Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 341 - Chương 342: Nishimura Ichi

Chương 342: Nishimura Ichi Chương 342: Nishimura IchiChương 342: Nishimura Ichi

Nhìn nguyên một đám "đậu hũ Osaka" vừa trắng vừa mềm biến mất trong tâm mắt mình, lúc này Cổ Tiêu Bái mới vỗ vỗ hai tay, quay người trở về, cười hê hê với đám người mình:

- Sao hả?

Nhưng thực ra ánh mắt lại đặt trên Tô Dương:

- Người anh em/'đậu hũ Osaka" này của tôi đủ ngon lành chưa nào?

Tiêu Dương gật đầu đầy nghiêm túc, dựng ngón cái:

- Cổ tam ca, cao thủi

Nụ cười Cổ Tiêu Bái càng thêm tươi rói.

Lúc này, một tiếng còi cảnh sát chói tai vang lên.

- Nơi này không tiện ở lâu.

Phú Xuyên Long thoáng nhìn xa xa, bình tính nói:

- Trước tiên chúng ta rời khỏi đây đã.

Trừ Tiêu Dương thì động tác bốn người khổng lô không chút chậm trễ, nhanh chóng xuyên qua con đường, biến mất trong ánh bình minh. Cảnh sát nhận được tin tức xông tới đương nhiên đã chẳng còn bóng dáng một ai, sau khi tạm giữ mấy chiếc xe thể thao thì vội vàng rời đi.

Mặt trời mọc, ánh nắng chiếu vào khung cửa sổ, trong một gian phòng rất bình thường. Cái bàn bình thường trông rõ rộng rãi, sau khi bị bốn người vây quanh thì trông chật chội vô cùng, Tiêu Dương chỉ đành lặng lẽ dịch dịch ghế ngồi phía sau Phú Xuyên Long.

- Nơi này là cứ điểm bí mật của Thiên Tử Các chúng ta ở Osaka, nhìn bê ngoài thì có vẻ chỉ như một căn nhà nhỏ bình thường, sẽ không ai chú ý tới.

Ngụy Thân Kim nhìn Tiêu Dương nói.

Tuy Tiêu Dương chưa nói rõ thực lực của mình ra, nhưng bốn người có thể suy ra được, Tiêu Diêm Vương tuổi còn trẻ thế này, lại vừa gia nhập Thiên Tử Các, đến tiểu đội cũng chưa có thì hẳn là thực lực cũng chẳng ra làm sao.

Huống chỉ, thực sự có thực lực thì sao đi Đảo Quốc cũng phải kèm với anh em mình chứt

- Người anh em à.

Lúc này Phú Xuyên Long quay đầu nói với Tiêu Dương:

- Anh em bọn tôi rất hợp ý cậu đó, hay là, cậu gia nhập tiểu đội Xích Hỏa của chúng tôi đi?

Nghe vậy, Tiêu Dương thoáng ngây người, lát sau hắn cười ha ha, tìm lý do qua loa thoái thác.

Hắn là tiểu đội trưởng đội Lăng Thiên đó, và còn là Tiêu Dương mà đội "Tham ăn" hận nghiến răng nghiến lợi, nếu đội "Tham Ăn" mà biết thân phận thực sự của hắn thì chắc chắn hắn sẽ không được chào đón như này nữa đâu.

Thấy Tiêu Dương không có ý gia nhập Xích Hỏa, đám người Phú Xuyên Long cũng không nhiều lời nữa, lập tức chuyển chủ đề.

- Đúng rồi,

Bỗng nhiên, Tiêu Dương lên tiếng hỏi: - Đám người Cổ tam ca vừa đối phó là đám người hội Hồng Diệp - bang xã hội đen lớn nhất Osaka, tuy rằng chỉ làm rách quần áo của bọn chúng, không gây ra thương tổn gì lớn, nhưng có khi nào lại phản tác dụng, rước lấy phiên không...

- Không gây ra tổn thương gì lớn?

Phú Xuyên Long nở nụ cười nhẹ, nói:

- Lão tam, vẫn nên để chú nói thì hơn!

