Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1410 - Chương 1417: Tuyệt Trân Cản Đường

Chương 1417: Tuyệt Trân cản đường Chương 1417: Tuyệt Trân cản đườngChương 1417: Tuyệt Trân cản đường

Aml Am

Cả sơn động ngay lập tức sụp đổ. Một khắc này, tiên thân thức của Vũ Văn Thương tràn ngập bốn phương tám hướng.

Một khắc không gian truyên tống được dẫn động, mặc dù Vũ Văn Thương không kịp ngăn cản, nhưng lại rất rõ ràng, Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch nhất định sẽ không bị truyên tống quá xa.

Nhất định là nó vẫn còn ở gần đây.

Khí tức hùng hậu của Vũ Văn Thương xông thẳng lên trời. Một luồng năng lượng mạnh mẽ lấy ông ta làm trung tâm, lan nhanh xung quanh như sóng biển.

Chỉ trong thời gian ngắn, Vũ Văn Thương liền nhận ra bóng dáng của Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch.

Ngoài trăm thước phía nam.

Vũ Văn Thương đột nhiên ngẩng đầu, thân hình đang định lao ra, lúc này Ma Huyền thần quy đột nhiên biến lớn, ngăn cản Vũ Văn Thương.

Lúc này, mặc dù đang rất tức giận, nhưng so với việc bị một con rùa ngăn cản, trong mắt Vũ Văn Thương, Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch vẫn quan trọng hơn gấp trăm lần.

Cả không gian cũng bởi vì một quyền này mà sắp sụp đổ, bộc phát tiếng động mãnh liệt.

Vẫn để lại một đạo khí tức cho Vũ Văn Thương.

Một quyền này đến từ cường giả kim tiên hậu kỳ đang nổi trận lôi đình.

Như lưu tỉnh bắn đi xa.

Kinh thiên động địa.

- Haha, ta đi trước đây.

Ma Huyền đang ở ngay trước mặt Vũ Văn Thương.

Tiểu thần long vẫn không vận dụng thuộc tính không gian để rời đi.

Ngoài trăm thước có một tên mập xuất hiện, hô to một tiếng rồi xoay người biến mất.

Vũ Văn Thương nắm chặt tay, quyên phong như sấm, huy kích ra ngoài.

- Bất động vạn niên.

Là vì Ma Huyền.

Đây là một bí pháp huyền bí có từ thời xa xưa.

Một khắc này, ánh mắt Ma Huyền hiện lên sự dứt khoát, cũng không trốn tránh, trực tiếp dùng cơ thể của mình nghênh đón một quyền của Vũ Văn Thương.

Mai rùa của Ma Huyền lóe ra quang mang chói mắt. Ký hiệu quỷ dị nhanh chóng dựng lên.

Cho dù đã có bí pháp cường đại chống đỡ, thân hình Ma Huyền vẫn bị đánh bay ra ngoài.

Với cảnh giới tiên nhân tâng bốn để tiếp nhận một kích của kim tiên hậu kỳ, điều này đối với bất luận người nào mà nói là không có khả năng.

- Tiểu mập, bây giờ phải trông vào ngươi rồi.

Bất động vạn niên, cả quá trình tu luyện phải duy trì trạng thái không nhúc nhích vạn năm, dốc sức thu liễm hơi thở, ngưng tụ tất cả năng lượng, hình thành lớp phòng ngự rất dày. Bí pháp tu luyện ngàn năm nhưng chỉ sử dụng được một lần.

Ánh mắt Tiêu Dương vẫn không che giấu được sự kích động. Một kích phẫn nộ vừa rồi của Vũ Văn Thương ẩn chứa năng lượng hủy thiên diệt địa, giống như muốn chấn vỡ cả không gian. Cho dù Tiêu Dương ở xa vẫn cảm nhận được tính chất hủy diệt của một kích này. Nếu như để hắn tiếp nhận một quyền đó, sợ rằng sẽ phải tan xương nát thịt. Cũng may là lực phòng ngự của Ma Huyền đủ để kinh thế hãi tục.

Cũng chỉ có Ma Huyền thần quy tồn tại vô số năm tháng mới có thể tu luyện được bí pháp bảo vệ tính mạng như vậy.

- Chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây, trở lại Thiên Môn Sơn.

Ma Huyền lắc đầu:

- Ta không saol

Cho đến nay, Ma Huyền cũng chỉ sử dụng được có ba lần bí pháp này.

