Chương 1585: Lúc thực hiện lời hứa
Chương 1585: Lúc thực hiện lời hứaChương 1585: Lúc thực hiện lời hứa
Vào lúc này cả trời đất như đông cứng.
Không khí yên lặng đến cực hạn, mọi người ngừng thở, yên tĩnh không tiếng động.
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào hư ảnh của Gia Cát Nguyên Hồng ở trên trận đàn tế. Lúc này, chân thân của Gia Cát Nguyên Hồng co lại trong thần trận, không dám hiện thân! Cơn giận ngập trời trong mắt Tiêu Dương phun trào, tràn ngập khắp trời đất.
- Gia! Cát! Nguyên! Hồng!
Nghiến răng nghiến lợi, giọng của Tiêu Dương như đến từ sông băng ngàn dặm trong trời đông giá rét, cảm giác lạnh thấu xương thẩm thấu ra bên ngoài đủ để đóng băng tất cả mọi thứ trên thế gian. Không cần nghi ngờ, chỉ cần Gia Cát Nguyên Hồng dám xuất hiện trước mặt hắn thì chắc chắn phải chịu cái giá tàn khốc nhất thế gian.
- Lão Mai Có giỏi thì đánh một trận với hòa thượng tai
Lúc này, Giát Giát hòa thượng không nhịn được tức giận cất bước đi ra, căm giận nắm chặt nắm đấm, hai tròng mắt trợn to như chuông đồng.
- Ngươi dám không?
- Tiêu Dương, bản tọa không có nhiều thời gian, ta chỉ cho ngươi 10 phút. 10 phút, nếu ta không thấy hai viên Bổ Thiên Thạch về vị trí thì chậc chậc, nếu ta không nhìn nhầm thì trong bụng một nữ nhân trong số đó chắc có một đứa trẻ thành hình rồi.
Trong không trung vẫn là tiếng cười điên cuồng của Gia Cát Nguyên Hồng.
- Lợi dụng nữ tử tay trói gà không chặt để đạt được mục đích của mình, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy xấu hổ sao? Ngươi có xứng với tổ tông ở dưới cửu tuyền của mình không?
- Ha ha.
- Gia Cát Nguyên Hồng, ngươi tốt xấu gì cũng là Nhất Đại Tông Sư.
Nhưng hắn không thể ra tay công kích thần trận!
Gia Cát Nguyên Hồng liếc nhìn Giát Giát hòa thượng bằng ánh mắt miệt thị, cười lạnh không nói.
- Tiêu Dương, ngươi có thể làm gì được ta sao? Ta không quan tâm chuyện ngươi phá tan thần trận này, không hoàn thành nhiệm vụ của Thánh Ma thì ta chỉ có đường chết! Nếu đã vậy, trước khi chết có nhiều mỹ nữ chôn cùng ta như vậy thì còn gì vui hơn? Ít nhất trên đường đến Hoàng Tuyền cũng không cô đơn, ha hai I !
Lúc này Bạch Húc Húc lạnh lùng nói.
Những lời khiêu khích này chẳng có ý nghĩa gì đối với y.
Đôi mắt Tiêu Dương lập tức tuôn trào vẻ cuồng nộ, lông tóc cả người dựng đứng, như một con sư tử đực đang vô cùng tức giận, đôi mắt đỏ như máu như một đạo nhũ băng đâm về phía Gia Cát Nguyên Hồng. Hắn đột nhiên phất tay, trong khoảnh khắc một luồng năng lượng hùng hậu kinh khủng bao trùm. Chỉ trong chớp mắt, đạo hư ảnh do Gia Cát Nguyên Hồng biến ra bị đánh cho nát bấy.
Trong linh hôn Tiêu Dương có một đạo thanh âm đang điên cuồng rít gào!
Gia Cát Nguyên Hồng cao giọng cười ha ha, vẻ mặt điên cuồng, không hề để ý đến giọng nói của những người còn lại. Ánh mắt y lại dừng trên người Tiêu Dương, nhếch miệng cười lạnh lùng: - Hết 3 phút rồi.
