Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1495 - Chương 1502: Chiến Thắng Trở Về

Chương 1502: Chiến thắng trở về Chương 1502: Chiến thắng trở vềChương 1502: Chiến thắng trở về

Ngọn lửa xung quanh trong mắt Cửu Miểu thần sứ đã biến thành ngọn lửa của địa ngục. Lúc này, máu tanh đầy đất khiến cho ông ta sinh ra một ảo giác, chính là ông ta đang ở trong địa ngục, không hề cảm nhận được sinh cơ. Một cơn gió thổi qua mang theo cái lạnh, khiến ông ta không khỏi rùng mình, môi run run, thần xích trong tay đột nhiên nặng vô cùng.

Ánh mắt không tự chủ được mà nhìn chung quanh. Khắp nơi đều là thi thể đây máu. Đầu một gã thần sứ bị đệ tử Kiếm tông dùng kiếm xuyên qua, chẳng khác nào cảnh tượng tế điện tàn khốc khi xưa.

Cửu Miểu thần sứ chưa từng nghĩ đến mình sẽ rơi vào cục diện như thế này.

Không còn đường có thể đi.

Gương mặt ông ta hiện lên sự âm trầm.

- Cửu Miểu, ngươi đã không còn đường để lui nữa.

Tiêu Dương nói:

- Nếu ngươi muốn bảo toàn thi thể, không bị chém đầu, hãy giao thuốc giải Minh Hà Thánh Thủy ra đây cùng với viên Bổ Thiên Thạch mà các người đã có được.

Cửu Miểu thần sứ giống như bắt được cọng rơm cuối cùng, Minh Hà Thánh Thủy trong lòng bàn tay tản ra tinh quang vô cùng.

- Sư phụ, đệ tử có biện pháp sau khi Cửu Miểu thần sứ chết đi sẽ lấy được không gian tùy thân của ông 1a.

Minh Đồng Thiên Ma ban xuống ba giọt Minh Hà Thánh Thủy. Một giọt đã được dùng cho Hắc Điệp Thiên Ma. Hai giọt còn lại vẫn còn một giọt trong tay Cửu Miểu thần sứ. Lúc này, ánh mắt Cửu Miểu thần sứ tuôn ra sự cuồng vọng, không kiêng nể gì mà rít gào:

Tiêu Dương khẽ cau mày, thần sắc trầm xuống, cũng không phải kiêng ky Minh Hà Thánh Thủy, mà là nghĩ đến giải dược Minh Hà Thánh Thủy, cùng với viên Bổ Thiên Thạch mà Thương tông đã tìm được. Nếu Cửu Miểu thần sứ không muốn giao ra, hắn căn bản không có biện pháp lục soát. Vật quan trọng như vậy, Cửu Miểu thần sứ chỉ có thể cất hai nơi. Một là bỏ vào pháp bảo trữ vật, hai là không gian tùy thân do bản thân mở ra. Nếu Cửu Miểu thần sứ chết đi, không gian đó sẽ biến mất theo.

Cửu Miểu thần sứ nhe răng cười, trong khoảnh khắc lòng bàn tay xuất hiện một giọt nước trong suốt.

Nghe xong, ánh mắt Tiêu Dương sáng lên, trâm ngâm một chút rồi khẽ gật đầu.

Nói xong, Cửu Miểu thần sứ nhìn chằm chằm Tiêu Dương, bỗng nhiên cười rộ lên.

Giọng nói của Phương Tông vang lên bên tai Tiêu Dương:

Minh Hà Thánh Thủy.

- Tiêu Dương, cũng may mà ngươi đã nhắc nhở ta.

Ánh mắt xung quanh cũng rơi xuống người ông ta.

Hai người đồng thời chuẩn bị.

- Đến đây đi, ai muốn ta chết, vậy thì đồng quy vu tận. Chỉ cần dính một giọt Minh Hà Thánh Thủy, cho dù ngươi là kim tiên hậu kỳ hay đại viên mãn, đan điền sẽ bị ăn mòn, sau đó chậm rãi chết đi. Hahah...

Phương Tông chuẩn bị thu hoạch không gian tùy thân của Cửu Miểu thần sứ. - Chỉ cần ông ta không tự bạo là được.

Cái gật đầu này là tín hiệu giữa hai người.

Ông ta không muốn chết.

- Ngươi muốn đồng quy vu tận với ta? Vậy thì đến đây đi.

Bị đẩy vào tuyệt cảnh.

Y nhẹ nhàng bước lên, gương mặt lạnh lùng, chậm rãi giơ cao thượng cổ thần binh trong tay.

