Chương 1480: Triệu hoán sư siêu cấp
Chương 1480: Triệu hoán sư siêu cấpChương 1480: Triệu hoán sư siêu cấp
Trên bầu trời tràn ngập sát khí vô hình, cả sơn cốc Kiếm tông đều bị một sức mạnh áp chế, khí tức đọng lại. Rất nhiều ngân y nhân đồng thời phát ra tiếng gầm nhẹ.
Tàn sát Kiếm tông.
Vùi
Đám ngân y nhân cầm huyết ma lợi khí trong tay tiến vào sơn cốc đầu tiên, bước chân nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt như tiến vào chỗ không người.
Một lát sau, cũng không có bất kỳ động tĩnh nào truyên ra.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ hiện lên sự kinh ngạc.
Hoàn toàn yên tĩnh.
- Tại sao lại không có bất cứ thanh âm gì? Không thể nào!
- Kỳ lạ, tại sao lại biến mất? Chẳng lẽ bên trong sơn cốc này có mật thất?
- Tại sao lại rút đi không một tiếng động như vậy? Đệ tử Kiếm tông đã trốn ở đâu rồi?
- Không phát hiện được ai cả.
- Mùi khói lửa vẫn còn nồng nặc, thời gian người của Kiếm tông rút đi vẫn chưa lâu.
Một thần sứ trâm giọng nói.
- Kiếm tông, con rùa đen rút đầu.
Cửu Miểu thần sứ khẽ cau mày, bên trong sơn cốc chính là doanh trại kiếm tông. Ngân y nhân tiến vào, không thể không phát sinh động tĩnh.
Sắc mặt mọi người đều trâm xuống, không nhịn được nắm chặt nắm tay.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ nhẹ chấn động, thân ảnh thoáng một cái tiến nhập vào sơn cốc, đưa mắt nhìn lại, ánh mắt như điện bao phủ bốn phía. Lúc này, quả thật có rất nhiêu phòng ốc mà Kiếm tông đã dựng, nhưng từng đạo thân y nhân chạy vào rồi lại chạy ra.
- Ngài có chú ý hay không, bên trong sơn cốc không có khí tức của bất kỳ người nào.
Một thần sứ nhìn chung quanh:
- Mau lục soát cho ta. Ta không tin, Kiếm tông nhiều người như vậy còn có thể bay lên trời.
Cửu Miểu thần sứ cau mày.
- Lục soát hết cho ta.
Khí thế hung hăng lao đến, nhưng lại không có địch nhân. Đối thủ quỷ dị biến mất, khiến bọn họ không chỗ phát tiết, trong lòng dâng lên sự phẫn nộ không thôi.
Cửu Miểu thần sứ nghiến răng, ánh mắt lợi hại khoát tay chặn lại:
Hai mắt mở to, chết không nhắm mắt.
Bỗng nhiên, một đạo máu tươi phun ra.
Rất nhiều ánh mắt tập trung lại, Cửu Miểu thần sứ bay đến, dò xét thi thể ngân y nhân đã chết, gương mặt trầm xuống:
Âm ầm. Không nhìn thấy địch nhân mới là kinh khủng nhất.
Từng đạo nhân y nhân bay vút chung quanh.
So sánh với Kiếm tông trăm năm trước, Kiếm tông đương thời đã có thêm một thủ đoạn mới để sinh tồn, đó chính là sát thủ.
Nhưng hôm nay, đệ tử Kiếm tông lại biến mất không thấy, rồi lại xuất hiện sát thủ thân bí của Kiếm tông, khiến cho người ta cân nhắc không ra, thẩm thấu sát ý vô hình.
Bọn họ không kiêng nể gì mà đến, tất có niềm tin chiến thắng. Kiếm tông sẽ không ngăn cản được sự tấn công của bọn họ.
Phòng ở xung quanh bị phá hư.
- Là sát thủ Kiếm tông.
Người xung quanh đều biến sắc.
Một cơn gió thổi qua, mang theo ý lạnh thẩm thấu trong lòng.
Không một tiếng động, một ngân y nhân ngã xuống trong vũng máu.
Vàèo.
- Cẩn thận, có địch tập kích.
Quá mức đột ngột. Mặc dù bên cạnh có ngân y nhân, nhưng không ai phát hiện ra. Sau khi ngân y nhân ngã xuống được một lúc, một ngân y nhân bên cạnh nhất thời phát hiện ra, hoảng sợ kinh hô lên:
Năng lực ám sát của bọn họ là vô song.
