Chương 371: Vô cùng nguy hiểm!
Chương 371: Vô cùng nguy hiểm!Chương 371: Vô cùng nguy hiểm!
Ngay lúc này, bao gồm cả Âu Tử Lôi, cả đám người đều nhìn chằm chằm Tiêu Dương với ánh mắt bất thiện.
Tiểu đội Lăng Thiên, Tiêu Dương!
Cái tên này, là cái đỉnh trong mắt không ít người ở Thiên Tử Các.
Âu Tử Lôi thân ở tiểu đội La Thiên càng không kiêng nể tuyên dương danh tiếng "kiêu ngạo ngang ngược" của đội trưởng Tiêu Dương tiểu đội Lăng Thiên.
- Cút!
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh như băng nhìn chằm chằm Âu Tử Lôi, ngữ khí mang theo sự tức giận.
Kẻ địch mạnh đang ở phía trước, hắn thật sự không muốn động thủ ở đây.
Dù sao, Thần điện Đảo quốc mới là kẻ thù thực sự.
Nghe vậy, Âu Tử Lôi lại càng nở nụ cười. Tuy nhiên, lúc này thân ảnh đã không còn đứng phía trước như ban nãy, mà đã lui về vị trí cũ, cười lạnh nói,
- Tiêu Dương, mày nghĩ Biệt thự Kim Than ai cũng có thể xông vào à?
Lúc này, năm thân ảnh dường như đồng thời tản đi, bao vây lấy Tiêu Dương, trong mắt cháy lên địch ý nồng đậm.
- Các người...
Đôi mày Chu Niệm Hoa không kìm được nhăn lại, sốt ruột nói,
- Người của Thần điện Đảo quốc sắp đến rồi, các người còn muốn nội chiến à!
- Cô là ai?
Ánh mắt Âu Tử Lôi thiêu cháy Chu Niệm Hoa.
- Âu Tử Lôi, tao khuyên mồm miệng mày sạch sẽ một chút.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lẽo, ngữ khí lạnh lùng quét về phía Âu Tử Lôi. Chu Niệm Hoa là người mình đưa đến, cho dù là bất kỳ ai cũng không được nói bằng giọng khi dễ,
- Nếu không, tao không ngại phế mày đâu.
Lúc này, sát khí đã dâng lên.
Âu Tử Lôi mở miệng, không kìm được rùng mình, sau khi chịu thiệt trong tay Tiêu Dương nhiều lần, dù bề ngoài Âu Tử Lôi hận Tiêu Dương thấu xương, hận không thể tự tay giết hắn, nhưng trong tận xương tủy lại sợ hãi Tiêu Dương, luôn kiêng ky thủ đoạn không theo lẽ thường của hắn.
Hắn nói muốn phế mình, chưa chắc đã không dám làm.
- Ông nội tôi đâu?
Lúc này Chu Niệm Hoa tiếp tục lên tiếng hỏi.
Mấy người đồng thời ngẩn ra.
- Cô ấy là cháu gái tiến sĩ Chu Hùng, Chu Niệm Hoa.
Thần sắc Tiêu Dương lạnh lùng nói,
- Cháu gái muốn gặp ông nội, các người cũng ngăn cản? Danh tiếng quy tắc của Thiên Tử Các Viêm Hoàng, lẽ nào mất sạch trong tay tiểu đội La Thiên?
Trong giọng nói mang theo ngữ khí chất vấn.
Mấy người nhìn nhau, một lúc sau, một người nhìn Chu Niệm Hoa,
- Cô thật sự là cháu gái tiến sĩ Chu Hùng?
- Không thể giả được.
Trâm ngâm một lúc, một người trâm giọng nói,
- Tôi có thể cho cô vào, nhưng... hắn, phải ở lại.
Người nọ chỉ vào Tiêu Dương.
- Các người...
Lúc này Chu Niệm Hoa thật sự là một bụng lo lắng không có chỗ phát tiết. Rõ ràng là đang đối mặt với kẻ địch mạnh, vậy mà mấy người này chỉ nghĩ đến chuyện làm khó Tiêu Dương, đúng là...
- Chu cô nương, cô vào trước đi.
