Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1286 - Chương 1293: Thất Tinh Chiếu Thiên Môn

Chương 1293: Thất Tinh chiếu Thiên Môn Chương 1293: Thất Tinh chiếu Thiên MônChương 1293: Thất Tinh chiếu Thiên Môn

Dù mạch Đạm Đài từng bị Thương Tông chèn ép nhưng dù sao thì lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Có mạch Đạm Đài âm thầm giúp đỡ bảo vệ người thân bạn bè ở Minh Châu thì Tiêu Dương cũng tương đối yên tâm rời đi.

Tiêu Dương nhận được tin tiểu công chúa Tiêu Tịnh Y dẫn một phần cường giả Tiêu gia đã đến thành phố Thiên Môn, càng ngày càng đến thời gian xảy ra mưa máu mà Tiểu Thần Long nói nên Tiêu Dương cũng không dám chậm trễ.

Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch nhất định không thể rơi vào tay Ma Môn.

Thất Tinh Bổ Thiên Thạch, Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch đã rơi vào tay Ma Môn, ngũ tỉnh còn lại không thấy bóng dáng, bây giờ chỉ có một cơ hội duy nhất để cướp Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch từ tay Ma Môn. Nếu mất cả nó thì hắn sẽ hoàn toàn mất đi tiên cơ.

Khi lái xe đi vê Phục Đại, trong đầu Tiêu Dương không ngừng suy nghĩ về chuyện Thất Tinh Bổ Thiên Thạch, nét mặt từ từ nghiêm trọng, chiếc xe chậm rãi lái vào Phục Đại, một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt Tiêu Dương.

Tiêu Dương vui mừng lẫn sợ hãi vạn phần.

- Giát GiátI

- A di đà phật.

Thân thể Hòa thượng Giát Giát vắt vẻo trên người Tiêu Dương. Bây giờ mặc dù là lúc lên lớp nhưng cũng có người đi lại trong sân trường, lúc này đều không khỏi nhìn về phía này bằng ánh mắt tò mò, ngọn lửa bát quái hừng hực bốc cháy.

Bên trong phòng bảo vệ.

Giát Giát hòa thượng nhảy lên, trực tiếp chạy như bay qua:

- Cầu tiền đồ hay là cầu nhân duyên?

Trán Tiêu Dương xet đầy hắc tuyến.

Hai người nói chuyện một hồi, Giát Giát đột nhiên hỏi:

Phía trước không xa, một hòa thượng trẻ tuổi trọc đầu dáng vẻ trang nghiêm, người mặc áo cà sa, cả người tràn ngập hơi thở thân thánh không thể xâm phạm, song chưởng hợp lại.

- Đỉnh cao Cửu Kiếp! Không tồi, ha haI

- Cậu có thể nói tiếng người không?

- Chào thí chủ.

- Cao tăng đắc đạo xa xôi ngàn dặm đến đây để cầu một cái ôm của Tiêu đại gia?

Tiêu Dương ngẩn ra, nhìn Giát Giát:

- Lão đại! Tôi về rôi! Ha ha hai

- Cậu biết chuyện xảy ra với Dịch gia không?

Anh em gặp lại, khuôn mặt Tiêu Dương tràn ngập sự vui vẻ, hơn nữa thực lực của Giát Giát đã đạt đỉnh cao Cửu Kiếp, lúc nào cũng có thể đột phá trở thành cảnh giới Phật Tổ, cũng chính là Tiên nhân!

- Đúng rồi, Quân Nhi quay vê chưa? Tiêu Dương gật đầu, khuôn mặt Giát Giát lập tức trắng bệch, thân thể run lên, lảo đảo một chút, suýt nữa thì đứng không vững.

Tiêu Dương vừa nói dứt lời, Giát Giát lập tức đứng lên, vẻ mặt vô cùng sốt ruột:

- Đại ca, anh không lừa tôi chứ?

- Dịch gia? Làm sao vậy?

- Cậu đi đi, bây giờ Quân Nhi rất cần sự an ủi của cậu, anh em chúng ta gặp lại còn nhiều thời gian, đầy cơ hội.