Đại bộ phận Kiếm tông tất nhiên đã được chuyển đến thế giới Thượng cổ hồng hoang. Ma Môn xâm lấn, cường giả Kiếm tông lại không nhiều. Khi hung thú Ly Lực truyền tin đến, Kỷ Ly tiên nhân đã quyết định thật nhanh, để tất cả mọi người của Kiếm tông tiến vào Thượng cổ hồng hoang. Còn đệ tử các môn phái khác vốn đang ở bên ngoài sơn cốc, còn chưa là thành viên chính thức của Phạt Ma Minh, toàn bộ đều bị che mặt, được đệ tử Kiếm tông tạm thời mang vào Thượng cổ hồng hoang.
Mặc dù Ma Môn có lục soát hết toàn bộ khu vực núi non, tuyệt đối không tìm thấy sự tồn tại của thế giới Thượng cổ hồng hoang.
Nhưng Kiếm tông cũng không vì vậy mà dừng lại.
Nơi này là địa bàn của Kiếm tông, há để địch nhân có thể tùy ý.
Một đám cường giả có thủ đoạn ám sát tuyệt thế ẩn nặc chung quanh, tùy thời phát động đánh lén.
Một ngân y nhân đã bị chết dưới mũi kiếm.
- Kiếm tông đáng chết.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ bắn ra lửa giận mãnh liệt:
Thế công của Công Tôn Nguyên Dạ lại nhấc lên.
Cho dù là con nối dòng Thần Minh cũng không có thiên phú yêu nghiệt như thế.
Khi thấy Tiêu Dương bình yên vô sự xuất hiện trước mặt mình lần nữa, sắc mặt Công Tôn Nguyên Dạ không khỏi sa sầm. Tiêu Dương bày ra ưu thế thiên phú, từ thần binh thông linh đến thần binh chí bảo, các loại võ học huyền bí làm cho Công Tôn Nguyên Dạ đố ky không thôi, sát ý trong mắt càng nhiều. Loại thiên tài như vậy lại càng phải giết sớm.
- Thì ra là nhục thể thành tiên. Tiêu Dương bị đánh bay, nặng nề va chạm vào vách trận.
Lúc này, đành phải chờ Tiêu Dương phân ra thắng bại, sau đó sẽ về trợ giúp. Nếu không, tất cả mọi người, bao gồm cả tổ thần Cao Vạn Đằng cũng không rời đi được.
Bóng người lại tản ra.
Không khí bên trong sơn cốc Kiếm tông đọng lại.
- Ma Môn đánh lén tổng bộ.
Lúc này, cường giả Kiếm tông đang quan sát trận chiến giữa Tiêu Dương và Công Tôn Nguyên Dạ nhận được tin tức, sắc mặt liên biến đổi.
Tiêu Dương đang bị vây trong trận pháp, không thể nhìn thấy tình huống bên ngoài.
- Làm sao bây giờ?
Tiểu Phàm nhướng mày:
- Ma Môn nhất định là nhân dịp này mà không kiêng nể gì phát động tấn công. Đám người Tuyết Kiều còn đang bế quan, tình thế tổng bộ không ổn rồi.
Thần sắc ai nấy đều ngưng trọng, mang theo vài phần lo lắng.
Vùi
- Tất cả mọi người chú ý, cẩn thận Kiếm tông đánh lén.
- Ta không tin Kiếm tông có nhiều chỗ ẩn núp như vậy.
Thần sắc dữ tợn vô cùng.
- Tiếp tục tìm kiếm.
- Đồ nhát gan.
Trán Tiêu Dương nhăn lại, kim đao trong tay biến mất vô ảnh, đang muốn chém ra kim kiếm, bên tai lại vang lên giọng nói của Phương Tông:
- Sư phụ, tình huống có biến. Ma Môn đánh lén tổng bộ Kiếm tông.
Thanh âm như sấm bên tai.
Vù.
Tiêu Dương vội vàng lui vê sau một khoảng cách, nhìn về phía phe cánh Kiếm tông. Từ ánh mắt của mọi người, Tiêu Dương đã biết việc này là thật, không kêm chế được sự lo lắng.
Cũng may có Phương Tông, truyên nhân của Long Giác tộc. Nếu không, sẽ không thể đem tin tức truyền đến tai Tiêu Dương.
Nhanh như tia chớp, Tiêu Dương thay đổi chủ ý.
Vốn muốn dựa vào sức mạnh của mình, quần nhau một trận với Công Tôn Nguyên Dạ, hy vọng có thể bức bản thân đến tuyệt cảnh, từ đó bộc phát tiềm lực bản thân. Đối với Tiêu Dương mà nói, Công Tôn Nguyên Dạ quả thật là một đối thủ hiếm có. Nhưng bây giờ Tiêu Dương không còn tâm trạng luyện võ nữa.
