Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1261 - Chương 1268: Thất Tinh Bổ Thiên, Hào Môn Kinh Biến (Hạ)

Chương 1268: Thất Tinh Bổ Thiên, hào môn kinh biến (hạ) Chương 1268: Thất Tinh Bổ Thiên, hào môn kinh biến (hạ)Chương 1268: Thất Tinh Bổ Thiên, hào môn kinh biến (hạ)

Mặt Tiêu Dương không đổi sắc, vươn đũa ra đoạt một con tôm Tiểu Thần Long đã bóc sẵn, ăn ngon lành trong ánh mắt tràn đầy ai oán, giận mà không dám nói của nó.

- Mùi vị không tồi.

- Được rồi, em nói vậy.

Tiểu công chúa bị thủ đoạn "vô sỉ" của Tiêu Dương đánh bại, buồn bực nói:

- Là bởi vì ttb

- Cái gì là Thất Tinh Bổ Thiên?

Tiêu Dương hỏi.

- Còn nhớ lúc trước tiền bối Xích Không Thần đã từng nói với anh, thí đồ Ma môn muốn đánh thông đường tới ba nghìn thế giới, lấy Địa Cầu làm điểm thí nghiệm không?

- Tất cả hành động của Ma môn tại Địa Cầu, mục đích cuối cùng chỉ có một, đó là tập hợp đủ Thất Tinh Bổ Thiên thạch. Bảy viên đá này tập hợp lại, tại thời điểm thích hợp, Ma môn có thể lợi dụng lực lượng của chúng, phối hợp với phương pháp bọn chúng nghiên cứu ra, thế lực của Ma môn tại Địa Cầu và Thần Linh Đệ Tam Cảnh đồng thời phát lực, đánh vỡ con đường phong ấn.

- Nhiệm vụ của chúng ta là ngăn cản thế lực Ma môn thu thập Thất Tinh Bổ Thiên.

- Từ xưa tới nay có truyền thuyết Nữ Oa vá trời. Trong truyền thuyết, sau khi vá trời xong, trên Địa Cầu có lưu lại bảy viên Bổ Thiên Thạch, được gọi là Thất Tinh. Cho nên mới thống nhất xưng là Thất Tinh Bổ Thiên.

Tiêu Tịnh Y cao giọng nói:

- Chính là bởi Thất Tinh Bổ Thiên!

- Ông lão Tướng Thần nói, Thất Tinh Bổ Thiên thạch chỉ xuất hiện trong thời gian đặc biệt.

Tiêu Tịnh Y nói:

Vẻ mặt Tiêu Dương sững sờ, suy nghĩ trong chốc lát, lập tức lộ vẻ lo lắng hỏi:

Tiêu Tịnh Y đứng lên, vẻ mặt trịnh trọng, trâm giọng nói.

- Căn cứ vào tin tức thu thập từ nhiều phía, còn nhờ Linh Cưu Tiên sinh và Tướng Thần gia gia nhiều đêm không ngủ, trả giá không nhỏ, cuối cùng rốt cục biết nguyên nhân Ma môn chọn Địa Cầu làm mục tiêu quan trọng để đánh thông đường tới ba nghìn thế giới.

- Đến khi đó sẽ có một trận tại kiếp khi đại quân Ma môn xâm lấn Địa Cầu.

- Trước mắt mà nói, tại thời điểm nửa năm trước, Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch trong Thất Tinh đã xuất hiện vào lúc thần linh môn mở ra. Lục tinh còn lại chưa biết tung tích ở đâu.

- Thất Tinh Bổ Thiên liên quan tới phong ấn của Thần Linh Địa và Địa Cầu.

- Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch.

- Vậy Thất Tinh Bổ Thiên kia ở nơi nào?

Tiêu Tịnh Y nói:

Tiêu Tịnh Y nghi hoặc hỏi:

- Chẳng lẽ đúng là Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch? Không phải trùng hợp chứ! Tiêu Tịnh Y nói.

- Tông chủ, có thể là bảo thạch nghe đồn lão tổ Dịch gia lấy được không?

Tiêu Dương nhíu mày, tự nói:

Lúc này Cao Cáo Chấn vẫn luôn trầm mặc ở bên cạnh không nhịn được lên tiếng:

- Lại nói, đêm nay theo anh quan sát, rất nhiêu thế lực lớn nhỏ ẩn nấp bốn phía xung quanh Dịch gia, đều tới vị Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch.

