Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 386 - Chương 387: Nhiệm Vụ Cửu Tử Nhất Sanh!

Chương 387: Nhiệm vụ cửu tử nhất sanh! Chương 387: Nhiệm vụ cửu tử nhất sanh!Chương 387: Nhiệm vụ cửu tử nhất sanh!

Giữa trưa, trước khi đến, bến tàu đã bị phong tỏa. Khi Tiêu Dương vừa bước lên, trước mặt đã có vài bóng dáng quen thuộc.

- Lam tiền bối, Linh nhi, sao mọi người tới đây?

Tiêu Dương hỏi.

Lúc này nghênh đón bọn họ khải hoàn, thật sự là do Lam Chấn Hoàn dẫn đầu rất nhiều người của Thiên Tử Các.

Lam Chấn Hoàn cười ha hả, bước đến trước một bước,

- Tiêu Dương, hành trình đi Đảo quốc của cậu lần này, đúng là lập công quá tuyệt vời!

Đôi mắt Lam Hân Linh cũng nhìn chằm chằm Tiêu Dương, khuôn mặt có chút cay đắng. Lúc đầu, mình còn tưởng Tiêu Dương thật sự đi Đảo quốc để thể nghiệm "phong thổ nhân tình" nữa.

Mục đích chính của Lam Chấn Hoàn dĩ nhiên không phải đến đón Tiêu Dương, ông liền bước nhanh lên trước hàn huyên với tiến sĩ Chu Hùng.

Đối với Viêm Hoàng mà nói, tiến sĩ Chu Hùng cực kỳ quan trọng.

- Này, Tiêu Dương, tối qua Thiên Bảo Sơn thần điện Đảo quốc bị thiêu, lan ra mấy dặm, dường như đã bị san bằng hết, cho đến sáng nay mới dập được lửa, vụ cháy đó, do anh phóng đúng không?

Lam Hân Linh đứng cạnh Tiêu Dương không kìm được đè thấp giọng hỏi.

Tiêu Dương cười khiêm tốn, thấp giọng đáp,

- Lúc đó đúng là tôi có mặt, lửa cũng do tôi phóng, nhưng, hoàn toàn dựa vào sư phụ tôi một mình ngăn cản cường giả Thần điện, tôi mới có cơ hội phóng hỏa.

- Sư phụ anh... sát thủ "Trường bào”?

Lam Hân Linh suýt nữa hét lớn, bất giác bịt chặt miệng, nhãn thần sáng lên nhìn Tiêu Dương, vô cùng hưng phấn nói,

- Anh thật sự dùng một mồi lửa đốt cháy Thiên Bảo Sơn thần điện hả! Hahal Quá giỏi rồi!

- Khụ,

Tiêu Dương rất thiện ý nhắc nhở,

- Con gái phải cười ngại ngùng một chút mới dịu dàng.

Lam Hân Linh trừng mắt nhìn Tiêu Dương, vô cùng hiếu kỳ hỏi Tiêu Dương những hiểm cảnh trong hành trình đi Đảo quốc, rất hồn nhiên mà chẳng hề phát giác, trong số các đặc công Thiên Tử Các lên bờ, có một đôi mắt ghen ghét đang liếc vê phía này.

Ngoài ra, Chu Niệm Hoa đứng cạnh tiến sĩ Chu Hùng cũng thỉnh thoảng dừng mắt trên người Lam Hân Linh.

Chỉ một lát sau, Lam Chấn Hoàn và tiến sĩ Chu Hùng sóng vai nhau đi tới.

Lam Chấn Hoàn nhìn về phía Tiêu Dương nói,

- Thiên Tử Các đã bày sẵn một tiệc rượu ở khách sạn Minh Châu, để tiến sĩ Chu Hùng và công thần các cậu đón gió tẩy trần.

Mọi người chia nhau ra lên xe, Tiêu Dương cùng Lam Chấn Hoàn và mấy vị cấp cao ngồi cùng một xe, còn Lam Hân Linh và Chu Niệm Hoa là hai cô gái duy nhất ở đây, dĩ nhiên ngồi cạnh nhau tán gẫu. Chu Niệm Hoa kể cho Lam Hân Linh nghe chuyện tối hôm qua, càng khiến cho Lam Hân Linh vừa nhiệt huyết sôi trào đồng thời cũng kinh hãi run sợ.

Chiếc xe phóng về phía trước.

Tiêu Dương trầm ngâm một lúc, mới giương mắt nhìn Lam Chấn Hoàn,

- Lam tiền bối, cháu muốn hỏi thăm, tiểu đội Xích Hỏa.......

