Chương 1261: Làn sóng cương thi tấn công
Chương 1261: Làn sóng cương thi tấn côngChương 1261: Làn sóng cương thi tấn công
Tiểu Thần Long hơi ngại ngùng cúi đầu.
Không cẩn thận đập chết rồi!
Khóe miệng Tiêu Dương co giật, có xúc động muốn đập chết luôn tên nhóc mập mạp trước mặt này.
Tên nhóc mập nhìn Tiêu Dương đầy vô tội:
- Vốn con muốn bắt sống gã nhưng gã lại đi phản kháng! Con chỉ sờ nhẹ gã một cái, thế là gã toi mạng. Con cam đoan là chỉ sờ rất nhẹ mà thôi.
Tiêu Dương bất đắc dĩ:
- Trên Địa Cầu có một số tiên nhân cường đại tồn tại từ xa xưa, có bao nhiêu người có thể chịu nổi một cái sờ của con chứ? Vỡ họng mà chết rồi phải không.
- Không, con sờ trứng của gã. Trứng nát, gã đau quá lăn ra chết.
Tiêu Dương cất tiếng hỏi. Trên người kẻ thần bí sau màn có hình vẽ thần bí như trên người Dịch Hưng Ngôn hay không.
- Sau khi gã chết, thi thể liền tan nát luôn.
Ván đã đóng thuyền, Tiêu Dương cũng chẳng có cách nào với Tiểu Thần Long. Vốn còn muốn giữ lại một người sống, xem có thể tìm hiểu thêm nhiều thông tin về ma môn hay không.
Nhưng một câu nói của Tiểu Thần Long lại khiến hy vọng của Tiêu Dương tan tành.
Tiểu Thần Long nói rất đáng thương:
Một lúc sau, Tiêu Dương suy nghĩ một chút, xoay người lại đẩy cửa căn phòng giam Dịch Hưng Ngôn ra.
Tiêu Dương há hốc mồm.
Tiêu Dương trầm tư tại chỗ. Xem ra manh mối này chỉ đến thế thôi. Hoặc hành động đêm nay của Cừu Ưng sẽ có phát hiện khác.
- Thế mới nói là không cẩn thận đập chết mà.
*xxk**+%
Rốt cục thần chủng, thần thai đại biểu cho thứ gì, Tiêu Dương rất muốn hiểu rõ.
- Có phải có tình huống gì mới không, Tiêu sứ giả?
- Đúng rồi, thi thể của gã đâu?
Tiêu sứ giả? Tiêu Dương ngẩn ra, lập tức hiểu rõ ý của Dịch Hưng Ngôn. Hắn không để lộ gì, đi tới ngồi xuống, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn:
Thấy Tiêu Dương không nói gì, Tiểu Thân Long liền xoay đầu đi. Bên trong căn phòng còn đang để Ngưng Thần Quả mà mình yêu thích, Tiểu Thần Long vừa đi vừa chảy nước miếng.
Lúc này vẻ mặt Dịch Hưng Ngôn buông lỏng, đang tự rót tự uống. Thấy Tiêu Dương tiến vào, gã lập tức đứng dậy, cười khẽ nói:
Tiêu Dương lại hỏi thêm vài câu, tạm thời rất khó biết thêm nhiều hơn từ miệng Dịch Hưng Ngôn. Huống hồ thân phận của mình là sứ giả, nếu hỏi quá nhiều thì không chừng Dịch Hưng Ngôn sẽ sinh nghi.
- Một trong tám đại thủ lĩnh của Hắc Phong. Y đã là thần thai hai sao, thật sự khiến người ta ngưỡng mộ. Tối nay khách sạn quốc tế mở tiệc, thật ra quan trọng nhất là chúc mừng sự kiện trúng độc Viêm Hoàng lần này đã kết thúc hoàn mỹ.
- Wohl Mott.
