Chương 1251: Một chiếc ghế trống.
Chương 1251: Một chiếc ghế trống.Chương 1251: Một chiếc ghế trống.
Bên trong đại sảnh, môi Euro trắng bệch, cảm giác trong lòng lạnh như băng, giống như cơ thể vừa rơi xuống hầm băng. Đôi mắt nhìn vào thân thể con trai bảo bối của mình trong màn hình điện thoại, sắc mặt Euro không nén nổi đau khổ. Y vô cùng không tình nguyện tin tưởng lời Tiêu Dương, bởi trong lòng Euro có một tín ngưỡng thần thánh vô cùng!
Mà Tiêu Dương chính là kẻ địch!
Nhưng trừ tín ngưỡng ra, trong lòng Euro còn có một tình cảm chấp nhất hơn nữa, đó là tình thân!
Nếu như chuyện này xảy ra trên thân thể người khác, sợ rằng y sẽ giễu cợt một hồi. Nhưng đó là con trai y, y không cách nào coi như không được!
Nếu thật sự là độc Diệt Tiên Phấn, căn bản Euro sẽ không hoài nghi Tiêu Dương nói lời thêu dệt. Bởi y hiểu rõ hơn bất cứ ai, độc Diệt Tiên Phấn, trừ Thần ban ơn ra, bất cứ kẻ nào cũng không có được. Nếu con trai mình trúng độc Diệt Tiên Phấn thật...
Euro không dám tưởng tượng.
Giờ phút này y dò hỏi mục đích của Tiêu Dương, sự thật cũng là đã tin tưởng lời nói của hắn rồi.
Nếu không có Tiêu Dương, mình còn không biết trên người Alba tiêm ẩn kịch độc Diệt Tiên Phấn. Một câu nói của Euro có ý ngầm là Tiêu Dương cứ nói điều kiện... Y không muốn phải nợ chút ân tình nào của Tiêu Dương.
Sự kiện này liên quan rất lớn, Euro sẽ không dễ dàng thừa nhân.
- Người ngay không nói lời cong vẹo.
Euro từ chối thẳng, nói với vẻ mặt lạnh lùng.
Thậm chí là... Phải trả giá đắt bằng cái chết!
- Tôi hy vọng tiên sinh Euro có thể đứng ra, sửa chữa tội ác này...
Tiêu Dương nói mỗi chữ, sắc mặt Euro lại thay đổi một lần.
- Trúng độc tại sự kiện quốc họa Viêm Hoàng.
Tiêu Dương nói thẳng:
- Không có khả năng!
Tiêu Dương nhìn Euro, gắn từng chữ mội.
Huống hồ nhiệm vụ này của y... Một khi thất bại, Euro sẽ phải nhận hậu quả rất nặng nề.
Làm sao hắn có thể biết những chuyện này?
- Tôi cũng đã nghe nói tới việc trúng độc quốc họa Viêm Hoàng, chẳng qua tôi không rõ ý cậu nói là sửa chữa cái gì.
- Muốn người không biết thì trừ phi mình đừng làm.
- Tiên sinh Euro là nhân vật trung tâm nắm trong tay sự kiện này. Ngoài sáng, ông liên kết với phó thị trường Phạm Sanh Khắc, thu mua Romi phụ trách tổ Úc Kim, thậm chí kể cả Dịch Hưng Ngôn do Viêm Hoàng chúng ta phái ra dường như cũng đã tiếp xúc với tiên sinh Euro vài lần... Trong bóng tối, sát thủ Hắc Phong hoành hành ám sát, hai đường cũng đánh. Thật khâm phục. Nếu là người bình thường, sợ rằng dưới trận công kích này đã trực tiếp bị nghiền nát, không còn có sức chống cự rồi! Y tự nhận mình vẫn âm thầm thực hiện kế hoạch này, không tiết lộ một chút nào! Nhưng từ miệng Tiêu Dương, mỗi chuyện đều được nói ra rành rọtt
- Bởi vì con trai Alba của ông. Từ trên người gã, tôi nhận ra được ông cũng chưa hoàn toàn bị mất hết nhân tính, chưa hoàn toàn bị ma quỷ khống chết Chỉ cần ông có thể hối cải, tôi nguyện cho ông cơ hội này.
