Chương 1479: Trận pháp "Không chết không thôi”
Chương 1479: Trận pháp "Không chết không thôi”Chương 1479: Trận pháp "Không chết không thôi”
Vù.
Thương ảnh trải rộng đầy trời, trong nháy mắt bao trùm thân ảnh Tiêu Dương. Lúc này, Tiêu Dương cảm giác cơ thể giống như gặp phải áp lực ngàn cân, ánh mắt mở to, cắn răng chịu đựng, thân ảnh lướt đi một khoảng cách, nhất thời vang lên một tiếng nổ. Không gian vị trí ban đầu Tiêu Dương đang đứng phát ra tiếng nổ, mãnh liệt vặn vẹo, giống như toàn bộ không gian đều bị nghiền nát.
Công Tôn Nguyên Dạ đứng trên không trung, ánh mắt ác liệt, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh:
- Cảnh giới chỉ có bấy nhiêu. Tiêu Dương, ta thật bội phục vì hôm nay ngươi dám đến đây nhận lấy cái chất.
Giọng nói ẩn chứa sự trào phúng. Chỉ cần một kích, Công Tôn Nguyên Dạ đã nhìn ra được thực lực của Tiêu Dương.
Quả thật, từ biểu hiện cảnh giới mà xem, Công Tôn Nguyên Dạ với thực lực tâng năm đỉnh phong thật sự không để Tiêu Dương vào mắt. Nhưng cho dù cảnh giới kém xa, Tiêu Dương không phải không thể đánh một trận.
- Kim thương hỗn nguyên.
Ngăn chặn được công kích một lần nữa của Công Tôn Nguyên Dạ.
- Bản lãnh của ta, ngươi không thừa nhận nổi đâu.
- Không chết không thôi.
- Quả thật là buồn cười.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, khóe miệng Kim Mi thần sứ mỉm cười.
- Ngươi cũng chỉ có chút bản lãnh như vậy thôi.
Khí thế ngập trời bao trùm tất cả cây cối.
BịchI
Bốn chữ ẩn chứa sát khí kinh thiên.
Nghe xong, Công Tôn Nguyên Dạ nhướng mày, sau đó nói:
Tiêu Dương lui về sau một khoảng cách, ánh mắt nhìn thẳng Công Tôn Nguyên Dạ, nửa ngày sau khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh:
Ánh mắt Công Tôn Nguyên Dạ dày đặc sát khí, thần thương chỉ thẳng vào Tiêu Dương, cánh tay khế huy động. Một trận kỳ xuất hiện chính giữa lòng bàn tay Công Tôn Nguyên Dạ.
Sắc mặt Tiểu Thất trở nên trắng bệch.
Một khắc trận chiến bắt đầu, cả cục diện đều nằm trong sự khống chế của y. Bây giờ Tiêu Dương còn dám nói ra những lời như vậy, chẳng phải buồn cười lắm sao?
Không chết không thôi.
Lúc này, trận kỳ trong tay Công Tôn Nguyên Dạ cũng hiện lên một chữ "tử'”.
- Không chết không thôi trận?
- Trận pháp này khởi động, cho dù người của Kiếm tông muốn cứu Tiêu Dương cũng không còn kịp nữa. Bên trong trận pháp này, đối với song phương sẽ không có bất kỳ đường lui.
- Muốn phá trận từ bên ngoài, rất có thể sẽ tổn thương hai người bên trong. Mà trận pháp là do Công Tôn Nguyên Dạ bố trí, mạnh mẽ phá trận, đối với tông chủ lại càng thêm bất lợi.
Đây là một trận pháp quỷ dị.
- Hừ, muốn dùng trận không chết không thôi này vây khốn Tiêu ca ca, cũng chẳng phải sẽ hạn chế Công Tôn Nguyên Dạ luôn sao?
Trận pháp này do một cường giả trận tu trong giới tu hành sáng tạo ra, danh cũng như nghĩa. Người bị vây trong trận pháp nhất định không chết không thôi.
Vùi
- Nói không chừng, ngay cả con đường lui cuối cùng cho mình y cũng không có.
Tiểu Phàm nói:
Một khi bị trận pháp bao phủ, trừ phi hai bên có một người bị diệt vong. Nếu không, trận pháp sẽ rất khó bị phá giải. Nếu một người chết đi, trận pháp sẽ tự động giải trừ.