Vùi

Tiêu Dương và Tiêu Nhu Y xuất hiện.

- Ma Huyền, ngươi thế nào rồi?

Âm.

Sau khi Vũ Văn Thương rời đi, Ma Huyền khôi phục lại hình người, khóe miệng vẫn còn một vết máu, hơi thở có chút rối loạn nhìn về phía xa, thì thào:

Thân hình to lớn của Ma Huyền nện vào một ngọn núi phía sau, chấn nát cả một phần ngọn núi.

Ánh mắt Vũ Văn Thương mang theo sự phẫn hận lẫn kinh ngạc, nhìn thoáng qua Ma Huyền, tức giận hừ một tiếng, thân ảnh trong khoảnh khắc như tia chớp lướt nhanh ra ngoài, đi theo hướng của tiểu thần long.

- Trở lại Thiên Môn Sơn?

Tiêu Nhu Y và Tiêu Dương đều sửng sốt.

- Nếu người của Phủ tông đuổi không kịp tiểu thần long, nhất định sẽ quay lại Thiên Môn Sơn. Bởi vì ông ta nhận ra được dị biến phát sinh trên Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch, tất sẽ trở về Thiên Môn Sơn tìm Thiên Môn Thụy Thú tính sổ.

Ma Huyền nói:

- Cho nên chúng ta sớm quay lại để chuẩn bị. Nếu không, Thiên Môn Sơn sẽ gặp tai nạn.

- Thần trí của ta đã khôi phục, có thể phát huy được uy lực của Thiên Môn thần trận. Hơn nữa có Ma Huyền đại nhân trợ trận. Hiện tại, Thiên Môn thần trận nhất định sẽ đối phó được công kích của đối phương.

Giọng nói của Mạn Hồng vang lên:

- Trận pháp Long Thần đại nhân lưu lại không thể để bọn họ tùy ý phá hư.

Tiêu Dương quyết đoán gật đầu:

Vũ Văn Thương rít gào, hai mắt đột nhiên bộc phát ma khí. Khí tức cả người điên cuồng khởi động, tốc độ nhanh gấp mấy lần, như sao chổi phóng đi, trong nháy mắt kéo gần được khoảng cách. Đồng thời, một luông khí thế phô thiên cái địa đè xuống, giống như có đôi bàn tay vô hình trấn áp, ngăn cản đường đi của tiểu thần long.

- Ta sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn. Con đường mà cậu ta chạy ngược với Thiên Môn Sơn.

Giọng nói của tiểu thần long tràn đầy khiêu khích, trong nháy mắt liền biến mất.

- Đến đây bắt ta đi, hahha.

Vũ Văn Thương biến sắc, ánh mắt tràn ngập sự phẫn hận.

Vũ Văn Thương không nghĩ đến lại có người dám ra tay với ông ta. Hơn nữa còn thành công cướp đi Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch.

Mất hết mặt mũi.

Huống hồ, đã đắc thủ Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch lại còn đánh mất, ông ta biết ăn nói thế nào với bên trên?

- Đứng lại.

Thanh âm chấn triệt, một nguồn năng lượng mênh mông nhanh chóng tập trung lại. Vũ Văn Thương chém ra một búa.

Giống như một dải cầu vòng quét ngang, thẳng kích phía sau tiểu thần long.

- Mẹ kiếp.

Tiểu thần long hô to một tiếng, thân hình đột nhiên vặn vẹo, không gian run lên, tiểu thần long liên biến mất, giây tiếp theo xuất hiện ngoài ngàn thước.

- Thuộc tính không gian?

Lật thuyên trong mương.

Phía sau nó là Vũ Văn Thương đuổi theo không bỏ, ánh mắt tràn ngập lửa giận.

Một bên khác, mặc dù thân hình của tiểu thần long tròn quay, nhưng khi chạy trốn thì không chậm chút nào, tốc độ như điện, phá không mà đi, trong nháy mắt biến mất phía chân trời.

Vùi

Thân ảnh như lưu tỉnh bay ra xa.

- ĐI.

Tiểu thần long cũng không dám tiếp tục trêu đùa. Nếu cứ như vậy, cậu sẽ không thoát khỏi Vũ Văn Thương.

Đột nhiên quay lại rống lên một tiếng.

Rồng ngâm rung trời.

Tiểu thần long hiển lộ chân thân, thân hình khổng lồ đủ chấn nhiếp thiên hạ.

Một khắc này, ánh mắt của Vũ Văn Thương không khỏi chấn động.

