Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1260 - Chương 1267: Thất Tinh Bổ Thiên, Hào Môn Kinh Biến.

Chương 1267: Thất Tinh Bổ Thiên, hào môn kinh biến. Chương 1267: Thất Tinh Bổ Thiên, hào môn kinh biến.Chương 1267: Thất Tinh Bổ Thiên, hào môn kinh biến.

Eo ơi một đao "nị hại" quá đi!

Một câu nói này làm cho mọi người Dịch gia đặt mình trong ánh lửa, khoảnh khắc lại cảm thấy như gió lạnh hây hẩy thổi qua, lông tóc dựng ngược.

Rốt cục là quái vật từ đâu ra thế này.

Bảo đao sắc bén chém xuống.

Một đòn này của Dịch lão tướng quân còn có vẻ thâm vượt quá quy tắc. Bởi nơi này là Dịch gia, ngoài Tiểu Thần Long ra thì những người vây quanh đây đều là người Dịch gia. Một đòn này của Dịch lão tướng quân cũng là chuẩn bị lấy mạng Tiểu Thần Long, cho nên lão mới vung bảo đao ra. Không ngờ lúc này lão lại bị đánh bật ngược ra ngoài.

Rung động thất sắc.

Thậm chí không ai phát hiện ra trên người Tiểu Thần Long có bất cứ luồng lực lượng nào bộc lộ ra.

Chẳng lẽ nó chỉ dựa vào thuần túy lực lượng thân thể để ngăn cản? Trong đầu Dịch lão tướng quân hiện lên ý nghĩ này, đôi mắt đột nhiên mở to vô số lần. Không thể tưởng tượng nổi, đối phương thoạt nhìn chỉ là một đứa bé ba tuổi, nếu nhìn có gì khác thường thì chỉ có một điểm là nó béo hơn những đứa trẻ bình thường một chút!

Lẩm bẩm một tiếng xong, Tiểu Thần Long cho luôn lưỡi đao vào miệng mình, cắn rắc một cái.

Bảo đao nhận chủ không ngờ bị tên nhóc mập phía trước cắn một cái, rắc một tiếng gãy rời.

Tiểu Thần Long vung vẩy bảo đao trong tay:

Triệt để ngây ngốc rồi!

Ánh lửa chiếu rọi, không ít thuộc tính giả hệ Thủy và Thổ cũng nhanh chóng giúp dập lửa. Nhưng mặc dù đã khống chế được lửa lớn, muốn dập lửa hoàn toàn trong thời gian ngắn lại là chuyện căn bản không có khả năng.

Tiểu Thần Long cắn mấy cái xong, chợt ném thanh bảo đao chỉ còn một nửa xuống mặt đất:

Chẳng lẽ luyện được một thân thịt béo, đao thương bất nhập?

Sắc mặt Dịch lão tướng quân càng lộ vẻ kinh hãi. Thanh bảo đao này theo mình thời gian dài như vậy, hơn nữa đã nhận chủ. Lão vô cùng rõ trình độ sắc bén và kiên cố của bảo đao này! Cho dù là có người nói có thể dùng lực lượng và vũ khí tương đương chém gãy bảo đao này, sợ rằng Dịch lão tướng quân cũng coi đó chỉ là một trò đùa. Mà hiện tại...

Xoạt xoạt xoạtI

Tất cả mọi người trong trang viên của Dịch gia đều kinh hãi ngẩn ra.

Trong tích tắc này, miệng mọi người mở lớn.

Ánh mắt nó có vẻ hơi thất vọng, lắc đầu, lập tức bước đi về phía trước, đến trước mặt không ít hộ vệ Dịch gia. Vẻ mặt một đám kinh khủng nhìn Tiểu Thần Long đang lững thững bước tới này.

- Chơi không vui.

Tiểu Thần Long tiến lên bao nhiêu bước, bọn họ lùi lại phía sau bấy nhiêu bước.

Rắc rắc rắc! - Cũng không thể ăn.

Kêu lên kinh hãi rồi chạy sạch!

Quái vật nhỏ trước mặt này, kể cả bảo đao nhiều năm của Dịch lão tướng quân còn gặm rơi. Nếu để nó cắn một cái thì còn sống nổi không?

- Đứng lại!

Đột nhiên Tiểu Thần Long giương nanh múa vuốt với đám người phía trước.