- Vốn tôi cũng định giết luôn ông, bởi vì cho dù ông không xuất hiện nhận tội, lấy tư liệu tôi nắm trong tay, tôi vẫn có thể cam đoan Sơn Hà vượt qua được kiếp nạn này. Chẳng qua... Tôi vẫn cho ông một cơ hội.
Câu này vừa nói xong, đột nhiên Euro ngẩng phắt đầu, ánh mắt lộ vẻ chấn động mãnh liệt!
- Ai vì chủ nấy, tôi có thể hiểu được tại sao ông làm những chuyện như vậy. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là tôi có thể dễ dàng tha thứ cho mọi chuyện ông làm!
Trong nháy mắt, Euro giật mình tỉnh táo lại, hét lớn một tiếng ra ngoài cửa.
Dường như Tiêu Dương hiểu ánh mắt của Euro, lại nhìn chăm chú ý, từ tốn nói:
- Vừa rồi cậu nói... Đã có người mang Alba tới đây?
Hít sâu một hơi, đôi mắt Euro nhìn Tiêu Dương, rốt cục đã quyết định.
- Toàn bộ lui ra. Chỗ này không có chuyện của các người!
Giọng nói đột nhiên nặng nề hơn, trái tim Euro đập mạnh, lui về phía sau vài bước theo tiềm thức...
Chỉ trong chốc lát, toàn thân y không tự chủ được mà run rẩy...
Ngoài đại sảnh, một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền tới. Mấy bóng người nhanh chóng bay vọt về phía đại sảnh.
Tiêu Dương vươn tay, túm lấy cái ghế sô pha bên cạnh, vù một cái liền ném ra ngoài. Chiếc sô pha giống như một quái vật lớn, bay thẳng về phía cửa, cản mọi người lại.
Tiêu Dương nói:
- Nếu tôi đoán không sai thì ông chỉ có độc Diệt Tiên Phấn, không có thuốc giải! Nếu như tôi nói... Tôi có thể nắm chắc hóa giải hoàn toàn độc Diệt Tiên Phấn cho con trai Alba của ông, ông... Sẽ quyết định thế nào đây?
Ngay lúc này, không đợi Euro kịp phản ứng, ánh mắt Tiêu Dương đã chăm chú nhìn y. Hắn cảm thấy lúc này tâm lý Euro đang đấu tranh cực gay gắt... Thừa dịp rèn sắt lúc nóng! Sau đó Tiêu Dương trâm giọng nói:
Mặt Euro co quắp rất nhanh. Mỗi câu của Tiêu Dương đều đánh mạnh vào trái tim y.
- Đúng vậy.
- Được! Nếu như... Cậu có thể hóa giải độc trên người Alba thật, tôi đồng ý với yêu cầu của cậu!
Đêm tối rất yên tĩnh.
Amsterdam giống như cũng rơi vào trong yên lặng. Một đêm này, cả thành phố an tĩnh phi thường.
Nhưng đó lại là sự an tĩnh trước cơn giống tố.
Bởi vì không lâu trước đó đã có tin tức truyền đến.
Mười hai giờ trưa mai, trên quảng trường của y viện hoàng gia, Sơn Hà Thư Họa đến từ Viêm Hoàng sẽ tổ chức họp báo ra thông báo mới!
Toàn bộ thành phố đều quan tâm!
Sự kiện trúng độc quốc họa Viêm Hoàng đã đến hồi kết! Dưới ngọn đèn, vào lúc đêm khuya vắng lặng, Dịch Hưng Ngôn ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt thỏa mãn.
-... Em gái anhI
- Có phải không?
- Có phải không?
- Hoa Hoa, vừa rồi em nói muốn quất anh... Ý là dùng roi da sao?