Thần long bay lên trời, xông thẳng vào tầng mây, sau đó biến mất không thấy.

Đây là phương thức hữu hiệu nhất để thoát khỏi Vũ Văn Thương.

Lúc này, Vũ Văn Thương đang thừ người ra, há to miệng.

- Thần... thân long?

Trong đầu Vũ Văn Thương không khỏi nhớ đến một truyền thuyết, vê Long Thần đại nhân. Năm đó, bên cạnh Long Thần đại nhân có một con thần long cường đại.

- Là thần long tái thế... không, tuyệt đối không phải thần long. Vũ Văn Thương bừng tỉnh. Mặc dù rất rúng động, nhưng ông ta không cảm nhận được khí tức cường đại. Nói về thực lực, con thần long này hẳn không bằng ông ta.

- Có lẽ chỉ là thân long hậu đại.

Ánh mắt Vũ Văn Thương nóng lên. Trong thiên hạ chưa bao giờ xuất hiện thần long hậu đại. Trong truyền thuyết Long Thần đại nhân, thần long nhận chủ, theo ông chinh chiến khắp thiên hạ, uy vũ biết bao. Nếu có thể để thần long nhận chủ...

- Đầu tiên là một con rùa kỳ lạ, sau đó là đến thần long...

Vũ Văn Thương thở ra một hơi, trâm giọng nói:

- Chẳng lẽ là vì Thiên Môn Thụy Thú?

Ánh mắt Vũ Văn Thương trở nên lạnh lẽo:

- Thoát được hòa thượng không thoát được miếu. Để ta nhìn xem, các người có trở lại Thiên Môn thần trận hay không.

Thần sắc Vũ Văn Thương lạnh như băng, xoay người lướt về phía Thiên Môn Sơn.

Vùi

Lúc này, đám người Tiêu Dương đã bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến Thiên Môn Sơn.

Khoảng cách Thiên Môn Sơn càng lúc càng gần.

Phóng qua ngọn núi đằng trước chính là Thiên Môn Sơn.

Vù.

Một trận cuồng phong đột nhiên lao đến mà không có dấu hiệu báo trước.

Tiêu Dương dừng lại, ánh mắt co rút. Hắn cảm nhận được có luồng khí tức khác thường ở đẳng trước.

- Cẩn thận.

Thần sắc Tiêu Dương trở nên ngưng trọng.

- Kiếm tông Tiêu Dương.

Một thanh âm trầm thấp vang lên.

Một thân hình như ảo ảnh xuất hiện, lưng còng, mái tóc dài như bay múa.

Chính là Tuyệt Trần đại tiên của Thần Tiên Môn.

Một khắc Tuyệt Trần đại tiên xuất hiện, Tiêu Dương liền giật mình. Một luồng khí tức mãnh liệt bao trùm lại, khiến Tiêu Dương có chút không thở nổi.

Hắn không biết thân phận của Tuyệt Trần đại tiên, nhưng khí tức cường đại trên người ông ta khiến cho hắn cảm nhận được một cảm giác sâu không lường được, có thể so sánh với cường giả kim tiên Phủ tông.

Tiêu Dương hít một hơi khí lạnh, ánh mắt tràn ngập sự đề phòng.

Cường giả giới tu hành Viêm Hoàng lại xuất động nhiều như vậy sao?

Điều này đồng nghĩa với việc giới tu hành Viêm Hoàng đã không còn bình tĩnh được nữa.

Tiêu Dương thở ra một hơi, cất bước tiến lên, chắp tay nói:

- Tại hạ chính là Tiêu Dương của Kiếm tông, không biết tôn tính đại danh của tiền bối?

Ánh mắt Tuyệt Trần đại tiên bắn ra đao phong mãnh liệt, tóc dài lay động, thậm chí còn có sát cơ, không khỏi khiến Tiêu Dương cảm thấy lạnh trong lòng, càng thêm đề phòng. Lão giả thần bí này hẳn là lai giả bất thiện.

- Tôn tính đại danh?

Tuyệt Trần đại tiên dữ tợn nói:

- Tên của ta là Tuyệt Trần, đến từ hộ long thế gia do một tay Kiếm tông các ngươi hủy diệt, Thần... Tiên... Môn.

Nói xong, trong tay Tuyệt Trần đại tiên đột nhiên xuất hiện một trường tiên, mạnh mẽ đánh xuống, vang vọng thiên địa.
Bình Luận (0)
Comment