Anh em Lý Bái Thiên nhìn trái nhìn phải, cuối cùng hơi bất ngờ dò hỏi Mục Dong Hoa. Kể từ khi nhận nhiệm vụ bảo vệ đại sứ Trương Trình Quốc, Lâm Tiểu Thảo với Mục Dong Hoa như hình với bóng. Mục Dong Hoa đi tới đâu, gã liên đi theo tới đó.
- Chuyện tương đối khó giải quyết. Tôi vừa được mời tới nơi này. Là ai phụ trách liên hệ với ông?
- Khi xuất phát, y nói mình ở trong phòng chơi thôi.
Mục Dong Hoa nói:
- Y không tới.
Dịch Hưng Ngôn lập tức nói ngay.
Hai cô gái Quân Thiết Anh và Lam Hân Linh hiển nhiên đã trang điểm rất kỹ, khi xuất hiện trước mặt người khác, đều mang lại cho bọn họ cảm giác đẹp tới kinh người. Hai cô gái này đều có điểm đẹp riêng, giống như hai bông hoa khác nhau nở rộ, tỏa ra những nét đẹp rất khác biệt.
Mọi người đều đi vào bên trong khu phòng riêng.
- Ô? Sao không thấy Tiểu Thảo?
Gã không biết kẻ mình hâm mộ này vừa bị tên nhóc mập mạp bóp chất.
Vẫn có không ít phóng viên đang chờ đợi ở một bên khách sạn, hy vọng có thể có tin muộn về việc Tiêu Dương chuẩn bị khởi tố sáu mươi tám tòa báo. Tất cả mọi người đều vô cùng mong mỏi được biết. Chẳng qua lúc này Tiêu Dương không có ý định nhận phỏng vấn. Đoàn người đi thẳng vào bên trong khách sạn quốc tế.
Màn đêm buông xuống, lái xe từ đại sứ quán đi ra, tới khách sạn quốc tế.
Chẳng qua có một điểm mà Tiêu Dương có thể xác định, Wohl Mott vừa chết đi, đám người Trương Trình Quốc có thể nói là an toàn rồi. Sau hành động tối nay của Cừu Ưng, nhất định có thể làm rõ một bộ phận thế lực của ma môn tại Amsterdam. Dù sao chỗ này cũng không phải nơi ma môn chú tâm xây dựng thế lực. Đợi tới khi ma môn tiếp tục phái người tới, sợ rằng nơi này đã phủ đầy bụi bặm rồi.
Hai người càng cảm thấy tò mò:
- Tiểu Thảo ca mê chơi game gì chứ? Rốt cục là chơi trò gì?
- Mục Dong Hoa, không phải là cô đả kích anh Tiểu Thảo của chúng tôi chứ?
- Tôi mới không thừa thời gian như vậy ấy.
Mục Dong Hoa ném lại một câu liền đi vào phòng, ánh mắt không tự chủ được hơi nhíu lại, tự nhủ một tiếng:
- Chẳng lẽ thật sự là do tôi đả kích y sao?
Trước khi xuất phát, Lâm Tiểu Thảo liên tục lặp đi lặp lại, biểu lộ với Mục Dong Hoa vô số lần. Nhưng Mục Dong Hoa từ chối, cuối cùng còn cho Lâm Tiểu Thảo một trận!
Con ngươi Mục Dong Hoa lộ vẻ lo lắng:
- Không phải y nghĩ không thông đấy chứ?
Trong lúc đó, có một người lặng yên rời khỏi bữa tiệc. Sau khi chịu áp lực rất lớn, cuối cùng cũng được xả ra, mọi người Sơn Hà trong khách sạn quốc tế tối nay đều không say không về.
Tiệc mừng kết thúc.
Trong lúc đó cũng không có xảy ra biến cố gì như Tiêu Dương lo lắng. Tại Amsterdam còn chưa có cường giả ma môn phái tới.
Mười bảy cứ điểm của Hắc Phong tại Amsterdam đều bị quét sạch.
*+*** Một trận tập kích, giết chóc âm thầm.
