Chương 1245: Thu quyền (trung)
Chương 1245: Thu quyền (trung)Chương 1245: Thu quyền (trung)
Lam Hân Linh mỉm cười:
- Trước khi các người ra quyền thì thường hay làm chuyện gì trước?
Lâm Tiểu Thảo nói:
- Nhìn rõ đối thủ.
Đồng thời ánh mắt sợ hãi nhìn tiểu thần long.
- Đồ đần. Ý của Linh nhi tiểu thư là trước khi ra quyền thì phải thu quyền.
Chu Mạt cười nói, tay nắm lại thành quyền:
- Chỉ có thu quyền, khi đánh ra mới càng thêm hữu lực. Hắc, khi huấn luyện chúng ta, huấn luyện viên đã nói như vậy.
- Chúng ta đi thôi.
Quân Thiết Anh nhìn tiểu thần long bên cạnh, mỉm cười. Có Tiểu Phát ca bên cạnh, có lẽ sẽ có tác dụng không nhỏ.
- Rõ.
Nhiệm vụ quan trọng nhất của Quân Thiết Anh lúc này là thu hút mọi ánh mắt, để tất cả mọi người đều chú ý vào cô. Như vậy Tiêu Dương mới dễ dàng làm việc.
- Không thể nghi ngờ, ba ngày này, tất cả ánh mắt của Amsterdam đều tập trung vào người chúng ta, hy vọng có thể đào móc được chuyện gì. Chúng ta gióng trống khua chiêng điều tra chân tướng, chỉ sợ sẽ bị đám người đang đứng đẳng sau dễ dàng phá giải. Như vậy, chi bằng chúng ta thu tay lại, quăng cho bọn họ một quả lựu đạn mù, để bọn họ tự mình suy đoán.
- Linh nhi tỷ tỷ, vừa rồi thấy tỷ rất quan tâm đến ta, để ta nói cho tỷ nghe một bí mật. Ba ba, hắn ở Thần Linh cảnh địa tán gái đấy.
- Đúng vậy, chỉ có thu quyền, khi đánh, uy lực mới càng lớn hơn nữa.
- Linh nhi, cô chờ ở đây nhé. Tôi đi đón Tiểu Hàm qua đây luôn.
- Tiểu Thảo, ngoại trừ nhiệm vụ này, ba ngày tiếp theo, các người tự do hành động.
Quân Thiết Anh đứng lên:
Quân Thiết Anh nhìn đồng hồ. Hôm nay có hẹn với Khảm Bá Lan đến hiện trường điều tra vụ án, mặc dù cơ hội tìm ra manh mối không lớn, hơn nữa nhiệm vụ điều tra chân tướng đã giao cho Tiêu Dương, nhưng đến đó một chút cũng vẫn tốt hơn.
- Ai đang nói xấu mình nhỉ?
Sau khi ăn sáng xong, ba huynh đệ Lâm Tiểu Thảo cùng nhau xuất phát.
Tiêu Dương cau mày lẩm bẩm bước ra ngoài. Lúc này hắn đang mặc một chiếc áo blouse trắng.
Sau khi Quân Thiết Anh rời khỏi phòng, tiểu thần long liền đến bên cạnh Lam Hân Linh, nói:
Tiêu Dương lại hắt hơi một cái.
Hắn cũng không có dũng khí khinh thường. Dù sao cũng là 56 nhân mạng.
Vì trách nhiệm, vì mạo hiểm, và vì một phần danh dự. Đấn trước cửa phòng bệnh nặng, La Lai mở cửa phòng.
Thần sắc La Lai thoáng ngưng trọng, đưa khẩu trang cho Tiêu Dương.
Tiêu Dương suýt chút nữa mắng to.
- Đeo khẩu trang vào đi, sẽ không có ai hoài nghi thân phận của cậu.
Tiêu Dương cau mày, thần sắc ngưng trọng, cất bước tiến lên, bắt mạch cho bệnh nhân, ánh mắt nhất thời toát ra sự rúng động.
Nhưng trong nháy mắt hắn liền bác bỏ phỏng đoán này. Với độc tính bá đạo của Diệt Tiên phấn, ở đây cũng chỉ là những người dân bình thường, không cách nào có thể chống đỡ được vài ngày.
Nhìn trạng thái của người bị trúng độc, rất giống với Diệt Tiên phấn.
Ông đã đưa ra lựa chọn cuối cùng.
Tiêu Dương tiến vào.
Hai người đến trước người một bệnh nhân. Khi nhìn thấy sắc mặt của người này, Tiêu Dương lập tức chấn động.
Diệt Tiên phấn?
Tiêu Dương trịnh trọng gật đầu.
Tổ chuyên gia vừa mới thảo luận phương án giải độc. Sau khi không có kết quả, cũng tự động giải tán, trở lại phòng làm việc của mình.