Đồng tử Giát Giát hơi co lại.

Tiêu Dương khẽ nói. Thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người tiến vào Thần Linh Cảnh Địa quay về, trong đó có bạn bè của hắn, còn có cả kẻ địch của hắn!

- Giát Giát cũng quay về rồi, không biết bọn Húc Húc, La Thiên đại ca, Tang Tang bây giờ đã quay về Địa Cầu chưa.

Giát Giát gật đầu, xoay người nhanh chóng rời khỏi phòng bảo vệ.

- Chỉ trong một đêm đã bị họa diệt môn, trên dưới Dịch gia, ba trăm bảy mươi hai người chết.

Tiêu Dương võ vai Giát Giát:

- Tôi lừa cậu bao giờ chưa, chỉ là thời gian này Quân Nhi sống không tốt, tôi đưa cô ấy đến Minh Châu, tạm thời ở lại phía Sơn Hà Thư Họa, có Thiết Anh chăm sóc cô ấy.

Tiêu Dương nhìn thấy Hòa thượng Giát Giát gấp gáp đứng dậy, đứng mà không yên, hắn trâm giọng nói:

- Sao... sao lại như vậy, Quân Nhi... Quân Nhi quay vê chưa?

Thần sắc Hòa thượng Giát Giát chấn động.

- Đúng là Quân Nhi quay về rồi nhưng cô ấy quay về vào ngày hôm sau, sau khi Dịch gia diệt môn, may mắn trong bất hạnh, tránh khỏi kiếp này.

Tiêu Dương lập tức ý thức được Giát Giát đã hiểu lầm ý của mình, vội nói:

- Phải đẩy nhanh quá trình xây dựng lại của Kiếm Tông rồi.

Tiêu Dương đứng lên, đi về phía tòa ký xúc xá A, Tiểu Thần Long mưa gió không đổi ngồi trên ghế, nhìn các chị xinh đẹp qua lại lộ ra nụ cười thuần khiết, kết quả khi làm như vậy thường là có thể đổi được một ít đồ ăn vặt.

Cậu bé rất hạnh phúc.

Tiểu Thần Long ngây ngất:

- Những ngày như vậy còn cầu gì nữa.

Nhưng mộng đẹp của Tiểu Thần Long sắp bị phá vỡ.

- Đi! Đi Núi Thiên Môn.

Tiêu Dương túm Tiểu Thần Long lên, Tiểu Thần Long ôm lấy bắp đùi Tiêu Dương, nước mắt nước mũi cùng nhau chảy xuống.

- Con không, con không đi.

Tiêu Dương hỏi.

- Nhóc mập, còn mấy ngày nữa thì có mưa máu? Núi Thiên Môn trước nay vẫn là một nơi tràn ngập sự thần bí thần kỳ.

Ánh mắt Tiêu Dương quét xung quanh, núi non mênh mông như ngọa hổ tàng long phủ phục tại vùng thiên địa này.

- Trong thời gian này ở vùng này phát hiện động tĩnh của Ma Môn, theo em suy đoán thì mục tiêu cuối cùng của bọn chúng chính là nơi Thiên Môn lật nước này.

Tiêu Tịnh Y đè thấp giọng, trầm giọng nói:

Núi Thiên Môn nằm ở thành phố Trương Gia Giới của tỉnh Hồ Nam, được coi là Vân Mộng Sơn.

Còn được coi là Đệ nhất Thần Sơn Tương Tây!

Núi non khí thế mênh mông, đồ sộ nguy nga, có một không hai trong thiên hạ.

Nhận linh khí vạn vật, trong có chứa bảo vật!

Động Thiên Môn như Thiên Cung Đế Các, nằm trên vách đá cheo leo ngàn thước, cảnh tượng đồ sộ khiến người khác cảm thán, kinh ngạc! Một năm bốn mùa hút vào thả ra sấm chớp vô cùng thần bí.

Trên vách tường bên trái của động Thiên Môn có Thiên Cơ dự cảnh, nghe đồn nếu ở đây xuất hiện kỳ quan Thiên Môn lật nước, hồng thủy đổ xuống thì báo hiệu sẽ xảy ra thiên tai cho người trong trời đất!

