Chương 1265: Mày tưởng ông là trẻ lên ba đấy à?
Chương 1265: Mày tưởng ông là trẻ lên ba đấy à?Chương 1265: Mày tưởng ông là trẻ lên ba đấy à?
Ánh đèn trên con đường đi thẳng tới trang viên của Dịch gia lờ mờ xuống, không biết là trùng hợp tối nay hỏng hay có người âm thầm ra tay. Tiêu Dương ôm Tiểu Thần Long đi một đoạn đường, thuận tay ném nó tới một bên. Một tiếng kêu thảm vang lên, ánh mắt Tiểu Thần Long đau đớn ngã trên mặt đất kêu rên.
Khóe miệng Tiêu Dương nhếch lên. Tên nhóc mập này càng lúc càng biết đóng kịch rồi.
Thân thể bản thân đã thành tiên, lực lượng thân thể mạnh mẽ vô cùng. Nhưng nếu so sánh với thân thể của Tiểu Thần Long, Tiêu Dương sau vài lần kiểm tra đã phát hiện ra lực lượng của Tiểu Thần Long thậm chí còn vượt qua mình.
Quả nhiên khi Tiêu Dương đi về phía trước, không tiếp tục để ý tới nó, Tiểu Thần Long liền thở dài, bật người dậy như cá chép, tung tăng chạy sát phía sau Tiêu Dương. Hai người một lớn một nhỏ bước tới.
Khi còn cách trang viên của Dịch gia chừng hai trăm mét, Tiêu Dương đột nhiên dừng bước, giương mắt nhìn về phía trước, cảm nhận một luồng khí tức không tâm thường.
- Rốt cục lão tổ Dịch gia chiếm được bảo vật gì rồi? Không ngờ có thể dẫn tới nhiều thế lực âm thâm dò xét như vậy.
Lúc này Tiêu Dương cũng không nén nổi tò mò. Chẳng qua hiện tại ý đồ chủ yếu của hắn vẫn là đi phóng hỏal
Một đám lửa này Tiêu Dương không thả ra thì không thể nuốt trôi cục tức này.
Lông mày Tiêu Dương hơi nhíu lại. Điều này hiển nhiên là bất lợi cho người dò xét Dịch gia vào ban đêm. Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Dịch gia, cường giả Dịch gia mặc dù ngại quy tắc không thể ra tay nhưng bọn họ có thể dễ dàng phát hiện ra người lẻn vào trang viên, nhanh chóng báo cho cường giả dưới tiểu tiên kiếp, xuất kích như lôi đình.
Tiêu Dương suy tư một lúc, bên tai bỗng truyên ra một loạt tiếng động nhỏ. Tiểu Thần Long phía sau lưng hắn đã lấy ra một quả cây từ lúc này, đang ăn rất ngon lành.
Dịch gia tọa trấn thủ đô, không có khả năng tự mình phá hủy quy tắc này. Trái lại nếu đối phương phá trước, cường giả chính thức của Dịch gia hoàn toàn có lý do ra tay trấn áp đối phương.
Thần kinh mỗi thủ vệ của Dịch gia đều căng ra, đề cao cảnh giác mười phần. Dưới tình huống này, nếu muốn âm thầm tới gần Dịch gia phóng hỏa, hơn nữa còn không cần động thủ có thể rời đi, trên cơ bản là không có khả năng.
Chẳng lẽ người dò xét trang viên của Dịch gia ban đêm bị phát hiện, giờ phút này bị cường giả Dịch gia công kích.
- Con không biết quy định của thủ đô, trên tiểu tiên kiếp nếu ra tay đánh người, lập tức sẽ lọt vào sự vây công của cường giả các thế lực ở thủ đô. Nơi tàng long ngọa hổ như vậy, hai Tiên nhân cấp một như chúng ta căn bản không tính vào đâu.
Hóa thành bóng mờ trong đêm, biến mất tại chỗ, Tiểu Thần Long vẫn luôn theo sát Tiêu Dương.
- Ba ba, sao còn chưa bắt đầu vậy? Con sắp buồn ngủ rồi.
Hai bên kịch chiến đầu đạt Tâm Lôi Ngũ Kiếp đỉnh cao, cũng tuân thủ quy tắc của thủ đô.
