Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 383 - Chương 384: Một Thân Chuyển Chiến Ba Nghìn Dặm, Một Kiếm Từng Cản Ba Triệu Quân! Xkx*Xx

Chương 384: Một thân chuyển chiến ba nghìn dặm, một kiếm từng cản ba triệu quân! xkx*xx Chương 384: Một thân chuyển chiến ba nghìn dặm, một kiếm từng cản ba triệu quân! xkx*xxChương 384: Một thân chuyển chiến ba nghìn dặm, một kiếm từng cản ba triệu quân! xkx*xx

Ngọn lửa lớn cháy hừng hực chiếu sáng bầu trời đêm mênh mông.

Cảnh Điện vương rơi xuống, lọt vào mắt không ít người, dường như đều đồng thời chấn động sững sờ.

Khó có thể tin được.

Trận chiến kinh hãi thế tục này, có thể nói Điện vương luôn ở thế thượng phong, ưu thế tuyệt đối, công kích áp đảo sát thủ "Trường bào", còn sát thủ "Trường bào" không hề đánh trả hết lần này đến lần khác bị đánh bay xuống đất.......

Nhưng không biết vì sao lại phong vân thay đổi.

Dưới một chiêu không trúng của Điện vương, trong khoảnh khắc sát thủ "Trường bào' liền chuyển thủ sang công."Thanh liên kiếm ca" thế như chẻ tre, dùng tốc độ như sét đánh bên tai xuyên qua đỉnh đầu Điện Vương.

Một kiếm quyết định thắng bại, quyết định sinh tử.

Thân ảnh Điện vương bị một cước đá vào trong biển lửa, Thiên Bảo Sơn thân điện lúc này đã hoàn toàn bị ngọn lửa cuốn hết, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng nổ mạnh, khí nóng ngập trời.

Trên bầu trời ngập lửa, trường bào màu đen đứng ngạo nghễ, ánh mắt điên cuồng quét qua xung quanh, gầm lên một tiếng, trường kiếm chỉ về phía nam, lướt đi nhanh như cơn gió.

Ở phía Nam, vị trí đột phá vòng vây của đặc công Viêm Hoàng.

- Cản hắn lại!

- Không thể để hắn chạy như thế được!

Lúc này, những giọng nói mang theo hoảng loạn dồn dập vang lên.

Những tên mang cấp bậc Thần tướng của Thần điện tuy rống lên rất to, nhưng không ai có thể nắm chắc mình sẽ giữ được tên sát thần này lại. Ngay cả thực lực cường hãn như Điện vương còn ngã xuống, đám mình có liên thủ, cũng chỉ khiến hắn tiêu hao chút nội khí, không thể nào đấu nổi.

Vù! Vùi Vùi

Vài đạo thân ảnh nhảy ra, chặn Tiêu Dương giữa không trung.

Hỗn chiến hết sức căng thẳng!

- Ta không ngại đại khai sát giới đâu!

Cổ tay Tiêu Dương run lên, kiếm hoa như đóa sen, liên tục bắn ra tinh quang.

Chiến đấu với Điện vương, đặc biệt là ở đoạn sau, Tiêu Dương đơn thuần chỉ dùng cơ thể của mình ngăn chặn đòn tấn công dòng điện của Điện vương, có thể nói chẳng tiêu hao chút nội khí nào, giờ đang lúc cường thịnh, đối diện với sự ngăn cản của đám Thần tướng, dĩ nhiên Tiêu Dương không chút sợ hãi, lập tức dương kiếm!

Đại sát tứ phương!

Ở một nơi khác.

- Chó Nhật!

Đón gió biển lạnh lẽo, một chiếc ca nô phá sóng lao về phía trước, phía trước là những chiếc ca nô đuổi theo. Dĩ nhiên, phía Thần điện Đảo quốc tuy Thiên Bảo Sơn xảy ra kịch biến, nhưng cũng không thể dễ dàng để đặc công Viêm Hoàng dẫn tiến sĩ Chu Hùng rời đi được.

- Xông lên đi

Thân hình bốn người tiểu đội Xích Hỏa cao lớn khôi ngô, đứng sừng sững trên ca nô, giống như bốn vị sát tinh uy phong lẫm liệt, ánh mắt căm tức, không chút sở hãi bắn về phía trước.