Cho dù mình có đi nói với lão tổ Dịch gia về chuyện Ma môn nhưng ai sẽ tin cái chuyện mơ hồ này chứ? Càng huống chi trên dưới Dịch gia đều coi mình như đại địch.

- Trừ việc dùng để tập hợp Thất Tinh, kích phát lực lượng bổ thiên, khối đá này chắc có chỗ không tâm thường. Dịch gia chắc phải tốn công tốn sức lắm mới đoạt được, làm gì có chuyện giao re dễ dàng?

Nghe nói vậy, đồng tử Tiêu Dương rung động:

- Tôi điều tra ngay.

Lập tức Cao Cáo Chấn đứng lên vọt ra cửa.

- Nếu như khối đá trong tay Dịch gia là Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch như chúng ta nghĩ thật thì chỉ sợ không đơn giản rồi.

- Các người nói gì thế?

- Thất Tinh Bổ Thiên xuất thế chỉ vào ban đêm, hơn nữa thiên địa dị tượng sẽ giống như Bắc Đẩu Thất Tinh!

- Đúng vậy, tin tức chúng tôi thu được là lão tổ Dịch gia nắm Tàng bảo thạch trong tay, đoạt được tại núi Côn Luân. Khi ấy còn xuất hiện dị tượng trong thiên địa nữa!

- Tướng Thần gia gia bảo tôi nhanh chóng trở về, đã tính đến Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch sẽ xuất hiện tại phương Bắc Viêm Hoàng, chẳng qua cũng chưa rõ vị trí.

Vẻ mặt Tiêu Dương nghiêm trọng.

- Sư phụ sẽ có biện pháp.

Tiêu Tịnh Y chần chừ một chút. Sư phụ trong miệng cô lần này không phải là Đan Thần mà là Tiêu tiên nhân!

Ánh mắt Tiêu Dương sáng lên:

- Đúng, Tiêu tiên nhân. Tiểu công chúa, anh và em quay về Tiêu gia một chuyến!

Tiêu Tịnh Y gật đầu. Hai người đi ra cửa, Tiêu Dương quay đầu lại nhìn thoáng qua:

- Nhóc mập, con không đi à?

- Chơi không vui, con ăn đã.

Lúc này Tiểu Thần Long đã bò lên mặt bàn, miệng ăn đầy đồ ăn, vội vàng xua xua tay.

Tiểu Thần Long chưa trở về, Tiêu Dương cũng không lo lắng gì cho tên nhóc mập này. Giờ phút này trong đầu hắn đều là chuyện Thất Tinh Bổ Thiên.

Đêm đã khuya, bên trong phòng khác nhà họ Tiêu, Tiêu Dương đang ngồi tĩnh tọa.

Tiêu Dương gật đầu.

- Chúng ta cũng không thể quá nóng nảy. Dù sao thì Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch đã ở trong tay Dịch gia nửa năm, cũng không ngại ở lâu thêm vài ngày.

Tiêu Tịnh Y thở dài một hơi nói:

- Đêm nay anh ở lại chỗ này đi.

Sau khi Tiêu Tịnh Y trở về Tiêu gia liền nhận được tin tức.

Năm phút sau, tại Tiêu gia, Tiêu Tịnh Y nhíu chặt lông mày.

- Sư phụ chắc đang tìm Ẩn Vụ Tiên Hoa. Bởi vì đó là một tài liệu quan trọng rất hiếm để chế Tam Đại Thiên Đan của Tiêu gia em.

- Vậy tiền bối khác của Tiêu gia thì sao?

- Không gạt anh, lực lượng chính thức của Tiêu gia em cũng không ở thủ đô.

Tiêu Tịnh Y nói.

- Ngại quy định của thủ đô nên nếu cường giả chính thức ở thủ độ ngược lại bị kiềm chế thực lực của mình, rất khó tăng tiến. Cho nên rất lâu trước kia, lực lượng trung kiên của nhà họ Tiêu đã rút lui khỏi Bắc Kinh, chỉ có sư phụ em thỉnh thoảng xuất hiện, chấn nhiếp một số người có ý đồ không tốt thôi. Hiện tại trong thời gian ngắn rất khó tìm được một người có thể nói chuyện Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch với lão tổ Dịch gia.