Cả người Tiêu Dương tản ra hơi thở cực kỳ lạnh lẽo, hai tròng mắt như bắn ra hàn quang kinh hồn đoạt phách.
Nếu thần trận bị hủy thì tất cả bên trong Tế Đàn thần trận đều theo đó mà tan thành tro bụi.
Lúc này Tiêu Tịnh Y bước lên một bước, nói:
Lựa chọn phải đến cuối cùng vẫn không thể trốn tránh được.
- Ngươi không có tư cách nói chuyện điều kiện với ta! Hừ! Còn về chuyện bọn chúng có ở bên trong không, hắc hắc, với sự cường đại của Tiêu Dương, sao có thể không biết chứ? Ha hai
- Chỉ còn 7 phút, 7 phút cuối cùng của đời người, cảm giác này thật tuyệt vời!
- Ð phút.
Gia Cát Nguyên Hồng nhếch miệng cười nói, không quên nhắc nhở Tiêu Dương đầy 'ý tốt". Sau đó y chợt thở dài lẩm bẩm:
Ánh mắt hắn nhìn về phía Thất Tinh đồ án cách mình chưa đến mười thước, ánh sáng lấp lánh phát ra từ năm chỗ Thất Tinh Bổ Thiên Thạch kích thích linh hồn Tiêu Dương, còn cả hai vị trí trống kia nữa.
Như một loạt thanh đao đang đâm vào ngực hắn.
Mỗi một giây đều là dày vò vô tận đối với Tiêu Dương.
Thân hình Tiêu Dương chấn động mãnh liệt.
Gia Cát Nguyên Hồng cố ý cường điệu "sự cường đại" của Tiêu Dương, đương nhiên là đang châm chọc hắn, giờ phút này có khả năng mà không dám ra tay!
- Tiêu Dương, ngươi thua chắc rồi.
Gia Cát Nguyên Hồng mỉm cười, bên trên Tế Đàn thần trận lại xuất hiện một hư ảnh, giơ một bàn tay ra, khóe miệng khế cười.
- Lão Mai
Gia Cát Nguyên Hồng hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt lạnh tanh nói:
- lm miệng!
- Bọn ta muốn gặp các cô ấy. Nếu không sao ta biết các cô ấy có ở trong thần trận thật không.
Lựa chọn!
Nhưng Tiêu Dương tự hỏi lòng mình, hắn còn lựa chọn thứ hai sao?
Bảo hắn trực tiếp vứt bỏ các cô gái, đưa Gia Cát Nguyên Hồng vào chỗ chết, chuyện này Tiêu Dương không thể làm được!
Hắn nhắm mắt, nặng nề hít sâu một hơi.
Lòng bàn tay Tiêu Dương xuất hiện hai viên Thất Tinh Bổ Thiên Thạch.
Thiên Tuyền! Diêu Quang!
Trong khoảnh khắc hai viên Thất Tinh Bổ Thiên Thạch cuối cùng xuất hiện, dường như đã tỏa ra quang hoa càng thêm chói mắt.
Đâm vào mi mắt người khác.
Tay Tiêu Dương đang run rẩy. Vì hồng nhan, chiến thiên hạ.
Giọng của Tiêu Tiên nhân quanh quẩn trong đầu Tiêu Dương.
"Cổ có người vì mỹ nhân bỏ thiên hạ, ngươi vì hông nhan chiến thiên hại"
Hắn chọn bảo vệ hoal
Diệt trời, phá hoal
Đôi mắt trợn to nhìn chằm chằm phía trước.
Tiêu Dương giương mắt, nhìn Tiêu Tịnh Y.
Tiêu Tịnh Y mỉm cười, khuôn mặt sạch sẽ vô hại.
- Tôi từng nói tội nhân thiên cổ tôi cùng làm bạn.
Tiêu Dương nắm chặt Bổ Thiên Thạch, khẽ lắc đầu với Tiêu Tịnh Y.
- Cảm ơn cô, tiểu công chúa. Nhưng đây là trách nhiệm của tôi! Tôi sẽ làm chuyện mình nên làm.
Bốn mắt nhìn nhau, Tiêu Tịnh Y cũng khẽ gật đầu, trong lòng thầm chúc phúc.