Bọn họ lựa chọn quay lại, là đã chuẩn bị va chạm với Thần điện Đảo quốc trước mặt rồi!

Ùm! Ùm! Ùml!

Cả một quảng đường bọt sóng bắn tung tóe, trước mặt có tổng cộng năm chiếc ca nô, trong nháy mắt đã vây quanh đám đặc công Viêm Hoàng này.

Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!

Trong khoảnh khắc, tiếng súng vang lên.

- Thứ khốn nạn!

Mọi người nằm rạp xuống, ca nô không hề giãm tốc độ, vẫn lao thẳng về phía trước.......

- Long quyển cụ phong!

Một thuộc tính giả "Phong" hét lên một tiếng, trên mặt biển vốn đã có gió cuốn lấy sóng, giờ lập tức nổi lên cơn lốc, cuộn sóng ầm ầm, lao thẳng về phía trước bao lấy năm chiếc ca nô.

Gió lớn tung thuyền!

Trong khoảnh khắc này, đã có hai chiếc ca nô bị lật, tiếng súng cũng ngừng trong chốc lát.

- Tiểu quỷ, đại gia tao tới đây!

Phú Xuyên Long thân ảnh hung hăng điểm lên boong thuyền, cơ thể lập tức bùng phát, dưới sự che chở của thuộc tính giả "Phong" trong thoáng chốc đáp lên chiếc ca nô đối diện, ra tay nhanh như thiểm điện, quyền cước tung ra, uy lực như hổ.

Âm! Âm! Ầm!

Người trên ca nô toàn bộ bị đánh rơi xuống nước, trong nháy mắt đã bị biển rộng mênh mông nuốt chứng.

Đồng thời, hai chiếc ca nô còn lại cũng bị đánh chìm.

- Làm tốt lắm!

Cùng với tiếng cười cuồng tiếu, ca nô nhanh chóng ép về phía bờ......

Âm thanh vang tận trời.

Trên bãi biển, võ sĩ tập hợp dày đặc, lúc này ánh mắt phẫn nộ không cam lòng nhìn về phía mặt biển, đột nhiên, thấy một chiếc ca nô lờ mờ lao đến, đầu tiên đám người này ngây ra, sau đó tức giận rống lên.

- Còn dám quay lại?

- Giết bọn chúng!!

Chiếc ca nô bất ngờ vọt đến, lúc gần bờ, Phú Xuyên Long cười ha hả, thân ảnh lao lên trên!

- Giết, chém giết một trận thống khoái!

Bảy thành viên đặc công Thiên Tử Các Viêm Hoàng.

Bốn anh em Xích Hỏa cùng ba người khác, tên Triệu Lập, Trần Hạo, Trương Cường. Bảy thân ảnh gân như đồng thời nhảy lên, ánh mắt bình tĩnh mang theo chiến ý mãnh liệt, trong khoảnh khắc đáp xuống giữa đám võ sĩ trên bờ biển.

Bịch! Bịch! BịchI

Mỗi một lần ra tay cũng mang theo sát khí dày đặc, hết tên này đến tên khác ngã xuống!

- Các anh em, giết vê phía Thần điện, tiếp ứng Tiêu huynh đệt

Phú Xuyên Long hét lớn!

Bảy thân ảnh thế như chẻ tre, vội vàng lao đến trước, trong một thời gian ngắn, võ sĩ Đảo quốc khó có thể cản được bước chân bảy người.

Tuy nhiên, bảy người không thể đột phá quá thuận lợi, cùng lúc đang xông lên, phía trước, một khí tức cường đại phá không lao đến, lập tức xông đến trước mặt Phú Xuyên Long, ầm một tiếng, Phú Xuyên Long liên tục lui ra sau vài bước, trong lòng khẽ chấn động, nhìn người phía trước, thân sắc có chút ngưng trọng, nhưng không chút do dự, vẫn tiếp tục tấn công!

Có cường giả Thần điện chạy đến, đột phá vòng vây của bảy người trở nên rất gian nan.

Thậm chí cực kỳ nguy hiểm.

