Chương 1284: Đây là thời khắc khiến người ta chờ mong
Chương 1284: Đây là thời khắc khiến người ta chờ mongChương 1284: Đây là thời khắc khiến người ta chờ mong
Như bị một cái bạt tai nóng bỏng đánh vào mặt vậy, khuôn mặt Công Tôn Tịch Hành chớp mắt liền co giật như bị ăn một cái tát mạnh!
Một khắc trước Tiêu Dương còn vẻ mặt tươi cười xin lãnh giáo thương pháp, bây giờ hắn vẫn tươi cười nhưng Công Tôn Tịch Hành lại cảm thấy Tiêu Dương là kẻ ghê tởm chưa từng có!
Trong lòng càng dậy sóng, như sóng to gió lớn đang cuộn trào.
Công Tôn Tịch Hành dày dặn kinh nghiệm, cảm nhận một cách sâu sắc hơn bất cứ ai xung quanh. Công kích một thương vừa rồi nhìn bình thường của Tiêu Dương nhưng thương pháp biến mục nát thành thần kỳ đó, Công Tôn Tịch Hành cảm thấy thương quyết cường đại nhất của Thương Tông cũng chỉ có vậy thôi. Nhưng trước mặt chỉ là một người trẻ tuổi, hơn nữa còn không phải đệ tử Thương Tông.
Thời khắc này, trong lòng Công Tôn Tịch Hành dâng lên cảm giác thất bại nông đậm, đôi mắt vô cùng khiếp sợ nhìn Tiêu Dương, bên tai vẫn còn đang âm vang tiếng nổ khi Thần Thương đâm vào thân cây.
Đạm Đài Diệc Dao cũng sợ ngây người.
Cô hoàn toàn không ngờ chỉ trong nửa năm ngắn ngủi thực lực của Tiêu Dương đã bay vọt về chất như vậy.
Công Tôn Tịch Hành đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp không qua nổi một chiêu trong tay hắn, thế chẳng phải có nghĩa là hắn... Đôi mắt Đạm Đài Diệc Dao sáng lên, dường như nhìn thấy Tiên nhân chi cảnh, cảnh tượng Tiêu Dương cưỡi gió đạp mây múa thương!
Hóa ra núi cao còn có núi cao hơn nữa.
Bây giờ Công Tôn Tịch Hành bị trường thương của Tiêu Dương đặt dưới yết hầu, cảm nhận bóng ma hơi thở tử vong bao trùm, thân thể như bị đóng băng không thể động đậy. Nhưng lúc này đôi mắt Công Tôn Tịch Hành lại lộ ra một trận khinh miệt, cười lạnh nói:
Thương pháp vô cùng kỳ diệu, kỹ thuật kinh người, chấn động toàn trường.
Lúc này, Đạm Đài Diệc Dao là người đầu tiên lấy lại tinh thần, lạnh quát một tiếng với Công Tôn Tịch Hành.
Người cầm Kim Thương nhất định có thể cứu Thương Tông khỏi nước lửa.
Ánh mắt Tiêu Dương dừng lại trên người Công Tôn Tịch Hành, tầm mắt đánh giá y từ trên xuống dưới, lúc lâu sau, hắn lạnh nhạt nói:
Hắn đã là Tiên nhân rồi?
- Ta là sư đệ của Công Tôn Tu, Tông Chủ Thương Tông, cậu dám giết ta?
Những người vây xung quanh không cần nhiều lời, càng kinh hãi đến cực điểm.
Đôi mắt Đạm Đài Diệc Dao xuất hiện sự kích động, cô càng thêm chắc chắn lựa chọn của mình không sai.
- Công Tôn Tịch Hành, đưa Hỏa Thần Thạch và Thất Diệp Huyết Hãn Thảo ra đây đi.
Công Tôn Tịch Hành cười lạnh không nói.
Trong lòng bọn họ Công Tôn Tịch Hành là thiên tài đỉnh cao cường đại đến mức không thể chạm đến.
Trường thương trong tay Tiêu Dương được thu hồi. Tại Thương Tông, đây là một thân phận cực kỳ hiển hách.
- Ông cảm thấy tôi không dám giết ông?
- Ba vị tiền bối, tên này thế nào?