- Vậy thì đi một bước tính một bước vậy.

Tiêu Dương cũng đành kiềm chế lo lắng trong lòng.

- Cái gì? Sư phụ còn chưa trở vê?

Xe chạy rất nhanh.

Hai người liếc nhìn nhau, sau đó đi thẳng về Tiêu gial

- Là thật! Là thật! Tôi vừa tìm hiểu rồi. Nửa năm trước, trên Côn Luân đã từng xuất hiện dị tượng thiên địa hình chòm Bắc Đẩu Thất Tinh.

Tiêu Dương cũng không lo lắng gì cho Tiểu Thân Long. Hai người nhanh chóng ra cửa nhà hàng. Lúc này Cao Cáo Chấn đang chạy lại, tay cầm điện thoại vừa hạ xuống, vội vàng vọt vào bên trong. Thấy Tiêu Dương, Cao Cáo Chấn kích động cất giọng nói:

- Vậy thì chúng ta đi thôi.

Chỉ cần bị Ma môn thu thập đủ Thất Tinh, như vậy chắc chắn Địa Cầu sẽ gặp phải kiếp nạn.

Tiêu Dương hận không thể tìm được toàn bộ Thất Tinh Bổ Thiên ngay lập tức, nắm trong tay mình.

Thế lực của Ma môn tuyệt đối kinh khủng hơn so với mình tưởng tượng rất nhiều.

Tam Xích Thần Minh Điện được xưng là đệ nhất tiên môn cũng bị Ma môn nắm giữ không ai hay biết. Phần lực lượng này mà vọt tới Địa Cầu...

Trong lòng Tiêu Dương cũng không có ý nghĩ gì về sứ mạng bảo vệ trăm triệu sinh mạng trên Địa Cầu. Bảo vệ mình và những người bên cạnh mình mới là trách nhiệm của hắn!

Trong đầu vẫn suy nghĩ miên man, mãi tới khi trời gân sáng, Tiêu Dương mới mơ màng ngủ được.

Rầm rầm rầm!

Một loạt tiếng gõ cửa khiến Tiêu Dương giật mình tỉnh lại.

Hắn mở to hai mắt, thấy Tiêu Tịnh Y đã mở cửa đi vào. - Xảy ra chuyện lớn rồi!

Vẻ mặt Tiêu Tịnh Y tái đi vì lo lắng.

Tiêu Dương nhảy vọt từ trên giường dậy, nhìn khuôn mặt lo lắng của Tiêu Tịnh Y, trái tim cũng trâm xuống:

- Đã xảy ra chuyện gì rồi?

- Dịch gia mất rồi!

- Dịch gia mất rồi?

Tiêu Dương ngạc nhiên, vẻ mặt nghi hoặc, không rõ ý câu nói này của Tiêu Tịnh Y.

Câu nói này nghe thật sự quá đột ngột.

- Dịch gia...

Tiêu Tịnh Y hít sâu một hơi, cố gắng khiến mình tỉnh táo lại:

- Trong một đêm liền biến thành tro bụi.

ÂmI!

Như sấm bên tai.

Đồng tử Diệp Tang co rút lại.

- Em nói cái gì? Dịch gia biến thành tro bụi? Không có khả năng!

Tiêu Dương cất cao giọng nói:

- Mặc dù Tiểu Thần Long có đi đốt tí lửa nhưng đó là Hoàng Hỏa đã làm yếu, không có khả năng biến Dịch gia thành tro bụi.

- Không chỉ có phòng ốc của Dịch gia.

Tiêu Tịnh Y từ tốn nói:

- Trên dưới Dịch gia, cả trăm nhân mạng đều chết sạch trong một đêm rồi!

Tâm thần Tiêu Dương rung động mãnh liệt!

Đôi mắt tỏa ra vẻ khó tin vô cùng.

Đó là Dịch gia đấy!

Một trong tứ đại hào môn của Viêm Hoàng!

Làm sao chỉ trong một đêm mà đã tan tành, hóa thành tro bụi triệt để được!

Cường giả của Dịch gia đâu?

Tiên tổ của Dịch gia đâu?

Xảy ra biến cố to lớn như vậy, vì sao lại không ai biết, mãi tới khi Dịch gia hóa thành tro bụi?