Trận chiến bắt đầu trở nên kịch liệt

Máu tươi tung tóel

Ở sườn núi Thiên Bảo Sơn, Tiêu Dương đang một đường hạ sát, mấy thần tướng đang cố gắng ngăn cản, cản trở bước chân giết chóc của Tiêu Dương.

Trường kiếm hướng naml

Vụt! Vụt! Vụt!

Kiếm quang ép đến tận xương tủy!

Sau một kiếm đánh ngã một Thần tướng, bỗng nhiên, thân ảnh Tiêu Dương đột nhiên lắc qua, đôi mắt thâm thúy nhìn về phía bắc, lúc này, hắn mơ hồ cảm nhận được, phía bắc, có một cỗ khí tức khiến hắn hoảng sợ đang lao đến... ...

Khóe miệng khẽ nhếch lên, giương kiếm!

Nhìn về phía Bắc!

Quay đầu lại đi!

Vùi

Trong nháy mắt như sao băng lao vê phía Nam.

Dù đã đánh chết Điện vương thần điện, nhưng Tiêu Dương cũng không nghĩ Thực khí tam vân tiên kỳ đủ để vô địch thiên hạ. Nếu không nhờ sợi chỉ xanh trên đám mây trong đan điền có khả năng hấp thu sức mạnh của dòng điện, trước mặt Điện vương, mình chỉ có thể cụp đuôi bỏ chạy!

Đột phá vòng vây của chúng Thần tướng, trong đầu Tiêu Dương lóe lên một suy nghĩ. Trừ dòng điện, sợi chỉ xanh trên đám mây kia có thể hấp thụ những năng lượng khác không? Thế là, Tiêu Dương thử một lần, suýt nữa thì té ngã, bị một trận thủy tiễn tấn công, cảm giác nóng bỏng kích thích thần kinh.

Tiêu Dương không dám thử nữa, thu kiếm giải quyết vài thần tướng.

Thân ảnh đột nhiên như ngôi sao chổi lao về phía Nam.

Lúc thân ảnh Tiêu Dương vừa biến mất, một quang ảnh sơn đen quay lại, roẹt một tiếng, vị trí dưới chân núi Thiên Bảo Sơn có thể nhìn thấy rất rõ, là một hắc thiếp sơn đen bóng.

Hắc thiếp, trường bào!

Có thể tưởng tượng, qua đêm nay, uy danh sát thủ "Trường bào" sẽ chính thức chấn động toàn thế giới!

E rằng, trên bảng sát thủ, cũng một lần nữa được đổi tên.

Có thể đánh chết Điện chủ Thiên Bảo Sơn thần điện, có can đảm hỏa thiêu Thiên Bảo Sơn, trên bảng sát thủ, không có mấy sát thủ có thể làm nổi, càng chẳng có mấy sắt thủ dám làm như vậy!

Cái tên sát thủ "Trường bào', khiến thiên hạ khiếp sợi

Hơi thở cường đại phía Bắc càng lúc càng đến gần, trường bào màu đen cũng lao về phía nam, tốc độ nhanh hơn, đợi khi hoàn toàn không nhìn thấy thân ảnh truy kích của Thần điện, cơ thể Tiêu Dương đột nhiên chấn động, trong tích tắc, trường bào màu đen trên người bị rách nát, chỉ còn áo trắng phiêu dật, một kiếm lao về phía Nam... ...

- GiếtI

- Giết! Không để cho tên nào chạy thoát!

Tiếng la hét vang vọng bãi biển, mấy cường giả của Thần điện Đảo quốc sau khi lao đến, bước chân đột phá của bảy người dường như ngừng lại, bốn phương tám hướng đều phải chịu áp lực cực lớn, công kích cường thế khiến bảy người gần như không kịp thở.

- Đặc công Viêm Hoàng! Đi chết đi!

Cười điên cường!

Vụt!

Mũi đao của một võ sĩ lạnh lùng quét về phía sau Phú Xuyên Long, rống to một tiếng, Ngụy Thân Kim ở bên cạnh đẩy Phú Xuyên Long ra, xoẹt một tiếng, vai trái của Ngụy Thân Kim đã xuất hiện vết đao đâm sâu.

