Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1566 - Chương 1573: Ra Biển

Chương 1573: Ra biển Chương 1573: Ra biểnChương 1573: Ra biển

Kiếm tiên tối cường đã trở vê.

Lời nói giống như sấm sét chấn màng tai Tiêu Dương, lập tức trở nên kích động:

- Sư tôn đã trở vê?

Tiêu Dương thật sự không ức chế được sự kích động của mình.

Cuộc đời của hắn có vô vàn quan hệ với Kiếm tiên tối cường Lý Thái Bạch.

Kiếp trước, hắn ngẫu nhiên nhặt được Thanh Liên kiếm điển, luyện được Thanh Liên kiếm ca và thân pháp Quý phi say rượu. Kiếp này, hắn trở thành truyền nhân của Lý Thái Bạch, học được Hám Đạo Thuật vô song trên đời.

Mặc dù hắn chưa chính thức gặp mặt Lý Thái Bạch, nhưng trong lòng của hắn, Lý Thái Bạch chính là ân sư quan trọng nhất.

Lý Thái Bạch biến mất vô số năm, rốt cuộc đã trở lại.

- Nếu là như vậy, khi ta đến Thần Minh chi địa, nhất định sẽ phá vỡ thế cân bằng này.

Chỉ cần một ngày Gia Cát Nguyên Hồng còn ẩn núp ở địa cầu, tùy thời có thể nhấc lên một hồi tai nạn.

- Thế cân bằng ở Thân Minh chỉ địa?

Bởi vì Gia Cát Nguyên Hồng.

Phương Tông trâm giọng nói:

Kỷ Ly tiên nhân trâm giọng nói:

Tin tức này quả thật phấn chấn lòng người. Quan trọng hơn, sự trở lại của ông đã cải biến được cục diện Thần Ma.

Trước khi giết được Gia Cát Nguyên Hồng, Tiêu Dương không cách nào rời khỏi địa cầu.

- Bây giờ, cục diện ở Thần Minh chi địa được duy trì ở thế cân bằng.

- Kiếm tiên tối cường Lý Thái Bạch đã đánh bại Ma chủ, Minh Đồng Thiên Ma Xích Lượng Thiên và Đằng, tam đại cường giả của Ma Môn ở Cửu Tuyệt Thiên Nhai. Nhưng sau khi Minh Đồng Thiên Ma trốn thoát trở lại Tam Xích Thần Minh Điện, thực lực tăng mạnh, không phân thắng bại với Kiếm tiên tối cường.

Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự chờ mong, hít sâu một hơi bình ổn tâm trạng. Chỉ tiếc là bây giờ hắn không thể đến Thần Minh chi địa.

- Húc Húc, Giát Giát, Phương Tông, các người hãy theo tôi ra biển.

Tiêu Dương nắm chặt tay:

Tiêu Dương nói, sau đó quay sang nhìn đám người Tuyết Kiều:

- Lực lượng Thiên Thính trải rộng Viêm Hoàng, chỉ cần Gia Cát Nguyên Hồng xuất hiện, nhất định sẽ bị phát hiện.

- Mục đích cuối cùng của ông ta chính là Thất Tinh Bổ Thiên Thạch. Một viên đang nằm trong tay chúng ta. Ta nghĩ trước khi thu thập được toàn bộ Bổ Thiên Thạch, Gia Cát Nguyên Hồng sẽ không xuất hiện. Dù sao, ông ta không có khả năng sử dụng bổn mạng ma phù lần nữa.

- Cứ bao hết cho ta. - Rồng tham ăn, Kiếm tông giao cho ngươi tọa trấn.

Diệp Tang nói.

- Vâng, chỉ cần có được thông tin, với năng lực không gian của đệ tử bây giờ, trong vòng một canh giờ, nhất định có thể mang sư tôn trở lại tổng bộ Kiếm tông.

Tiêu tiên nhân nói, ánh mắt nhìn ra xa:

- Gia Cát Nguyên Hồng sẽ không lẩn trốn lâu dài. Ông ta nhất định sẽ tùy thời hành động. Mọi người hãy quay trở lại tổng bộ, gia tăng phòng ngự. Nếu có biến cố gì, hãy tiến vào thế giới Thượng cổ hồng hoang, sau đó báo tin cho tôi.

Trận chiến này, Kiếm tông toàn thắng. Đa số cường giả của tổng bộ Ma Môn đã bị tiêu diệt. Biến số duy nhất hôm nay chính là Gia Cát Nguyên Hồng.

Một lát sau, từng đạo thân ảnh phá không mà đi, biến mất khỏi đỉnh Thái Sơn.

- Bắt đầu từ hôm nay, mọi người phải tập trung tinh thần cao độ. Thời khắc cuối cùng quyết định vận mệnh của Địa cầu đã đến.