Tiêu Dương không chút do dự, nhanh như thiểm điện đưa một lọ thảo dược cho Chu Niệm Hoa, giọng như tiếng muỗi vo ve nói nhỏ bên tai Chu Niệm Hoa,
- Lau sạch bàn tay ông nội cô, để mất mùi thuốc rồi tính sau.
Chỉ cần mất mùi thuốc, kẻ địch sẽ mất đi mục tiêu chính. Biệt thự Kim Than lớn như vậy, muốn lập tức tấn công tìm được tiến sĩ Chu Hùng không dễ. Đây là biện pháp trì hoãn thời gian duy nhất mà Tiêu Dương có thể nghĩ ra lúc này.
Chu Niệm Hoa gật đầu, một người dẫn cô đi vào đại sảnh phía trước...
Còn lại bốn người, kể cả Âu Tử Lôi, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương mang theo địch ý.
- Các người tin cũng được, không tin cũng được.
Tiêu Dương cười lạnh,
- Người của Thần điện Đảo quốc sẽ bao vây hoàn toàn nơi này, cho dù bây giờ có muốn rút lui, cũng không kịp nữa rồi!
- Tiêu Dương, mày hù đứa con nít ba tuổi à?
Khóe miệng Âu Tử Lôi nở nụ cười khinh thường,
- Tao thấy, chẳng qua là mày muốn đưa tiến sĩ Chu Hùng đi, dẫn về nước lĩnh công thì có.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng nhìn Âu Tử Lôi, đột nhiên, cước bộ nhẹ nhàng đi về phía trước, bước về phía Âu Tử Lôi.
Từng bước một, mỗi bước chân dường như đều gõ thẳng vào tim Âu Tử Lôi.
Sắc mặt Âu Tử Lôi không khỏi khẽ biến sắc, bất giác lui ra sau, dường như cũng cảm thấy mình không nên hèn nhát như vậy, bèn giả vờ can đảm, ra vẻ trấn tĩnh nói,
- Tiêu Dương... mày... mày... muốn động thủ à? Tao nói mày biết, tao là người của tiểu đội La Thiên, mày không thể khi dễ như vậy!
Câu nói của Âu Tử Lôi khiến ba người bên cạnh đều xáp đến gần gã. Dĩ nhiên, chỉ cần Tiêu Dương động thủ, bọn họ tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Ở bên kia, lúc này Chu Niệm Hoa đã nhanh chóng chạy vào đại sảnh. - Báo cáo đội trưởng, có một cô gái tự xưng là cháu gái tiến sĩ Chu Hùng, muốn gặp tiến sĩ Chu Hùng.
Lúc này, ở đại sảnh, tiểu đội La Thiên và ba tiểu đội khác do La Thiên Phách cầm đầu đang cùng nhau tụ hợp.
Nhân số của tiểu đội La Thiên tâm ba bốn mươi người, cộng thêm ba tiểu đội khác, lúc này thành viên Thiên Tử Các trong biệt thự khoảng tâm năm mươi người.
La Thiên Phách ngôi ở vị trí chính giữa, ánh mắt nhìn thoáng qua Chu Niệm Hoa.
Dĩ nhiên y biết, hơn nữa tối nay lúc bắt tiến sĩ Chu Hùng đi y đã nhận ra cô cháu gái Chu Niệm Hoa đang đứng bên cạnh tiến sĩ Chu Hùng! Dù sao, Chu Niệm Hoa cũng là "kẻ hy sinh"trong kế hoạch của La Thiên Phách! La Thiên Phách dĩ nhiên đã từng xem hình của cô.
Có điều, nhiệm vụ của mình chỉ là đưa tiến sĩ Chu Hùng trở về, còn vê Chu Niệm Hoa, La Thiên Phách không có hứng gánh thêm một phiền phức.
- Tôi muốn gặp ông nội.
Không đợi La Thiên Phách mở miệng, Chu Niệm Hoa đã nói trước.
Khóe miệng Chu Niệm Hoa vểnh lên, lạnh nhạt nói,
- Không cần thiết. Tiến sĩ Chu Hùng đã nghỉ ngơi rồi. Niệm Hoa tiểu thư, cô có thể tìm đến biệt thự Kim Than, vậy thì tôi sẽ phá lệ cùng đưa cô về nước.
