Chương 1498: Thiên la địa võng
Chương 1498: Thiên la địa võngChương 1498: Thiên la địa võng
Trận đánh sơn cốc Kiếm tông, đội quân mãnh thú đã xông lên trước nhất, chết cũng nhiều nhất. Nếu không có bọn chúng liều chết ngăn cản bước chân của Ma Môn, thương vong của Kiếm tông lại càng thêm thảm thiết. Lúc này là thời khắc báo thù, đội quân mãnh thú thượng cổ lập tức phóng ra.
Giang cánh trời cao, che thiên tế nhật.
Vùi
Tại một khu vực núi non trùng điệp, những thân ảnh như tia chớp tiến vê phía trước, chui vào sâu trong rừng rậm, sau đó ẩn vào bụi cây, không hề nhúc nhích.
Trên đỉnh đầu, một con chim Cù Như xet qua, sát khí lan tràn, trong nháy mắt liền biến mất phía xa.
Một lát sau, thân ảnh kia bước ra.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ lóe lên tinh quang rồi biến mất.
- Kiếm tông.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ hiện lên sự tức giận. Trong trận đánh ở sơn cốc, thần sứ Ma Môn mất hết hai người, trong đó có Tần Hồng là kim tiên hậu kỳ. Bây giờ, trong số các thần sứ, kim tiên hậu kỳ chỉ còn lại ba người. Vừa rồi, chim Cù Như lướt qua, trên lưng nó mang theo ba kim tiên hậu kỳ, còn chưa kể đến truyền nhân Tuyết Thần. Đối mặt với Kiếm tông truy kích, không thể không liêu mạng.
Một thần sứ lên tiếng.
- Xem ra, tông chủ Kiếm tông đã trở về, cường giả Kiếm tông hội tụ mới dám truy kích như vậy.
- Tiếp dẫn sứ đã nhận được tín hiệu bóp nát tín phù của chúng ta.
- Người ngồi trên chim Cù Như vừa nãy, khí tức rất mạnh, dường như là kim tiên hậu kỳ.
Kiếm tông không kiêng nể gì mà đuổi giết Ma Môn.
Nghiến răng, Cửu Miểu thần sứ nắm chặt tay:
Đối mặt với Kiếm tông đuổi giết, bọn họ chỉ có một con đường, chính là ra biển.
Một thần sứ thực lực ngang bằng với Cửu Miểu thần sứ, gương mặt ngưng trọng nói:
- Đúng là to gan, dám không kiêng nể gì đuổi giết Tam Xích Giáo chúng ta. Ta thề, nhất định sẽ khiến cho bọn chúng phải hối hận.
Bên trong rừng, quang mang bỗng dưng lóe lên.
Cửu Miểu thần sứ cười lạnh, ánh mắt nhìn chung quanh. Bên cạnh ông ta đang có gần trăm người, đều là tinh nhuệ dưới trướng, nhất định phải dẫn bọn họ ra biển, trở lại tổng bộ của Ma Môn ở địa cầu.
- Rồng bơi chỗ cạn bị tôm làm trò.
- Ngày Cửu Miểu thân sứ ta trở về, chính là ngày Kiếm tông phi hôi yên diệt.
Cửu Miểu thần sứ đột nhiên cảm thấy nghẹn khuất. Trước đó không lâu, ông ta còn mang theo cường giả vây công Kiếm tông, suýt chút nữa đã diệt được Kiếm tông. Nhưng bây giờ thế cục lại nghịch chuyển, khiến cho người ta khó mà tiếp nhận.
- Những thành viên còn lại cũng đã tản ra. Cho dù Kiếm tông có đuổi theo, muốn giết toàn bộ chúng ta cũng không có khả năng.
- Hướng đông nam phát hiện ba mươi ngân y nhân của Ma Môn, toàn bộ giết chết. Bên trong khu vực núi non trùng điệp, từng đạo thân ảnh lại lén lút chạy đi.
- Ma Môn quả nhiên đã phân tán chạy trốn.
- Hắc Điệp Thiên Ma có khả năng đã đem mục đích của chúng ta tiết lộ ra ngoài. Vì thế Kiếm tông mới có thể nhanh chóng nhắm hướng đông mà chạy đến. Cho nên, chúng ta hãy theo đường vòng ra biển. Mọi người theo ta.
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự tự tin:
Cửu Miểu thần sứ âm thầm thề, sau đó vung tay lên, trầm giọng nói:
Thiên la địa võng từng bước một lan tràn.
