Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1310 - Chương 1317: Ai Đang Phá Trận

Chương 1317: Ai đang phá trận Chương 1317: Ai đang phá trậnChương 1317: Ai đang phá trận

Đỉnh thử kiếm phía sau hẻm núi, trên vách đá, gió thổi ào ào.

Tiêu Dương lạnh lùng nhìn sang phía đối diện. Cùng là vách đá nhưng trên vách đá đối diện có năm chữ dày đặc sát khí.

"Khai tông là diệt tông”.

Sát khí tận trời.

- Thật cuồng vọng.

Hòa thượng Giát Giát không khỏi tức giận.

- Để tôi xem xem chúng tài giỏi đến đâu!

- Ngoài mấy chữ này còn gì nữa không?

Hồng Lăng Tôn toạ trâm giọng nói.

Càng không phát hiện ra kẻ địch, nguy cơ ẩn giấu càng lớn.

- Năm chữ này có sức mạnh Tiên đạo, Chuỳ đạo, Phủ đạo và Thương đạo. Cường giả của bốn Hộ Long Thế Gia đúng là từng đến đây. Chị Hồng Lăng, thế giới thượng cổ hồng hoang chưa tiết lộ ra ngoài chứ ạ?

Hồng Lăng Tôn toạ cau mày nói.

- Bọn họ có để lại.

~ Nhưng chúng chắc chắn không biết được thực lực thực sự của Kiếm Tông chúng tai

Tiêu Tịnh Y cau mày.

- Trong số Hộ Long Thế Gia, trừ Đao Tông thì Phủ Tông và Thương Tông là mạnh nhất. Hiện nay hai đại Hộ Long Thế Gia này liên kết với Thần Tiên Môn và Lưu Tinh Tông, thế lực này không thể coi thường được.

Tiêu Dương từ tốn nói.

- Ở đây có ấn ký gì của bốn đại Hộ Long Thế Gia đâu.

- Sau khi năm chữ này xuất hiện, chúng ta càng tăng cường tuần núi nghiêm ngặt, nhưng ngoài sáu chữ này ra chúng ta không phát hiện thêm bất cứ dấu vết gì của Hộ Long Thế Gia lưu lại.

Đối phương chưa biết Kiếm Tông cũng có những Tiên nhân bậc cao.

- Xung quanh đầm nước là nơi chúng ta phòng vệ nghiêm ngặt nhất, chắc chắn không có người ngoài lại gần được.

Ngoài ra, Tiêu Dương đã về, lại dẫn theo mấy người cấp bậc Tiên nhân nữa, thực lực này chắc chắn sẽ là một đòn tấn công mạnh vào thời khắc trọng yếu.

Vẻ mặt Tiêu Dương ngưng trọng, trầm ngâm một lúc rồi ánh mắt sáng lên lạnh lão.

Chuyện Kỷ Ly Tiên nhân trở về, hay Thánh Long Vương, Thái Cực Vương gia nhập Kiếm Tông đều chưa được thông báo.

- Cửu đệt

Vù! Vùi! Vùi

Đối với Kiếm Tông, hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại!

Đôi mắt Tiêu Dương loé sáng lạnh. - Nửa năm nay Kiếm Tông chúng ta không giậm chân tại chỗ đâu nhé! Có tình báo của Thiên Thính, biết được rất nhiều đệ tử lưu lạc năm xưa, truyền nhân của họ đều lần lượt trở về nhận tổ quy tông!

- Tôi muốn xem xem vào ngày chúng ta khai tông bọn họ lấy gì để diệt Kiếm Tông chúng ta.

Nhóm Thái tử Dịch Hàn lần đầu đến Kiếm Tông, lúc này cũng đều chấn động.

Đôi mắt Tiêu Dương ánh lên mong đợi.

- Em tin sau khi Kiếm Tông khai tông còn nhiều anh chị em nữa quay lại!

Có lẽ khi Kiếm Tông khai tông sẽ đem đến cho tất cả Hộ Long Thế Gia một bất ngờ thật lớn!

Hẻm núi ngày xưa bị thiêu huỷ giờ phục hưng lại, Tiêu Dương vui vẻ cùng các đại ca đại tỷ quay lại đến nơi đã thấy gần như tất cả đệ tử của Kiếm Tông có mặt nghênh đón.

Có Mặc Kiếm trở về, mấy lâu nay số lượng đệ tử của Kiếm Tông dần tăng lên, số lượng đệ tử đứng trong hẻm núi làm Tiêu Dương kinh ngạc.

Xích Kiếm Tôn toạ cười ha hả:

Lúc này xa xa có mấy bóng người quen thuộc đang gấp rút chạy đến.