Cổ Tiêu Bái cười hê hê:

- Người anh em, đây là chiêu ngâm mà tiểu đội Xích Hỏa bọn tôi cùng nghiên cứu ra đó. Khả năng khống chế năng lực của chúng tôi đã đạt tới cảnh giới thượng thừa, đám người vừa rồi kia tuy không tỏ ra bị thương gì nặng, nhưng tôi đã động tay động chân lên kinh mạch của bọn chúng. Một tiếng sau, chúng sẽ chết bất đắc kỳ tử!

Đôi mắt Tiêu Dương không khỏi toát ra tia kinh ngạc, bốn người đội "Tham Ăn" này hình như thuộc dạng tôn tại giữa cường giả cổ võ và Chúc tính giả, quả thực nằm ngoài dự liệu của hắn.

- Còn chuyện này nữa.

Lúc này Phú Xuyên Long trầm giọng nói:

- Lần này chúng tôi phải đưa nhà nghiên cứu khoa học về nữa, nghe nói cũng vì ông ta đắc tội với hội Hồng Diệp của Osaka nên phải nhanh chóng về nước. Trước khi anh em chúng tôi tới Đảo Quốc đã nghiền ngẫm hội Hồng Diệp rồi, va chạm với bọn chúng chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.

Tiêu Dương chầm chậm gật đầu, nhìn thoáng qua sắc trời:

- Khi nào thì các anh bắt đầu hành động?

- Trước khi chúng tôi chưa tới, nhà nghiên cứu khoa học kia đã trốn đi rồi. Hiện giờ hội Hồng Diệp cũng đang dốc sức điều tra tung tích của ông ta, vừa đến lúc, đương nhiên người bên này sẽ liên lạc và đưa chúng tôi đi gặp người ta.

Phú Xuyên Long trầm giọng nói:

- Việc anh em chúng tôi cần làm, chỉ là chờ đợi thôi.

- Và ăn nữa,

Ngụy Thân Kim tiếp lời.

- Thật ra, nhiệm vụ lần này cực kỳ quan trọng! Trừ việc chúng tôi được sắp xếp hộ tống nhà nghiên cứu khoa học kia về nước một cách công khai ra thì Thiên Tử Các còn phái vài tiểu đội khác trốn trong chỗ tối để tiếp sức bất cứ lúc nào!

Mấy người nói chuyện phiếm thêm lát nữa, phân công nhiệm vụ từng người...

Tiêu Dương thoáng suy tư một lát, bỗng nâng mắt hỏi:

- Thiên Tử Các bên này có phải còn có thành viên chuyên đảm nhiệm việc phiên dịch không?

Phú Xuyên Long sửng sốt, nhìn Tiêu Dương với vẻ khó hiểu:

- Ý của cậu là...

-À...

Tiêu Dương mỉm cười nói: - Tôi có chút việc cần người phiên dịch tiếng Nhật.

- Vậy không thành vấn đề.

Phú Xuyên Long gật đầu:

- Lát nữa tôi sẽ liên hệ với phiên dịch viên của chúng ta cho cậu.

Tiêu Dương gật đầu.

*xxk*k**

Osaka Đảo Quốc là một thành phố hiện đại hóa! Thành phố lớn thứ hai Đảo Quốc, lịch sử phát triển có chút thăng trầm lắng đọng.

Vào mùa thu ở Osaka, hoa cúc đua nở, trừ hoa cúc ra, điều hấp dẫn người ta nhất đương nhiên là nơi nào cũng có lá đỏ! Lá đỏ ở Osaka có thể nói là một biểu tượng của nơi đây.

Là bang xã hội đen lớn nhất Osaka, hội Hồng Diệp là cái tên nhiều người nghe xong đều biến sắc! Thế lực của hội Hồng Diệp, có thể xếp vào hàng ba bang hội mạnh nhất Đảo Quốc, thế lực trải rộng, trong thế giới ngầm Osaka. Hội Hồng Diệp nắm tới 99% số lợi nhuận giao dịch ở nơi này. Không chỉ có vậy, ở ngoài sáng, Hồng Diệp là một tập đoàn nổi tiếng Osakal

Tập đoàn Hồng Diệp là một trong mười tập đoàn lớn nhất Nhất Bản!