Trong mắt La Thiên Phách, mục đích của Chu Niệm Hoa chẳng phải là muốn cầu xin lực lượng Thiên Tử Các đưa mình vê nước sao?
Chu Niệm Hoa nhíu mày, trầm giọng nói,
- La Thiên Phách, người của Thần điện Đảo quốc đã bao vây biệt thự Kim Than rồi...
Lời còn chưa dứt, đột nhiên một tiếng cười lớn vang lên.
- Nói năng linh tinh, biệt thự Kim Than là cứ điểm chưa từng bị lộ, cho dù Thần điện Đảo quốc có tài giỏi cỡ nào cũng không thể tìm được đến đây.
Tuy nhiên, lúc này ánh mắt La Thiên Phách híp lại nhìn chằm chằm Chu Niệm Hoa, nói:
- Cô có bằng chứng gì không?
Chu Niệm Hoa cầm lọ thảo dược Tiêu Dương đưa,
- Trên người ông nội tôi bị dính bột phấn mà Thần điện bôi trong nhà gỗ. Nếu không kịp thời rửa sạch, cho dù các người có trốn ở nơi bí mật nào, trước mặt Thần điện, tất cả hành tung của các người, đều rõ như ban ngày!
Thân ảnh La Thiên Phách lóe lên, vọt vào một gian phòng bên cạnh đại sảnh, bước nhanh vào trong, cẩn thận quan sát tiến sĩ Chu Hùng đang nằm hôn mê trên giường, thân sắc đại biến!
- Mau bố trí phòng ngự!!
Trong nháy mắt một tiếng hét vang lên, tiếng còi hụ xé gió lập tức vang lên trong biệt thự Kim Than!
Đây là tín hiệu cảnh báo đặt trong biệt thự Kim Than, dĩ nhiên giờ vang lên chứng tỏ, kẻ địch đã sắp đến!
Chu Niệm Hoa vội vông vào trong, chạy đến trước người tiến sĩ Chu Hùng, dùng thảo dược xoa lung tung trong lòng bàn tay tiến sĩ Chu Hùng. Rất nhanh, La Thiên Phách có thể cảm nhận được, mùi thuốc trên người tiến sĩ Chu Hùng đã được che lấp, trong mắt không khỏi lóe lên một tia kinh ngạc, nhìn Chu Niệm Hoa, không chút chân chừ, lập tức lao lên trước như mũi tên, nhấc tiến sĩ Chu Hùng lên, xoay người lao ra ngoài. - Anh...
Chu Niệm Hoa căn bản không kịp phản ứng, một lần nữa lại mất dấu ông nội.
- Tổ một tổ hai La Thiên!
Lúc này, La Thiên Phách đã xông ra khỏi đại sảnh, hét lớn ra lệnh,
- Các người đưa tiến sĩ Chu Hùng đột phá vòng vây phía saul
- Tiểu đội Võ Giả! Tiểu đội Hồng Nguyệt! Các người ra ngoài trước, bảo vệ các vị trí, cần phải toàn lực ngắm bắn quân địch!
- Tiểu đội Sơn Lệnh! Các người chịu trách nhiệm khởi động cơ quan biệt thự, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị công kích trí mạng quân địch.
Mọi người đều nhận lệnh, những người còn lại đứng ở đại sảnh, chờ lệnh của La Thiên Phách.
- Tao muốn xem thử, rốt cuộc lực lượng Thần điện phái đến mạnh cỡ nào.
Đôi mắt La Thiên Phách lóe lên tinh mang, đột nhiên, tâm mắt nhìn ra ngoài đại sảnh, sắc mặt đại biến!
Khí tức cường đại mênh mông xông thẳng trời xanh đang lao đến!
Uy thế cường đại ấy dường như cự sơn cũng không thể ngăn cản được, khiến kẻ khác không rét mà run.
- Khí tức mạnh quá.
Khuôn mặt hào khí của La Thiên Phách lập tức biến mất không còn một mảnh, thay vào đó là sự kiêng ky. Y tự biết, chủ nhân khí tức đó, tuyệt đối mình không thể đối phó được.
