lại càng nguy hiểm hơn.

- Tục truyền rằng Tuyết Thần có lưu lại một đại trận tuyệt sát, có thể tiêu diệt cả Ma Thần Yêu Phật.

- Từ thần sắc của ngươi vừa rồi, hẳn là không chỉ có tin tức xấu?

- Kim tiên linh thân của Ma Môn vượt qua trăm người, nhưng Tuyết Thân nhất mạch và Bất Hủ cốc cũng không yếu. Mặc dù số lượng kim tiên không bằng Ma Môn, nhưng rốt cuộc nơi này cũng vẫn là Tuyết Thần Sơn.

Chỉ có thể đi từng bước tính từng bước.

Tiêu Dương gật đầu:

Phương Tông nói:

Nhưng cũng không thể không đi từng bước.

- Hiển nhiên là không gạt được sư phụ rồi. Trong khoảng thời gian điều tra, ta và Thất gia gia đã tìm được một con đường nối thẳng đến Tuyết Thần cung điện. Chưa chắc gì các thế lực Thần Minh đang ở xung quanh Tuyết Thần sơn mạch có thể làm được.

Tiêu Dương cau mày:

Nghe xong, ánh mắt Tiêu Dương sáng lên.

Tiêu Dương bừng tỉnh, nhìn Phương Tông: Phương Tông lập tức cười nói:

- Cho nên, bên ngoài cung điện có vô số trận pháp. Các thế lực thân minh đều nghĩ không ra biện pháp tiến vào. Nếu như trước khi đại điển truyền thừa tiến hành mà bọn họ còn chưa tìm được biện pháp, có lẽ sẽ dùng thủ đoạn xông thẳng vào.

- Đại điển truyền thừa cũng sẽ được tiến hành bên trong cung điện Tuyết Thần.

Phương Tông nói:

Tuyết Kiều.

Tiêu Dương mỉm cười nói:

Nối thẳng đến Tuyết Thần cung điện.

Phương Nhiên cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, đột nhiên ánh mắt mở to, kinh hoảng vô cùng.

- Tuyết Kiều...

- Là Tuyết Kiều.

Nhất định là đang ở bên trong cung điện đó.

- Nhưng sư phụ cứ yên tâm, bây giờ còn cách đại điển truyên thừa một khoảng thời gian nữa. Ta và Thất gia gia sẽ tận lực đẩy nhanh tốc độ, nghĩ biện pháp tiến vào Tuyết Thần cung điện.

Phương Tông có chút chân chừ nhìn Tiêu Dương, muốn nói rồi lại thôi.

- Ngươi muốn biết người ta tìm là ai?

Phương Nhiên trầm giọng nói:

- Nhưng, bên trong cung điện Tuyết Thần, chúng ta nhất thời vẫn chưa tìm được cách xông vào.

Thiên phú về không gian của Long Giác tộc đã được thi triển một cách nhuần nhuyễn vào lúc này.

Tiêu Dương chậm rãi gật đầu, ánh mắt tán thành nhìn Phương Nhiên và Phương Tông.

- Người thừa kế của Tuyết Thần?

Phương Tông cũng đã lớn tiếng kinh hô.

Tin tức người thừa kế Tuyết Thần đã sớm truyên khắp Thần Linh cảnh địa. Tên của cô gái tên Tuyết Kiêu hiển nhiên cũng nhiều người biết được. Hai người Phương Nhiên phụ trách thu thập tình báo Tuyết Thần nhất mạch, đương nhiên không thể không biết.

Hai người chấn động nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương bình tĩnh, mỉm cười nói:

- Ngươi không phải muốn nói, cho dù người mà ta muốn tìm là người thừa kế Tuyết Thần...

- Nhất định là được.

Phương Tông dường như cảm giác được Tiêu Dương đang nghi ngờ y, lập tức lớn tiếng nói:

- Bất luận là ai, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp để sư phụ được gặp người đó.

Thần quang từ người Phương Tông tràn ngập cả sơn động.

Xoet.

Bên trong sơn động, Phương Tông ngồi xuống.

Phương Tông thấp giọng nói. Hai người rất nhanh tiến vào trong sơn động. - Đằng trước có một cái động.

