Chương 1285: Đoạt xá thành tiên
Chương 1285: Đoạt xá thành tiênChương 1285: Đoạt xá thành tiên
Giọng nói như sấm chợt vang lên, chớp mắt khiến tâm thần của Công Tôn Tịch Hành chấn động mãnh liệt.
Trong thời gian ngắn, luồng năng lượng như thủy triều tràn đến khiến cả người Công Tôn Tịch Hành không tự chủ được mà run lên, sắc mặt đột biến. Y không kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tận sâu trong đầu đã bị một viên Tiên Thân Tâm chui vào, chớp mắt liền muốn đoạt quyền khống chế thân thể của Công Tôn Tịch Hành!
Ăn mòn linh hồn y.
Giờ khắc này, tận sâu trong linh hồn đầu Công Tôn Tịch Hành, một trận cảm giác đau đớn như bị kim châm dâng lên.
Gần như đồng thời một luồng kim quang bùng phát, ngăn quá trình ăn mòn của Tiên Thần Tâm của Tiểu Cửu.
- Pháp bảo bảo vệ linh hồn?
Tiểu Cửu hơi kinh ngạc, không do dự nhiều, lập tức toàn lực ứng phó.
Ông ta phải ăn mòn linh hồn Công Tôn Tịch Hành bằng tốc độ nhanh nhất, đoạt xá thân thể của Công Tôn Tịch Hành, chiếm làm của mình! Vì Tiên Thân Tâm của Tiểu Cửu đã rời khỏi Kim Đao, xuất hiện ở thế giới bên ngoài, chẳng bao lâu sau sẽ dẫn Tiên nhân tiên kiếp đến. Nếu đến lúc đó vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế thân thể này của Công Tôn Tịch Hành thì chắc chắn không còn đường sống dưới tiên kiếp.
Cả rừng cây tràn ngập hơi thở cường đại rối loạn.
Tại mi tâm Kim Đao, Tiểu Thất bỗng hô to một tiếng.
Tiểu Cửu cười lạnh.
- Không ổn!
Sau khi tâm thần thoáng ổn định lại, Công Tôn Tịch Hành rít gào một tiếng, chợt nhe răng cười nói:
Kiếp Lôi sắp buông xuống, đối mặt với tiên kiếp kinh khủng, nếu không chuẩn bị tốt thì chắc chắn chỉ có chịu chết.
Năng lực bản thân Công Tôn Tịch Hành trong mắt Tiểu Cửu không chịu nổi một kích nhưng bất ngờ lại xảy ra, trên người y lại có pháp bảo bảo vệ linh hồn cực kỳ hiếm thấy. Điều này cũng chứng tỏ địa vị của Công Tôn Tịch Hành tại Thương Tông.
- Trên người tiểu tử đó có linh hôn pháp bảo, Tiểu Cửu không thể thuận lợi đoạt xá y!
- Nếu mày đã tự mình đưa đến cửa thì hãy trở thành thuốc bổ cho linh hồn của ta đi! Chậc chậc, luyện hóa một viên Tiên Thần Tâm, tất sẽ khiến linh hồn của ta cường đại hơn nữa!
- Tên cô hồn dã quỷ này! Muốn đoạt xá linh hồn của ta sao, nghĩ cũng đừng hòng nghĩI
Phía trên bầu trời cũng dần dần trở nên âm u, một luồng lực lượng khiến người ta bị kiềm chế đang quanh quẩn Kiếp Lôi có thể nổi lên bất cứ lúc nào.
Ánh mắt sắc bén của Tiêu Dương dừng lại trên người Công Tôn Tịch Hành, đột nhiên nhắm mắt, thần thức dò xét qua. Lát sau Tiêu Dương giơ tay:
- Vậy phải xem hươu chết trong tay ail
- Tiểu Cửu tiền bối, ta giúp tiền bối một tay. Thanh âm của Tiểu Thất hơi nóng ruột.
- Linh hồn pháp bảo?
Với thực lực hiện tại của Tiêu Dương, thi triển Hám Đạo Thuật, lực lượng càng thêm kinh động thiên địa.
Tựa như một mũi nhọn sắc bén vô hình trực tiếp đâm vào tận sâu trong óc Công Tôn Tịch Hành.
Công Tôn Tịch Hành phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, ngay lập tức bị một luông năng lượng mênh mông như thủy triều cắn nuốt.