Tốc độ của Tiểu Thần Long nhanh hơn, biến mất khỏi tường vây nhanh như chớp.

- Còn không tránh đường tôi sẽ ăn các người!

Ánh mắt sắc bén, liếc về hướng Tiểu Thần Long biến mất.

Trong nháy mắt, Dịch Hùng Sư xuất hiện, khí thế mạnh mẽ cường đại tràn ra.

Một luồng lực lượng sắc bén đánh tới, trong khoảnh khắc liền chấn tan tường vây.

Trong tích tắc, mọi người giống như chim sợ cành cong, vội vàng kêu lên kinh hãi rồi chạy sạch.

Một luồng lực lượng khổng lồ hùng hồn trong nháy mắt bao trùm lại nơi này!

Cuồng Sư gầm thétI

- Ông cho rằng tôi ngốc chắc?

Nó không phải là Na Tra, Hồng Hài Nhil Sẽ ăn thịt người đấy!

Ngay khi bóng dáng Tiểu Thần Long tới cạnh tường vây, ở sâu trong trang viên của Dịch gia đột nhiên truyền ra một tiếng rống giận như sấm sét.

Hiện trường không còn ai có gan ngăn cản Tiểu Thần Long. Dịch lão tướng quân vẫn đang trong trạng thái ngây ngẩn.

Tiểu Thần Long vui vẻ như hoa nở, lập tức vọt bước chạy ra.

Đôi mắt Dịch Hùng Sư tỏa ra vẻ chấn kinh và tức tối.

Ngay lúc này, ông ta đã không thể nào phát hiện ra bất cứ khí tức nào của quái vật nhỏ kia nữa.

- Y là ai?

Lông mày Dịch Hùng Sư nhíu chặt. Khi nghe nói có một đứa bé ba tuổi phá rối Dịch gia, căn bản Dịch Hùng Sư không tin nổi. Làm gì có đứa bé ba tuổi nào trên thế gian có thể sánh vai với cường giả đỉnh phong Tiểu tiên kiếp chứ? Nhưng hôm nay Dịch Hùng Sư đã tận mắt chứng kiến, lại kinh hãi phát hiện ra, kể cả mình cũng không nhìn thấy đứa bé ba tuổi trước mắt, mà đối phương chuồn cũng rất nhanh, căn bản mình không có cơ hội bắt được nó.

- Bái kiến tiên tổ.

Đám người Dịch lão tướng quân đi tới, ánh mắt vẫn còn chưa hết vẻ kinh hãi.

Ánh mắt Dịch Hùng Sư sắc bén, nhìn bốn phía một lượt. Chốc lát sau, ông cất giọng nói:

- Nhanh chóng tổ chức lực lượng mạnh nhất dập lửa. Các thế lực tối nay tới không ít, mặc dù cũng rút lui nhưng nhất định không thể coi thường. Chỉ cần có người tự tiện xông vào Dịch gia thì giết không cần hỏi!

- Vâng.

Một bóng người nhảy xuống từ trên nóc xe, rơi xuống phía trước xe như một sợi khói.

Cao Cáo Chấn đạp mạnh phanh xe. Tiếng cười đùa quen thuộc vang lên.

- Tiêu tiểu công chúa không ở đây!

Hắn cảm thấy chỉ trong nháy mắt, trên nóc xe bỗng có thêm một luồng khí tức rất yếu ớt.

- Ai?

Mặt Tiêu Dương quái dị nhìn Tiểu Thần Long. Tên nhóc này đêm nay biểu lộ ra thực lực khiến hắn cảm thấy bất ngờ, không hổ là hậu đại duy nhất của Thần long. Cả Địa Cầu chỉ sợ rằng bối phận của tên nhóc ba tuổi này là cao nhất.

- Cao Cáo Chấn, tối nay đúng là có không ít thế lực xuất hiện ở Dịch gia. Đã tra ra được rốt cục bảo vật bọn họ tới dò xét ở Dịch gia là gì chưa/

Tiêu Dương không nhịn được tò mò, dò hỏi Cao Cáo Chấn đang lái xe.