Trong đầu Tiêu Dương tràn ngập nghi vấn.

Xe chạy thẳng về hướng trang viên của Dịch gia.

Trang viên của Dịch gia ở khu Vị Vu Giao, diện tích rộng lớn, bốn phía cũng không có khu nhà nào khác. Cả đường đi, Tiêu Dương không nhận thấy những người ở các khu lân cận cũng không để ý thấy biến cố to lớn như vậy xảy ra.

- Bọn họ không có khả năng biết đâu. Tiêu Tịnh Y nói:

- Một khi phát hiện ra sự kiện này, tin tức sẽ lập tức bị phong tỏa ngay. Hôm nay trang viên của Dịch gia đã bị ba đại gia tộc còn lại hợp sức dùng các lực lượng của Thiên Tử Các phong tỏa triệt để rồi. Mặc dù dân chúng có phát hiện ra chuyện thì thì tuyệt đối cũng không thể biết trong một đêm Dịch gia đã bị xóa sổ rồi.

Một đêm xóa sổ.

Trong lòng Tiêu Dương không nén nổi chấn động.

Một khắc này, Tiêu Dương nghĩ tới mạch Kiếm Tôn một trăm năm trước.

Gần như giống hết, xóa sổ trong một đêm.

Chẳng lẽ đều là do Ma môn gây nên?

Thần sứ Ma môn mặc dù đã rời hết khỏi Địa Cầu nhưng thế lực của Ma môn đã sớm lan tràn khắp Địa Cầu. Chuyện khác không nói, trong mười tám Hộ Long thế gia, trừ Kiếm Tông đã bị diệt, còn lại đều bị Ma môn âm thầm khống chế. Lực lượng như vậy nếu thật sự muốn âm thâm phát động công kích như lôi đình, chưa chắc Dịch gia đã ngăn cản được.

Ma môn dám hành động quyết liệt như vậy, không kể hậu quả chỉ có một nguyên nhân là Ngọc Hành Bổ Thiên ThạchI

Sợ rằng Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch đã rơi vào tay Ma môn rồi.

Trái tim Tiêu Dương trầm hẳn xuống.

Có Tiêu tiểu công chúa ở đây, hiển nhiên đi tới trang viên Dịch gia thuận lợi.

Một mùi vị khét lẹt ập thẳng tới.

Sau khi xuống xe, sắc mặt Tiêu Dương không tránh nổi tái đi.

Trang viên Dịch gia to như vậy, ngay lúc này đưa mắt nhìn chỉ còn toàn ngói nát tường đổ, cháy đen khắp nơi.

Từng bóng người nhanh chóng tìm kiếm thi thể trong khu nhà tan hoang.

Không ít thi thể đã không còn nhận rõ, phải dùng vải trắng bọc lại.

Không khí thê lương tràn ngập không gian.

Đôi mắt Tiêu Tịnh Y lóe lên vẻ không đành, vài lần muốn quay đầu, không dám nhìn cảnh tượng không còn nhân tính này.

- Không ngờ cả trăm mạng người, không ai còn sống. Thủ đoạn thật tàn nhẫn.

Tiêu Dương bước lên phía trước, đôi mắt nhìn thoáng qua, đồng tử chấn động mạnh. Giờ phút này một thi thể xuất hiện trong mắt hắn, rõ ràng là bà cố họ Dịch của Dịch gial

Ánh mắt Tiêu Dương từ từ nhìn qua, thấy một số thi thể có thể nhận ra diện mạo, có một số bị hỏa thiêu, trông thảm thiết vô cùng.

Chủ nhân Dịch gia, người hầu, hộ vệ, thậm chí là một con chó, một con mèo cũng không còn sống nổi.

- Thật quá tàn nhẫn.

Tiêu Dương thầm hít sâu một hơi khí lạnh.

Ngay lúc này, ở cách Dịch gia hơn mười dặm, một luông thần quang giáng xuống.

- Rốt cục đã trở về rồi. Bóng dáng Dịch Quân Nhi xuất hiện, ánh mắt còn nhìn quanh cảnh vật bốn phía, mặt lộ vẻ vui mừng, xoay người chạy về phía trang viên Dịch gia. - Bà cố, ông nội, ba, Quân Nhi rất nhớ mọi người.
Bình Luận (0)
Comment