Ngày mai mọi người của Sơn Hà sắp sửa lên máy bay trở vê Minh Châu, Tiêu Dương cũng không ngoại lệ. Chuyện ở Amsterdam cơ bản đã kết thúc, tiếp theo sẽ là việc đàm phán giữa hai nước. Trương Trình Quốc và Chu Niệm Hoa vẫn có thể tự chủ động làm việc này. Về phần chuyện Tiêu Dương khởi tố, hắn đã bố trí người tới làm rồi, không cần phải ở đây.
- Đại sứ Trương, phiền ông giao thứ này cho thị trưởng Phạm Già Liêm. Đây là một phần chuẩn bị để ông đàm phán với người ta.
Tiêu Dương mỉm cười. Dù hắn đã từng hẹn gặp thị trượng Phạm Già Liêm nhưng Tiêu Dương quyết định ngày mai cũng trở về, chỉ còn cách đẩy buổi gặp mặt này cho người khác. Thật ra Tiêu Dương cũng biết thị trưởng hẹn gặp mình không có gì ngoài việc trong thời gian rất ngắn mình đã thu được chứng cứ phạm tội của Romi và Phạm Sanh Khắc, khiến Phạm Già Liêm có chút liên tưởng. Tiêu Dương đưa hồ sơ này cho Trương Trình Quốc chính là chứng cứ về một số quan lại có hành vi phạm tội tại Amsterdam.
Tin rằng khi tư liệu này được công bố, cả quan trường Amsterdam sẽ gặp động đất thật sự.
Bóng đêm say lòng người. Trong đêm khuya lại tràn ngập vô số sát khí.
Từng bóng đen như thương ưng xuất kích trong đêm, vọt về phía xa.
Cừu Ưng xuất kiếm!
Vù vù vul
Tại một khu nhà dân hẻo lánh, Cừu Ưng lao từ trên trời xuống. Sát thủ Hắc Phong đang ẩn thân bên trong không kịp phản ứng đã ngã trong vũng máu.
Một buổi chúc mừng náo nhiệt, đồng thời cũng là tiệc chia tay.
Ý nghĩ của Mục Dong Hoa bỗng trở nên bấn loạn.
- Dù sao y cũng được xem là chiến hữu của mình. Nếu thật sự bởi mình mà nghĩ quẩn, thế...
Nhưng giờ phút này, trong lòng Mục Dong Hoa lại nghĩ:
- Liên quan gì tới mình đâu. Làm sao còn quan tâm tới y chứ?
Một lúc sau, Mục Dong Hoa lắc đầu mạnh:
Xe từ từ dừng lại trước cửa đại sứ quán.
Mục Dong Hoa xuống xe, vẻ mặt hơi phức tạp đi về phía một gian phòng.
- Quên đi, chắ y cũng không nghĩ quẩn mà làm chuyện điên rồi thì sao.
Mục Dong Hoa dừng chân, nhìn ánh sáng lờ mờ bên trong phòng, do dự một chút rồi xoay người.
Lúc này trong phòng liền truyền tới giọng đau thương của Lâm Tiểu Thảo.
- Chết rồi! Chết rôi! Thảo! Chết mất rồi!
Nghe thấy, Mục Dong Hoa kinh hãi, vội lao vọt vào, râm một cái đá bay cửa phòng. - ÁI
Lâm Tiểu Thảo nhảy vọt lên vô điều kiện, hô một tiếng rồi che thân dưới, sắc mặt tái mét nhìn lại, sửng sốt một chút liền đứng thẳng lên:
- Hoa Hoa, hóa ra là em.
Mục Dong Hoa thấy Lâm Tiểu Thảo không có chút dấu hiệu gì là chuẩn bị tự sát, thâm thở phào một tiếng, đồng thời tức giận nói:
- Anh nói là ai nữa đây?
Lâm Tiểu Thảo hơi xấu hổ:
- Anh còn đang cho là có người thèm thuồng sắc đẹp của tôi, thừa dịp tôi chơi trong phòng mà lao vào cơ.
- Thôi ngay!