- Hãy chờ thêm một chút nữa đi.
Đạm Thai Kính Huyền nhìn chằm chằm phía trước:
- Tiêu chí tôn cũng không phải hư danh.
Người ngoài cũng không thể giúp.
Tiểu Thất ngưng trọng nói:
- Không nghĩ đến, Ma Môn ngay cả trận pháp thất truyền này cũng có được.
Khóe miệng Kim Mi thần sứ nhếch lên, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Tại một sơn cốc tổng bộ Kiếm tông, dưới ánh nắng mặt trời chiếu xuống, từng đạo ngân y nhân như tia chớp lướt đến.
Mặc dù đã khai tông đã thế tục, nhưng tổng bộ Kiếm tông vẫn nằm ở sơn cốc gần đó.
Không một tiếng động tiềm nhập vào.
Hướng đến một hướng.
Lấy mười thần sứ dẫn đầu.
- Tiêu diệt Kiếm tông là chuyện phải làm.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ bắn ra tinh mang.
Vượt qua một ngọn núi.
Tốc độ rất nhanh, thân ảnh ẩn nặc, nhất thời, tiểu đội tuần tra của Kiếm tông không phát hiện ra hành tung của họ.
Kim thương, Kim phủ, thần binh thông linh thuộc hàng hiếm.
Ánh mắt Công Tôn Nguyên Dạ ro rụt lại, toát lên vẻ đố ky.
Lại thêm một kiện thần binh thông linh hiện ra.
Khí thế khai thiên tích địa phủ xuống.
Vù. - Vũ hoàng thập tam trảm.
Nơi này cách sơn cốc Kiếm tông chưa đến hai mươi dặm.
Với thực lực của thân sứ Ma Môn và ngân y nhân, hai mươi dặm có thể đến trong nháy mắt.
Nguy hiểm đang từng bước đến gần.
Tiêu Dương cũng không biết hành động của Ma Môn, lúc này lại bị vây trong trận pháp. Việc cấp bách chính là phải đem hết toàn lực đối phó với Công Tôn Nguyên Dạ. Trận kỳ bao phủ, tản ra áp lực vô hình. Bên trong trận pháp, hai người bị vây trong trạng thái kịch chiến.
Vù.
Thần thương đối Kim thương.
Thực lực của Tiêu Dương vẫn có sự chênh lệch nhất định với Công Tôn Nguyên Dạ. Cứng đối cứng sẽ rơi vào thế hạ phong.
Bịch một tiếng, thân ảnh Tiêu Dương bị đánh bay ra ngoài.
Kim thương trong tay chặn lại, ổn định thân hình, ánh mắt nhìn chăm chú Công Tôn Nguyên Dạ, thân hình đột nhiên xông lên. Ánh sáng màu vàng tản ra từ lòng bàn tay Tiêu Dương, kim thương biến mất, thay vào đó là kim phủ.
Hung thú Ly Lực phát ra một tiếng ngâm khẽ, sau đó biến mất ngay tại chỗ.
Trong số các hung thú thượng cổ của hắn, hắn đã phái rất nhiều hung thú Ly Lực ẩn núp bốn phía khu vực núi non. Hung thú Ly Lực chính là vương giả dưới đất. Đám người kia nghĩ rằng mình đã tránh được tai mắt của đội tuần tra, nhưng không nghĩ đến lại bị một ánh mắt lạnh như băng từ dưới đất nhìn lên.
Tiêu Dương đã bố trí không chỉ một tâng phòng ngự cho tổng bộ Kiếm tông.
Cây cối phát ra thanh âm xào sạt. Sau khi ngân y nhân biến mất, tại một gốc cây bỗng nhiên lóe lên một hơi thở rất yếu. Đất nứt ra, là hung thú Ly Lực.
Giống như một cơn gió quét qua.
Vù.
Lại chỉ thuộc vê một người.
Thế công đột nhiên chuyển biến làm Công Tôn Nguyên Dạ ứng phó không kịp, thân ảnh bị đẩy lui về sau một khoảng cách, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, thần thương tiếp tục bộc phát năng lượng cường thế vô cùng, giống như muốn trực tiếp đâm phá cả người Tiêu Dương.
Nói về cảnh giới, Tiêu Dương không bằng. Nhưng từ lúc bắt đầu, Tiêu Dương đã làm cho Công Tôn Nguyên Dạ cảm nhận được thủ đoạn của hắn nhiều vô cùng.
