Chương 1503: Rất nhanh sẽ gặp mặt
Chương 1503: Rất nhanh sẽ gặp mặtChương 1503: Rất nhanh sẽ gặp mặt
Khải hoàn trở về Kiếm tông.
Thanh âm truyền khắp bát phương, chấn vang đêm tối. Đống lửa xung quanh chiếu sáng thi thể lạnh như băng của Ma Môn trên mặt đất. Mỗi một đệ tử Kiếm tông đều không ức chế được mà phát ra tiếng cười dài, thổ lộ hận ý trong lòng. Từ lúc Ma Môn dùng một trăm đứa trẻ bức Kiếm tông vào tuyệt địa phải nghênh chiến, cho đến khi Kiếm tông phóng ra, trên đoạn đường này không chừa một ai, khiến cho người ta có cảm giác như đang nằm mộng.
Chiến thắng! Hết thảy là vì tông chủ chí tôn đã trở về.
Ánh mắt nóng bỏng nhìn Tiêu Dương. Bởi vì một mình Tiêu Dương đã dùng mị lực đặc biệt của hắn tập trung nhiều cường giả, mới có thể hình thành một đội quân bắn tỉa Ma Môn sắc bén như vậy.
Mặc dù Tiêu Dương không phải là người mạnh nhất ở Kiếm tông, nhưng Kiếm tông và Phạt Ma Minh, tất cả đều tâm phục khẩu phục hắn.
Bịch.
Trên bầu trời, chim Cù Như quay vòng vòng trên đỉnh đầu mọi người.
Tổ thần nhận một viên giải dược từ tay Phương Tông. Mặc dù y có phương thức tu luyện đặc biệt, không bị Minh Hà Thánh Thủy ảnh hưởng quá nhanh. Nhưng dù sao đây là loại độc có độc tính rất mạnh. Sau khi uống vào liền bị bức ra ngoài, tránh cho việc Tổ thần phải vận khí bức độc.
- Đáng tiếc, trong tay Cửu Miểu thần sứ lại không có Bổ Thiên Thạch.
- Thời gian bọn chúng có được Bổ Thiên Thạch cùng với thời gian tấn công Kiếm tông cũng không sai biệt nhau. Chắc chắn bọn chúng đã phái bốn thần sứ ở lại hộ tống Bổ Thiên Thạch đi. Nếu như chúng ta đoán không sai, Bổ Thiên Thạch đang được vận chuyển về tổng bộ Ma Môn.
Khải hoàn trở về Kiếm tông.
Thần sắc kích động dần dần rút khỏi ánh mắt Hồng Lăng Tôn Tọa,
- ĐI.
Nội đường bờ biển Viêm Hoàng thôi cũng đã đủ rộng lớn vô cùng. Nếu muốn chặn giết bốn gã thần sứ hộ tống Bổ Thiên Thạch, cơ hội cực kỳ khó khăn.
Đồng thời cũng nghiệm chứng được tính chân thật của giải dược.
Tiêu Dương cau mày. Tổng bộ Ma Môn theo như lời Lưu Gia Ni đã nói thì nằm sâu trong Đại Hải.
Tiêu Dương vung tay lên, thân ảnh trở lại lưng Thanh Loan thần điểu. Trong phút chốc, tất cả đệ tử Kiếm tông đều nhảy lên. Lúc này, chim Cù Như cũng cực kỳ hưng phấn phát ra tiếng kêu to, sau đó giương cánh bay vút đi, biến mất trên bầu trời.
Tổ thần Cao Vạn Đằng nhảy lên lưng một con chim Cù Như, thần thái sáng láng, ánh mắt như thần.
- Xem ra, Ma Môn đã cất kỹ Bổ Thiên Thạch, bởi vì đây là chuyện quan trọng nhất của bọn chúng.
- Đợi tiếp nhận truyền thừa Long Thần đại nhân trở về, chính là lúc địa câu quyết chiến với Ma Môn.
Tiêu Dương ngồi trên lưng Thanh Loan, quay đầu nhìn xuống đống lửa bên dưới đã trở thành biển lửa, trong lòng dâng lên khoái ý, đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối:
Tiêu Dương nghĩ thâm, trong lòng dâng lên chiến ý mãnh liệt. Đây là một định nghĩa rất rộng. Phải biết rằng, diện tích biển ở địa cầu còn rộng hơn so với đất liền rất nhiều. Đành phải vậy thôi.