Trước khi tiến vào Thần Linh Cảnh Địa, Tiêu Dương bị Thần lệnh truy sát. Trong trời đất này chưa có ai thoát được sự truy sát của Thần lệnh, cho nên mọi người đều vô cùng lo lắng, ngàn trông vạn mong. Cao Cáo Chấn và Ninh Cốc đã lần lượt trở về, mọi người được nghe kể những chuyện của Tiêu Dương ở Thần Linh Cảnh Địa thì lo lắng lắm, nhưng bây giờ cuối cùng Tiêu Dương đã an toàn trở về rồi!

Nhóm Xích Kiếm Tôn toạ đang nhanh chóng chạy lại, ai nấy đều mừng rỡ.

- Cửu đệt

Trước đây anh không hề biết đến thân phận này của Tiêu Dương.

Càng không ngờ Tiêu Dương được Kiếm Tông yêu quý như vậy.

Nếu Thái tử Dịch Hàn biết nửa năm trước các đệ tử Kiếm Tông chủ dám chui dưới đáy vực không thấy ánh sáng mặt trời, phải trải qua những chuỗi ngày "tranh thủ ánh sáng" thì nhất định sẽ hiểu được sự vui mừng khi sắp khai tông và sự phát triển thân tốc của Kiếm Tông.

Tất cả đều do có một người!

Người ấy đã thay đổi bộ mặt của Kiếm Tông!

Tiêu Dương không phải người mạnh nhất ở Kiếm Tông, nhưng chắc chắn là người được lòng mọi người nhất.

Một trăm năm chờ đợi, bao nhiêu người của Kiếm Tông chỉ chờ đến ngày được nhìn thấy lá cờ của Kiếm Tông một lần nữa tung bay trong giới tu hành.

- Tông chủ đã vê!

- Cung nghênh Tông chủ!

- Bố không được quá chén đâu nhé!

- Đêm nay là ngày vui, những chuyện khác chưa nói đến. Uyển nhỉ đi lấy rượu, bố và Tiêu Dương đêm nay không say không về!

Kim Kiếm Tôn toạ cười nói:

Tiêu Dương trịnh trọng nói. Hồi ở trên sông Minh Châu, lúc ấy thực lực của mình còn rất yếu, được Kim đại ca chỉ điểm, ngày ấy đã uống rượu kết nghĩa, mãi mãi là anh eml - Bất kể là bây giờ hay sau này, anh luôn luôn là Kim đại ca của em.

- Bây giờ anh vẫn không nhận nổi tiếng đại ca của chú nữa đâu.

Bỗng một giọng nói rất nhỏ vang lên sang lưng Tiêu Dương.

Tiêu Dương ngoái lại nhìn. Trong ánh lửa là một cô gái xinh đẹp yểu điệu, mặc váy dài theo lối nữ hiệp cổ điển, đôi mắt sáng trong nhìn Tiêu Dương vẻ mừng rỡ. Bên cạnh cô là một người đàn ông cao lớn, cũng đang mỉm cười nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương sải bước lên:

- Uyển nhi, Kim đại cal

- Chú Tiêu!

Kim Du Uyển không kiềm chế được, chạy bay lên ôm chầm lấy Tiêu Dương.

Tiêu Dương mỉm cười vuốt tóc Kim Du Uyển, một lát sau Kim Du Uyển ngẩng đầu. Tiêu Dương mỉm cười hỏi:

- Làm sao vậy? Uyển nhi hình như uất ức lắm đấy, Kim đại ca, có phải đã xảy ra chuyện gì không?

Kim Kiếm Tôn toạ cười:

- Chú Tiêu.

Trong hẻm núi của Kiếm Tông đang đốt lửa náo nhiệt vô cùng như trong một ngày lễ lớn.

Tiêu Dương bế một cô bé con cười lớn đi lên phía trước.

Bị trị cho ngoan ngoãn gọi dạ bảo vâng.

Đoàn người hùng hùng hậu hậu đưa Tiêu Dương vào hẻm núi, lúc này ngay cả Tiểu Thần Long cũng ngoan ngoãn đi theo Tiêu Dương, sau lưng là Bạch Húc Húc mặt mũi sưng vù tang thương . Rõ ràng cậu chàng đã được nếm thử sự lợi hại của Tiểu Thần Long rồi.

- Tông chủ vạn tuết

Kim Du Uyển lườm Kim Kiếm Tôn toạ một cái, nhưng vẫn chạy đi lấy rượu.

Kiếm Tông đêm nay quả thật cuông hoan.

Sự trở vê của Tiêu Dương khiến các đệ tử Kiếm Tông tạm thời quên đi mối đe doạ bốn Hộ Long Thế Gia để lại trên vách đá, uống một trận cho đã.

Thái tử Dịch Hàn và mấy người kia nhanh chóng hoà vào đám đệ tử nhiệt tình của Kiếm Tông. Họ là những người đi cùng Tông chủ về, tất nhiên không ai lờ đi rồi.

Hơn nữa khá nhiều đệ tử Kiếm Tông biết Tiêu Tịnh Y. Ngày trước khi Phủ Tông uy hiếp Kiếm Tông, cô đã ra tay giúp đỡ, cuối cùng còn dùng một viên Hồng Trần Hồi Tố Đan giúp Nghễ Trần Tôn toạ khôi phục thực lực, tiêu diệt cường giả của Phủ Tông.