Phương Tông tự tin nói.

Tiêu Dương mỉm cười nắm lấy bàn tay Diệp Tang thật chặt. Cù Như kêu lên một tiếng, vọt thẳng lên trời, đảo mắt liên biến mất.

Đỉnh Thái Sơn khôi phục lại sự yên tĩnh.

- Thu dọn sạch thi thể nơi này, chúng ta trở về thôi.

Tiêu Dương liếc mắt nhìn tiểu thần long đang hấp tấp đi đến. Tiểu thần long liền vỗ ngực:

- Em muốn đi với anh.

Lúc này, lại một người bay lên.

Tiêu Dương gật đầu, cũng không nói gì thêm. Sau khi nói lời tạm biệt, liền gọi Cù Như. Trong khoảnh khắc, cánh chim trải rộng, che thiên tế nhật bay đến. Vùi! Vùi Vù, ba đạo thân ảnh nhảy lên lưng chim Cù Như.

Một bên là vách núi, một bên là biển.

Sóng lớn đánh vào vách đá ngầm.

Màn đêm yên lặng buông xuống. Phía trên vách núi, một bóng đen như con vượn nhẹ nhàng nhảy xuống. Bỗng nhiên, bóng đen ra tay vỗ vài chưởng vào vách núi. Trên vách núi liền xuất hiện một cửa động, bóng đen liền lách vào.

Sau khi cửa thạch động đóng lại, bóng đen co quắp ngồi xuống đất, thở hổn hển.

Quần áo trước ngực đã nhiễm đỏ.

Hai mắt đỏ bừng tràn ngập sát khí.

- Tiêu... Dương...

Nghiến răng phát ra hai chữ.

Gia Cát Nguyên Hồng một tay ôm ngực nói:

- Không tìm được tổng bộ Ma Môn, nhưng lại có được danh tiếng rất lớn.

- Xem ra, chúng ta muốn thông qua đệ tử Ma Môn biết được vị trí của tổng bộ là không có khả năng. Diệp Tang nói:

- Ba ngày qua, chúng ta đã bay qua mười quốc gia, đoạt lại giới tu hành đã lọt vào tay Ma Môn, hơn nữa cũng tru sát tà ma rất nhiều, nhưng không tra ra được manh mối liên quan đến tổng bộ ma Môn.

Tiêu Dương cau mày nói.

- Tổng bộ Ma Môn đúng là bí ẩn đến cực điểm.

Cũng nhờ như vậy mà ông ta mới có chỗ để trốn tránh. Gia Cát Nguyên Hồng biết rất rõ, thế lực Kiếm tông bên ngoài nhất định đang đào ba thước đất để tìm ông ta.

- Đúng là si tâm vọng tưởng.

Gia Cát Nguyên Hồng mở cửa một thạch thất. Một mùi thuốc nông đậm xông vào mũi.

Đây là nơi cất giữ dược vật quý hiếm mà Ma Môn vơ vét được trong nhiều năm qua.

Gia Cát Nguyên Hồng tìm một số dược vật phù hợp để trị thương. Sau khi uống vào, ông ta lại tiếp tục đi sâu vào bên trong. Khi dưới chân đã chạm phải nước biển, bước chân mới chậm lại. Sơn động này chính là nối thẳng ra biển.

Biển rộng là nơi linh khí tập trung rất nhiều.

Gia Cát Nguyên Hồng ngôi trên mặt biển, hai mắt nhắm lại, vận khí trị thương.

Đảo mắt đã ba ngày.

Chim Cù Như bay ra biển lớn.

Nó đã tồn tại trước khi Gia Cát Nguyên Hồng rời khỏi địa cầu.

Sơn động này cũng là một trụ sở bí ẩn của Ma Môn.

Sau khi cười lạnh, Gia Cát Nguyên Hồng cố gắng đứng dậy, đi vào sâu bên trong sơn động.

- Thánh Ma đại nhân còn có một át chủ bài ở địa cầu. Tiêu Dương, ngươi hãy chờ ta phản kích.

Trong đầu Gia Cát Nguyên Hồng nhớ đến chuyện mà Xích Lượng Thiên đã căn dặn, không khỏi nở nụ cười lạnh:

- Khiến cho bổn tọa phải vận dụng bổn mạng ma phù quý giá, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.

Bạch Húc Húc cười ha hả:

- Mọi người đang gọi chúng ta là ngũ hiệp Viêm Hoàng đấy.

Giát Giát than thở:

- Giỏi cho ngũ hiệp Viêm Hoàng đã bị một mình cậu hủy mất rồi.

Tiểu chính thái:...

Lúc này, chim Cù Như đã thẳng ra biển rộng.