Nói xong, ánh mắt Tiêu Dương lại lóe lên sát ý.
- Nơi này là địa bàn của Kiếm tông, không cho phép bọn chúng giương oai. Đệ đã bày ra thiên la địa võng, dù là một người của Ma Môn, tuyệt đối chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta.
VùiI
Ánh mắt Hồng Lăng Tôn Tọa hiện lên sự lo lắng:
- Mặt trời sắp xuống núi nhưng vẫn chưa tìm được thần sứ của Ma Môn.
- Bọn chúng trốn không thoát đâu.
Mặt trời dân dần ngả về phía sườn núi.
Sát ý trong mắt Tiêu Dương càng dày đặc hơn.
Tin tức truyền vào trong đầu Tiêu Dương. Bốn phương tám hướng đều là tin tức chém giết Ma Môn truyền đến.
- Cuối khu rừng phát hiện một đội tà ma Ma môn, không người nào chạy thoát.
Trên bầu trời có ánh mắt bén nhọn của chim Cù Như quét xuống. Quan trọng hơn, dưới mặt đất còn có hung thú Ly Lực ẩn núp. Một số đệ tử Ma Môn trong quá trình chạy trốn còn tưởng rằng mình có thể thoát được, không ngờ cách bàn chân chúng chỉ có mấy thước đang có một hung thú Ly Lực theo dõi.
Ngoại trừ điều này, Kỷ Ly tiên nhân còn vận dụng tất cả lực lượng Thiên Thính. Trên trời dưới đất, mỗi một góc đều có hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm, không cho bọn chúng chạy thoát.
Đám ngân y nhân bị giết chết, lực lượng Kiếm tông dân dần tập hợp về hướng đông. Tất cả mọi người đều biết, thần sứ Ma Môn vẫn còn chưa xuất hiện. Bọn chúng nhất định đang chạy trốn về hướng đông. Mục tiêu của bọn chúng chính là biển.
Sát ý khuếch tán khôn cùng.
Khí thế như hồng, Kiếm tông đang nghiền nát Ma Môn.
- Phía dưới có tà ma.
Bỗng nhiên, một con chim Cù Như lên tiếng, trong nháy mắt liên lao xuống, ánh mắt hiện lên hung quang.
Âm.
Một tảng đá đột nhiên nổ tung, đá vụn bay tán loạn.
Không thể trốn thoát.
Thiên la địa võng. Liên tiếp thay đổi vài hướng, tất cả đều bị bức lui trở về.
Phía chân trời, chim Cù Như lướt qua, thanh âm chấn triệt thiên địa.
Cửu Miểu thần sứ quát nhẹ, đám thần sứ đang chuẩn bị rời khỏi rừng cây lại nhanh chóng lui về.
- Rút lui.
Thân hình chim Cù Như lại lướt đi, nhanh chóng vọt theo hướng Tiêu tiên nhân đã chỉ.
Cảnh tượng như vậy, cơ hồ xảy ra ở khắp mọi nơi.
Kiếm tông chủ động huy kích, tàn sát Ma Môn.
Không thể ngăn cản.
Với lực lượng của Kiếm tông hôm nay, nếu Ma Môn không tập trung tất cả lực lượng ở địa cầu, căn bản khó mà đối kháng được với Kiếm tông.
Đây là chuyện mà Ma Môn chuẩn bị không kịp.
Bọn chúng tính kế nhiều năm, căn bản lại không tính đến, người làm loạn kế hoạch của Ma Môn lại là Kiếm tông đã bị diệt tuyệt một trăm năm về trước.
Mặt trời giắt phía chân trời, trải xuống ánh nắng chiều xinh đẹp.
Không còn ánh nắng chói chang, trong thiên địa tràn đến cái lạnh.
- Bên kia.
Ánh mắt Tiêu tiên nhân như đao, cảm nhận một lúc liền chỉ vào một hướng:
Dứt khoát diệt sát.
Thân hình chim Cù Như linh hoạt tránh được công kích. Sức mạnh cường đại từ trên trời phủ xuống. Trên lưng chim Cù Như chính là Tiêu tiên nhân. Với sức mạnh của Tiêu tiên nhân, đối phó với đám ngân y nhân trong tay cầm khóa Tiên Liên này chẳng khác nào dùng dao mổ trâu giết gà. Một chưởng ấn màu vàng đè xuống, nghiền nát thế công, trực tiếp phá hủy tảng đá bên dưới. Hơn mười ngân y nhân còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã ngã xuống trong vũng máu.
