Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1184 - Chương 1191: Thiên Tài Cực Mạnh (Hạ)

Chương 1191: Thiên tài cực mạnh (hạ) Chương 1191: Thiên tài cực mạnh (hạ)Chương 1191: Thiên tài cực mạnh (hạ)

Bịch! Bịch! BịchI

Chỉ trong một giây ngắn ngủi, trán Tuyết Kiều đã xuất hiện vết máu. Cô đã đem hết toàn lực đánh vỡ cấm cố, tóc tai bù xù, giọng nói gần như dốc cạn sức lực:

- Ta muốn ra ngoài. Thả ta ra ngoài. Hãy thả ta ra ngoài. Đằng, Đằng...

- Tuyết Kiều, bình tĩnh lại.

Tiêu Nhu Y bay nhanh đến, kéo Tuyết Kiều về phía sau, gấp giọng nói:

- Cô làm như vậy cũng vô dụng thôi. Cấm cố này chắc chắn là do Tuyết Phi Trác bày ra. Y đã cố tình ngăn cản cô gặp Tiêu Dương, căn bản sẽ không cho cô ra ngoài đâu.

- Tại sao? Tại sao y lại muốn ngăn cản ta?

- Bởi vì cô là người thừa kế Tuyết Thần, phải gánh chịu trách nhiệm phục hưng Tuyết Thần nhất mạch. Y không cho phép cô có bất cứ tình cảm cá nhân nào.

Ai lại có trái tim sắt đá như vậy?

Tiêu Nhu Y nhẹ giọng nói:

Nếu Tiêu Dương chết, với tính cách của Tuyết Kiều, cô nhất định sẽ đi theo.

- Yên tâm đi, Tiêu Dương sẽ không dễ dàng chết đâu.

Lời nói thê lương nhưng lại mang theo tín niệm kiên định.

Nhưng không thể không thử.

Tuyết Kiều buồn bã nói:

- Chúng ta không thể cứ như vậy được. Hãy nghĩ biện pháp xem có thể phá vỡ được cấm cố này hay không.

Ban đầu tại sao cô lại đáp ứng tiếp nhận truyền thừa? Không phải vì Tiêu Dương sao?

- Người thừa kế? Nếu Đằng chết, ta cũng không còn muốn sống.

Đem trách nhiệm phục hưng toàn bộ một chủng tộc đặt lên vai một cô gái, một lý do tưởng chừng như công khai, nhưng không phải bên trong ẩn chứa tâm tư cá nhân sao?

Tiêu Nhu Y ôm tiểu thần long, suy nghĩ một chút:

Dựa vào cái gì mà bắt cô phải vì đại nghĩa, vì trách nhiệm mà mất đi người mình yêu mến?

- Này, tiểu tử, hãy để cho chị xinh đẹp kia ôm ngươi một chút được không?

Thần sắc Tiêu Nhu Y vô cùng ngưng trọng. Tuy nói như vậy, nhưng cô cảm nhận được, sức mạnh cấm cố này, với thực lực của cô, căn bản không thể rung chuyển được.

Tuyết Kiều gật đầu, sau đó lui về sau vài bước.

Tử quang chợt lóe, tiếng không khí bị chấn nhẹ vang lên.

- Được rồi, Đại ca, hãy để cho chị xinh đẹp ôm ngươi nhé.

Một kích toàn lực của Tiêu Nhu Y.

- Ta tên Đại ca. Thần sắc ngưng trọng, cau mày nhìn cánh cửa Băng Tuyết vương thất. Công kích này hoàn toàn vô dụng.

Tiểu thần long quay đầu, cả giận nói:

Không biết được tình huống bên ngoài, cô thật sự rất lo lắng.

Tiêu Nhu Y chậm rãi đứng lên, tử quang lại xuất hiện lần nữa.

- Ta không sao rồi, cảm ơn.

Tiêu Nhu Y cũng không định so đo với một tên nhóc.

Trong nháy mắt Thần Nông Đỉnh đánh vào cánh cửa, cấm cố quanh quẩn bên ngoài cánh cửa đột nhiên xuất ra quang mang. Một lực phản chấn bắn ngược trở về. Bịch một tiếng, thân hình Tiêu Nhu Y bị cắn trả, không khỏi lui về sau vài bước, phun ra một ngụm máu tươi.

- Cô sao rồi?

Tuyết Kiều chạy nhanh đến. Một ánh sáng thần thánh rơi xuống người Tiêu Nhu Y, quang mang bao phủ cả người. Tiêu Nhu Y cảm giác có từng đợt nước ấm tràn ngập ngũ tạng lục phủ, rất nhanh cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Tuyết Kiêu bước đến ôm tiểu thần long sang một bên.

Âm.

Sắc mặt Tiêu Nhu Y ngưng trọng, từng đạo tử quang đánh ra. Bỗng nhiên, Thần Nông Đỉnh bắt đầu xoay tròn, bay về phía cánh cửa vương thất.