Ở phía sau tường vây hướng Tây của Dịch gia có một gốc cây đại thụ tươi tốt. Nấp trong đám lá, ánh mắt Tiêu Dương liếc vào bên trong, bất ngờ thấy đang có một trận kịch đấu!
Thần thức của Tiêu Dương thấm tới, thấy trang viên Dịch gia to như vậy lại xuất hiện vài nơi đang chiến đấu.
Tiểu Thần Long vui vẻ ngồi trên cành cây nói:
- Thủ vệ của Dịch gia còn nghiêm ngặt hơn trước kia không ít.
- Ba ba không ra tay, bọn họ cũng không thể ra tay mà. Phía dưới tiểu tiên kiếp, cho dù ba ba đứng đó cho bọn họ đánh, bọn họ cũng không làm gì được ba ba mà.
Tiêu Dương liếc nhìn Tiểu Thần Long:
- Thế thì đơn giản.
- Thật sự là một lời kinh người đánh thức người trong mộng mà. Con nói rất có lý, chẳng qua ba ba có điểm không được khỏe. Tiểu Long Long, con có đồng ý giúp ba một chút không?
- Ba, ba muốn làm gì thế?
Tiêu Dương dùng sát chiêu luôn.
Một lúc sau, ánh mắt hắn rơi lên người Tiểu Thần Long, đôi mắt càng phát sáng.
- Xong.
Đồng tử Tiêu Dương đột nhiên mở lớn mấy phần.
Chuyến đi thủ đô này của mình là vì phục thù, Dịch Huyễn là trọng điểm, chẳng qua hiện tại Dịch Huyễn có biến cố, nếu mình có thể thừa dịp mà chôm luôn món bảo vật thần bí của Dịch gia kia thì quá tốt rồi. Chẳng qua Tiểu Thần Long xuất hiện tuyệt đối có thể làm loạn bố cục đêm nay của Dịch gia, mình có thể âm thầm thừa nước đục thả câu.
Chẳng qua có Tiểu Thần Long ra tay thì cũng là một sự lựa chọn không tệ.
Đôi mắt Tiêu Dương lập tức lộ vẻ khinh bỉ. Còn không phải tham ăn? Đúng là loại tham ăn tham uống!
Tiểu Thần Long cảm thấy ánh mắt Tiêu Dương hơi quỷ dị, sởn gai ốc một cái, ngừng động tác của mình, giương mắt nhìn Tiêu Dương:
Lòng Tiểu Thân Long tràn đầy căm phẫn, tức giận nhìn Tiêu Dương:
- Con là loại thân long tham ăn như vậy sao?
- Một trăm năm mươi quả.
Tiêu Dương cười gian nhìn Tiểu Thần Long.
- Một trăm Ngưng Thần Quả cho trận đòn đêm nay.
- Không bằng ba nói thẳng là muốn con ra chịu đòn cho ba cho xong.
Tiểu Thần Long bực mình bĩu môi:
Kế hoạch thay đổi lâm thời.
- Con có biết phóng hỏa không?
Tiêu Dương nghĩ ra hỏi.
Tiểu Thần Long cái hiểu cái không, khiêm tốn giơ ngón trỏ ra:
- Có phải như thế này không?
Cả một cái cây lớn tươi tốt trong nháy mắt bốc chảy, ánh lửa chiếu thẳng bầu trời.
- Mái Không tới một giây, cây đại thụ đã bị đốt cháy.
Vù vù vùi
Tiểu Thần Long nhận cây đuốc vô cùng dứt khoát, đi về phía trước, xoay người:
- Con hiểu rồi.
Tiêu Dương còn hơi hoài nghi tên nhóc mập này.
- Con đã hiểu rõ ràng chưa thế?
Tiêu Dương lập tức dặn Tiểu Thần Long các bước phóng hỏa một lần.
Tiểu Thần Long đồng ý rất nhanh.
- Ba ba, phóng hỏa như vậy sao?
Hai mắt Tiểu Thần Long tràn ngập vẻ chờ mong.
- Sau khi tiến vào Dịch gia, con cứ làm như lời ba nói đi.
