Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 369 - Chương 370: Ngăn Cản!

Chương 370: Ngăn cản! Chương 370: Ngăn cản!Chương 370: Ngăn cản!

xkx*xx

Trong một phòng bao riêng của Quán bar Hồng Diệp xảy ra một chuyện rất kỳ lạ.

Nhân viên phục vụ vừa đẩy cửa ra, trong phòng bao riêng liền vang lên tiếng thét chói tai.

Trong phòng bao riêng của Yoshida .Jumpei trống rỗng tăng thêm gân chục thi thể, nằm ngổn ngang trên nên nhà lạnh băng , hơn nữa còn chết cực kỳ khủng bố, khiến người ta không rét mà run.

Kỳ dị là ở chỗ, thứ nhất, quản lý quán bar nói, đáng lẽ trong phòng bao riêng chỉ có mình Yoshida dJumpei, hơn nữa theo camera giám sát từ ngoài vào, Yoshida Jumpei không dẫn ai đến, vậy mười thi thể đó từ đâu mà đến? Thứ hai, Yoshida Jumpei biến mất!

Đây chính là nguyên nhân khiến quán bar Hồng Diệp chấn động.

Thân phận Yoshida .Jumpei không đơn giản, là con trai độc nhất của Tổng giám đốc Tập đoàn tài phiệt hàng đầu Đảo quốc! Quả thực là kẻ vừa sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng. Đừng nói mất tích, cho dù bị người ta động đến một cọng lông, cũng sẽ dẫn đến một trận động đất!

- Khốn kiếp! Mau đi tìm đi! Báo cảnh sát maul

Người phụ trách quán bar nổi trận lôi đình gào thét, hai chân khẽ run. Nếu Yoshida Jumpei thật sự xảy ra chuyện, e là quán bar Hồng Diệp không tránh khỏi bị gia tộc Yoshida trách tội!

Quán bar Hồng Diệp từ trên xuống dưới đều hỗn loạn.

Ven con đường bên ngoài, Chu Niệm Hoa nhướn mày, thỉnh thoảng lo lắng nhìn cửa quán bar. Lúc này, không ít người từ trong quán bar xông ra, hơn nữa còn vang lên tiếng xe cảnh sát chói tai.

E là đã xảy ra chuyện rồi!

Chu Niệm Hoa kiềm nén lo lắng trong lòng, nhìn chằm chằm cửa quán bar, đợi bóng dáng kia xuất hiện, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, đã mười một giờ đêm rồi.

Vù! Vùi Vùi

Bỗng nhiên, mấy chiếc xe từ phía xa điên cuồng lao đến, nhanh chóng biến mất khỏi tâm mắt Chu Niệm Hoa...

- Đó là...

Đầu Chu Niệm Hoa chấn động, thất thanh nói,

- Ký hiệu của Thần điện!

Chu Niệm Hoa liếc nhìn, trên chiếc xe vừa mới lao đến có ký hiệu của Thiên Bảo Sơn thần điện!

- Chẳng lẽ...

Trong lòng Chu Niệm Hoa sốt ruột, trong đầu lóe lên một suy nghĩ.

- Đuổi theol

Một giọng nói dứt khoát vang lên, cửa xe mở ra, thân ảnh mặc áo trắng cất bước tiến vào nghiêng sang nói với Chu Niệm Hoa,

- Chắc là Thân điện có hành động rồi.

- Tiêu Dương, anh... Chu Niệm Hoa giật thót mình, từ đầu đến cuối mình luôn nhìn về phía cửa quán bar Hồng Diệp, sao không thấy Tiêu Dương từ trong bước ra.

- Đừng nói mấy chuyện khác, đuổi theo đã.

Tiêu Dương trâm giọng nói.

- Vừa nãy trong mấy chiếc xe kia có khí tức võ sĩ Thần điện. Được phái đi lúc này, tám phân là vì tiến sĩ Chu Hùng rồi!

Chu Niệm Hoa gật đầu, lập tức khởi động xe...