Mà trung tâm quyên lợi của "Hồng Diệp", đương nhiên nằm trong tay gia tộc Nishimural

Nishimuưra Ichi là gia chủ của gia tộc Nishimura, hội trưởng hiện giờ của hội Hồng Diệp và là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Hồng Diệp! Một nhân vật như vậy, đương nhiên là người có thể nắm giữ cực nhiều quyền lực ở Osaka, cũng rất được chú ý tới!

Ở Osaka, tập đoàn Hồng Diệp cũng là tập đoàn duy nhất có năng lực cạnh tranh với tập đoàn Cát Điền lớn nhất Đảo Quốc! Có điều, tuy rằng giữa hai tập đoàn lớn có cạnh tranh, nhưng quan hệ hợp tác lại là phần hơn, bởi vì vợ của chủ tịch tập đoàn Hồng Diệp là em gái ruột của gia chủ gia tộc Cát Điền.

Bởi có mối quan hệ này, hai tập đoàn lớn cùng hợp tác trên không ít lĩnh vực kinh doanh chủ chốt ở Osaka, càng khiến hai tập đoàn này có quyền uy lớn tới mức người ngoài không dám khiêu khích!

Đương nhiên, tổng bộ của gia tộc Cát Điền không ở Osaka mà ở Tokyo. Nhưng sức ảnh hưởng của gia tộc Cát Điền trải rộng khắp đảo quốc, mà tập đoàn Hồng Diệp chỉ có ảnh hưởng ở Osaka và một số vùng phụ cận. Sự chênh lệch giữa hai gia tộc đương nhiên vẫn phải có.

Lúc này, khoảng tám giờ sáng, trong văn phòng trên tâng cao nhất ở tổng bộ tập đoàn Hồng Diệp, một người đàn ông trung niên đeo chiếc kính gọng vàng đang ngồi trên chiếc ghế salon mềm mại, ánh mắt xuyên qua cửa kính tinh xảo nhìn xuống dòng xe cộ phía dưới.

Người này, chính là Nishimura Ichil

Nhân vật nắm trong tay quyền lực mạnh mẽ hai giới hắc bạch ở Osaka, thoạt nhìn có vẻ rất nho nhã hiền lành, khuôn mặt sáng sủa hơi gây, khóe miệng nhếch lên một nụ cười như có như không. Lát sau, ánh mắt ông ta lại dời vê phía xấp tài liệu trước mặt, gõ gõ nhẹ tay lên mặt bàn.

Tiếng bước chân rất nhỏ truyền tới, Nishimura Ichi ngẩng đầu.

Mông to eo thô, thoạt nhìn như con lợn nái chạy vê phía này, trên gương mặt là nụ cười, giọng nói hơi khàn:

- lchi-kun yêu dấu, em đến rồi.

Nishimura Ichi cười đứng lên, ôm lấy người hoàn toàn không cân xứng với ngoại hình của ông ta, đây chính là Cát Điền Sơn Mỹ, em gái của Cát Điền Tòng Lương, cũng là vợ của Nishimura Ichi.

Xét từ ngoại hình của người phụ nữ này thì ai cũng có thể hiểu được tại sao Nishimura Ichi lại lấy bà lợn nái này làm vợ rồi.

Sau khi Nishimura Ichi hôn Cát Điền Sơn Mỹ một cái, hai người ngồi trên ghế salon, Cát Điền Sơn Mỹ tựa vào bờ vai Nishimura Ichi, ánh mắt rơi vào tư liệu ông ta cầm trên tay, không khỏi mở lớn hai mắt:

- Tìm được tiến sĩ Chu Hùng rồi ư?

Nghe vậy, Nishimura Ichi lắc đầu, lạnh giọng nói:

- Lão già này thật sự quá gian xảo luôn, cứ như biến mất khỏi Osaka chỉ trong vòng một đêm vậy, một chốc một lát chưa thể tra ra tung tích của ông ta.