Tiêu Dương suy nghĩ một chút, tìm một cành khô ước chừng một gang tay, ngầm vận Hoàng Hỏa. Trong tích tắc, Hoàng Hỏa lên dính lên trên cành khô. Ngọn lửa bùng lên, chẳng qua cũng không lan tràn ra hướng khác.
- Con cầm nó đi vào Dịch gia phóng hỏa, nhớ là không thể ra tay. Có thể thiêu nhiều hay ít bao nhiêu cũng được. Nói ngắn gọn là làm cho Dịch gia đêm nay loạn hẳn là được.
Tiêu Dương nhắc lại:
- Nhớ kỹ là con không được dùng lửa của bản thân!
Ngọn Hoàng Hỏa Tiêu Dương đặt trên cành cây cũng đủ thiêu đốt một ngọn núi rồi, không dễ dàng bị dập tắt.
- Tốt.
Nếu như vọt vào trang viên của Dịch gia mà cũng hành động như vậy, sợ rằng cường giả Dịch gia cũng coi như đó là phá hoại quy củ.
Búng tay một cái liền đốt một cây đại thụ thành tro ngay.
Ở một phía tường khác, Tiêu Dương không biết nói gì nhìn Tiểu Thần Long. Thủ đoạn phóng hỏa của tên nhóc này đúng là quá kinh người.
Một giọng nói trầm thấp vang lên. Vài bóng người phân tán ra.
- Lục soát!
Bên trong trang viên của Dịch gia, một bóng người lướt tới, ánh mắt như đuốc, lạnh lùng nhìn từng cây đại thụ bốn phía, cũng không phát hiện ra bất cứ bóng người nào.
- Đúng rồi ba ba, chuẩn bị tốt một trăm năm mươi quả ngọt đi.
Tiêu Dương toát mồ hôi. Hắn hoài nghi căn bản tên nhóc mập này chẳng thèm nghi mình nói gì, trong đầu chỉ toàn là quả ngọt.
Chẳng qua tên đã lên dây, hiện tại cũng chỉ có đợi bắn thôi.
Tiêu Dương ẩn thân trong bóng tối, Tiểu Thần Long ngang nhiên cầm lửa, vui vẻ ha ha vọt vào từ tường vây vào, trong tích tắc đã nhảy ra phố, chạy thẳng về hướng cửa lớn Dịch gia?
Đồng tử Tiêu Dương mở lớn, dở khóc dở cười. Tên nhóc mập này muốn gây chuyện tới mức nào đây! Rõ ràng mình bảo nó nhanh chóng nhảy vào trong tường vây cơ mà.
Trên đường lúc rạng sáng lại xuất hiện một cảnh tượng kỳ dị. Một đứa bé ba tuổi mập mạp, tay giơ cao cây đuốc, đi thẳng tới cửa trang viên của Dịch gia.
- Này này, nhóc mập, nửa đêm canh ba sao lại chạy ra ngoài nghịch lửa thế hả?
Ở cửa chính, một gã hộ vệ Dịch gia bất ngờ nhìn về phía Tiểu Thần Long đang chạy lại, không khỏi ngẩn ra, chợt hô †o:
- Đi đi, đây là đất tư, cháu không thể đi vào đâu.
Tiểu Thần Long ngẩng đầu nhìn hộ vệ Dịch gia này, chững chạc đàng hoàng lên tiếng:
- Gọi tôi là đại ca.
Hộ vệ Dịch gia kia sửng sốt, lập tức cười to. Thằng nhóc còn chưa cao tới gối mình đúng là đáng yêu thật.
Chẳng qua một giây tiếp theo gã không còn cười nổi nữa.
- Anh nhàm chán thật.
Tiểu Thần Long nhìn gã hộ vệ Dịch gia này khinh bỉ, thân thể nhỏ bé nhoáng một cái, một cước liên dẫm lên chân của gã hộ vệ Dịch gia kia. Lập tức một tiếng kêu thảm thiết vang lên trong đêm. Tiểu Thần Long vọt tiến vào phòng bảo vệ, vung cây đuốc trong tay lên. Trong khoảnh khắc, ngọn lửa đã bùng lên.
- Cháy rồi!