- Fuckl

Lúc này Ngụy Thân Kim hét lớn một tiếng, dường như không hề đau đớn, đưa tay túm lấy đao võ sĩ, rút mạnh tay, thanh đao lại vẽ một đường, máu bắn ra nhuộm đỏ cả đá và cát!

- Lão tứt

Phú Xuyên Long quay đầu lại, mắt trợn to đến mức muốn nứt ra, rống lớn:

- Tao chém chết cả nhà tiểu quỷ bọn mày!

Quyền cước vung lên, tập trung sức mạnh quanh người, đánh bại từng võ sĩ Thần điện Đảo quốc một!

Cực kỳ nguy hiểm, trận chiến đã thảm khốc đến cực điểm!

Màn này của Ngụy Thân Kim chỉ là một cảnh thôi, lúc này, trên người bảy người đều bị thương ở mức độ khác nhau, máu tươi chảy khắp người, ai nấy giống như người máu điên cuồng dữ tợn.

Bảy thân ảnh đứng thành một vòng, dựa lưng vào nhau, đôi mắt kiên định đỏ như máu nhìn chằm chằm phía trước.

Không tránh một bước, không lùi một bước

Vì sau lưng mình, là đồng đội. Nếu lùi hoặc tránh, có thể sẽ trả giá bằng tính mạng của đồng đội!

Võ sĩ Thần điện Đảo quốc xung quanh càng lúc càng nhiều, như châu chấu bâu đến, dần dần, đã bắt đầu vây chứ không đánh, vây bảy người vào trong. Lúc này cả bảy người thân đầy máu, dù không công kích, nhưng nếu không mau cầm máu, cũng chắc chắn không cầm cự được lâu. Huống hồ, tuy bảy người bị thương, nhưng ra tay vẫn mang theo sát khí, nhất thời, không ai dám xông lên chịu chết.

- Fuck! Đám tiểu quỷ, lên đây để ông nội mày biến mày thành thịt vụn nào!

Cổ Tiêu Phái hét lớn.

Trương Cường bên cạnh nhếch miệng cười, lau máu trên mặt,

- Cổ lão tam, anh ngây thơ quá! Dù lũ quỷ này ngu ngốc, nhưng cũng không ngây ra đó để anh biến chúng thành thịt vụn đâu!

- Ông đây đã đập chết sáu mươi bảy tên quỷ rồi đấy!

- Tôi giết năm mươi mốt!

- Mẹ nó, tôi mới giết có bốn mươi, fuckl Đến đây, để tao giết thêm vài thằng nữa!

Ngụy Thân Kim gào thét.

Lúc này, thủ lĩnh Thần điện rốt cuộc không kìm được nữa, hét lên một tiếng khốn nạn, sau đó võ sĩ Đảo quốc từ bốn phía dâng lên như thủy triều, rống to, sát khí nổi lên khắp nơi!

- GiếtI!

Lúc này, trong mắt bảy người đồng thời lóe lên tia lạnh!

Đó là một ánh mắt lạnh lẽo dù đối diện với cái chết cũng không sợi

- Giết tiểu quỷ!

- Chết là cái thá gì!

- Giết!

Thể lực, thương thế của bọn họ, đã không đủ để chịu đựng thêm một đợt tấn công mạnh của Thần tướng Đảo quốc nữal

Lúc này, bảy người đều chắc mẩm mình sẽ chết!

Trong đôi mắt tỉnh táo lóe lên hàn quang đáng sợ, ánh mắt nhìn đao quang đang ép đến gần, từ từ nâng tay, chuẩn bị, liều chết tấn công lần cuối!

Sát ý dâng thẳng trời cao.

Lúc này, như ngàn cân treo sợi chỉ.......

Ở phía Bắc, một ánh sáng màu trắng như sao chổi phóng đến, như một cơn gió mát giữa bầu trời đêm, lập tức lướt qua khuôn mặt mọi người, tâm thần, không khỏi run rẩy không thôi.

Một vệt kiếm, vẽ giữa bóng đêm, thoáng hiện ra nơi chân trời.

Mang theo khí thế khai thiên lập địa.

- Một thân chuyển chiến ba nghìn dặm, một kiếm từng cản ba triệu quân!
Bình Luận (0)
Comment