Cao Cáo Chấn trâm ngâm một lúc, trâm giọng nói:

- Nghe đồn đó là một khối đá bảo vật. Nếu như có thể tìm ra được bảo tàng trong đó, cho dù là kẻ nào cũng có thể đắc đạo thành Tiên. Đương nhiên đó chỉ là lời đồn, chúng tôi cũng chưa khẳng định được.

- Trên đời lại còn có loại Bảo thạch như vậy sao?

Tiêu Dương vẫn luôn cảm thấy chuyện này không quá đơn giản.

Lão tổ Dịch gia nhận được bảo thạch như vậy, vì sao lại tuyên truyền ra ngoài không kiêng nể gì? Không cẩn thận bị người ta biết được, tin tức bị truyền ra như thế. Nếu chỉ đơn giản là vì một khối Bảo thạch giấu bảo vật như vậy mà gây nên tranh đoạt điên cuồng như thế thì đúng là khiến người ta nghĩ không thông. Dù sao Dịch gia cũng là một trong bốn đại gia tộc của Viêm Hoàng, lực lượng của bọn họ mạnh mẽ vô cùng, không phải đối thủ những thế lực nhỏ yếu có thể đối phó được.

Tiêu Dương bỗng ngẩng đầu, đồng tử chấn động:

Mặt Tiểu Thần Long lộ vẻ vô cùng say mê, hận không thể làm thêm vài nhiệm vụ nữa. Như thế thì mình không phải lo chuyện ăn đêm nữa rồi.

- Ngon quá, ngon quá.

Lúc này tên nhóc mập được ngồi gặp Ngưng Thần Quả trong xe.

Một tên nhóc mập gây loạn cả Dịch gia đêm nay.

Ánh mắt Dịch Hùng Sư nhìn thoáng về phía đêm tối, lông mày nhíu chặt.

Dịch lão tướng quân cung kích cúi đầu.

Cô quay đầu cười.

- Tiểu công chúa?

Tiêu Dương đẩy cửa xe ra, vẻ mặt ngạc nhiên mở miệng:

- Sao lại là em?

Tiêu Tịnh Y lườm Tiêu Dương:

- Sao không thể là em được?

- Ấy, không phải em còn ở Thần Linh Cảnh Địa sao?

- Thì vừa mới vê mà.

Tiêu Tịnh Y cười đùa. - Tướng Thần gia gia cho phép, để em bóp nát lệnh bài thần linh, không ngờ rơi luôn lên trên xe anh. Đúng rồi, Tướng Thần gia gia có nói, theo ông ấy tính thì lúc anh trở vê cũng rơi lên xe? Thế không phải quá trùng hợp sao?

- Đúng vậy.

Khóe miệng Tiêu Dương hơi co giật.

Lúc này Tiểu Thần Long đã đi ra từ trong xe, đôi mắt đánh giá Tiêu Tịnh Y.

- Nó là...

Tiêu Tịnh Y sửng sốt, đột nhiên như nhớ ra điều gì, đôi mắt chấn động, thử nói:

- Thần Long?

Tiểu Thần Long đã tận mắt nhìn thấy cảnh Tiểu Thần Long xuất hiện, chư thần quỳ lạy!

- Chị bé.

Tiểu Thần Long cũng hữu hảo với Tiêu Tịnh Y, cười ha hả.

Tiêu Tịnh Y cũng không tới ôm Tiểu Thần Long như người khác. Đối với cô mà nói thì tên nhóc mập ba tuổi này còn kinh khủng hơn bất cứ kẻ nào.

Mỉm cười gật đầu với Tiểu Thần Long xong, ánh mắt Tiêu Tịnh Y nhìn Tiêu Dương, hừ một tiếng:

- Tiêu Dương, anh cũng quá không coi bạn bè vào đâu, rời đi cũng chẳng nói với em tiếng nào cả.

Tiêu Dương than thở:

- Đấy là bởi gấp gáp quá.

- Đừng có lý do lý trấu với em. Có muốn biết chuyện của Tuyết Kiều không?

Tiêu Tịnh Y cười gian, đột nhiên đổi đề tài.

Đồng tử Tiêu Dương chấn động, vội nói:

- Tuyết Kiều sao rồi?

Nhìn dáng vẻ lo lắng của Tiêu Dương, Tiêu Tịnh Y vỗ nhẹ bụng mình, lẩm bẩm tự nói:

- Lâu lắm rồi chưa được ăn nhà hàng ở Bắc Kinh rồi.

