Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1259 - Chương 1266: Eo Ơi Một Đao "Nị Hại" Quá Đi!

Chương 1266: Eo ơi một đao "nị hại" quá đi! Chương 1266: Eo ơi một đao "nị hại" quá đi!Chương 1266: Eo ơi một đao "nị hại" quá đi!

Má Dịch Nam rát bỏng, che mặt oan ức muốn khóc, giải thích vẻ bất lực:

- Thật sự là đứa bé ba tuổi đấy ạ!

Dịch lão tướng quân nổi giận:

- Ông thấy mày nửa năm trước bị Tiêu Dương dánh ngu luôn rồi! Đứa trẻ ba tuổi nào đi nghịch phá giờ này hả?

Dịch lão tướng quân phất tay áo đi nhanh ra ngoài, phía sau là một đám cường giả hộ vệ của Dịch gia đi sát phía sau.

Dịch Nam lùi lại phía sau vài bước, mặt rát bỏng khiến gã cảm thấy ngây ngẩn ra.

Trang viên của Dịch gia náo loạn, ánh lửa nổi lên bốn phía.

Đúng là một kỳ quan hiếm có.

Gần như ngay lập tức, Tiêu Dương ẩn trong bóng tối đã nhạy cảm phát hiện ra, bốn phương tám hướng trang viên Dịch gia có không ít bóng người vọt vào, trong đó không ít người trên Tiểu tiên kiếp không thể ra tay đánh người. Nhưng vào điều tra tin tức hiển nhiên không sao, thừa dịp loạn cũng phải thừa nước đục thả câu!

Tiêu Dương nói khẽ, bóng dáng cũng vọt vào trong, lẻn vào trang viên.

Trang viên của Dịch gia náo loạn âm ï, Tiểu Thần Long dẫn mọi người chạy khắp bốn phía, vui quên trời đất. Mà một số người của các thế lực vốn muốn nhân dịp ban đêm lẻn vào Dịch gia đầu tiên sửng sốt, sau đó chợt mừng như điên. Dịch gia càng loạn thì càng tiện điều tra bảo vật thần bí kia.

- Tôi thấy lão tổ Dịch gia sắp không kiềm chế nổi rồi.

Ngay lúc này không ai còn kinh ngạc xem thường đối phương chỉ là trẻ lên ba nữa, ngoài chấn kinh ra thì cũng chỉ có chấn kinh vô tận! Rõ ràng lúc truy kích đã hình thành lưới kín như băng, đối phương không ra tay, chỉ cầm đuốc mà có thể nhẹ nhàng né tránh được cả.

Cho dù là lúc Tiêu Dương đại náo Dịch gia, Dịch gia cũng chưa từng loạn như thế này. Hôm nay chỉ vì một món bảo vật, không ngờ đã tới mức như gặp phải cuồng phong.

Mặt bằng rộng rãi khiến Tiểu Thần Long càng có nhiều "lựa chọn" để chạy trốn, thoáng cái ở hoa viên phía đông, nhanh như chớp lại chạy sang khu phòng phía Tây, làm cho gà bay chó chạy.

Dịch gia đại loạn!

Rốt cục đây là loại quái vật nhỏ gì đây?

Rất nhiều hộ vệ Dịch gia do Thiết Y Vệ cầm đầu đuổi theo không bỏ, gầm rút theo sát Tiểu Thần Long.

Tình huống như thế Tiêu Dương vô cùng vui thích nhìn thấy. Mặc dù Tiểu Thần Long có hơi thần kinh vọt vào trang viên của Dịch gia nhưng biểu hiện phía sau lại vô cùng không tồi, kéo cả đám hộ vệ Dịch gia thành một lũ chạy lòng vòng.

- Rốt cục là bảo vật gì?