Yên lặng một hồi, Lâm Tiểu Thảo không nén nổi tò mò, nghiêng mặt hỏi:
- Hoa Hoa, em có cảm thấy đây là thời gian hạnh phúc nhất trong đời không?
Miệng Lâm Tiểu Thảo còn đang ngậm một ngọn cỏ, mắt cười gian:
- Chúng ta có thể đứng dưới ánh trăng nói chuyện yêu đương...
- Tôi cảm thấy đây là thời gian bị dày vò nhất trong đời.
Mục Dong Hoa bực bội lên tiếng:
- Này, rốt cục anh đang nhìn tôi hay theo dõi Dịch Hưng Ngôn? Làm hỏng chuyện đại sứ giao, có tin là tôi quất anh không?
- Đương nhiên là nhìn em...
Lâm Tiểu Thảo buột miệng, cảm thấy toàn thân có khí lạnh ập đến, vội vàng đổi giọng:
- Thuận tiện theo dõi Dịch Hưng Ngôn.
Bên ngoài phòng tối đen, hai bóng người ẩn nấp, nhìn mọi chuyện trong phòng.
Ở dãy phòng phía tây đại sứ quán, bên trong một căn phòng, ánh đèn sáng rực.
- Trời gây nghiệt còn có thể cứu, tự mình gây nghiệt thì không thể sống!
Yên lặng rất lâu, thở dài một tiếng, ánh mắt Trương Trình Quốc nhìn về một hướng, than thở lắc đầu:
Bên trong đại sứ quán, trong tay Trương Trình Quốc cầm một bộ tài liệu, lật từng trang giấy, có cảm giác rất nặng nề.
Đêm nay nhất định có không ít người không thể ngủ.
- Ngày mai là tất cả sẽ kết thúc rồi. Thật sự là một hành trình khoái trá.
Dịch Hưng Ngôn tự rót tự uống, mỉm cười lẩm bẩm, ánh mắt nhìn một tập tài liệu trước mặt, hơi nheo mắt, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
- Phần "chứng cứ" này, tôi muốn mai sẽ cho Quân Thiết Anh một niềm vui bất ngời
Nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài, Dịch Hưng Ngôn lắc đầu thở dài.
- Thật sự là một đêm dài mài
Sáng sớm hôm sau, người nghe tin ùn ùn kéo tới Amsterdam, khiến vô số người quan tâm chú ý!
- Đội trưởng đội hành động đặc biệt của chính phủ, Romi tuyên bố, sự kiện trúng độc quốc họa Viêm Hoàng đã được điều tra rõ. Hiện tại đại diện của Sơn Hà Thư Họa sẽ đứng ra tuyên bối
- Thị trưởng Phạm Già Liêm xác định là có tin tức mới sẽ công bố.
- Phó thị trưởng Phạm Sanh Khắc đồng ý có mặt.
- Hiện tại mới là chín giờ sáng, còn cách thời gian ra thông báo tới ba giờ nữa. Nhưng theo phóng viên chúng ta thấy, quảng trường y viện hoàng gia đã tập trung tới hơn ngàn người rồi. Số người hiện giờ còn đang tăng lên, chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi.
- Rất nhiều người dân đều quan tâm tới tình trạng của năm mươi sáu vị độc giá trúng độc. Hiện giờ bọn họ cũng còn chưa thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, kể cả vị quý tộc Hà Lan của chúng ta, lão tiên sinh Phạm Tát Hi, đến nay vẫn chưa rõ sống chết. Tôi nghĩ tất cả mọi người đều hy vọng, thông tin hôm nay công bố có thể đưa kẻ đầu sỏ việc này ra chịu trách nhiệm trước pháp luật!
Tại một gian khách sạn đối diện quảng trường y viện hoàng gia, Quân Thiết Anh nhìn qua cửa sổ, thấy bên dưới càng ngày càng nhiều người, vẻ mặt điềm tĩnh. Phía sau cô, Tiểu Thần Long đang rảnh rang chơi đùa trên giường. Lam Hân Linh nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào, đi tới bên cạnh Quân Thiết Anh, nhẹ nhàng nhíu mày:
- Sao còn chưa có chút tin tức gì của Tiêu Dương?