Không ai ở Kiếm tông xem mãnh thú thượng cổ là người ngoài. Trong mắt bọn họ, mãnh thú cũng chính là huynh đệ. Nếu không nhờ có chúng ra sức ngăn cản, thương vong của Kiếm tông còn thảm thiết hơn nữa. Khi trở lại sơn cốc, khoái ý trên gương mặt mọi người đều biến mất, thay vào đó là một sự thê lương.
Đầu của đám thần sứ Ma Môn từ trên trời rơi xuống bên cạnh các thi thể. Đầu người nhiễm máu, lộ ra gương mặt hoảng sợ trước khi chết.
Vùi
- Tốt, tốt.
Khi hắn trở về, hắn sẽ theo gió vượt sóng thẳng đến tổng bộ Ma Môn.
Từng thân ảnh Kiếm tông rơi xuống, khải hoàn trở về.
Vù.
Mọi người nhìn chằm chằm đầu thần sứ Ma Môn, tâm trạng mất đi khống chế, lệ nóng quanh tròng thổ lộ hận ý trong lòng, hai mắt mở to, hận không thể bằm nát đám đầu lâu này.
Gió núi đảo qua lòng tất cả mọi người.
Đảo mắt nhìn lại, cả sơn cốc dâng lên sát khí ngập trời.
- Đây chính là thủ lĩnh của một đám tà ma.
- Ông trời có mắt, bọn chúng không thể chạy thoát được.
Thi thể của đệ tử Kiếm tông được đặt ngay ngắn, bao gồm thi thể của mãnh thú thượng cổ.
BịchI
Chim Cù Như kêu vang trên bầu trời.
Vết máu trong sơn cốc còn chưa khô. Rất nhiêu đệ tử Kiếm tông sau khi được chữa trị đều đã trở về, nhìn những thi thể không còn nhúc nhích trước mặt, hốc mắt không khỏi ướt lên.
Trên bầu trời, Thanh Loan thần điểu cũng đến nơi.
- Rút kiếm.
Giọng nói Tiêu Dương chấn triệt thiên địa.
Leng keng.
Mọi người đồng thời rút kiếm. Giữa đêm khuya, kiếm quang lóe tận chân trời.
Mang theo trái tim của tất cả đệ tử Kiếm tông.
Kiếm quang vẽ qua.
Kiếm ý vô tận tràn ngập trời cao.
Tiêu Dương hít một hơi thật sâu, bình ổn tâm trạng, giống như muốn an ủi những linh hồn đệ tử Kiếm tông đã an nghỉ.
Đứng cạnh bờ biển, một gã thần sứ mơ hồ nói.
- Nếu không phải Cửu Miểu thần sứ bóp nát tín phù truyền tin tức, ta căn bản không tin vào tin tức hoang đường này. Ánh mắt của một thần sứ lộ ra vẻ không thể tin, trong lòng giống như có gió lạnh thổi qua, không tự chủ được mà run rẩy. Bọn họ biết cổ lực lượng Cửu Miểu thần sứ đánh Kiếm tông như thế nào, nhưng đối diện với Kiếm tông lại không ai sống sót.
- Đám người Cửu Miểu đã bị diệt sát toàn bộ.
Trên đường đi, từng tin tức truyền đến khiến tâm trạng người nào cũng giống như có bóng ma tử vong bao phủ.
Mọi người thở phào trong lòng.
Kiếm quang thu lại, tửu ý bay lên.
Tiêu Dương rót một chén rượu, ánh mắt không khống chế được sự bi thương.
- Các huynh đệ, đi đường thật tốt.
Dưới bầu trời cao, bên cạnh sơn cốc, từ nay về sau sẽ là nơi an nghỉ của anh kiệt Kiếm tông.
Gió biển nổi lên, sóng dữ vỗ bờ, biển rộng đêm tối đặc biệt cuồng nộ.
Ánh trăng chiếu vào mặt biển, trong khoảnh khắc bị chia năm xẻ bảy.
Bên trong khu rừng sát biển, một đội ngũ dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng chạy về hướng biển. Gió biển thổi mạnh vào gương mặt của họ, chiếu rọi gương mặt nghiêm trọng của từng người.