Một khóa Tiên Liên như độc xà phun lưỡi, đánh về phía chim Cù Như trên bâu trời.
Vù.
Vùi
Đám Cửu Miểu thần sứ đang trốn sâu trong rừng, nhờ một tảng đá lớn che khuất thân ảnh. Phía sau là đám ngân y nhân đang thở hổn hển, hơi thở rối loạn, đồng thời ánh mắt dâng lên sự mờ mịt. Bọn chúng không quen với cục diện này. Ở địa cầu, thân phận của bọn chúng lúc nào cũng ở trên cao. Tại sao bây giờ lại bị người khác đuổi giết, chật vật chạy trốn?
Bọn chúng nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay.
Ánh mắt mờ mịt, phức tạp, oán hận, không cam lòng.
- Kiếm tông trong khoảng thời gian ngắn lại có thể bày ra thiên la địa võng như vậy.
Cửu Miểu thần sứ nắm chặt tay đến gân xanh nổi lên, nộ không thể át. Ông ta đã có thể nghĩ đến vận mệnh của các đệ tử Ma Môn đang phân tán khắp nơi. Ngay cả ông còn không thoát khỏi thiên la địa võng, đừng nói chi đến đệ tử Ma Môn.
Toàn quân bị diệt.
- Đúng là không cam lòng mà. Một thần sứ Ma Môn lên tiếng, hối hận nói:
- Sớm biết như thế, chúng ta không rút lui, quyết một trận sinh tử với bọn chúng ở sơn cốc Kiếm tông. Lúc đó, Kiếm tông đã bị kích phát, khó mà có lực hoàn thủ.
- Hối hận cũng vô ích thôi. Đến nước này, chúng ta nhất định không được để các huynh đệ còn lại hy sinh vô ích, nhất định phải nghĩ biện pháp phá vòng vây. Chỉ cần đến bờ biển, Tiếp dẫn sứ đến, Kiếm tông cũng không làm gì được chúng ta.
Nhưng làm cách nào để phá vòng vây?
Mọi người đều im lặng. Một cơn gió thổi qua, tiếng lá va chạm nhau phát ra thanh âm xào xạt, giống như đang châm chọc bọn họ vô năng. Một áp lực vô hình bao phủ trong lòng, bên tai không ngừng vang lên tiếng chim Cù Như đang tìm kiếm. Lúc này, không khí xung quanh dường như cũng tràn ngập sát khí của mãnh thú thượng cổ.
- Bọn chúng nhất định biết chúng ta đi về phía đông, cho nên mới triển khai tìm kiếm bên này.
Cửu Miểu thần sứ thở ra một hơi, nói:
- Thực tế, chúng ta cũng chỉ còn con đường này mà thôi. Nếu đi đường khác, bị Kiếm tông phát hiện, triển khai vây công, thế cục càng thêm nghiêm trọng.
- Phải nghĩ biện pháp phá vòng vây.
Cửu Miểu thần sứ lạnh lùng nói:
- Mặc dù Kiếm tông bố trí thiên la địa võng, nhưng muốn phát hiện hành tung của chúng ta cũng không dễ.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, khóe miệng Cửu Miểu thần sứ nhếch lên:
- Trời sắp tối rồi, chúng ta phải tìm được một nơi bí mật để ẩn núp. Chờ đến khi trời tối thật sự, tâm mắt của đám chim kia sẽ bị cản trở. Chúng ta nhờ bóng đêm phá vòng vây. Tính toán thời gian, nếu chúng ta thành công đến bờ biển, Tiếp dẫn sứ cũng vừa kịp lúc chạy đến.
Cửu Miểu thần sứ nói xong, tỉnh thân mọi người đều nâng lên. Vốn trong lòng đã tuyệt vọng, một lần nữa dâng lên hy vọng.
- Không sai, chúng ta chỉ cần ẩn núp, Kiếm tông chưa chắc đã tìm được.
- Bọn chúng có ác thú trợ trận, chẳng lẽ chúng ta không có thủ đoạn ẩn thân sao?
- Đợi từ bờ biển trở về, ta sẽ cho Kiếm tông nếm thử mùi vị bị đuổi giết đến bước đường cùng.
Mọi người nghiến răng, nhìn về Cửu Miểu thân sứ.
Cửu Miểu thần sứ lắng nghe động tĩnh một chút, sau đó vung tay lên:
- ĐI.
Thân ảnh lướt về sâu trong khu rừng.