Khó hiểu.
- Chỉ tiếc thực lực của y mới đạt đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp, nếu mạnh hơn chút nữa thì càng tốt.
Thấy một màn này, sắc mặt bọn Đàm Thai Tinh Hỏa đều biến đổi, sau đó bất đắc dĩ lộ ra một tia đau khổ. Bọn họ không hề có ý trách cứ Tiêu Dương. Trong giới tu hành ở Viêm Hoàng, không ai muốn đắc tội Hộ long thế gia. Mà Thương Tông còn xếp vào top 3 trong Hộ long thế gia! Nhân vật lớn như vậy, ai dám chọc vào chứ?
Tiêu Dương hỏi.
- Được rồi, ta quả thật không dám giết ông.
Bọn họ đều đang cầu mong chờ đợi, không lúc nào không khát vọng có thể thật sự gặp lại mặt trời.
Bọn họ tại hàn động đợi trăm năm, hơn nữa chỉ sống như Tiên Thần Tâm, chịu đựng dày vò đau khổ người thường không thể tưởng tượng.
Ba người một mảnh yên lặng.
Chỉ có khuôn mặt Đạm Đài Diệc Dao mang theo một tia nghi hoặc nhìn Tiêu Dương. Thông qua các loại sự tích trước đây của Tiêu Dương để phán đoán thì tên này tuyệt đối không giống là người kiêng ky sự uy hiếp của Công Tôn Tịch Hành, ngược lại, kẻ khác càng uy hiếp hắn thì hắn càng bạo phát ra lực lượng kinh khủng, nhưng hiện tại...
- Nếu đã vậy thì quyết định vậy nhé.
Tiêu Dương cười híp mắt, tâm mắt phảng phất như đang nhìn con mồi dừng lại trên người Công Tôn Tịch Hành. Trong mắt Công Tôn Tịch Hành, Tiêu Dương đang sợ thân phận của y nhưng y không biết Tiêu Dương đang bàn bạc chuyện đoạt thân hình của y với ba cường giả Thiên Thân Tâm trong cơ thểt
- Được rồi, ba vị tiền bối, mọi người ai đoạt xá người này.
Tiêu Dương cười híp mắt nhìn Công Tôn Tịch Hành, không ai biết lúc này tại chỗ mi tâm của Tiêu Dương, một thanh Kim Đao dung nhập vào máu xuất hiện ở vị trí mi tâm của Tiêu Dương, ba viên Tiên Thần Tâm, tập trung trên Kim Đao, đồng thời cũng đang nhắm vào thân hình trước mặt Tiêu Dương này.
Tiểu Ngũ khen.
- Không tệ, thân thể thiên phú dị bẩm, là đối tượng đoạt xá tuyệt vời.
Tiêu Dương thần thức nhẹ hỏi.
Thậm chí bọn họ không muốn đợi một khắc nào nữa.
Nhưng khi cơ hội này thật sự bày ra trước mặt bọn họ thì ba người đều trâm mặc.
Cơ hội đoạt xá trước mặt chỉ có một.
Điều này cũng có nghĩa là ba anh em chỉ có một người có thể được hồi sinh.
- Ta cảm thấy có chút cảm ngộ, tạm thời không đoạt xá.
Tiểu Ngũ dẫn đầu cười mở miệng.
- Đối với ta mà nói, bây giờ không phải cơ hội tốt.
- Vậy... Tiểu Cửu vừa định mở miệng, Tiểu Thất đã cướp lời nói trước:
- Đây là Tụ Tiên Đan sao?
Tiêu Dương lật tay, lúc này trong tay hắn lấy ra một viên đan dược màu xanh, lập tức hương thơm trà ngập cả cánh rừng, khiến vẻ mặt người ta không khỏi chấn động. Trong nháy mắt, ánh mắt của Công Tôn Tịch Hàn cũng bị hấp dẫn. Vẻ mặt y dừng lại trên đan dược màu xanh trong tay Tiêu Dương, thốt lời hỏi:
- Kẻ đi theo Thương Tông ta không phải ai cũng làm được.