Vù vù vùi

Tiêu Dương càng tò mò. Nhưng lúc này là lúc súng bắn chim đầu đàn, không phải lúc mình hành động bột phát. Bóng người nhoáng lên, thỉnh thoảng lại thấy truyền tới tiếng đánh giết. Ánh lửa nổi lên bốn phía. Mà người tham gia dập lửa càng kinh hãi phát hiện ra, ngọn lửa này dường như còn mang theo một luông năng lượng quỷ dị, dập bằng nước khó hơn lửa bình thường cả trăm lần!

Thậm chí Tiêu Dương hoài nghi một khi bảo vật nọ xuất hiện, cường giả ẩn nấp trong bóng tối có thể không tiếc hết thảy mà phá hoại quy định, muốn cướp bảo vật tới tay hay không. Cùng lắm là sau khi đoạt được liền nhanh chóng trốn khỏi Bắc Kinh, không trở lại nửa bước là xong.

- Ối chao các người đuổi theo tôi mãi làm gì chứ?

Dịch lão tướng quân ngây ngẩn hẳn, đầu óc không tự chủ được mà hiện ra ý nghĩ, chẳng lẽ là một Thần linh chuyển thế à?

Cũng chỉ bởi tên nhóc mập này ban tặng!

Trước mắt lão là một đám người đuổi theo một nhóc mập, đã dùng hết sức nhưng tên nhóc mập kia lại rất nhanh nhẹn khéo léo né tránh, mà đúng là dáng vẻ của trẻ con lên ba thật.

Tiểu Thần Long sửng sốt tại chỗ, ngừng bước chân:

Lúc này Dịch lão tướng quân đã trợn mắt há mồm rồi.

Vù vù vùi

Vẻ mặt không ít hộ vệ lộ vẻ bi phẫn.

- Không chơi nữa à?

- Rốt cục là ai?

- Đám phế vật các người! Tản hết ra tạo thành vòng vây, không để cho nó chạy thoát ra nữal

Dịch lão tướng quân rống lớn một tiếng, nhanh chóng chỉ huy.

Đám hộ vệ đang đuổi theo Tiểu Thần Long nhanh chóng chạy tản ra.

Bên tai truyền tới tiếng cười vô cùng đáng đánh của tên nhóc mập kia.

Qua đêm nay, sợ rằng Dịch gia sẽ bị thiêu trụi quá nửa mất.

Tất cả mọi người hận tới nghiến răng. Vì sao lại đuổi mày mãi không tha à? Mày không đi mà nhìn biển lửa khắp nơi đi!

Cánh tay Dịch lão tướng quân vung lên, mười mấy bóng người phía ngoài vọt tới, trong nháy mắt đã hình thành một vòng vây, bao vây hoàn toàn Tiểu Thần Long.

Tiểu Thần Long cầm đuốc trong tay, đôi mắt ngây thơ nhìn mọi người:

- Các người muốn làm gì thế hả?

Tên nhóc mập này nhìn bề ngoài vô hại, nếu không phải tận mắt chứng kiến thì không ai tin nổi tối nay cả biển lửa tại Dịch gia là do tên nhóc mập thoạt nhìn mới ba tuổi này gây ra.

Gần như đồng thời, ở trong một phòng bí mật tại trang viên của Dịch gia, Dịch Hùng Sư từ từ mở bừng con mắt. Phía trước có một bóng người đang cúi đầu.

- Cũng thừa cơ tiến vào rồi à? Thật sự coi gốc rễ ngàn năm của Dịch gia chúng ta là rỗng không đấy?

Khuôn mặt Dịch Hùng Sư lóe lên vẻ lạnh lẽo:

- Truyền lệnh ra, tối nay phàm kẻ nào xông vào Dịch gia tối này! Giết không tha!

Một mệnh lệnh truyên ra từ phòng bí mật, trong tích tắc, bốn phương tám hướng quanh trang viên Dịch gia đột nhiên bùng lên khí tức sắc bén của cường giả. Bọn họ đều là những cường giả đỉnh phong Tâm Lôi Ngũ Kiếp được Dịch gia bồi dưỡng tỉ mỉ, là để ứng phó với tình huống đột ngột xảy ra tại thủ đô.

Bóng dáng Tiểu Thần Long nhoáng một cái:

Trợn mắt há mồm.

Thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều chấn kinh!

Trong tích tắc, bước chân Tiểu Thần Long đột nhiên nhoáng lên, thân thể mập mạp nhỏ bé giống như nhảy múa trên lưỡi đao, dùng bộ pháp hư huyễn khó có thể tưởng tượng né tránh được công kích này.

Vù vù vùi

Mười mấy bóng người gần như đồng thời phát ra thủy tiễn ngập trời, bao phủ trời đất ập tới Tiểu Thần Long.

Tiêu Dương rời đi, đồng thời cũng nhanh chóng ra lệnh cho Tiểu Thần Long rút lui.

Bóng đêm tràn ngập, ánh lửa ngập trời. Ngay lúc này, Tiểu Thần Long đã bị mười mấy cường giả vây lấy. Đột nhiên một tấm màn nước giáng từ trên trời xuống, ào một cái chụp lên người Tiểu Thần Long.

Thuộc tính giả hệ Thủy!

Một đòn tập trung lực lượng.

Cây đuốc trong tay Tiểu Thần Long lập tức bị dập tắt.

- Không chơi nữa.

Tiểu Thần Long hơi thất vọng, ném cây đuốc ra một bên, lập tức sửa sang lại hình tượng của mình vừa bị nước làm tán loạn.

- Bắt lại!

Dịch lão tướng quân ra lệnh.

Theo khí tức của từng bóng người xâm lấn gục xuống, Tiêu Dương cũng nhanh chóng từ bỏ ý đồ thừa dịp xâm nhập, lặng yên âm thầm lui ra ngoài. Mục đích tối nay của mình đã đạt, hơn thế nữa còn có thể nói là vượt ngoài dự kiến.

Vẻ mặt Tiêu Dương hơi kinh hãi. Dịch gia không hổ là một trong bốn đại gia tộc Viêm Hoàng.

Hào môn Dịch gia thể hiện ra răng nanh sắc bén của mình.

Tiêu Dương cũng vô cùng bất ngờ, lập tức càng cẩn thận ẩn dấu hơi thở của mình hơn. Không ít thế lực đang đêm dò xét Dịch gia đã liên tục bị đánh qục. Trang viên của Dịch gia, cùng với biển lửa bốc lên là mùi máu tanh tỏa ra.

Một khắc này lực lượng Dịch gia bộc lộ ra khiến mọi người cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Giết chóc xảy ra.

- Chạy thôi!

Toàn thân vọt về phía ngoài, lúc này ở phía xa xa có một loạt cường giả xuất hiện, trong khoảnh khắc đã tạo thành thiên la địa võng, nghiền ép về phía Tiểu Thần Long.

Toàn thân Tiểu Thần Long lao tới, nặng nề rơi trên mặt đất, phát ra một tiếng âm vang.

Đá hoa cương dưới chân bị dẫm nát bấy. Trong nháy mắt khi Tiểu Thần Long rơi xuống mặt đất còn không quên đưa tay sửa tóc mình, hiển nhiên chẳng coi công kích trước mắt vào đâu cả.

Không ít người thâm hít một hơi khí lạnh. Rốt cục trước mắt là loại quái vật gì chứ.

Thật sự quá kinh khủng rồi.

Nước lửa không ảnh hưởng?

Đồng tử Dịch lão tướng quân cũng không nén nổi chấn động. Vừa rồi những cường giả đột kích tên nhóc này đều đạt đỉnh phong dưới Tiểu tiên kiếp, được Dịch gia bồi dưỡng tỉ mỉ. Công kích mạnh mẽ như vậy không ngờ không thể làm tổn thương nó một chút nào.

- Chẳng lẽ là thân thể Kim cương bất hoại?

Dịch lão tướng quân nhíu mày. Rốt cục tên nhóc mập này từ đâu tới chứ?