Nửa giờ sau.

Tại một gian phòng trong nhà hàng hào hoa nhất Bắc Kinh, Tiêu Dương nhìn một bàn đầy ngập sơn hào hải vị, mặt lộ vẻ đau như cắt thịt. Tiểu công chúa còn biết nhân cháy nhà mà hôi củal

- Thế này tốn bao nhiêu tiên chứ.

Tiêu trạng nguyên đau lòng không thôi.

- Ba ba.

Tiểu Thần Long rất hiểu ý, vỗ vỗ lưng hắn.

- Dũng sĩ chân chính phải dám đối diện với hiện thực đau thương.

Tiểu Thần Long nói một câu vô cùng sâu sắc.

Tiêu Dương há hốc mồm:

- Thằng nhóc này, năng lực học tập của con không tồi đâu.

- Đương nhiên rồi. Tiểu Thần Long nhảy xuống ghế, đi tới cạnh Tiêu Tịnh Y, đột nhiên vươn ngón tay ra, chạm vào cánh tay Tiêu Tịnh Y, sau đó xoay người bò lên ghế, đưa tay lấy một con cua lớn gặm ăn.

- Thế là ý gì?

Tiêu Dương sửng sốt.

Khóe mắt Tiểu Thần Long liếc Tiêu Dương, chững chạc đàng hoàng:

- Bấm likel

Vất vả lắm Tiêu Dương mới trấn an được bản thân, không thèm ngó ngàng tới thằng ranh tham ăn này, giương mắt nhìn về phía Tiêu Tịnh Y.

Tiêu Tịnh Y cười:

- Thần long cũng bấm like cho em rồi, đương nhiên em phải giữ lời. Hiện tại Tuyết Kiều vẫn ổn, nhưng cũng không ổn.

Ngừng lại một chút, Tiêu Tịnh Y kể:

- Sau khi thế lực Ma môn do Xích Lượng Thiên cầm đầu xâm nhập Tuyết Thân cung thất bại, gần như đại bộ phận lão tổ thần linh cường đại đều rời khỏi Thần Linh Cảnh Địa, trở vê Thân Linh Địa rồi, hơn nữa còn nhanh chóng hợp lực với lực lượng thần linh, đối kháng Ma môn! Nghe nói từ Thần Linh Đệ Tam Cảnh đều xảy ra chiến tranh lan tràn. Tuyết Kiều thân là lĩnh tụ mạch Tuyết Thần, đương nhiên không ổn lắm. Chẳng qua mặt tốt là thế lực chư thần đều biết tới tâm quan trọng của Tuyết Kiều, không để cô xuất hiện tại chiến trường, bảo vệ cô cẩn thân. Hơn nữa thực lực Tuyết Kiều tiến triển cực nhanh, nói không chừng không bao lâu nữa có thể đi tới Địa Cầu rồi.

Tiêu Tịnh Y kể lại đại khái mọi chuyện sau khi Tiêu Dương rời đi.

Vẻ mặt Tiêu Dương nghiêm trọng hơn vài phần.

Chiến tranh Thần Ma đã nổ ra, kết quả thế nào mình khó có thể đoán được hay tham gia được. Hiện tại mình chỉ có thể đề cao thực lực bản thân!

- Vốn em còn phải hoàn thành một bài kiểm tra của sư phụ, không thể trở về Địa Cầu sớm. Nhưng có một biến cố bất ngờ xảy ra, em liền lập tức phải trở về.

Tiêu Tịnh Y cười nhìn Tiêu Dương:

- Bởi em phải gặp anh để truyền đạt một nhiệm vụ liên quan tới sinh tử tôn vong của Địa Cầu. Anh có muốn biết là gì hay không?

Thấy Tiêu Tịnh Y kéo dài thời gian, Tiêu Dương không nén nổi nóng nảy, trừng mắt nhìn Tiêu Tịnh Y:

- Nói maul Em còn lằng nhằng là anh sẽ...

Tiêu Tịnh Y cười:

- Anh sẽ làm gì?

- Anh sẽ không thanh toán nữal

Tiêu Dương hung hăng nói.

Nụ cười trên mặt Tiêu Tịnh Y đờ ra, há lớn miệng.

- Sự vô sỉ của anh một chút cũng không thay đổi!
Bình Luận (0)
Comment