Công Tôn Tịch Hành chắp tay cười nói:
Trong Hộ long thế gia có không ít người thân phận hiển hách, người đi theo bọn họ đều có thực lực cao hơn bọn họ, vì những người đi theo đó nhằm vào bối cảnh khổng lồ sau lưng bọn họ nên mới đi theo. Trong mắt Công Tôn Tịch Hành, Tiêu Dương cũng là một trong số đó.
Thực lực của Tiêu Dương mạnh hơn y nhưng lúc này trong lòng Công Tôn Tịch Hành lại dâng lên cảm giác ưu việt!
Đạm Đài Diệc Dao không hề biết Tiêu Dương định làm gì, lúc này vẻ mặt nghi hoặc, mím đôi môi đỏ mọng, lúc sau hạ quyết tâm gật đầu nói:
- Anh cẩn thận một chút.
Dứt lời, Đạm Đài Diệc Dao trực tiếp hạ lệnh, để mọi người rút đi, rời khỏi rừng cây này.
Trong rừng cây chỉ còn lại Tiêu Dương và Công Tôn Tịch Hành.
- Cậu tách bọn họ ra là muốn nói gì với ta?
Công Tôn Tịch Hành đột ngột trâm giọng mở miệng.
Khuôn mặt Tiêu Dương cũng tươi cười nói:
- Quả nhiên Công Tôn tiền bối nhìn thấu mọi việc, tiểu tử chỉ là một kẻ vô danh, Thương Tông là tồn tại cả trăm năm trong Hộ long thế gia, không biết tiểu tử có cơ hội đi theo Công Tôn tiên bối không?
Tiếng nói vừa dứt, Công Tôn Tịch Hành đầu tiên hơi sửng sốt, lúc sau cũng cười hiểu ra.
Tiêu Dương đột ngột nghiêng mặt nhìn Đạm Đài Diệc Dao, nghiêm mặt nói.
- Cô quay về chuẩn bị các dược vật khác trước đi, Hỏa Thần Thạch và Thất Diệp Huyết Hãn Thảo giao cho tôi.
Giao lưu giữa Tiêu Dương và Tam Lão cũng chỉ trong thời gian một ý niệm, trong mắt Công Tôn Tịch Hành, lúc này Tiêu Dương ngây người bất động hiển nhiên là hoàn toàn kiêng ky thân phận của mình. Khuôn mặt Công Tôn Tịch Hành tươi cười như hoa, chắp tay mà đứng, lại lân nữa lộ ra sự cao ngạo.
Cuối cùng ba người cũng quyết định để Tiểu Cửu nhỏ nhất trong ba người đoạt xá Công Tôn Tịch Hành.
Sau khi Nhị Lão nói xong, Tiểu Cửu đã không còn gì để nói.
- Chỗ ta sống rất thoải mái, để ta lập tức ra ngoài có lẽ còn chưa quen. Hơn nữa ta còn phải tiếp tục truyên thụ Tiêu Dương trận pháp, Thượng Cổ Mãnh Thú Trận, Tiêu Dương còn chưa lĩnh hội được gì.
Tiêu Dương mỉm cười:
- Công Tôn tiền bối quả nhiên kiến thức phi phàm.
Thời khắc này, đôi mắt Công Tôn Tịch Hành lộ ra vẻ khát vọng mãnh liệt.
Tụ Tiên Đan, một loại linh đan cực quý hiếm!
Có công hiệu cực lớn đối với cường giả đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp đang chạy nước rút lên cấp bậc Tiên nhân.
Viên đan dược này có sức hấp dẫn cực lớn đối với Công Tôn Tịch Hành lúc này.
- Nếu như Công Tôn tiền bối tin tưởng tại hạ thì tại hạ nguyện ý hộ pháp cho tiền bối.
Tiêu Dương nhìn Công Tôn Tịch Hành bằng ánh mắt thành khẩn.
Đôi mắt Công Tôn Tịch Hành lập tức bắn ra một trận thần thái!
Giờ phút này trong mắt y chỉ có Tụ Tiên ĐanI
Thực lực của Tiêu Dương trên y, muốn giết y rất dễ, Công Tôn Tịch Hành đương nhiên sẽ không nghi ngờ Tiêu Dương còn phải phí sức dùng thủ đoạn phiền phức này làm y bị thương, như thế chẳng có ý nghĩa gì cả.