Dường như không chút do dự, La Thiên Phách lập tức khoát tay,
- Tất cả mọi người, lui! Đuổi theo tổ một tổ hai La Thiên!
Nghe vậy, tất cả thành viên tiểu đội La Thiên trong đại sảnh không khỏi giật mình,
- Đội trưởng, vậy còn ba tiểu đội kia...
Ánh mắt La Thiên Phách chợt lóe lên,
- Kẻ địch đêm nay quá mạnh, phải có người đi phong tỏa, chúng ta mới có cơ hội phá vòng vây!
Không cần nói cũng hiểu, ý là phải hy sinh ba tiểu đội khác thì đám của mình mới phá vòng vây được.
- ĐiI Tất cả vì nhiệm vụi
La Thiên Phách khoát tay, thân ảnh lao về phía sau.
Những người còn lại liếc nhìn nhau, không chân chờ thêm, lập tức chạy nhanh đuổi theo.
Tất cả vì nhiệm vụi
Ngay lúc này, trước biệt thự Kim Than, trận kịch chiến đã bắt đầu!
Tổng cộng có năm mươi người, số người La Thiên Phách dắt bỏ chạy đã chiếm một nửa, hai tiểu đội Võ Giả và tiểu đội Hồng Nguyệt cộng lại chỉ hơn mười người, đang toàn lực ngăn cản bước tấn công của võ sĩ Thần điện.
- Sát!
- Sát! Sát
Tiếng chém giết nổi lên bốn phíal
Mấy thành viên tiểu đội La Thiên đang giằng co với Tiêu Dương, kể cả Âu Tử Lôi, lúc này cũng bị quấn vào trận kịch chiến, sân trước của biệt thự Kim Than đang rơi vào hỗn chiến.
Một số người đang cố gắng tiến lên. Đột nhiên, một tiếng nổ phá không gian, mũi tên bay đầy trời, trong nháy mắt đã lấy mạng hơn chục võ sĩ Thần điện.
Chiến đấu kịch liệt!
Võ sĩ Thần điện ngã xuống không ít, đồng thời lúc này, người của hai tiểu đội cũng mấy người lần lượt ngã xuống giữa vũng máu.
Đệ nhất Thần tướng, Kitano Kawa, vẫn không ra tay!
Tình thế của trận chiến, đối với các đặc công Thiên Tử Các mà nói, đã cực kỳ bất lợi, vốn còn tưởng có La Thiên Phách trợ giúp, nhưng, mãi vẫn không thấy đâu.
Càng đánh càng nguy hiểm! Càng đánh càng gian nanI
- La Thiên Phách e rằng đã đem tiến sĩ Chu Hùng đột phá vòng vây rồi!
Tiêu Dương một chưởng đánh một võ sĩ Thần điện gục xuống, thân ảnh nhảy lên, quét mắt nhìn thế cục trận chiến, không khỏi trở nên ngưng trọng, tâm mắt nhìn vị trí khí tức cường đại ở phía xa, ánh mắt ánh lên tia kiêng ky.
- La Thiên Phách có thể nghĩ ra chuyện đột phá vòng vây từ phía sau, lẽ nào cường giả kia không nghĩ tới?
Thần sắc Tiêu Dương khẽ trầm xuống. Hắn không nghĩ, lần này Thần điện Đảo quốc tấn công quy mô lớn như vậy, mà lại để cho La Thiên Phách dễ dàng phá vòng vây đưa người đi.
Bịch! Bịch! BịchI
Sau khi liên tiếp đánh gã vài người, thân ảnh Tiêu Dương vọt ra phía sau, nhắm về phía đại sảnh...
Hắn có dự cảm cực kỳ xấu!
Lúc này, phía sau núi, bỗng nhiên...
Âm! Âm! Âm!
Âm ầm! !
Những tiếng nổ mãnh liệt vang lên!
- Không xong rồi!
Tiêu Dương biến sắc, thân ảnh như sao băng lao về phía trước!
Vì lúc này, trong khoảnh khắc tiếng nổ vang lên, khí tức cường giả luôn bất động cũng đột ngột tăng tốc di chuyển, phương hướng, cũng là phía sau núi...