Tổng bộ Kiếm tông bị đánh lén, tình huống không rõ.
Tiêu Dương vung tay lên, một con hổ xuất hiện, phát ra tiếng gầm rung trời.
- Ác thú mãnh hổ. Trời ơi, nó xuất hiện từ lúc nào?
- Sớm đã nghe đồn Tiêu Dương của Kiếm tông là một triệu hoán sư, có thể gọi mãnh thú từ trong không gian. Đây là một tu giả xuất hiện trong thời kỳ thượng cổ, sớm đã diệt tuyệt. Ta chưa bao giờ nhìn thấy thì ra có người có thể triệu hồi được mãnh thú. Rất thần kỳ.
- Không chỉ một con.
Lúc này, thú vương Tiêu Nhược Nhược cũng xuất hiện, lộ ra bản tôn, mở to cái miệng máu rống về phía Công Tôn Nguyên Dạ.
Thú vương Ly Lực cũng xuất hiện.
Bốn đại hộ pháp của Kiếm tông đồng thời lộ ra chân thân, hợp thành ác trận thượng cổ hung thú đoạt thiên tạo hóa. Một thoáng sau, khí tức hung sát bao phủ Công Tôn Nguyên Dạ, một luồng năng lực phô thiên cái địa nhấc lên.
Đây là kết quả "một đấu một" với Tiêu Dương.
Đối phương chỉ có một người, nhưng Tiêu Dương có thể triệu hồi mãnh thú thượng cổ vô cùng cường đại. Theo lý, điêu này cũng không phạm quy. Bởi vì Tiêu Dương còn có một thân phận nữa là "triệu hoán sư".
Một mình đấu với Tiêu Dương, chẳng khác nào đấu với một đám mãnh thú thượng cổ.
Đây là át chủ bài giúp Tiêu Dương có lòng tin đối phó được với Công Tôn Nguyên Dạ. Cho dù địch không lại, có thể triệu hồi được các loại mãnh thú, tạo thành ác thú trận, nhất định có thể chế phục Công Tôn Nguyên Dạ.
Lúc này, Công Tôn Nguyên Dạ cảm nhận được trước mặt truyền đến một cổ áp lực cường đại. Bốn hung thú thượng cổ bộc phát sức mạnh ngưng tụ, nhấc lên một trận bài giang đảo hải lao thẳng đến, khiến Công Tôn Nguyên Dạ suýt không thở nổi.
Nhưng Công Tôn Nguyên Dạ dù sao cũng là tiên nhân tâng năm.
Sau khi thích ứng được với trận pháp mãnh thú, dần dần ổn địch cước pháp, hơn nữa còn phát động phản kích, rất nhanh chiến đấu ngang sức ngang tài với bốn vương giả hung thú. Thậm chí còn có dấu hiệu phá giải được trận pháp.
Tứ đại mãnh thú liên thủ lại có thể bộc phát năng lực kinh người như thế. Nếu nói về thực lực cá nhân, chúng sẽ không đấu lại được Công Tôn Nguyên Dạ.
Âm.
Vương giả Huyền Phong.
Vương giả Nam Hải hồ điệp.
Vương giả Sơn Tri chu.
Từng mãnh thú vương giả dưới trướng Tiêu Dương xuất hiện, nhất tề liên thủ, chẳng khác nào một ngọn núi di động công kích Công Tôn Nguyên Dạ. Cảnh tượng đồ sộ chấn động lòng người.
Bốn phía đều vang lên tiếng xôn xao.
- Mỗi một mãnh thú đều có sức mạnh tiên nhân tầng hai, thật sự kinh khủng.
- Kiến nhiều có thể cắn chết voi. Mặc dù năng lực độc đấu không bằng Công Tôn Nguyên Dạ, nhưng nếu quần đấu, Công Tôn Nguyên Dạ tuyệt đối khổ không nói nên lời.
- Triệu hoán sư siêu cấp.
Thanh âm liên tiếp, ánh mắt mọi người tập trung lại. Gần mười mãnh thú vương giả gào thét phát động công kích, giống như biển gầm đánh vào, khiến cho trận pháp không chết không thôi phải run rẩy, phát ra tiếng âm âm. Ánh mắt mọi người đều hiện lên sự kính sợ. Triệu hoán sư. Trong mắt mọi người, một chức nghiệp thất truyền đã trở lại từ trên người Tiêu Dương. Từng đạo mãnh thú vương giả mở rộng cái miệng máu đe dọa Công Tôn Nguyên Dạ.