Mục Dong Hoa lại muốn vung đấm đám tới.
Lúc này trên màn hình truyền tới tiếng kêu thảm thiết. Hình ảnh lập tức hiện lên.
Mục Dong Hoa liếc một cái, chẳng biết nói gì:
- Anh không tới khách sạn, ở đây chơi Plan VS Zombie sao?
- Anh bị nó hãm hại đấy!
Lâm Tiểu Thảo vô cùng tức giận:
- Kẻ sáng tạo ra game này đúng là rất không đáng tin!
- Cái này liên quan gì chứ?
Mục Dong Hoa bĩu môi, đồng thời cũng tò mò đi qua.
- Em xem xem.
Lâm Tiểu Thảo bắt đầu chơi game quen thuộc. Một lát sau, Lâm Tiểu Thảo chỉ vào màn hình, đau khổ hô to:
- Thấy chưa. Chính là ở chỗ này, thật là không đáng tin mà! Hoa Hoa, em xem đi.
Mục Dong Hoa nghiêng đầu nhìn lại, thấy trên màn hình hiện lên một hàng chữ.
Một làn sóng lớn cương thi sắp đánh tới!
Sau đó chữ biến mất, rất nhiều cương thi lần lượt xuất hiện.
- Có vấn đề gì chứ?
Mục Dong Hoa khó hiểu nhìn Lâm Tiểu Thảo.
Lâm Tiểu Thảo muốn khóc không có nước mắt:
- Nó bảo có cương thi "lớn" đánh tới mà!
- Thì đúng rồi còn gì?
- Em bảo cương thi nào lớn chỗ nào đâu?
Mục Dong Hoa ngạc nhiên sửng sốt, nửa ngày sau sắc mặt hồng rực.
- Cái đồ vô sỉ! Lâm Tiểu Thảo ngẩng đầu. Hắn đang ngồi, Mục Dong Hoa đứng bên cạnh hắn. Cho nên ánh mắt Lâm Tiểu Thảo rơi ngay vào trước ngực Mục Dong Hoa.
- Sóng lớn đánh tới rồi!
Lâm Tiểu Thảo bừng tỉnh hiểu ra, quỷ thần xui khiến, tay đưa thẳng tới bóp một cái.
Trong tích tắc, đồng tử Mục Dong Hoa đột nhiên mở lớn tới vô số lần, sau đó chợt nhắm hai mắt lại, hét lên chói tail
Tiếng thét vang vọng khắp cả khul
Tay Lâm Tiểu Thảo thả ra nhanh như chớp, đứng phắt dậy:
- Ba ba, không, thật to, không, Hoa Hoa, không phải anh cố ý đâu.
Thấy Mục Dong Hoa vẫn còn hét chói tai, Lâm Tiểu Thảo nhìn lại một chút, cuối cùng cắn mạnh răng, đột nhiên đặt tay lên hai vai Mục Dong Hoa, đôi môi thật nặng ấn tới, ngăn luôn vào đôi môi của Mục Dong Hoa.
Xoạt xoạt xoạtI
Trong nháy mắt này, hai mắt Mục Dong Hoa vốn đóng chặt đột nhiên mở bừng ra!
Một cảm giác như điện giật chạy khắp người cô.
Mục Dong Hoa muốn đẩy Lâm Tiểu Thảo ra nhưng Lâm Tiểu Thảo như đã liều mạng, không chỉ ôm chặt Mục Dong Hoa, hơn nữa còn công kích môi cô. Mục Dong Hoa cuối cùng như từ bỏ ngăn cản, hai tay từ từ đặt lên vai gã.
Hai người hôn hít quên trời quên đất. Một cơn gió thổi tới, cửa phòng đóng lại.
Rất nhanh, ánh đèn bên trong phòng cũng tắt ngấm.
Bên trong truyền tới những tiếng bì bạch, sau đó đột ngột vang lên tiếng than thở kinh ngạc của Lâm Tiểu Thảo.
- Oal!! Quả nhiên là cương thi "lớn" tấn công mài