Cô đứng phía sau Tiêu Dương, không dời đi một bước.
Tiêu Dương đi từng bước về phía Thất Tinh đồ án.
Tay hắn nắm chặt hai viên Bổ Thiên Thạch.
Tiếng bước chân rất nhỏ bước đến bên cạnh Tiêu Dương, một tay vươn ra định lấy Bổ Thiên Thạch.
Hai viên Bổ Thiên Thạch trong tay Tiêu Dương lấp lánh ánh sáng.
Hắn đã nói sẽ không để các cô phải chịu bất cứ tổn thương gì.
Giọng nói của các cô gái như không ngừng vang vọng bên tai Tiêu Dương, trái tim hắn đang quặn đau.
"Khi nào núi không có góc, trời đất hợp làm một thì em mới rời xa anh."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Áo quần rộng dần nhưng trước sau cũng không hối hận, chỉ vì người ấy mà hao gầy tiều tụy."
Tận sâu trong mi mắt của Tiêu Dương bắn ra chiến ý vô cùng tận.
"Ta thê cho dù thông đạo phong ấn mở ra, ta cũng sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ thông đạo này. Bất cứ tà ma nào muốn qua đây bước chân vào Địa Cầu, trừ phi giãm qua xác Tiêu Dương tai"
Trong lòng Tiêu Dương thâm mặc niệm, thời khắc này, điều hắn có thể làm được chỉ có vậy.
Nếu không thể tránh được thì dứt khoát để thông đạo mở ra, sảng khoái đánh một trận với tà mal
- Địa Cầu của ta không phải nơi tùy ý chà đạp!
Đôi mắt Tiêu Dương bắn ra chiến ý mãnh liệt điên cuồng.
Vì nữ nhân mình yêu, hắn có thể không tiếc giá nào, bỏ ra tất cả, liêu mạng tất cả.
Có lẽ vì thế mà gánh tội danh thiên cổ, hắn cũng không hối tiếc.
- 3 phút.
Thanh âm của Gia Cát Nguyên Hồng không ngừng vang vọng trong đầu Tiêu Dương như ma quỷ.
Không lúc nào không kích thích tâm thần của Tiêu Dương.
Lúc này, Tiêu Tịnh Y bỗng giương mắt liếc nhìn tận sâu trong Tế Đàn thân trận, đôi mắt nhanh chóng xuất hiện một trận khác thường.
Cô đã nhận ra hơi thở đặc biệt của Côn Luân Thiên Cơ Kính.
Ở chỗ sâu trong Tế Đàn thần trận, Côn Luân Thiên Cơ Kính màu vàng đồng cổ xưa bắn ra ánh sáng huyền bí thần kỳ, bắn thẳng vào hai mắt Lưu Gia Ny.
Giờ phút này, thân hình Lưu Gia Ny đang run rẩy kịch liệt, khuôn mặt càng không ngừng co quắp biến đổi, dường như đang giãy giụa vô cùng đau khổ. Bên tai cô không ngừng vang vọng tiếng gọi cô của các cô gái.
- Gia Ny sư muội, tỉnh lại, tỉnh lại đi.
Giọng của Quân Thiết Anh dồn dập kèm theo bi thương. Cô không thể tiếp tục nhìn Lưu Gia Ny phải chịu đau khổ như vậy nữa.
Các cô gái cũng khẽ kêu tên Lưu Gia Ny, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lưu Gia Ny.
Từng giây từng giây trôi qua.
- Anh sư tỷ.
Bỗng nhiên một giọng nói yếu ớt vang vọng bên tai các cô gái.
Chỉ cách chưa đến năm bước chân nữa.
Tiêu Dương nhìn Thất Tinh đồ án gần trong gang tấc, Thất Tinh Bổ Thiên Thạch trong tay hắn tỏa ra hàn quang lấp lánh.
- Tiêu Dương, ngươi chấp nhận số mệnh đi!