Tiểu Thần Long kêu to chạy ra khỏi phòng bảo vệ, nhanh chóng chạy vào trang viên của Dịch gia.
Tiêu Dương trong góc tối nhìn thấy cảnh này, suýt nữa là phun máu tươi. Thằng nhóc mập này đúng là muốn ăn đòn, vọt vào phóng hỏa ầm ï như vậy không phải làm loạn tiết tấu sao? Không phải Tiêu Dương không yên tâm là Tiểu Thần Long sẽ bị làm sao, mà hắn không yên tâm chính là việc rốt cục thằng nhóc này có thể hoàn thành nhiệm vụ, biến Dịch gia thành một biển lửa thành công hay không.
Cùng với tiếng rống to của Tiểu Thần Long, đám hộ vệ của Dịch gia đứng trong đêm cũng rối rít chuyển động, ánh mắt nhìn lại, quả nhiên thấy phòng bảo vệ ở một phía giờ bùng cháy rực trời, lập tức kinh hãi, từng bóng người vội vàng vọt tới.
Nhưng một đám người vừa xông tới dập tắt lửa bên này, một phía khác lại có một đám lửa bùng lên.
- Mau tới cứu hỏal
- Có người phóng hỏal
- Mau mau báo cảnh sát cứu hỏa đi.
Tiếng hô vang lên bốn phía.
Tiểu Thần Long vênh vang khắp cả đường, thỉnh thoảng còn dừng lại châm lửa. Hành động càn rỡ rầm rĩ như vậy đương nhiên lập tức khiến đám bảo vệ Dịch gia phát hiện. Khiến bọn họ kinh ngạc là một đứa bé lên ba trước mặt không ngờ lại có hành động như vậy?
Quỷ dị!
Cảnh tượng thật sự không tưởng tượng nổi.
Vượt qua khả năng thừa nhận của mọi người.
Nhưng ngay lúc bọn họ đang ngẩn ra thì Tiểu Thân Long đã lại châm lửa ở một nơi khác, ánh lửa ngập trời. - Ngăn nó lại!
Mọi người phản ứng tới, rối rít hô to. Từng bóng người lao về phía Tiểu Thần Long.
Toàn thân Tiểu Thần Long tuy nhỏ nhưng hành động nhanh hơn trẻ con hơn ba vô số lần. Bị bao nhiêu người công kích, Tiểu Thần Long không trả đòn nhưng cũng không ngồi đợi đánh mà bỏ chạy!
Đối phương đuổi, nó chạy!
Đối phương đuổi nhanh, nó chạy càng nhanh hơn!
Phía trước có người, nó rẽ trái!
Bên trái có người, nó nhảy lên.
Trong thời gian ngắn ngủi không tới vài phút, toàn bộ trang viên của Dịch gia bỗng trở nên hỗn loạn. Vô số hộ vệ Dịch gia đuổi theo một thằng nhóc ba tuổi mập mạp. Cảnh tượng đó ầm ï náo nhiệt vạn phần nhưng khiến kẻ khác tuyệt vọng chính là đã mấy chục phút trôi qua, không ngờ không ai đuổi theo được thằng nhóc mập kia.
Vù vù vùi
Trong bóng đêm, từng bóng người mặc giáp bạc hiện ral
Thiết Y Vệ của Dịch gia xuất động!
Gia nhập vào đội ngũ truy kích nhóc mập.
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Ở khu nhà trong của Dịch gia, một bóng người nhanh chóng vọt ra, chính là Tam công tử Dịch Nam tuổi trẻ của Dịch gia. Tới khi hiểu rõ đại khái tình hình, Dịch Nam vội vã trở lại, dẫn đám người Dịch lão tướng quân tới.
- Ông nội!
Dịch Nam hô lớn.
Dịch lão tướng quân cao giọng nói:
- Nam nhi, đã xảy ra chuyện gì rồi?
Dịch Nam nói lớn:
- Có một đứa bé ba tuổi chạy vào phóng hỏa. Thiết Y Vệ cũng xuất động rồi nhưng vẫn chưa bắt được nó.
Xoạtl
Dịch lão tướng quân tức giận tát luôn:
- Mày tưởng ông là trẻ lên ba đấy à?