Cửu Miểu thần sứ vọt thẳng lên, Minh Hà Thánh Thủy trong lòng bàn tay lóe lên ánh sáng trong suốt. Dưới sự khống chế của Cửu Miểu thần sứ, giọt Minh Hà Thánh Thủy này bỗng nhiên bắn ra, như tia chớp bay về phía Tổ Thần. Độ ấm trong không khí đột nhiên giảm xuống, khí tức phát ra từ Minh Hà Thánh Thủy lao thẳng đến Tổ thần.

Thứ hai là Tổ thần.

Đối mặt với kịch độc có thể nói là kinh khủng nhất thiên hạ, nhưng sắc mặt của Tổ thần vẫn không thay đổi.

Lúc này, Tổ thần trực tiếp huy động thân binh, nghênh đón Minh Hà Thánh Thủy.

Ánh mắt mọi người mở to, không nhịn được kinh hô lên.

Hướng về phía Cửu Miểu thần sứ, nói:

Gương mặt Cửu Miểu thần sứ không ngừng co quắp, nắm chặt nắm tay, thân hình run rẩy, rốt cuộc không kêm chế được mà bạo phát.

Yết hầu rống lên.

- Vậy thì cùng chết đi.

Cửu Miểu thần sứ biến sắc, ánh mắt không khỏi bắn ra sự oán hận.

Nói về thực lực, Tổ thần tuyệt đối áp đảo Cửu Miểu thần sứ. Huống chi Cửu Miểu thần sứ còn đang bị thương.

Nhưng Tổ thần mặt không đổi sắc lại bước ra.

Một khắc lấy ra Minh Hà Thánh Thủy, Cửu Miểu thần sứ hy vọng có thể dựa vào cái này để chấn nhiếp cường giả Kiếm tông, làm cho bọn họ ném chuột sợ vỡ bình. Ông ta sẽ thừa dịp đó để bỏ trốn. Khi đó trời đất bao la, Kiếm tông sẽ không làm gì được ông ta.

So sánh với thần thái khẩn trương của mọi người, Tiêu Dương lại thoải mái hơn.

Có lẽ những người khác kiêng ky Minh Hà Thánh Thủy, nhưng Tổ thần thì không.

Trong thiên địa, cũng chỉ có hai người không sợ chi độc của Minh Hà Thánh Thủy, một là Tổ thần, hai là Quân Thiết Anh.

Bởi vì Minh Hà Thánh Thủy đầu tiên là thông qua việc ăn mòn đan điền, sau đó hủy diệt người tu hành. Nhưng Tổ thần thuộc Tổ mạch khi xưa, phương thức tu hành rất đặc biệt, sức mạnh dung nhập trong máu. Đan điền là trí mạng đối với người tu hành, nhưng đối với bọn họ thì không.

Có thể nói, Tổ mạch chính là khắc tinh của Minh Hà Thánh Thủy.

Thần binh thượng cổ của Tổ thần bổ trúng giọt Minh Hà Thánh Thủy.

Giọt Minh Hà Thánh Thủy bỗng nhiên phát ra tiếng nổ mạnh.

Tản ra hơi nước, lao thẳng đến Tổ thần. Thần quang hộ thể trên người Tổ thần dựng lên.

Lao thẳng đến.

Với tâm cảnh của Tiêu Dương hiện nay, sức mạnh tinh thân có thể được xem là vô song trên đời. Khi Cửu Miểu thần sứ như đèn dầu sắp tắt, lập tức bộc phát công kích tinh thần quỷ dị.

Lúc này, Tiêu Dương bỗng nhiên quát lên.

- Hám đạo thuật, nhất niệm hám hồn.

Thượng cổ thần binh trong tay Tổ thần rung lên, thân hình Cửu Miểu thần sứ cũng rung theo, máu tươi nhiễm đỏ cả bầu trời đêm.

Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ hiện lên sự không cam lòng.

Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ tràn ngập sự phẫn nộ và điên cuồng.

Lúc này, thần binh thượng cổ trong tay Tổ thần vung lên, lóe ra ánh sáng vô cùng ác liệt.

Khí tức nguy hiểm bộc phát.

Lập tức đến gần.

Nụ cười trên gương mặt Cửu Miểu thần sứ cứng lại, ánh mắt mở to:

- Không thể nào.

Một khắc này, công kích của Tổ thần đã phủ xuống người Cửu Miểu thần sứ. Công kích bén nhọn không những đâm vào ngực Cửu Miểu thần sứ, mà còn xuyên qua sau lưng.