Thần Nông Đỉnh từ từ xuất hiện. Thân đỉnh lóe ra phù văn cổ xưa.

Quang mang từ Thần Nông Đỉnh lóe lên.

Vù.

Một góc Thần Nông Đỉnh, một cây búa lớn xuất hiện, lóe ra hàn quang lạnh như băng.

Bàn Cổ Khai Thiên Phủ.

Thực lực của Tiêu Nhu Y hoàn toàn kém xa Tuyết Phi Trác. Cho dù Tuyết Phi Trác tiện tay bày ra một cấm cố, Tiêu Nhu Y muốn phá giải cũng khó như lên trời. Nhưng đây không phải là lý do để cô lùi bước. Bàn Cổ Khai Thiên Phủ là thủ đoạn công kích mà Tiêu Nhu Y có thể vận dụng mạnh nhất.

Tử quang tràn ngập.

Búa lớn phá không, khí thế như hồng, đập vào cánh cửa.

Âm.

Lực phản chấn đẩy mạnh, Tiêu Nhu Y phun máu bay ra ngoài.

Cảnh tượng bên trong Bát Cửu Tuyết Huyền Quan lại thiên biến vạn hóa. Tiêu Dương nhất thời duy trì trạng thái đề phòng cao nhất. Lực hao phí tinh thân cũng cực kỳ nhiều. Cái mà hắn dựa vào chính là sự kiên trì.

Tiêu Dương quả thật một đường đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Nhưng quá trình này không phải là không có áp lực. Càng đi sâu vào trong , Tiêu Dương có lúc không chịu nổi khí thế đè ép. Một khắc Tiêu Dương bước vào đại trận, nó như muốn tàn phá khí lực của Tiêu Dương. Nếu không phải Tiêu Dương có được cơ thể mạnh mẽ, hắn sẽ bị sức mạnh đó nuốt chửng.

Cuộc chiến bên trong Bát Cửu Tuyết Huyền Quan ngày càng kịch liệt. Bich! BịchI BịchI

Tuyết Phi Trác tự tin cười lạnh.

Hắn chết là không thể nghi ngờ.

Ngay từ ban đầu, mọi người còn tưởng rằng Tuyết Phi Trác an bài trận thế cường đại như vậy, chính là muốn dùng tốc độ nhanh nhất nghiền chết Tiêu Dương. Nhưng cho đến bây giờ, bọn họ mới ý thức được, nếu như không sắp xếp một trận thế cường đại như vậy, sợ rằng Bát Cửu Tuyết Huyền Quan sẽ sụp đổ trong tay quái tài Tiêu Dương mất.

Ánh mắt Tuyết Phi Trác cũng hiện lên sự rúng động.

Y hoàn toàn không nghĩ đến tạo nghệ đối với trận pháp của Tiêu Dương lại cao thâm như vậy, thủ đoạn lại tâng tâng lớp lớp. Một thiên tài như thế, bất luận là sinh ra vào thời đại nào, tuyệt đối sẽ là một nhân vật truyên kỳ.

Nhưng biểu hiện Tiêu Dương càng xuất sắc, Tuyết Phi Trác lại càng kiên định ý niệm giết chết Tiêu Dương trong đầu. Người này không giết, trong tương lai nhất định sẽ trở thành một tai họa ngâm của Tuyết Thần nhất mạch. Hắn tuyệt đối sẽ không cho Tuyết Thần hy vọng. Đã như vậy, vậy thì thừa dịp giết chết hắn cho sớm.

Cho dù Tiêu Dương thế như chẻ tre vọt đến cửa thứ năm, nhưng Tuyết Phi Trác lại không cho rằng Tiêu Dương có thể tránh được một kiếp hôm nay.

Cục diện trước mắt chỉ có thể nói rõ một điều, thực lực của Tiêu Dương quả thật là sánh ngang kim tiên linh thân.

Chỉ là, thực lực chênh lệch giữa các kim tiên linh thân cũng là một trời một vực.

Kim tiên linh thân bình thường, khi đối phó với Tuyết Phi Trác sẽ bị diệt trong nháy mắt.

Sáu kim tiên linh thân của Tuyết Thân nhất mạch ở Thần Linh cảnh địa tâng 12 đều là cường giả. Tuyết Phi Trác tin rằng, cho dù thiên phú của Tiêu Dương có mạnh đến đây, cũng không có khả năng siêu việt bằng Tuyết Phi Tấn.

Chính thức khiêu chiến Tiêu Dương chính là cửa thứ sáu do Kim tiên lão tổ Tuyết Phi Tấn tự mình trấn thủ.

Lúc này, tất cả mọi người đều đoán được, cửa thứ năm cũng chưa chắc có thể ngăn cản được quái tài Tiêu Dương.

Quái tài Tiêu Dương dùng xu thế nghiền nát hết tất cả mọi thứ, phá tan đạo phòng tuyến cuối cùng của cửa thứ lớn thứ tư, như lưu tinh đánh sâu vào, Kim phủ trong tay tản ra uy lực không thể đỡ nổi.