Hành lang hoàn toàn yên tĩnh.
La La đeo khẩu trang, mở cửa phòng làm việc lớn.
- Đúng vậy, là Diệt Tiên phấn.
Tiêu Dương nói:
- Nhưng đã bị giảm độc tính đến một phần ngàn. Như vậy sẽ khiến cho người bị trúng độc không chết ngay. Nhưng để càng lâu, người bệnh sẽ bị dày vò trong đau đớn mà chết. Tại sao người đứng đẳng sau lại có loại độc này?
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự ngưng trọng. Thánh Long Vương vì trúng công kích của Cửu Miểu thần sứ nên mới bị trúng Diệt Tiên phấn. Chẳng lẽ sự kiện này có liên quan đến thần sứ, thậm chí là Ma Môn?
Tiêu Dương không thể không cẩn thận.
Hắn biết, cho dù là thân sứ của Tam Xích Thần Minh Điện cũng không trở vê địa cầu nhanh như vậy. Nhưng đã nhiều năm trôi qua, bọn họ nhất định là đã bồi dưỡng không ít lực lượng ở địa cầu.
- Hoặc có thể nói, tạo thành hết thảy chính là một lực lượng của Ma Môn ở địa cầu.
Trong đầu Tiêu Dương toát ra hai chữ "Hắc Phong”.
Tổ chức hắc đạo đứng thứ hai trên thế giới.
- Thế còn mạng sống của 56 người kia?
La Lai trầm ngâm một chút rồi hỏi:
- Đây là điều kiện duy nhất của tôi.
Ánh mắt Tiêu Dương thành khẩn nhìn La Lai:
- Tôi chắc chắn sẽ giải được độc cho bệnh nhân. Nhưng tôi hy vọng bác sĩ La có thể duy trì thêm vài ngày nữa rồi hãy công bố ra ngoài.
Mặc dù độc tính của Diệt Tiên phấn vô cùng bá đạo, nhưng rốt cuộc nó cũng chỉ còn một phần ngàn độc tính, không làm khó được Tiêu Dương.
- Như thế nào?
La Lai nhịn không được, lên tiếng hỏi.
- Bọn họ trúng một loại độc tên là Diệt Tiên phấn.
Tiêu Dương lên tiếng, ánh mắt La Lai không khỏi sáng lên.
Tổ chuyên gia đã nghiên cứu mấy ngày, cũng không tra ra là loại độc gì. Không biết loại độc thì làm sao có biện pháp giải độc.
Nhưng chàng thanh niên trước mắt chỉ kiểm tra một chút liền chỉ đích danh chất độc.
Lòng tin trong La Lai đối với Tiêu Dương lại càng tăng.
Ông nhìn thấy trong mắt Tiêu Dương là một sự tự tin tuyệt đối.
Tiêu Dương xác thực cũng đã tính trước.
Hai người rời khỏi phòng bệnh nặng, một lần nữa trở vê phòng làm việc của La Lai.
Một lát sau, Tiêu Dương thu tay, đứng lên kiểm tra lại tình huống của người bệnh một lần nữa, sau đó quay lại gật đầu với La Lai.
Trong quá trình Tiêu Dương bắt mạch, vẫn luôn trầm tư. La Lai ở một bên có chút lo lắng, nhưng vẫn có chút hy vọng.
Lúc này, Tiêu Dương mới có thể kết luận tổ chức Hắc Phong thật sự có liên quan đến Ma Môn, hơn nữa quan hệ còn rất sâu.
Hơn nữa, Tiêu Dương từ miệng Thiên Thính biết được, sát thủ Hắc Phong đã từng xuất hiện ám sát người nhà bệnh nhân.
Sở trường dùng độc.
- Yên tâm đi. Mặc dù tình huống của bọn họ không tốt, nhưng vẫn duy trì được tính mạng.
Tiêu Dương nói:
- Chỉ cần bọn họ uống thuốc giải, rất nhanh sẽ tỉnh lại.
- Được, tôi tin tưởng cậu.
Rời khỏi bệnh viện hoàng gia, Tiêu Dương lặng yên rời đi, rất nhanh xuất hiện trên một ngã tư đường yên tĩnh. Có một chiếc xe chờ sẵn.
Sau khi Tiêu Dương lên xe, Đường Chánh Bình đã đưa cho hắn tin tức mới nhất.
- Đã xác định được thân phận sát thủ ám sát gia đình Frank Solo, xác thật là đến từ Hắc Phong. Căn cứ theo tin tức tình báo, sát thủ Hắc Phong tập trung rất nhiều ở Amsterdam, hiển nhiên là đang có hành động lớn.
Đường Chánh Bình trầm giọng nói:
- Tổ chức sát thủ này không đơn giản. Thực lực tuyệt đối không chỉ có như vậy.