Phun ra một ngụm máu tươi, thân hình Cửu Miểu thần sứ như hóa thạch, sinh cơ dần dần rút đi. Lúc này, ánh mắt ông ta tràn ngập sự khó tin nhìn Tổ thân, không thể tiếp nhận được cảnh tượng trước mắt. Tại sao? Rõ ràng Tổ thần đã trúng Minh Hà Thánh Thủy, nhưng lại không hề bị ảnh hưởng, có thể bộc phát công kích ngay lập tức?

- Chẳng lẽ y còn mạnh hơn so với kim tiên đại viên mãn?

- Ta đã nói, người nào bắt ta chết, cũng phải đồng quy vu tận với ta.

Cửu Miểu thần sứ đứng trên không, cười to, nhìn chằm chằm Tổ thần, chờ mong ánh mắt tuyệt vọng của y.

Quả nhiên, hơi nước của Minh Hà Thánh Thủy đã dùng tốc độ bằng mắt thường thẩm thấu vào cơ thể của Tổ thần.

- Minh Hà Thánh Thủy có thể thẩm thấu bất cứ chí bảo phòng ngự nào trên đời này.

Cửu Miểu thần sứ dữ tợn cười lên:

- Vô ích thôi.

Đầu Cửu Miểu thần sứ như muốn nổ tung.

Lực hủy hoại tinh thần.

Trước khi Cửu Miểu thần sứ chết.

Như vậy, ông ta sẽ tạm thời mất đi liên kết với không gian tùy thân. Phương Tông sẽ nhân cơ hội này đoạt lấy không gian tùy thân của Cửu Miểu thần sứ.

Có lẽ chỉ có chủng độc đặc biệt như Long Giác tộc mới làm được chuyện khó tin này.

Cửu Miểu thần sứ trong nháy mắt cảm giác đầu mình như muốn bị bổ ra, trên bầu trời quanh quẩn tiếng kêu thống khổ của ông ta.

- AI

Tê tâm liệt phế.

Một thanh thần kiếm từ trên cao lao xuống.

Thiên Hoàng thần kiếm, nhất thiểm như điện.

Uy thế đánh đâu thắng đó trong nháy mắt cắt ngang yết hâu của Cửu Miểu thần sứ. Một luông máu tươi văng ra, đầu Cửu Miểu thần sứ trực tiếp rời khỏi cơ thể, tạo thành một hình vòng cung trên bầu trời. Một tiếng chim Cù Như vang lên, dùng lợi trảo của mình bắt lấy đầu lâu của Cửu Miểu thần sứ.

Tiêu Dương nắm chặt Thiên Hoàng thần kiếm, trong lòng không tự chủ được mà muốn phát ra tiếng cười dài.

Thắng rồi.

Đã báo thù được rồi.

Đây là trận chiến thu hoạch lớn nhất. Mười chín thần sứ Ma Môn đưa về đã chết mười lăm. Còn bốn gã thân sứ cuối cùng thì không thấy đâu. Có thể là do bọn họ không có tham gia trận chiến này.

Ma Môn không ai trốn thoát được.

- Sức mạnh Kiếm tông có thể nói là đã đạt đến đỉnh phong. Ma Môn bị suy yếu, trong thời gian ngắn không thể nhấc lên sóng gió gì được. Đây là cơ hội tốt nhất để mình tiếp nhận truyền thừa của Long Thần đại nhân.

Cuộc chiến thăng cấp, Tiêu Dương không thể chờ đợi được mà muốn gia tăng thực lực của mình.

Thực lực của Ma Môn có thể nói là sâu không lường được. Tuy nói là đã giết được hơn mười thần sứ, nhưng điều này không có nghĩa là giới tu hành địa cầu có thể an toàn. Trong đầu Tiêu Dương nhớ lại lời nói của Lưu Gia Ni về tổng bộ của Ma Môn ở đại hải.

Một khi lực lượng tổng bộ bộc phát, liên hợp với các hộ long thế gia, đây tuyệt đối là lực lượng kinh khủng nhất thế gian. Đương nhiên, Tiêu Dương cho rằng bọn họ muốn ngưng tụ lực lượng này, nhất định phải mất một khoảng thời gian.

- Hy vọng Ma Huyền sớm ngày trở về.

Tiêu Dương có chút không kêm chế được.

- Sư phụ, đã tìm được giải dược Minh Hà Thánh Thủy nhưng không thấy Bổ Thiên Thạch.

Giọng nói của Phương Tông vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Tiêu Dương.

Không có Bổ Thiên Thạch?

Tiêu Dương giật mình, nửa ngày sau liền thu lại sự tiếc nuối, chậm rãi giơ tay lên, nhìn mọi người xung quanh.

- Khải hoàn trở về Kiếm tông.
Bình Luận (0)
Comment