Hám Đạo Thuật!
Đồng tử Tiêu Dương đột ngột co lại, ánh mắt dừng lại trên ngực Công Tôn Tịch Hành.
Vừa nói dứt lời, Tiêu Dương búng tay ra, chớp mắt lực kiếm đạo trong óc bạo phát, xoẹt một cái đánh ra.
- Thần Chủng?
Bảy điểm đenl
Một đồ án hình như hắn đã từng thấy.
Nhất Niệm Hám Hồn.
Linh hồn pháp bảo bị phá, Tiểu Cửu thế như chẻ tre, trực tiếp chui vào tận sâu trong linh hôn của Công Tôn Tịch Hành, tiến hành đoạt xá!
Giành giật từng giây!
Trong rừng cây, thân thể của Công Tôn Tịch Hành đang không ngừng lăn lộn, khuôn mặt lộ ra vẻ vô cùng đau khổ, lực lượng tràn ngập khắp người khiến thân thể của y không ngừng nở ra co lại, quần áo bị nứt toác.
Hám Đạo Thuật, khắc tinh của tất cả lực lượng linh hồn hư vọng.
Đinh tai nhức óc.
Bịch! Bịch! BịchI
Dưới lời nhắc nhở trước đó của hắn, Tiên Thần Tâm của Tiểu Cửu dịch đi trước, lực lượng của Hám Đạo Thuật trực tiếp đâm về phía linh hồn pháp bảo của Công Tôn Tịch Hành.
Tiêu Dương thốt ra, trong đầu nghĩ đến lời Dịch Hưng Ngôn nói, là Ngũ Tinh Thân Chủng của Tam Xích Điện. Hơn nữa ông ta còn nói chỉ cần thu thập đủ Thất Tinh là có thể nuôi được Thần Thai. Tiêu Dương ngưng thần nhìn qua, bảy điểm đen ở chỗ tim ngực của Công Tôn Tịch Hành bây giờ đều có ánh sáng hội tụ, hiển nhiên đã đột phá được phạm trù của Thần Chủng, hẳn là Thần Thai trong miệng Dịch Hưng Ngôn!
Tiêu Dương rất tò mò về loại thủ đoạn khống chế người này của Ma Môn.
- Không biết sau khi Tiểu Cửu tiền bối đoạt xá Công Tôn Tịch Hành, bí mật về Thân Thai này có được vạch trân không.
Tiêu Dương thì thầm.
Lúc này hơi thở trong rừng cây càng ngày càng điên cuồng, năng lượng bắt đầu khởi động, tràn ngập xung quanh.
Trên đỉnh đầu, áp lực ùn ùn kéo đến bao phủ xuống.
Kiếp Lôi sắp tới!
Vẻ mặt Tiêu Dương ngưng trọng, nhìn thoáng qua thân hình Công Tôn Tịch Hành, lúc này đã dần bình tĩnh lại. - Tiểu Cửu sắp thành công rồi.
Vẻ mặt Đạm Đài Tinh Hỏa ngưng trọng.
- Tiểu thư, người đưa thiếu chủ rời khỏi trước đi.
Đạm Đài Tinh Hỏa thở dài một hơi, trong rừng cây, ông ta từng được thấy thực lực của Tiêu Dương. Lúc này ông ta không vì tuổi tác của Tiêu Dương mà khinh thường gì hắn, càng không có tư cách chỉ trích Tiêu Dương điều gì. Trên thực tế, trong lòng bọn Đạm Đài Tinh Hỏa đều hận không thể để Tiêu Dương trực tiếp giết chết Công Tôn Tịch Hành, nhưng bọn họ dựa vào đâu mà đòi người ta đắc tội với Thương Tông chứ?
Tiêu Dương mỉm cười.
- Ông ơi, chưa biết chừng ông trời sẽ khiến ông ta thông suốt thì sao?
- Ông trời bất công! Tại sao lại để một tên tà ác có được thiên phú kinh người như vậy!
Tiêu Dương cũng đã rất quen thuộc Thất Ẩn Trận, sau khi nhanh chóng bày trận pháp ở trong phương viên mấy trăm thước quanh rừng rậm, Tiêu Dương cũng lập tức lui lại, rời xa phạm vi Kiếp Vân bao phủ.
- Sao mọi người vẫn còn ở đây?