- Lúc sớm hắn có nhắn tin về, nói máy bay delay... Tôi cũng chưa biết hắn đi đâu nữa. Nhưng hắn nói trước khi thông báo tin tức sẽ tới nơi.
Quân Thiết Anh nói:
- Bọn họ đã chuẩn bị tốt rồi chứ?
- Đều tập hợp ở bên ngoài rồi.
Lam Hân Linh gật đầu nói:
- Thông báo ngày hôm nay có nghĩa là mọi chuyện đã tới lúc kết thúc. Tại thời khắc quan trọng thế này, tôi cũng lo lắng không ngủ nổi, đừng nói tới bọn họ nữa... Ai nấy mắt đều thâm quầng.
Mười một giờ trưa, Quân Thiết Anh và Lam Hân Linh đi ra khỏi phòng. Tiểu Thần Long lững thững đi theo sát hai cô.
- Tam tiểu thư!
- Tam tiểu thư!
Đám người Tây Môn Lãng thấy Quân Thiết Anh, vội vàng ra đón, mặt đầy lo lắng.
Quân Thiết Anh mỉm cười gật đầu:
- Tất cả mọi người đều ở đây rồi, chuẩn bị xuất phát thôi.
- Cũng không cần lo lắng. Hôm nay Sơn Hà Thư Họa chúng ta sẽ đánh một trận thật đẹp mắt!
Lam Hân Linh cười nắm tay lại:
- Mọi người rửa mắt mà đợi đi. Tuyệt đối sẽ khiến ai nấy đều ngạc nhiên!
Quân Thiết Anh dẫn đoàn người Sơn Hà đi xuống rồi, Tiểu Hàm đợi ở tầng dưới, ánh mắt cũng không nén nổi một chút hồi hộp.
- Đi thôi.
Ánh mặt trời gần giữa trưa chiếu thẳng xuống, thời tiết cũng hơi nóng bức. Mà khi Quân Thiết Anh xuất hiện, không khí của quảng trường liền lập tức bị đẩy cao!
Không ít ánh mắt vội vàng nhìn lại, hơn nữa còn tránh ra một con đường, để Quân Thiết Anh dẫn đám người Sơn Hà Thư Họa chậm rãi bước về phía trước...
Ở trung tâm của quảng trường đã bố trí một sân khấu với một loạt hàng ghế ngồi.
Hai bên cũng có hai khu chỗ ngồi để giới phóng viên toàn thế giới có thể ngồi lấy tin.
Đám người Quân Thiết Anh đi lên sân khấu, đèn flash phía dưới lập tức bật lên tưng bừng. Còn không tới một giờ đã đến thời gian phát thông báo chính thức, phía dưới đã có không dưới một trăm phóng viên tập hợp. Khắp quảng trường hoàng gia, không ít cảnh sát đặc nhiệm đang duy trì trật tự dưới ánh nắng.
Tất cả mọi người đều tập trung tới.
Vạn người chú ý.
Giờ phút này, trống ngực đám người Tây Môn Lãng không nén nổi tăng tốc.
Kết quả ngày hôm nay, nhất định là một bên Thiên Đường, một bên là Địa Ngục.
Sơn Hà có thể rửa sạch hiềm nghi, thu được trong sạch còn may. Trái lại sợ rằng mọi người trên sân khấu này sẽ bị nước bọt của vạn người nhấn chìm mất.
- Bình tĩnh chút đi.
Giọng nói của Quân Thiết Anh vang lên trong tai mọi người.
Mọi người tiến lên, đều ngồi vào chỗ của mình.
Quân Thiết Anh và Lam Hân Linh đi tới vị trí trung ương, hai mắt nhìn nhau, cười khẽ, trong lòng như đồng cảm, ngồi xuống hai bên.
Giữa hai người bất ngờ lại để trống một ghế.
Chi tiết này khiến tất cả phóng viên bên dưới đều lộ vẻ nghi hoặc, đưa mắt nhìn nhau dò xét.