Chính là bốn thân sứ trong Ma Môn.
- Rốt cuộc cũng đã đến nơi rồi.
Dùng đầu Ma Môn để tế điện.
Nghi thức người sống tống biệt người chết.
Các môn phái của Phạt Ma Minh cũng yên tĩnh huy động binh khí trong tay.
Lăng không múa kiếm.
Một kiếm vẽ qua, thân ảnh bay lượn.
- Vì huynh đệ, múa kiếm tống biệt.
Quả thật hoang đường.
Bọn họ tuyệt không tin Viêm Hoàng còn có thế lực đối kháng với Ma Môn.
Tất cả mọi người đều im lặng.
Ánh mắt mang theo sự không chờ đợi được mà nhìn về phía biển rộng. Phía sau thỉnh thoảng lại truyền đến cảm giác lạnh như băng. Rất nhiêu người không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua, dường như đang kiêng ky điều gì đó.
- Đến rồi.
Một thần sứ lên tiếng.
Trên biển rộng đột nhiên xuất hiện một chiếc thuyền màu đen.
Giống như u linh không một tiếng động cập sát bờ.
Thuyền đen mang đến cho người ta một cảm giác lạnh lẽo.
Lúc này, bao gồm bốn thần sứ bên trong, tất cả đều quỳ xuống, cung nghênh thuyền đen.
Một thân hình mặc hắc bào như tia chớp lướt đến, ánh mắt như điện, trong nháy mắt rơi xuống trước mặt mọi người. - Bái kiến Tiếp dẫn sứ.
Bốn thần sứ cung kính lên tiếng.
Xem ra, bên trong thế lực Ma Môn ở địa cầu, thân sứ ra mặt cũng không phải đại diện cho vị trí cao nhất.
Địa vị của Tiếp dẫn sứ còn muốn cao hơn thần sứ.
Ánh mắt Tiếp dẫn sứ đảo qua tất cả mọi người, giọng nói âm trầm:
- Vì sao chỉ có mấy người các ngươi?
Ánh mắt đám thần sứ hiện lên sự bi thương.
- Đêm nay, hơn mười thần sứ, trong đó có Cửu Miểu thân sứ đã đánh một trận với Kiếm tông, toàn quân bị diệt.
Đột nhiên, Tiếp dẫn sứ bắn ra một luồng hàn quang, khí thế ngập trời. Biển rộng phía sau giống như bị người ta ném bom, phát ra tiếng nổ:
- Thì ra là dư nghiệt Kiếm tông? Nhưng tại sao bọn chúng lại có được thực lực cường đại như vậy?
Ánh mắt Tiếp dẫn sứ tràn ngập lửa hận. Lúc này, đám thần sứ đều chú ý đến, trên lưng Tiếp dẫn sứ có mang một thanh trường kiếm màu đen.
- Kiếm tông liên hợp Côn tông, Huyền Việt tông, còn có Thương tông và các môn phái Viêm Hoàng, hợp thành Phạt Ma Minh đối kháng Tam Xích Giáo chúng ta.
Một thần sứ lấy ra một viên đá trong suốt, chính là Bổ Thiên Thạch.
- Đây là Bổ Thiên Thạch do Công Tôn Vô Lệ tìm được. Nhưng Công Tôn Vô Lệ cũng đã bị Kiếm tông giết chết.
Sát ý trong mắt Tiếp dẫn sứ lại càng tăng. Một lát sau mới khôi phục sự bình tĩnh, nhìn về phía xa, sau đó tiếp nhận Bổ Thiên Thạch rồi nói:
- Lên thuyền đi.
Đám người Ma Môn lập tức lên thuyền.
Gió lạnh thổi qua.
Tiếp dẫn sứ nhìn lên trời cao:
- Dư nghiệt Kiếm tông, chúng ta rất nhanh gặp lại.
Phất tay một cái, Tiếp dẫn sứ xoay người, như tia chớp hạ xuống chiếc thuyền màu đen.
Sóng bắt đầu khởi động. Chiếc thuyên u linh dần dần tiến ra xa, sau đó rất nhanh biến mất.
Chỉ còn lại ánh trăng chiếu trên mặt biển.