- Đợi chút!

Tiêu Dương đột nhiên đưa tay ra, chiếc xe vừa khởi động lại được tắt máy.

- Sao Vậy...

Chu Niệm Hoa nhìn sang, thấy lúc này sắc mặt Tiêu Dương rất nghiêm trọng, trong lòng chấn động, liền nhìn theo tâm mắt Tiêu Dương, hướng về phía trước. Đèn xe chói mắt, lại là xe mang theo dấu hiệu Thần điện, sắc mặt Chu Niệm Hoa thoáng chốc biến đổi,

- Thần điện phái nhiều người ra ngoài như vậy sao?

Nên biết, bình thường không phải tất cả võ sĩ Thần điện đều ở trên Thiên bảo sơn. Trực tiếp từ Thiên Bảo sơn xuống, đều là những người có thân phận chức vị trong thần điện. Mỗi người được phái đi, đều dính đến những đội ngũ trực thuộc bên dưới, hội tụ lại là một cỗ sức mạnh khổng lồ.

- Có nhiều kiến mấy cũng chưa chắc rung đổ được cây.

Thần sắc Tiêu Dương ngưng trọng hơn bao giờ hết, châm chậm nói,

- Người đông không sợ, có điều, Thiên Bảo Sơn thần điện có cường giả chân chính xuống núi!

- Cường giả chân chính?

Chu Niệm Hoa nhíu chặt mày.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm phía trước, hắn có thể cảm nhận được một khí tức cường giả xông thẳng trời xanhI

Tuyệt đối mạnh mẽt

- E là, ba vị đại thân tướng trước so với người này còn thua xal

Trong lòng Tiêu Dương không khỏi chấn động, hít một hơi lạnh. Đối với Manabu Kaito trước kia, nếu không phải lợi dụng uy lực của bom nổ làm bị thương gã trước, bản thân hắn suýt chút nữa không thể nào đối phó được gã.

- Đảo quốc đúng là rất có tâm với món đồ trong tay tiến sĩ Chu Hùng!

Lúc này, trong lòng Tiêu Dương không kìm được trâm xuống, so sánh khí thế cường đại phát ra từ người thân bí trên chiếc xe đã chạy xa kia, cho dù mình đang ở trạng thái tốt nhất cũng chưa chắc đã địch được. Huống hồ, tối nay sau khi đối chiến với ba vị đại Thần tướng, nội lực của mình đã tiêu hao không ít.

Nếu thật sự phải đối chạm chính diện với vị cường giả này, e là...

Tiêu Dương nhướn mày nhìn chiếc xe gào thét chạy qua, biến mất khỏi tâm mắt, mới thở nhẹ một hơi,

- Hy vọng tiểu đội La Thiên có thể sớm phát hiện ra mùi thuốc trên người tiến sĩ Chu Hùng, kịp thời lau đi. Nếu không, tối nay mà khai chiến sẽ rất nguy hiểm.

Dù sao, mình phải hồi phục thêm chút thực lực, trận chiến này mới có thêm chút phần thắng. - Lái xe đi.

Tiêu Dương nói,

- Nhớ, đừng đến gần quá.

Khí thế của người phía trước quá mạnh mẽ, nếu đến quá gần, e sẽ lập tức bị phát hiện. Huống hồ, khí tức cường thịnh như vậy, Tiêu Dương cũng chẳng lo mất dấu.

Cảm nhận của Tiêu Dương không hề sai, trong xe quả thật có một cường giả đang ngồi.

Đệ nhất Thần tướng Thiên Bảo Sơn thần điện cử đi! Kitano Kawal

Lúc này, đệ nhất Thần tướng Kitano Kawa đang ngồi trong xe, hai mắt khép hờ, khuôn mặt không chút cảm xúc. Lúc này, bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng tít tít, Kitano Kawa mới từ từ mở mắt, hai tròng mắt lạnh như băng, trán như trường đao mở rộng, cầm máy truyền tin màu đen đặt ở bên cạnh lên, đảo mắt qua, tâm mắt xoay chuyển từ từ mở miệng.