Bên ngoài Băng Tuyết vương thất, tất cả mọi người đều khiếp sợ kinh hô.

- Cửa thứ năm, chỉ trong vòng một canh giờ đã vọt qua cửa thứ năm.

xkkkx

- Tuyết Huyền Quan.

Tiêu Dương âm thầm nghiến răng. Đây là cửa thứ sáu của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, thủ hộ giả ở đây là Tuyết Phi Tấn, một kim tiên linh thân cường đại. Tiêu Dương thầm thở ra một hơi, ánh mắt xẹt qua một tia ngưng trọng. Hắn biết rõ thực lực của Tuyết Phi Tấn, hoàn toàn không thua kém Xích Lạc Nhai đã đẩy hắn đến bước đường cùng. Mặc dù cảm ngộ của hắn được tăng lên, nhưng tuyệt đối cũng không nắm chắc có thể đối kháng được với Xích Lạc Nhai. Huống chi, Tuyết Phi Tấn lại có được sức mạnh từ Bát Cửu Tuyết Huyền Quan. - Muốn hóa giải Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, chỉ có thể liều mạng với Tuyết Phi Tấn.

Nếu đám người Tuyết Phi Trác biết trong đầu Tiêu Dương xuất hiện ý niệm điên cuồng này, sợ rằng sẽ cười nhạo hắn không biết tự lượng sức mình. Ngay cả cửa thứ sáu còn chưa qua được, lại muốn phá giải toàn bộ Bát Cửu Tuyết Huyền Quan. Quả thật là si tâm vọng tưởng.

Nhưng trong lòng Tiêu Dương đã có định đoạt.

Sau khi xông qua cửa thứ năm, Tiêu Dương liền phát giác.

Bát Cửu Tuyết Huyên Quan là một trận pháp nghiêng về lực tinh thần, thông qua các loại sức mạnh mê huyễn bên trong trận pháp khiến con người bị vây trong ảo giác, từ đó sẽ sinh ra phán đoán sai lầm. Mà các chưởng khống giả của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan lại nắm được biến hóa ảo giác này, khiến cho bọn họ trong chiến đấu như cá gặp nước, như hổ thêm cánh.

Ứng phó lực tinh thần, Tiêu Dương còn có một chiêu bài.

Hám Đạo Thuật.

Hám Đạo Thuật của hắn có thể phá hủy hết thảy mọi thứ vô căn cứ nhất.

Kể cả ảo giác tinh thần.

Từ lúc bước vào Bát Cửu Tuyết Huyền Quan đến nay, Tiêu Dương vẫn chưa xuất ra chiêu bài. Mặc dù hắn rất nôn nóng muốn gặp được Tuyết Kiều, nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng tất cả. Linh Cưu tiên sinh đã từng cảnh báo hắn, Tuyết Thân nhất mạch trong tương lai sẽ là minh hữu. Bởi vậy hắn vẫn không vận dụng Hám Đạo Thuật. Hám Đạo Thuật xuất hiện, nhất định sẽ diệt hôn, không chết thì cũng tàn phế.

Hiện tại, Tiêu Dương xem như đã hiểu được Bát Cửu Tuyết Huyền Quan bảy tám phần. Hắn muốn vận dụng Hám Đạo Thuật, mục tiêu không nhằm vào người mà là sức mạnh ảo giác của nó.

Bịch.

Bỗng nhiên, tất cả mọi người đều giật mình.

Ánh mắt sáng lên.

Thần kiếm ra khỏi vỏ.

Chờ đợi lâu như vậy, quái tài Tiêu Dương rốt cuộc đã rút kiếm ra khỏi vỏ ở cửa thứ sáu.

Quái tài Tiêu Dương thành danh nhờ kiếm.

Hắn dựa vào các thần binh khác một đường thẳng tới, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Điều này lại càng khiến mọi người chờ mong kiếm thuật của hắn.

Có đạt đến tình trạng xuất thần nhập hóa hay không?

Tiêu Dương xuất kiếm, bất quá chỉ là hắn muốn che giấu Hám Đạo Thuật của hắn mà thôi.

Một kiếm chếch đi, chợt lóe như điện, kiếm quang tràn ngập thiên địa, bao trùm tất cả các vị trí của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, kể cả Tuyết Phi Vi và Tuyết Phi Tấn cũng cảm thấy từng đợt kiếm khí lạnh thấu xương.

Giật mình.

Bỗng nhiên, mưa rơi xuống.

Tà phong tế vũ.

Tẩy rửa thế gian.

Ánh mắt mọi người đang đóng bên trong Bát Cửu Tuyết Huyền Quan đột nhiên mở to gấp mấy lần. Biến mất. Ánh mắt toát ra thần sắc khó tin. - Quả thật rất khó tin. Tại sao Bát Cửu Tuyết Huyền Quan lại biến mất?
Bình Luận (0)
Comment