- Loại bỏ hết mọi tình huống, sự kiện trúng độc qua tranh này chỉ còn lại hai khả năng.
Đường Chánh Bình báo cáo tiếp: - Hiềm nghi lớn nhất chính là Âu Mặc Minh. Dù sao, địa điểm xảy ra sự việc là trên địa bàn của Âu Mặc Minh. Hơn nữa, người của chúng ta khi điều tra tư liệu của Âu Mặc Minh đã phát hiện một manh mối trọng đại. Không ít quan chức cấp cao của Amsterdam cũng là thành viên của Âu Mặc Minh. Ngoài ra, một số quốc gia khác cũng xuất hiện tình huống này. Âu Mặc Minh biểu hiện ra bên ngoài cũng chỉ là một liên minh thư họa. Nhưng lại lén lút bồi dưỡng lực lượng. Thậm chí còn không thua kém các gia tộc chính trị khổng lồ trên thế giới.
Âu Mặc Minh.
Tiêu Dương trầm giọng nói:
- Tiếp tục điều tra về tổ chức này. Nhất là thành viên của Âu Mặc Minh ở Amsterdam. Không được bỏ qua bất cứ người hiềm nghi nào.
- Thưa rõ.
Sau khi báo cáo một số tình huống liên quan đến Âu Mặc Minh cho Tiêu Dương nghe, Đường Chánh Bình nói tiếp:
- Còn một khả năng thứ hai là, sau sự kiện này có bóng dáng của chính phủ Hà Lan. Bởi vì người của chúng ta điều tra được một tin tức, gân đây Hà Lan và Viêm Hoàng đang đàm phán một hạng mục rất quan trọng. Nhưng hai bên vẫn chưa thống nhất được một số vấn đề. Có thể chính phủ Hà Lan muốn mượn cơ hội này để gây áp lực cho Viêm Hoàng, tạo cơ hội thuận lợi nhất cho bọn họ trong hạng mục hợp tác này. Đương nhiên cũng không loại trừ một nguyên nhân khác, chính là có một thế lực thứ ba không muốn nhìn thấy Hà Lan và Viêm Hoàng hợp tác thành công. Từ đó cản trở, ý đồ phá hoại quan hệ giữa hai nước.
- Có biết là hợp tác gì hay không?
Tiêu Dương nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi một câu.
- Cụ thể thì không rõ, nhưng theo lời đồn thì là vê phương diện năng lượng.
Đường Chánh Bình hạ thấp giọng. Vấn đề năng lượng là một vấn đề mẫn cảm nhất thế giới. Nếu Viêm Hoàng và Hà Lan thật sự có quan hệ hợp tác về phương diện này, sự kiện trúng độc do tranh bị người ta lợi dụng cũng không có gì lạ.
- Nhưng cụ thể thì chưa tra ra được. Bởi vì việc này vô cùng nghiêm mật. Người phụ trách việc này chính là người phụ trách cao nhất của đại sứ quán, Trương Trình Quốc.
Đường Chánh Bình nói:
- Nếu có thể nghe được từ chính miệng ông ấy, nói không chừng mọi việc sẽ sáng tỏ hơn nhiều.
- Mọi người làm rất tốt.
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự tán thưởng. Phải biết rằng, lực lượng chủ yếu của Thiên Thính không phải ở đây, nhưng lực lượng điều động tạm thời đến đây phối hợp với lực lượng địa phương lại bộc phát sức mạnh cường đại như vậy. Ít nhất, nhìn hiệu suất làm việc của Thiên Thính, Tiêu Dương không tìm ra được bất luận một sơ suất nào.
Những chỉ tiết mà Tiêu Dương còn chưa cân nhắc đến, Đường Chánh Bình đã chuẩn bị đầy đủ cho hắn.
Bây giờ mới đến chưa lâu, Tiêu Dương tin rằng chỉ trong ba ngày, hắn nhất định sẽ tra ra manh mối.
Thiên Thính chính là một thanh lợi kiếm ẩn trong bóng tối. Chỉ chờ ánh bình minh sẽ được rút ra khỏi vỏ, chiếu sáng thiên hạ.
Nhưng Tiêu Dương vẫn không hề thả lỏng.
Điều tra được càng nhiều, thế lực có liên quan cũng càng nhiều. Hắn lại càng phải cẩn thận ứng phó. Đồng thời, hắn dặn dò Đường Chánh Bình, khi điều tra tin tức, nhất định phải chú ý an toàn.
Chiếc xe vòng một vòng Amsterdam, sau đó dừng lại ở một nơi.
Tiêu Dương bước xuống xe đi về phía trước. Sau khi đi qua mấy con phố, hắn dừng chân trước một tòa kiến trúc cao nhất trong khu vực, bên trên có treo lá cờ đỏ thắm.
Đại sứ quán.
Mục tiêu thứ hai của Tiêu Dương.