- Mục tiêu, biệt thự Kim Thanl

Biệt thự Kim Than!

Dĩ nhiên, tiểu đội La Thiên không phát hiện được mùi thuốc trên người tiến sĩ Chu Hùng sớm một bước như Tiêu Dương hy vọng, điểm đến cuối cùng của họ là biệt thự Kim Than, giờ đã rơi vào tâm mắt của Thần điện rồi.

- Đến biệt thự Kim Than! Bao vây!

Tin tức lập tức như một tấm lưới lan ra ngoài, dưới ánh đèn đường yếu ớt, từng chiếc xe theo hàng theo lối chạy thẳng về phía trước...

Biệt thự Kim Than, vị trí nằm ở ven biển, hơi hẻo lánh, gió biển thổi vù vù, có khá nhiều đống đá, xung quanh còn có vài gò núi nhỏ, lác đác vài ngôi biệt thự dựa núi sát biển, đây là nơi nghỉ dưỡng không tệ.

Tuy nhiên, giờ đã gần rạng sáng, xung quanh không có người, thỉnh thoảng có vài ngôi biệt thự vẫn sáng đèn.

- Vị trí hiện tại của chúng tôi là...

Chiếc xe vẫn luôn theo sau, đồng thời Tiêu Dương vẫn giữ liên lạc với bốn anh em Xích Hỏa, dù ít dù nhiều họ cũng biết vài cứ điểm của Thiên Tử Các Viêm Hoàng tại Đảo quốc. Nếu có thể thông qua hướng xe chạy đoán được đích đến mà nói, có thể đưa tin đến trước khi đối phương đuổi tới, ít nhất cũng không đến nỗi bị giết mà không kịp ứng phó.

- Mau kiểm tra xeml

Phú Xuyên Long vừa nghe tin tức Tiêu Dương cung cấp, vừa thúc giục ba người khác. Lúc này ba người đang liên lạc với Tổng bộ Thiên Tử Các, hy vọng được giúp đỡ.

Chỉ chốc lát sau, giọng Sử Phúc Long vui mừng lẫn sợ hãi,

- Tra ra rồi!

Sử Phúc Long lao vọt sang, cầm điện thoại trong tay Phú Xuyên Long, vội vàng nói,

- Tiêu huynh đệ, theo kết quả chúng tôi điều tra, con đường đó chỉ dẫn đến một cứ điểm của Thiên Tử Các, đó là biệt thự Kim Than!

- Biệt thự Kim Than!

Đồng tử Tiêu Dương mở to, nghiêng sang nhìn Chu Niệm Hoa. Chu Niệm Hoa gật đầu,

- Tôi biết chỗ đói!

- Tốt!

Tiêu Dương quyết đoán cúp máy, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, trầm giọng nói,

- Nghĩ cách đi đường tắt, đến đó với tốc độ nhanh nhất, cần phải đến biệt thự Kim Than trước khi bị Thần điện bao vây toàn bội

Chu Niệm Hoa vội nhấn ga, chiếc xe phóng đi điên cuồng!

Vùi

Vùi! VùI

Lúc này, Chu Niệm Hoa dường như không còn để ý gì nữa, tốc độ lái xe sớm đã vượt qua cực hạn thường ngày của mình. Những trải nghiệm kinh hoàng hôm nay, có lẽ nhiều hơn cả đời này cộng lại.

Maul Maul Maul

Nhất định phải đến biệt thự trước đám người Thần điện. Nếu không, hậu quả không thể nào tưởng tượng được!

Xoetl

Chiếc xe phóng đến trước như ngôi sao băng.

Khoảng cách không gân, chiếc xe cứ lao đi như vậy, gần nửa tiếng sau, đôi mắt Chu Niệm Hoa sáng lên.

- Tới rồi!

Thần sắc Tiêu Dương cũng không khỏi chấn động!