Nơi Thiên Môn lật nước là điểm đến của Tiêu Dương!

Đêm khuya yên tĩnh, ba bóng người cấp bách chạy tới từ xa, bám chặt vào vách đá cheo leo, đến nơi Thiên Môn lật nước, bên dưới có nước sông đang rít gào. Trong đêm tối, tiếng nước sông đập vào bờ vô cùng vang dội.

- Chính là nơi này.

Đi thẳng đến Thiên Môn.

Tiêu Dương rời đi không kinh động bất cứ ai, chỉ mang theo Tiểu Thần Long, trực tiếp lên máy bay bay đến Núi Thiên Môn.

Cánh tay không lay chuyển được bắp đùi, Tiểu Thần Long vẫn phải khuất phục dưới dâm uy của Tiêu Dương.

Vẻ mặt Tiểu Thần Long ấm ức đi một bước quay đầu ba lần rời đi.

- Nhìn này, thế này nhìn có phong cách chưa, đến Núi Thiên Môn rồi con đi thăm thú sông núi, uy phong cỡ nào chứ.

Nửa giờ sau, Tiêu Dương cười híp mắt đeo kính râm lên trán Tiểu Thân Long, cảm thán nói:

Tiểu Thần Long bĩu môi, lúc sau mới rất không tình nguyện nói một câu:

- Năm ngày.

Vẻ mặt Tiểu Thần Long đau khổ, điều đó có nghĩa là cậu ta còn phải ở lại cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này ít nhất năm ngày, thật nhớ nhung đồ ăn ngon của các chị xinh đẹp quá.

- Năm ngày.

Tiêu Dương gật đầu, trâm ngâm một lát.

- Tiểu công chúa, người của em bố trí xong chưa?

- Có thể hành động bất cứ lúc nào.

Tiêu Tịnh Y nói. - Chúng ta tiên phát chế nhân, chiếm cứ nơi này hay đợi Ma Môn xuất hiện rôi một lưới bắt hết?

- Án binh bất động trước.

Tiêu Dương nói.

- Với thực lực hiện tại của chúng ta, không thích hợp để cứng đối cứng với lực lượng đứng đầu của Ma Môn. Chỉ cần bọn chúng không phát giác ra chúng ta đến thì chắc sẽ không phái lực lượng quá mạnh đến đây lấy Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch. Đến lúc đó chúng ta có thể đánh cho chúng trở tay không kịp. Nếu tiên phát chế nhân thì ngược lại sẽ đánh rắn động cỏ, thu hút càng nhiều cường giả Ma Môn đến, đến lúc đó sẽ là một trận ác chiến.

Tiêu Tịnh Y gật đầu.

- Vậy đợi trận mưa máu năm ngày sau giáng xuống, em sẽ quan sát chặt chế người của Ma Môn.

- Không cần, bảo bọn họ tạm thời rút hết đi, đừng để Ma Môn có bất cứ cơ hội gì phát hiện ra.

Tiêu Dương nói.

- Nơi đây là chỗ vui chơi của mãnh thú, là cơ hội để chúng ra tay.

Vừa nói dứt lời, Tiêu Dương phất tay một cái, một loạt con hung thú Ly Lực xuất hiện dưới sự bao phủ của thần quang, chớp mắt liền trải rộng khắp vách núi.

Tiêu Dương ra lệnh một tiếng, bóng dáng mấy trăm con hung thú Li Lực liền lẻn vào vách núi trong phút chốc.

- Có chúng ở đây, nhất cử nhất động của Ma Môn ở Núi Thiên Môn đều không thoát được tai mắt của chúng ta. Có điêu nếu có một con thân thú mạnh hơn tọa trấn thì không lo nữa rồi.

Ánh mắt của Tiêu Dương dừng lại trên người Tiểu Thần Long, Tiểu Thần Long thấy tình thế không ổn, vươn vai lười biếng nói:

- Haiz, mệt quá.