Công Tôn Nguyên Dạ vừa mới thích ứng với công kích thần phủ trong tay Tiêu Dương, thế công của Tiêu Dương lại thay đổi.
Đao ảnh ánh thiên.
Uy thế kim đao phô thiên cái địa đè xuống.
Thần binh thông linh Kim đao.
Lúc này, Công Tôn Nguyên Dạ gần như muốn hộc máu vì đố ky. Ông trời đúng là không công bằng, lại để cho những thần binh thông linh quý báu như vậy chỉ thuộc về một người. Mặc dù y có Kim côn nhận chủ, nhưng lại không bằng Kim đao, Kim thương, Kim phủ. - Nhiều thân binh thông linh trong tay ngươi như vậy, đúng là lãng phí.
Công Tôn Nguyên Dạ dữ tợn chặn lại công kích Kim đao Tiêu Dương chém ra, nhe răng cười:
- Chi bằng giao cho ta, để ta phát huy sức mạnh của chúng.
Bịch!
Công kích thần thương của Công Tôn Nguyên Dạ quả thật ác liệt vô cùng, nhưng thủ đoạn của Tiêu Dương cũng tầng tâng lớp lớp. Mỗi một công kích đều biến ảo không ngừng, ẩn chứa sức mạnh của Hám đạo thuật, đánh sâu vào đạo lực của Công Tôn Nguyên Dạ. Các loại công kích kỳ dị khiến cho Công Tôn Nguyên Dạ có khi ứng phó không kịp.
Công Tôn Nguyên Dạ cũng phát động tấn công rất mạnh.
Ánh mắt y tràn ngập phẫn nộ. Vốn tưởng rằng sau khi bày ra trận pháp không chết không thôi, y muốn giết tông chủ Kiếm tông cũng trở nên dễ dàng. Tiêu Dương tuyệt đối không ngăn cản được công kích của y, nhưng không biết, năng lượng phát ra từ trên người Tiêu Dương lại không kém tiên nhân tâng bốn.
Cảnh tượng này rơi vào mắt những người xung quanh. Từng tiếng kêu sợ hãi vang lên.
Nhìn qua cuộc chiến bất phân thắng bại, mọi người cảm thấy cũng đã ghiên. Song phương thể hiện thực lực khiến người ta cảm nhận được khí tức mạnh mẽ vô cùng. Mặc dù Công Tôn Nguyên Dạ là Kim côn nhận chủ, nhưng thần thương trong tay huy động đến mức xuất thần nhập hóa. Mặc dù Tiêu Dương là tông chủ Kiếm tông nhưng trong tay lại nắm giữ ba đại thần binh thông linh, khiến người ta hâm mộ không thôi.
Đồng thời, hai bên cũng đã phát ra một tín hiệu. Lúc này, cả hai đều đang trong trạng thái dò xét đối phương, đều dễ dàng nhìn ra được át chủ bài của bên kia.
Cuộc chiến hai người càng lúc càng kịch liệt. Không gian xung quanh không ngừng phát ra tiếng nổ, chấn động lòng người, xuyên qua cả trận pháp, truyền vào tai những người xung quanh.
Sức mạnh cũng tăng lên.
Bịch.
Công Tôn Nguyên Dạ đấu với Tiêu Dương là dựa vào sức mạnh cường thế.
Còn Tiêu Dương một thân lớp lớp các thủ đoạn công kích đối phó với Công Tôn Nguyên Dạ.
Thế cục trong khoảng thời gian ngắn hung hiểm vạn phần.
Tại sơn cốc tổng bộ Kiếm tông, Vân Nam.
Ánh mặt trời xuyên qua nhánh cây chiếu vào sơn cốc. Bỗng nhiên từng đạo thân ảnh ngân y nhân xuất hiện, mặt không thay đổi, hai mắt ẩn chứa ý lạnh, trong tay câm binh khí, chờ đợi mệnh lệnh hành động chính thức.
Vù.
Đám người Cửu Miểu thần sứ chạy đến, ánh mắt nhìn thoáng qua sơn cốc, nửa ngày sau liền cười lạnh, chậm rãi giơ cánh tay lên, gần từng chữ.
- Tàn sát Kiếm tông, một người cũng không để lại.
Sát ý tận trời.
†r