Biệt thự Kim Than đã ở trước mặt, lúc này xung quanh vẫn yên tĩnh, đặc biệt là khí thế của cường giả nọ vẫn chưa cảm nhận được. Điều này đủ chứng tỏ, bọn họ vẫn chưa tới!

- Xuống xel

Hai người không chút chần chừ, lập tức xuống xe, hơn nữa còn đi nhanh về phía trước.

Vị trí biệt thự Kim Than, một mặt hướng biển, một mặt dựa núi, địa hình xung quanh dường như vô tình hoặc hữu ý, hình thành lên một thế trận dễ thủ khó công. Tuy nhiên, thời khắc này Tiêu Dương chẳng tâm trí đâu mà cảm thụ chuyện này. Lực lượng tối nay Thần điện phái đi quá mạnh, ngang ngạnh đối kháng tuyệt đối không lý trí. Cho dù là nơi dễ thủ khó công, nhưng dưới sự tấn công của sức mạnh cường thế như vậy, cũng sẽ nhanh chóng bị phá hủy.

Hai người không đi đến cửa, mà đi thẳng đến trước bức tường.

- Chu cô nương, mạo phạm rồi.

Lời vừa dứt, Tiêu Dương một tay ôm eo Chu Niệm Hoa, Chu Niệm Hoa chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bỗng, trực tiếp bay lên, vù một cái nhảy qua bức tường cao, cơ thể rơi xuống như lá rụng.

- ĐI

Hai người nhanh chóng cất bước đến chính sảnh của biệt thự...

- Đứng lại!

Một tiếng quát vang lên, lúc này phía trước, có năm thân ảnh lao đến.

- Quả nhiên đội trưởng đoán không sai, đêm nay người Đảo quốc không tìm được đến đây, nhưng một vài kẻ bụng dạ khó lường chưa chắc đã không tìm được đến đây.

Một giọng nói khinh miệt vang lên, vài thân ảnh đã bước đến gân.

Tiêu Dương cũng không ẩn thân nữa, bước đến trước, ánh đèn yếu ớt chiếu lên cơ thể.

- Tiêu Dương!!!

Giờ phút này, đột ngột một giọng nói mang theo oán hận cực độ nghiến răng nghiến lợi vang lên, một thân ảnh xuất hiện trong tâm mắt Tiêu Dương, dữ tợn cười lạnh,

- Hóa ra là mày?

- Âu Tử Lôi, đây là đội trưởng tiểu đội Xích Hỏa mà cậu nói à?

Bên cạnh, một gã đàn ông lên tiếng hỏi, đôi mắt mang theo ý lạnh. Đội trưởng phân phó tổ của họ tuần tra giám sát tình huống xung quanh, là để phòng ngừa người của tiểu đội Xích Hỏa lại không biết sống chết đến quấy rầy.

- Âu Tử Lôi! Tối nay tao không rảnh để đối phó với mày!

Tiêu Dương nhướn mày, trầm giọng nói:

- Người của Thần điện Đảo quốc sắp bao vây nơi này, bọn mày đưa tao đi gặp La Thiên Phách ngay!

Nghe vậy, Âu Tử Lôi liền cười lạnh:

- Buồn cười! Người của Thần điện sao có thể tìm đến biệt thự Kim Than nhanh như vậy? Mày tưởng bọn chúng là thánh à? Hơn nữa, dựa vào đâu mà tao phải tin bọn mày, vì mày là đội trưởng tiểu đội Lăng Thiên sao, Tiêu Dương?

Âu Tử Lôi cực kỳ nhấn mạnh bốn chữ "Tiểu đội Lăng Thiên"!

Lúc này, động tử mấy người bên cạnh đều mở lớn,

- Tiêu Dương tiểu đội Lăng Thiên?

Xoet xoẹt xoeẹtl

Ánh mắt bắt đầu dâng lên tia địch ý nhìn chằm chằm Tiêu Dương.

Âu Tử Lôi cười lạnh,

- Nếu tao là mày, giờ sẽ ngoan ngoãn thức thời biến ra xa một chút!
Bình Luận (0)
Comment