- Nếu không tìm được tin tức từ miệng đệ tử Ma Môn, vậy Thiên Thính cũng không tra ra được chuyện gì. Chúng ta ra biển tìm vận may thôi.

Tiêu Dương trâm giọng nói:

- Phương Tông, ngươi hãy cẩn thận chú ý dao động không gian trên biển. Tổng bộ Ma Môn vẫn không hề lộ chút manh mối nhiều năm như vậy, nhất định là có trận pháp không gian cường đại che giấu.

- Rõ.

Phương Tông gật đầu thật mạnh, yên tĩnh ngồi trên lưng chim Cù Như. Gió biển thổi qua.

Mọi người nhìn ra xa, lúc này, biển rộng mênh mông đã xuất hiện trong tâm mắt của bọn họ.

- Phía trước chính là nơi mà thuyền U Linh tiến vào đất liền mấy ngày trước.

Diệp Tang chỉ vê một phía, chim Cù Như lướt nhanh về phía đó.

Ra biển.

Tìm tà ma.

Gió núi thổi qua, thân hình bất động. Ánh mắt Tiêu Dương không gợn sóng nhìn về phía trước, tiên thần thức thẩm thấu ra ngoài, sưu tâm tung tích Ma Môn.

Cho đến nay vẫn là tà ma tấn công Kiếm tông.

Lần này thế cục đã đảo ngược.

Ở Viêm Hoàng này, Kiếm tông là chúa tể.

Còn Ma Môn chỉ là kéo chút hơi tàn mà thôi.

- Nhất định phải tìm tổng bộ Ma Môn thật nhanh.

Tiêu Dương thâm nghĩ. Gia Cát Nguyên Hồng nhất định sẽ phải trở lại tổng bộ Ma Môn. Chỉ cần hắn tìm ra tổng bộ Ma Môn trước, Gia Cát Nguyên Hồng liền không còn chỗ trốn.

Vù! Vù.

Trên bầu trời biển rộng, chim Cù Như sải cánh bay lượn khắp nơi. Nhưng biển rộng mờ mịt, muốn tìm được tổng bộ Ma Môn, khó khăn quá lớn.

Nhưng cho dù chỉ có một phần xác suất, Tiêu Dương cũng phải thử một phen.

Nước biển đập vào một vách đá ngầm, thẩm thấu rồi rút xuống, lộ ra một thông đạo dưới đáy.

Nước biển lạnh như băng bao phủ toàn bộ ngực Gia Cát Nguyên Hồng.

Vẻ tái nhợt trên gương mặt Gia Cát Nguyên Hồng đã biến mất. Trải qua ba ngày điều tức, nguyên khí đã khôi phục, liền mở mắt ra:

- Không thể kéo dài được nữa.

Cả người Gia Cát Nguyên Hồng chấn động, nước biển nhất thời bị đẩy lui.

Đứng bật dậy.

- Thất Tinh Bổ Thiên Thạch mà bọn họ lấy được lúc trước nhất định là đặt ở chỗ đó.

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn theo hướng nước biển rút đi, im lặng một lát rồi lẩm bẩm:

- Ta nhất định phải lấy nó thật nhanh. Nếu như để cho dư nghiệt Kiếm tông tìm được tổng bộ Ma Môn trước, hết thảy liền xong đời.

Gia Cát Nguyên Hồng xẹt qua một nơi tối đen:

- Nhưng, tổng bộ Ma Môn dễ dàng tìm được như vậy sao? Tiêu Dương, để ta nhìn xem, trong chúng ta, rốt cuộc là ai nhanh hơn.

Gia Cát Nguyên Hồng có thể đoán được, lúc này Tiêu Dương nhất định đã ra biển tìm tung tích của ông 1a.

Phía trước xuất hiện một vách đá ngầm rất lớn. Nước biển chính là theo vách đá ngầm này mà tiến vào bên trong thạch động. Gia Cát Nguyên Hồng thở ra một hơi rồi đánh ra một quyền.

Oành một tiếng. Vách đá ngầm bị đánh vỡ, nước biển vọt lên, chẳng khác nào đê bị vỡ.

Nếu là người bình thường, đã sớm bị nước biển này nghiền nát bấy.

Nhưng Gia Cát Nguyên Hồng lại là bán Thánh.

Một trong những cường giả có thể đếm được trên đầu ngón tay trong thiên địa. Đột kích của sóng biển này căn bản chẳng ảnh hưởng đến ông ta.

Gia Cát Nguyên Hồng đưa thân ra đón sóng biển, thân ảnh lướt đi.

Chuyển mắt, cả người đã xuất hiện bên dưới biển rộng.

Đưa mắt nhìn lại, Gia Cát Nguyên Hồng đột nhiên bế khí, di động dưới đáy biển đến nơi cần đến.
Bình Luận (0)
Comment