Tiểu Thần Long xoay người chuẩn bị rời đi.

Tiêu Dương đạp một cước vào sau lưng cậu ta, cười rộ lên trong tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Thần Long.

- Nhóc mập, đi xuống bơi lội giảm béo đi.

Bùm!

Tiểu Thần Long rơi vào nước sông bên dưới, sau khi nổi mấy bọt nước, rất nhanh liền biến mất không thấy bóng dáng.

- Quả nhiên không phải con ruột.

Tiêu Tịnh Y bừng tỉnh hiểu ra.

Trong bóng đêm, Tiêu Dương và Tiêu Tịnh Y nhanh chóng rời khỏi Núi Thiên Môn.

Mấy ngày tiếp theo hai người đều đợi trong khách sạn.

Trong tin tức hung thú Ly Lực truyền vê, mấy ngày này thỉnh thoảng lại có người thần bí đến gần nơi Thiên Môn lật nước nghiên cứu địa hình, chắc là người trong Ma Môn.

Đại chiến rất nhanh sẽ bùng nổi

- Trận đầu tiên ngắm bắn Ma Môn nhất định phải thắng một cách sảng khoái!

Trong khách sạn, Tiêu Dương ngồi khoanh chân vận khí tu hành. Mấy ngày này hắn điều chỉnh cho bản thân ở trạng thái tốt nhất.

Trong phòng bên cạnh, trên Thần Nông Đỉnh, thân quang lấp lánh, Tiêu Tịnh Y cũng không dừng việc luyện đan.

Trận đánh với Ma Môn là chiến dịch lâu dài, tuyệt đối không thể kết thúc trong một sớm một chiều, quá trình này cần rất nhiều linh đan dược liệu để tiếp tế lực lượng cho mặt trận bên mình.

Buổi tối ngày thứ tư, hung thú Ly Lực đột nhiên truyền về tin trên Núi Thiên Môn có thiên địa dị tượng!

Vùi! Vùi

Tiêu Dương và Tiêu Tịnh Y lặng yên không tiếng động đến Động Thiên Môn.

Ánh mắt hai người liếc qua, chính là vị trí nơi Thiên Môn lật nước, ảnh hưởng của Bắc Đẩu Thất Tinh xuất hiện, đảo ngược ảnh lại, chiếu trên vách núi.

Thất Tinh chiếu Thiên Môn!

Hơi thở vô cùng thần thánh tràn ngập tại nơi đồi dào linh khí này.

- Khi Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch xuất hiện trên núi Côn Lôn, núi Côn Lôn từng xuất hiện thiên địa dị tượng Bắc Đẩu Thất Tinh bao phủ. Bây giờ Bắc Đẩu Thất Tinh ẩn dưới nơi Thiên Môn lật nước...

Vẻ mặt Tiêu Dương phấn chấn, tia nghi hoặc cuối cùng trong lòng cũng biến mất.

Tối ngày mai chắc chắn Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch sẽ xuất thế ở đây!

Nước trong nước, nước máu trầm Thiên Tuyền.

Thất Tinh chiếu rọi vách đá, chậm rãi dịch chuyển, hơi thở thần thánh tràn ngập, gột rửa linh hồn người.

Sau khi hai người bọn Tiêu Dương đến, cả quá trình còn kéo dài trong thời gian khoảng một nén nhang, sau đó mây mù tiêu tán, Thất Tinh biến mất, núi Thiên Môn quay về bình lặng như trước.

Bình lặng ngắn ngủi là để làm bước đệm cho Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch xuất hiện vào đêm mail

Bỗng nhiên Tiêu Dương cảm giác được cách người hắn không xa truyên đến một tiếng động bất thường.

Đồng tử khẽ co lại, Tiêu Dương hạ thấp giọng.

- Tiểu công chúa, công chúa quay về trước đi, tôi đi một lát rồi về.

Tiêu Tịnh Y biết ý đồ của hắn, khẽ gật đầu.

- Cẩn thận một chút.

Bóng dáng Tiêu Dương lắc mình đi lặng yên không tiếng động.
Bình Luận (0)
Comment