Còn Tiểu Thần Long thì tự nhiên đã quen rồi, chỗ nào có đồ ăn ngon là chỗ đó có mặt nhóc mập.

- Tiểu Kim à sao chú lại chẳng ra sao cả thế, một mình độc chiếm con rể của anh, để anh đến uống với nó mấy chén nào!

Một người cười lớn rẽ đám người đi đến, tay cầm bình rượu, chính là Nghễ Trần Tôn toạ. Xét về địa vị thì Nghễ Trần Tôn toạ cao hơn Kim Kiếm Tôn toạ nhiều, nhưng lúc này Kim Kiếm Tôn toạ đã uống hết mấy bình, hơi rượu bốc lên, không hề yếu thế nhìn lại Nghễ Trần Tôn toạ:

- Cái gì? Là con rể của anh thì chắc không phải con rể của tôi à? Tiêu Dương há hốc miệng.

- BốI

Kim Du Uyển cũng phản ứng lại, giậm chân.

- Bố nói linh tinh cái gì đấy!

Dứt lời Kim Du Uyển đỏ bừng mặt chạy ra.

Kim Kiếm Tôn toạ cười ha hả:

- Con gái đúng là da mặt mỏng.

- Tiểu Kim, chú dám tranh con rể với anh à?

Nghễ Trần Tôn toạ hung hăng xông lên.

- Tiêu Dương là của Kiếm Tông! Con rể là của mọi người!

Kim Kiếm Tôn toạ hùng hổ gầm lên.

Phụt! Tiêu Dương sặc ra một ngụm rượu.

- Vậy chú chắc chắn là muốn tranh với anh đấy?

Nghễ Trần Tôn toạ chống nạnh bừng bừng khí thế.

- Tôi sợ anh chắc?

Kim Kiếm Tôn toạ ngẩng cao đầu như gà trống gáy sáng.

Hai ông nhìn nhau, ánh mắt ai nấy bốc lên chiến ý!

Mỗi người cầm một bình rượu, say lướt khướt gào lên.

"Con cua í a có tám cái chân a, hai cái càng to to í a...'

Tiêu Dương muốn đi đầu xuống đất.

Kiếm Tông đêm nay đèn đuốc rực trời.

Chúc mừng Tông chủ trở vê.

Ai nấy đều hả lòng hả dạ cười đùa vui vẻ.

Nhóm Kỷ Ly Tiên nhân không xuất hiện. Tiêu Dương biết chắc chắn họ cũng biết mình về rồi, nhưng do thân phận đặc biệt nên mấy người họ tạm thời không lộ diện, cũng là một cách để bảo vệ Kiếm Tông. Chắc chắn giờ này mọi người đã bày sẵn tiệc rượu trong thế giới thượng cổ hồng hoang, chờ mình đi vào.

Nhưng còn một người khác nữa cần mình hơn.

Tiêu Dương liếc nhìn sâu trong hẻm núi.

Một ông già tóc bạc cô độc.

Một ông già vì Thần lệnh mà bị giam giữ gần một trăm năm.

Ân sư đã truyền Xi Vưu Luyện Thể cho mình, giúp mình đạt được cơ duyên lớn lao, thân thể thành tiên.

Bạch Phát Ma Tôn!

Tiêu Dương không làm kinh động đến bất cứ ai, lẳng lặng rời khỏi đám người huyên náo, lẩn vào sâu trong hẻm núi, dừng lại trước một động đá.

Vẫn là khí tức của trận pháp đó.

Chỉ Thần sứ mới biết nơi giam giữ Bạch Phát Ma Tôn, hiện Thần sứ chưa về, Tiêu Dương muốn nhân cơ hội giải cứu Bạch Phát Ma Tôn.

Tiêu Dương lẳng lặng đứng trước trận, Kim Phủ trong tay ánh lên lấp lánh.

Ngày trước vì không muốn kinh động đến Thần sứ nên phải lén lút lẩn vào hang núi.

Tối nay có thể quang minh chính đại phá vỡ trận pháp, đưa Bạch Phát Ma Tôn ngẩng cao đầu bước ra nhìn lại ánh mặt trời rồi!

Khí tức mạnh mẽ tràn ra.

- Vũ Hoàng Thập Tam Trảm!

Vút! Vút!

Ánh sáng từ lưỡi rìu quét qua như một cơn lốc.

Uy thế khai thiên lập địa.

Cả hang núi rung lên bần bật.

Chỉ trong chốc lát, trận pháp bao phủ ngoài hang đá bắt đầu vỡ tan.

Trong hang núi, một ông già tóc bạc bị Tỏa Tiên Liên thô dày quấn quanh người ngẩng đầu vẻ kinh ngạc.

- Ai đang phá trận?
Bình Luận (0)
Comment