- Chẳng lẽ tiến sĩ Chu Hùng đã mang theo nghiên cứu của ông ta trở về Viêm Hoàng rồi?

- Không đâu!

Nishimuưra Ichi cười lạnh:

- Nếu thành quả nghiên cứu này được nghiên cứu ra ở Đế Quốc Đại Nhật ta, thì nhất định phải để nó lại ở Đế Quốc Đại Nhật! Lão già Chu Hùng kia muốn mang thứ kia ra khỏi địa bàn Osaka, đúng là nằm mơi

- Bên Viêm Hoàng có cử người tới không?

- Chỉ là vài tên đặc công rách nát!

Khóe miệng Nishimura Ichi xẹt qua tia khinh miệt:

- Có điều toàn bộ đều bị khống chế bởi tai mắt của chúng ta rồi. Một khi bọn chúng liên lạc với tiến sĩ Chu Hùng thì chúng ta có thể diệt bọn chúng trước! Đương nhiên, chờ đợi không phải là tác phong trước nay của Ichi-kun này!

Đôi mắt Nishimura Ichi lóe lên vài tia sáng lạnh lẽo, mở miệng nói:

- Anh đã điều tra rồi, tuy gia đình của lão già kia đã rời khỏi Đế Quốc trước khi mọi chuyện xảy ra, nhưng mà ông ta vẫn còn một đứa cháu gái...

Khóe miệng Nishimura Ichi hiện lên nụ cười khinh miệt:

- Ông ta cho rằng chỉ dựa vào chút thủ đoạn che dấu là có thể giấu diếm được tình báo của anh sao? Cháu gái ruột của Chu Hùng, tên Chu Niệm Hoa, đang học tại đại học Osakal

- Hi! Ichi-kun quả nhiên thần thông quảng đại!

Hai mắt Cát Điền Sơn Mỹ tỏa sáng đầy sùng bái, tựa như chú chim nhỏ bé rúc vào ngực Nishimưra Ichi:

- Chỉ cần bắt Chu Niệm Hoa kia, chúng ta sẽ không sợ tiến sĩ Chu Hùng không nghe lời rồi.

- Chỉ cần lấy được thành quả nghiên cứu trong tay tiến sĩ Chu Hùng, chúng ta đã lập được công lớn cho Đế Quốc Đại Nhật!

Giọng nói Nishimura Ichi ngập tràn chờ mong:

- Địa vị của tập đoàn Hồng Diệp nhất định cũng sẽ theo đó mà tăng lên! Lúc này đây, trừ hội Hồng Diệp dốc hết lực lượng, Thần Điện Thiên Bảo Sơn của Đế Quốc Đại Nhật cũng phái ra mấy vị cường giả. Viêm Hoàng có nằm mơ cũng không ngờ thực lực của chúng ta có thể bóp chết lũ đặc công chúng phái đến dễ như trở bàn tay!

Nishimura Ichi nắm chặt tay thành nắm đấm, nở nụ cười lạnh.

Bỗng nhiên, ông ta cảm thấy hạ thân truyền tới cảm giác khác thường, cúi đầu nhìn xuống, đầu của Cát Điền Sơn Mỹ đã trượt xuống thân dưới của ông ta từ bao giờ, hơn nữa còn không ngừng đưa đẩy...

Ánh mắt Nishimura Ichi xẹt qua tia chán ghét tột độ, có điều nó nhanh chóng biến thành nụ cười dịu dàng, vươn hai tay lên...

Một khúc dâm loạn. Điệu nhạc nhơ bẩn dần nổi lên trong căn phòng làm việc kia.

Nửa tiếng sau, mệnh lệnh thứ nhất được tổng bộ tập đoàn Hồng Diệp phát ra, cỗ máy khổng lồ hội Hồng Diệp chỉ chờ đợi giờ phút này, bắt đầu châm châm vận chuyển, mà mục tiêu, chỉ có một!

Sóng gió nổi lên rồi!

†r
Bình Luận (0)
Comment