Đứng trên một lập trường khác, hắn tuyệt đối sẽ liên thủ với Tuyết Thần nhất mạch đối phó với Ma Môn. Nhưng vì Tuyết Kiều, có lẽ hắn sẽ là địch với Tuyết Thần nhất mạch. Tiêu Dương rốt cuộc không biết nên như thế nào cho phải. Nhưng bây giờ quan trọng nhất là gặp được Tuyết Kiều.

- Sư phụ, ta nhất định sẽ đem hết toàn lực.

- Được rồi, sáng mai dẫn ta đến cung điện Tuyết Thần, ta sẽ có biện pháp thăm dò tình huống bên trong.

Tiêu Dương nói một câu.

Tuyết vẫn rơi xuống.

Một đêm yên tính.

Sáng hôm sau, Tiêu Dương và hai người Phương Tông lập tức xuất phát.

Muốn lẻn vào cung điện Tuyết Thần, có thể dùng đến tộc bảo Long Giác tộc. Với thực lực của Phương Tông hiện nay, chỉ có thể mang theo được một người. Phương Nhiên tất nhiên là đi tìm tin tức khác.

Đi đường mất ba ngày.

Tiêu Dương cảm giác, càng đến gần cung điện Tuyết Thần, càng cảm nhận được khí tức cường giả dày đặc. Một khi bị phát hiện, tuyệt đối sẽ lọt vào công kích lôi đình.

- Các người cũng không cần phải miễn cưỡng, tránh bại lộ hành tung.

Tiêu Dương gật đầu:

- Điều này ta rõ.

- Nếu muốn đi vào, tuyệt đối sẽ không dễ dàng.

Thần sắc Phương Nhiên vô cùng ngưng trọng:

- Chỉ là, chỗ người thừa kế Tuyết Thần ở, chắc chắn sẽ là nơi được thủ vệ sâm nghiêm nhất.

Rất nhanh, một vật hình tròn phát ra ánh sáng xuất hiện trong tay Phương Tông. Bên trên gợn sóng vô cùng huyền ảo, mang thuộc tính không gian rất mạnh.

Phương Tông đưa nó lại gần, đột nhiên hình dáng Thần Long cường thế không giận mà uy xuất hiện.

- Đây chính là tộc bảo của Long Giác tộc chúng ta, Bàn Long không gian.

Phương Tông trâm giọng nói:

- Đợi lát nữa Bàn Long không gian phóng xuất hấp lực, sư phụ ngàn vạn lần không được phản kháng. Ta sẽ thông qua Bàn Long không gian, tiến vào phạm vi trung tâm của cung điện Tuyết Thần.

Tiêu Dương gật đầu.

Phương Tông rất nhanh điều khiển Bàn Long không gian. Một lát sau, kim quang dâng lên, bao trùm toàn thân Tiêu Dương. Chỉ một thoáng, thân ảnh Tiêu Dương liền biến mất.

Tiêu Dương cảm giác hắn đang tiến nhập vào một không gian huyền bí. Ở bên trong không gian, dường như không cảm nhận được sự tôn tại của Thần Linh cảnh địa. Nhưng Tiêu Dương cực kỳ tin tưởng Phương Tông, cũng không vận dụng thần thức để thăm dò mảng không gian này, chỉ khoanh chân ngồi xuống.

Không biết qua bao lâu, Phương Tông đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiêu Dương, thanh âm rất nhỏ truyền vào tai hắn:

- Sư phụ, chúng ta đã đến một sơn động cách cung điện Tuyết Thần khoảng một ngàn thước. Nơi này là nơi duy nhất mà ta và Thất gia gia tìm được, tính đến thời điểm hiện tại. Ở gần đây, thỉnh thoảng có thần thức kim tiên xuất hiện. Hơn nữa, trận pháp bên trong cực kỳ bí ẩn. Ta và Thất gia gia không dám tùy tiện tiến về phía trước.

Hình ảnh xuất hiện trước mặt Tiêu Dương là một cái sơn động.

Hắn lập tức thu liễm khí tức, lặng yên nhìn xuyên qua sơn động, hướng về phía xa.