Tiêu Dương nhìn thấy bọn Đạm Đài Diệc Dao, không khỏi ngẩn ra.
- Người độ kiếp bên trong là Công Tôn Tịch Hành sao?
Đạm Đài Diệc Dao cẩn thận hỏi một tiếng.
Tiêu Dương liếc nhìn mọi người, người nào người nấy đều có vẻ mặt vô cùng ưu sầu. Hắn lập tức hiểu ra, không giải thích nhiều, khẽ cười nói:
- Không sai.
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người càng kinh hãi.
Đạm Đài Tinh Hỏa thân hình run rẩy, vẻ mặt kích động:
Từng trận kỳ được ném ra.
Vù! Vùi Vùi
- Mặc dù ở đây hẻo lánh nhưng sự xuất hiện của tiên kiếp sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, nếu không dùng trận pháp che đậy thì rất dễ dẫn đến rắc rối.
Tiểu Thất đột ngột thúc giục một câu.
- Kiếp Lôi sắp tới rồi, Tiêu Dương, mau bày Thất Ẩn Trận.
Nơi mi tâm Kim Đao truyền đến tiếng cười to của Tiểu Thất, trong tiếng cười mang theo sự phấn chấn kích động vô cùng. Ba anh em bọn họ chờ ngày này quả thật lâu lắm rồi, nay dù chỉ có một người được sống lại nhưng anh em bọn họ cũng đều cực kỳ phấn chấn!
- Nếu để Công Tôn Tịch Hành vượt qua tiên kiếp thành công, e là sẽ càng kiêu ngạo hơn. Đến lúc đó chưa biết chừng ông ta sẽ làm ra chuyện gì đó.
Tâm mắt của Đạm Đài Diệc Dao dịch chuyển về phía Tiêu Dương. Cô luôn cảm thấy cả sự việc có chút quỷ dị.
Tiêu Dương cười nhạt không nói, yên lặng chờ kết quả.
- Chờ chút nữa đi.
Con ngươi Đạm Đài Diệc Dao mang theo vài phần lo lắng nhìn về phía rừng cây. Âm!
Bọn họ vẫn đang ở trong phạm vi bao phủ của Thất Ẩn Trận, có thể nhìn thấy rõ từng luồng Kiếp Lôi thô dày như cánh tay lúc này đang âm ầm đánh xuống.
Lôi Kiếp đang tiến hành.
Vẻ mặt Tiêu Dương bình tĩnh, liếc nhìn tận sâu trong rừng cây.
Đối với Lôi Kiếp lần này hắn không hề lo lắng.
Chỉ cần Tiểu Thất tiên bối đoạt xá được Công Tôn Tịch Hành thành công thì tiên kiếp cấp một đối với ông ta mà nói chẳng thành vấn đề. Vì Tiêu Dương đã biết được từ miệng hai tiền bối Tiểu Ngũ Tiểu Thất, thực lực của Tiểu Cửu bây giờ đủ để đối mặt với Kiếp Lôi cấp ba. Đương nhiên, lúc đầu đoạt xá thân hình của Công Tôn Tịch Hành, ông ta sẽ không vội tiếp tục đột phá, chỉ cần thành công vượt qua tiên kiếp cấp một là được.
Chín luồng Kiếp Lôi rất nhanh liền hoàn toàn hạ xuống!
Đôi mắt bọn Đạm Đài Tinh Hỏa mang theo vài phần chờ đợi. Điều bọn họ chờ đợi là Công Tôn Tịch Hành thất bại trong tiên kiếp!
Chỉ cần là kiếp thì đêu có nguy hiểm, tiên kiếp càng có hệ số nguy hiểm cực cao.
Nhưng kết quả vẫn khiến bọn họ thất vọng.
Kiếp Vân biến mất, trên bầu trời bỗng có mây bảy màu bay tới.
Tiên Giai phủ xuống!
Trong lòng Đạm Đài Tinh Hỏa trâm xuống đến cực hạn.
Sắc mặt ông ta đột ngột biến đổi, đồng tử trợn to nhìn chằm chằm phía trước.
Công Tôn Tịch Hành quân áo tả tơi, lúc này đã bước ra từ trong rừng cây, đi về phía mọi người.
- Tiểu thư mau đi!
Đạm Đài Tinh Hỏa vội kêu một tiếng, sải bước nghênh đón, đứng trước mặt Đạm Đài Diệc Dao, đối diện Công Tôn Tịch Hành, khuôn mặt vô cùng lo lắng.