Nhưng Tiêu Dương lại cứ muốn làm loại chuyện "chẳng có ý nghĩa" này.
Hắn muốn đưa Công Tôn Tịch Hành lên tận mây xanh, sau đó cho y một kích trí mạng ở trên mây xanh.
Điều Tiêu Dương cần là thân hình này của Công Tôn Tịch Hành, thân hình này càng tốt thì càng có tiềm lực phát triển lớn cho Tiểu Cửu sau khi đoạt xá. Vì vậy Tiêu Dương không tiếc hao phí một viên Tụ Tiên Đan lấy được từ chư thân mộ địa. Loại đan dược này thiếu nguyên liệu gốc, bây giờ ngay cả Tiêu Tịnh Y cũng không luyện chế được.
Công Tôn Tịch Hành nhận Tụ Tiên Đan từ tay Tiêu Dương, sau khi xác nhận đi xác nhận lại, khuôn mặt không kiềm chế được vẻ mừng như điên.
- Ta sớm đã có dự cảm lần này ra ngoài nhất định sẽ có cơ hội thành tiên!
Công Tôn Tịch Hành không hề che giấu gì, cười điên cuồng. Lát sau y cố gắng kiêm chế sự kích động trong lòng, không muốn chờ đợi một khắc nào nữa, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, ném Tụ Tiên Đan vào miệng.
Trong phút chốc, một luồng năng lượng mênh mông mãnh liệt trực tiếp thuận theo yết hâu của Công Tôn Tịch Hành nổ mạnh ral
Năng lượng cường đại như hồng thủy tràn ngập cả người Công Tôn Tịch Hành, phóng thích ra, lực lượng tàn phá bốn phương tám hướng của rừng cây.
Giờ khắc này, bọn Đạm Đài Diệc Dao đã đi ra ngoài bìa rừng cũng không khỏi quay ngoắt đầu lại nhìn.
- Luồng hơi thở này...
Đạm Đài Tinh Hỏa chợt biến sắc, môi trắng bệch.
- Chẳng lẽ Công Tôn Tịch Hành sắp độ kiếp thành tiên?
- Sao lại như vậy?
Đạm Đài Diệc Dao vẻ mặt khó coi, cũng đầy khó hiểu.
Trái tim tất cả mọi người đều treo lơ lửng.
Tiêu Dương cũng vậy.
Điều hắn lo lắng khác với người khác, bây giờ điều hắn lo lắng là Tiểu Cửu có thể đoạt xá Công Tôn Tịch Hành thành công hay không.
- Tiêu Dương, cậu yên tâm đi, về lý thuyết thì trận đoạt xá này sẽ không có gì bất ngờ.
Dường như Tiểu Cửu cảm nhận được sự lo lắng của Tiêu Dương, vừa cười vừa nói:
- Chỉ mượn một tên đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp thôi mà, không ngăn được ta đoạt xá đâu ha ha! Tiêu Dương, cậu thật sự lại mang lại vui mừng lẫn sợ hãi cho ta đấy. Dựa vào Tụ Tiên Đan, lực lượng của y có thể lên đến đỉnh cao, đâm thủng giới hạn tiên phàm, như vậy thân thể này càng thích hợp với ta.
Tiêu Dương khẽ gật đầu, khuôn mặt lộ ra nụ cười chờ mong.
Nụ cười trên mặt Công Tôn Tịch Hành càng rõ hơn, y đã cảm nhận được mình đang tiến sát đến cảnh giới Tiên nhân rồi!
- Tiên nhân bốn mươi tuổi, trong lịch sử Thương Tông e là không có đến năm người!
Trong lòng Công Tôn Tịch Hành đã cười điên cuồng.
Mọi sự sẵn sàng, chỉ chờ Kiếp Vân đến.
- Đó là thời khắc khiến người ta chờ mong.
Công Tôn Tịch Hành cười khẽ thì thâm, y cảm nhận được lực lượng đã đạt đỉnh!
- Đã đến giời
Bỗng nhiên một giọng nói trực tiếp vang lên trong đầu Công Tôn Tịch Hành, xông thẳng vào sâu nhất trong đầu Công Tôn Tịch Hành.