Dường như Gia Cát Nguyên Hồng đã hết kiên nhẫn chờ, ánh mắt y luôn nhìn Tiêu Dương chăm chú, lúc này không khỏi thúc giục:
- Chỉ còn chưa đến 1 phút, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn đứa trẻ chưa sinh ra của ngươi 1 phút sau chết trước mặt ngươi sao?
- Nếu vậy thì ta cho ngươi toại nguyện!
Gia Cát Nguyên Hồng thần sắc dữ tợn.
Tiêu Dương bước lên trước ba bước, liếc nhìn Thất Tinh đồ án, ánh mắt thoáng nhìn Gia Cát Nguyên Hồng:
- Ta thê nhất định ngươi sẽ muốn sống không được, muốn chết không xong!
Gia Cát Nguyên Hồng cười điên cuồng:
- Ta chờ xem.
Tiêu Dương hít sâu.
Lát sau, Tiêu Dương chậm rãi giơ "Thiên Tuyền" cùng "Diêu Quang” ở trong tay lên. Giờ phút này, dường như cảm nhận được sự tồn tại của Thất Tinh đồ án, hai viên Bổ Thiên Thạch tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt, tựa như đã không thể chờ đợi được mà muốn trở về bên trong Thất Tinh đồ án.
Ánh sáng lấp lánh chói mắt.
Hai viên Bổ Thiên Thạch cách Thất Tinh đồ án càng ngày càng gần.
Gia Cát Nguyên Hồng cười găn.
Thành công rồi!
Sắp thành công rồi! Thánh vị sắp thuộc về Minh Đồng!
Vạn ma Ma Vực sắp xuất thế.
Thế giới này sắp trở nên xinh đẹp như Địa Ngục rồi.
Gia Cát Nguyên Hồng tùy ý mà cười.
- Chờ một chút.
Bỗng nhiên một thanh âm quen thuộc vang lên, phá tan sự yên lặng bên trên Tế Đàn thần trận.
Là Tuyết Kiều!
Âm!!!111
Trong khoảnh khắc, phía sau Tế Đàn thần trận vang lên một tiếng nổ mãnh liệt chấn động.
Chấn động trời đất!
Vùi! Vùi Vùi Vùi
Các cô gái nắm tay, dưới sự dẫn dắt của Tuyết Kiều, ầm ầm phá tan Tế Đàn thần trận, cùng nhảy ra.
Trong chớp mắt, Gia Cát Nguyên Hồng giương mắt, tâm thần hoảng sợ đại chấn.
Cơ hồ trong nháy mắt, như phản xạ có điều kiện, công kích vô cùng mạnh mẽ lao về phía các cô gái.
Các cô gái là con át chủ bài duy nhất trong tay y.
Cũng là chỗ dựa duy nhất để y thắng trong "trò chơi" này!
Y không ngờ tới biến cố trong chớp mắt này nhưng y biết rõ hậu quả nếu để các cô gái chạy thoát.
Công thế mãnh liệt trong nháy mắt liên đến gần các cô gái.
Âm!!!
Giờ khắc này, giữa Gia Cát Nguyên Hồng và các cô gái xuất hiện một chiếc đỉnh cực lớn.
Thần Nông Đỉnh!
Tiêu Tịnh YI
Từ lúc nhận ra hơi thở của Côn Luân Thiên Cơ Kính, Tiêu Tịnh Y đã có chuẩn bị.
Thực lực của Tiêu Tịnh Y và Gia Cát Nguyên Hồng chênh lệch rất lớn.
Trong nháy mắt công thế rơi xuống Thần Nông Đỉnh, máu tươi liên tiếp bắn từ miệng Tiêu Tịnh Y ra ngoài.
Âm! !!
Thần Nông Đỉnh bị đập bay!
Nhưng chính vì Tiêu Tịnh Y ra tay cho các cô gái có thời gian nên lúc này Tuyết Kiều đã đưa các cô gái trốn khỏi phạm vi khống chế của Gia Cát Nguyên Hồng. Còn trước mặt Gia Cát Nguyên Hồng, Tiêu Dương tay cầm hai viên Bổ Thiên Thạch, bỗng nhiên xuất hiện, lạnh lùng nhìn y:
- Bây giờ là lúc ta thực hiện lời hứa rồi.