Phương Tông lựa chọn ngọn núi này, bởi vì đưa mắt nhìn ra xa, có thể nhìn thấy cảnh vật ở ngoài ngàn thước.

Một tòa cung điện vô cùng hùng vĩ, cao mấy trăm trượng, khí thế mênh mông. Nhìn qua, giống như một tòa tuyết thành tản ra thần quang.

- Đứng từ góc độ này mà nhìn, đều không thể nhìn bao quát hết phạm vi của cung điện Tuyết Thần.

Phương Tông thở dài:

- Nghe đồn tòa cung điện Tuyết Thần này là một trận pháp cường đại mà Tuyết Thần tạo thành, xem như để lại một món quà trân quý nhất cho Tuyết Thần nhất mạch ở Thần Linh cảnh địa. Bất cứ Nhân Thần Ma nào cũng không dám giương oai ở cung điện Tuyết Thần.

Phương Tông nói:

- Truyền thừa Tuyết Thần sẽ được tiến hành trong cung điện. Nhưng trong thời khắc mấu chốt sẽ ra khỏi cung điện, tránh cho lực truyền thừa hủy diệt trận pháp cung điện. Ma Môn, nói không chừng sẽ chờ cơ hội này. Nếu như đại điển truyên thừa vẫn được tiến hành bên trong cung điện, Ma Môn chưa chắc đã có cơ hội phá hư.

- Nơi này mới chính là thần tích chân chính.

Tiêu Dương nhìn vê phía cung điện đằng xa, cảm nhận được khí tức thân minh cường đại, trong lòng không khỏi cảm thán nhưng cũng không khỏi chùng xuống vài phần. Cung điện Tuyết Thần kín không khe hở như vậy, muốn lặng yên không một tiếng động lẻn vào, thật sự còn khó hơn lên trời.

- Bên trên cung điện Tuyết Thần đều trong tình trạng phong bế, muốn lẻn vào bên trong chỉ có thể thông qua tám cánh cửa. Tám cánh cửa này ngày đêm đều có thủ vệ sâm nghiêm vô cùng.

Phương Tông nói:

- Gần với chỗ chúng ta nhất là cánh cửa hướng Đông Nam, với hơn mười Thần Minh lão tổ ngày đêm thay phiên nhau canh gác. Thỉnh thoảng còn có kim tiên linh thân xuất hiện kiểm tra tình huống.

Tiêu Dương cau mày, thần sắc ngưng trọng.

Cung điện Tuyết Thần quả thật kín không kẽ hở.

- Chẳng lẽ không còn biện pháp nào để tiến vào sao?

Tiêu Dương suy nghĩ, tay nâng cằm.

Lúc này, tiểu thân long trong lòng Tiêu Dương cũng nhìn thoáng qua hắn, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng nâng cằm.

Một lát sau, Phương Tông thở dài:

- Đáng tiếc là không biết được tình huống bên trong cung điện, không biết được thủ vệ phân bố và trận pháp. Bằng không có thể thông qua Bàn Long không gian, trực tiếp tiến vào bên trong.

Tiêu Dương giật mình:

- Bàn Long không gian có thể né được thủ vệ để tiến vào? - Có thể, nhưng quan trọng là không biết được tình huống bên trong. Cho dù có thành công lẻn vào, trước khi chúng ta hiện thân, sợ rằng đã bị thủ vệ của Tuyết Thần nhất mạch phát hiện rồi.

Phương Tông lo lắng nói:

- Đến lúc đó, chúng ta đối mặt sẽ là một lực lượng không thể kháng cự.

Một thế cục tưởng chừng rất khó phá giải.

Nhưng Phương Tông có bảo vật Bàn Long không gian, Tiêu Dương thật ra lại có được hy vọng.

- Có lẽ nên thử biện pháp này.

Tâm niệm Tiêu Dương vừa động, một bức họa quyển từ từ mở ra.

Phương Tông ngẩn ra, khó hiểu nhìn bức họa quyển thần bí.

Cảnh tượng làm cho y kinh ngạc liền phát sinh.

Một con ác thú từ trong họa quyển hóa thành một đạo lưu quang, phủ phục trước mặt Tiêu Dương.

Phương Tông liền trợn mắt há mồm.
Bình Luận (0)
Comment