Súc địa thành thốn.
Trong chớp mắt, Công Tôn Tịch Hành đã xuất hiện trước mặt mọi người.
- Thành công rồi?
Tiêu Dương hỏi một câu.
Sâu trong mắt Công Tôn Tịch Hành không kiềm chế được một trận kích động, hít sâu một hơi, chậm rãi gật đầu với Tiêu Dương.
Tiêu Dương lộ ra vẻ mừng rỡ.
Công Tôn Tịch Hành lật cổ tay, lấy ra hai chiếc hộp, đưa cho Đạm Đài Tinh Hỏa ở trước mắt, cười bình thản nói:
- Đây là Thần Hỏa Thạch và Thất Diệp Huyết Hãn Thảo.
Lời nói vừa dứt, tất cả mọi người đều ngạc nhiên ngẩn cả người.
Dường như nhìn thấy một màn cực kỳ khó tin.
Công Tôn Tịch Hành lại chắp tay trả lại thánh dược? Điều này khiến mọi người biết rõ tính cách của Công Tôn Tịch Hành đều trợn tròn mắt.
Thậm chí trong đầu họ còn không tự chủ được xuất hiện ý niệm không phải Công Tôn Tịch Hành bị Kiếp Lôi đánh cho ngu người đấy chứ?
Chẳng lẽ Công Tôn Tịch Hành cố tình trêu bọn họ?
Vẻ mặt Đạm Đài Tinh Hỏa cảnh giác, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào Công Tôn Tịch Hành, từ từ vươn tay ra, nhận lấy cái hộp Công Tôn Tịch Hành đưa tới, sau đó mở ra nhìn, càng thêm nghỉ hoặc.
- Thật sự là thánh dược!
Xoạtl
Từng đạo ánh mắt càng trở nên quái dị.
Khó có thể tin.
Điều này không giống tính cách của Công Tôn Tịch Hành!
- Rốt cuộc mày muốn thế nào?
Vẻ mặt Đạm Đài Tinh Hỏa cảnh giác, vạn phần đề phòng nhìn chằm chằm vào Công Tôn Tịch Hành.
Bây giờ người chiếm cứ thân hình Công Tôn Tịch Hành đã là Tiểu Thất.
Tiểu Thất buông tay cười cười, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Dương.
Tiêu Dương nói thẳng:
- Ông ơi, chúng ta mang thánh dược về trước đi. Chuyện của Diệc Dao không nên chậm trễ, lập tức quay về chuẩn bị tất cả dược liệu.
Đạm Đài Diệc Dao cũng lấy lại thân hồn, thần sắc nghi hoặc nhìn thoáng qua "Công Tôn Tịch Hành", sau đó đôi mắt dừng lại trên người Tiêu Dương, chậm rãi gật đầu:
- Tỉnh Hỏa trưởng lão, cầm thánh dược về đi.
Dù cực kỳ nghĩ không thông nhưng thánh dược trở về còn hơn rơi vào tay Công Tôn Tịch Hành. Đạm Đài Tinh Hỏa sợ sinh biến, đợi Đạm Đài Diệc Dao nói dứt lời xong, lập tức dứt khoát xoay người, mang theo mười mấy người rời khỏi đây, còn Tiêu Dương cùng Đạm Đài Diệc Dao đi ra đường quốc lộ. Điêu khiến Đạm Đài Diệc Dao thấy mơ hồ bất an là "Công Tôn Tịch Hành" kia cũng đi theo.
Sau khi lên xe, Đạm Đài Diệc Dao ngồi ở phía trước, Tiêu Dương cùng "Công Tôn Tịch Hành" ngồi song song ở phía sau.
Xe từ từ khởi động.
- Cửu tiền bối, cảm giác thế nào?
Đợi Tiểu Cửu nhắm mắt điều tức một lúc, khi lại lân nữa mở mắt ra, Tiêu Dương mỉm cười hỏi.
Cửu tiền bối?
Đạm Đài Diệc Dao nghe vậy xoay người lại, thân sắc càng thêm quái dị khó hiểu. .
Tiểu Cửu cười.
- Tiêu Dương, nếu cậu còn không kể rõ thì e là cô gái này trong đầu sẽ không chứa nổi một loạt câu hỏi đâu.