Âm ầm ầmI

Đang suy nghĩ, tiến công phía trước đã đánh tới Tiểu Thần Long như cuồng phong bạo vũ. Bóng dáng Tiểu Thần Long mặc dù thần kỳ nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể né tránh toàn bộ công kích được. Nhưng khiến tất cả mọi người càng kinh hãi là dù đối phương có bị tấn công thế nào, có bị nhiều cường giả hợp lực tấn công nhưng cũng chẳng thể nào làm tổn thương tới nó.

Không thể tưởng tượng nổi.

- Dừng lại!

Đột nhiên, Dịch lão tướng quân hét lớn một tiếng. Lập tức bóng người tản ra bốn phía, vẻ mặt e ngại nhìn Tiểu Thần Long.

- Rốt cục cậu là ai?

Giờ phút này đôi mắt Dịch lão tướng quân nhìn Tiểu Thần Long chằm chằm.

Tiểu Thần Long hất đầu:

- Không cần nghĩ nhiều. Ngoài ba ba của tôi ra thì tôi cũng không có chỗ dựa nào đâu.

Sắc mặt Dịch lão tướng quân đỏ bừng. Không ngờ tâm tư của mình lại bị một đứa bé ba tuổi nhìn thấu.

- Cho dù cậu là ai, chỗ này là trang viên của Dịch gia. Những điều tối nay cậu làm sẽ phải trả giá đắt.

Giọng Dịch lão tướng quân trầm thấp:

- Là ai bảo cậu phóng hỏa?

- Ba ba của tôi. Các người đi tìm ông ấy đi.

Tiểu Thần Long xoay đầu đi thẳng, đem bán Tiêu Dương chẳng chút do dự.

Một ánh đao lạnh lẽo như băng giá lóng lánh cả bầu trời đêm.

Ánh đao lạnh băng, ẩn chứa uy thế vô cùng.

Bóng dáng Dịch lão tướng quân xuất hiện trước mặt Tiểu Thần Long, thần đao từ từ chỉ vào nó:

- Cho dù cậu có không ngại nước lửa, đao thương không vào nhưng trước Nhận Tuyết Bảo Đao, tôi khuyên cậu nên chịu tội đi.

Tiểu Thần Long ngừng bước, hứng thú nhìn Nhận Tuyết Bảo Đao, hơi bất ngờ:

- Khâm phục, bảo đao nhận chủ phẩm chất vô cùng không tồi. Nhưng đại ca không chơi đâu.

Tiểu Thần Long rất muốn nói là mình còn bận ăn khuya, nếu về muộn thì sợ là ba ba không lấy đồ ăn cho mình nữa.

Tiểu Thần Long nhảy vọt lên. Đôi mắt Dịch lão tướng quân bùng lên ánh sáng lạnh lẽo:

- Vậy thì đừng trách tôi lấy lớn hiếp nhỏ!

Tối nay Dịch gia đã biến thành một vùng biển lửa, nếu không thể giữ đầu sở gây tội lại thì còn mặt mũi nào nữal

Trường đao phá không, Nhận Tuyết Bảo Đao lóe sáng lạnh.

Đón đầu thung lũng lớn, đao chém thẳng xuống.

Trong đầu không ít người liền hiện ra cảnh tượng máu tanh, đầu bay theo gió.

Thậm chí có người còn không đành lòng nhắm mắt lại.

Kengll

Một tiếng vang lên, Dịch lão tướng quân cảm thấy cánh tay truyền tới lực lượng phản chấn cực kỳ mạnh mẽ. Trong tích tắc này, ông bay ngược ra ngoài, Nhận Tuyết Bảo Đao bảo đao rời tay, bị Tiểu Thần Long bắt được.

Bịch bịch bịch!

Dịch lão tướng quân lui lại mười mấy bước mới khó khăn ngừng lại được.

Ông kinh hãi giương mắt nhìn.

Một tay Tiểu Thân Long nghịch Nhận Tuyết Bảo Đao, một tay khác đưa ra sờ đầu mình, phát hiện bị đứt một sợi tóc, lập tức kinh ngạc hô to:

- Eo ơi một đao "nị hại" quá đi!
Bình Luận (0)
Comment