- Cậu muốn xin cho bọn họ?

Lam Chấn Hoàn dường như đoán được ý của Tiêu Dương, không đợi hắn mở miệng, đã lắc đầu,

- Có điều, tiểu đội Xích Hỏa không phải tiểu đội tôi quản lý, giờ bọn họ phải quay về Vu Tu Thành một trong những Các lão ở thủ đôi

- Vu Tu Thành?

Tiêu Dương không nghĩ nhiều, chỉ hỏi thẳng,

- Lam tiền bối, ý cháu là, nếu tiểu đội Xích Hỏa không thể tồn tại nữa, có thể để bốn người tiểu đội Xích Hỏa gia nhập tiểu đội "Lăng Thiên" của cháu không?

Nghe vậy, Lam Chấn Hoàn sững sờ, một lúc sau, châm chậm nói,

- Theo quy định của Thiên Tử Các, bất kỳ tiểu đội nào thành lập, quy mô ban đầu đều là bốn người! Về sau muốn tuyển thêm thành viên tiểu đội, phải dựa vào điểm tích lũy, giờ tiểu đội "Lăng Thiên" vừa mới thành lập, chưa có điểm tích lũy hoàn thành nhiệm vụ gì, điểm tích lũy vẫn bằng 0......

- Nếu như hoàn thành nhiệm vụ ngọc tỷ truyền quốc thì sao?

Tiêu Dương nhẹ giọng hỏi.

Lam Chấn Hoàn cười ha hả,

- Nhiệm vụ ngọc tỷ truyên quốc, e là một nhiệm vụ có điểm tích lũy cao nhất Thiên Tử Các, vì nhiệm vụ này đã gần mười lăm năm rồi! Mười lăm năm rồi không có tiểu đội nào có thể tìm được ngọc tỷ truyền quốc, mà ngọc tỷ truyền quốc đối với Viêm Hoàng mà nói, thực sự quá quan trọng!

- Nếu hoàn thành nhiệm vụ ngọc tỷ truyền quốc, đừng nói là thêm bốn thành viên, dù tuyển thêm bốn chục người, cũng không chút vấn đề.

- Được!

Đôi mắt Tiêu Dương dâng lên tia tự tin,

- Đã vậy, đành để anh em tiểu đội Xích Hỏa đợi thêm vài ngày vậy!

Lam Chấn Hoàn dường như ngửi được gì đó không bình thường, hai mắt không khỏi sáng lên,

- Tiêu Dương, cậu có tin tức về ngọc tỷ truyền quốc rồi à?

- Được rồi, đừng nói tôi không nhắc nhở cậu, nhiệm vụ ngọc tỷ truyền quốc này, trừ tiểu đội cậu ra, còn có vài người của tiểu đội Thiên Tử cũng tham gia đấy.

- Tiểu đội Thiên Tử?

Tiêu Dương khẽ nhếch miệng, cười lạnh,

- Lam tiền bối, chú nhớ, tên tiểu đội cháu là gì không?

Tên “Lăng Thiên" tức là "lăng thiên 1 - Thanh niên có nhiệt huyết là chuyện tốt.

Lam Chấn Hoàn cười vỗ vai Tiêu Dương,

- Nhưng, cậu đừng quên ngày mai là ngày mấy.

- Ngày mai?

Tiêu Dương sửng sốt, sau đó mới phản ứng lại, chậm rãi gật đầu,

- Đại hội tinh anhI

Vũ Phong quán tổ chức Đại hội tinh anh, Tiêu Dương đã đồng ý lời mời tham dự của Tạ Chấn Vinh với tư cách bác sĩ đặc biệt của đại hội.

Lam Chấn Hoàn thoáng nhìn Tiêu Dương, do dự một lát, dò xét hỏi,

- Tiêu Dương, cậu không định tham gia đại hội tinh anh à?

Tiêu Dương có chút ngạc nhiên nhìn Lam Chấn Hoàn, vô cùng khó hiểu. Theo hắn biết, tuyển thủ tham gia Đại hội tinh an, đều là tinh anh của giới cảnh sát thành phố như Bạch Khanh Thành. Tuy nhiên, đều không thuộc phạm trù cổ võ hoặc thuộc tính giả. Đại hội như vậy, đương nhiên không hấp dẫn được Tiêu Dương rồi.

Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tiêu Dương, Lam Chấn Hoàn hít sâu một hơi, từ từ nói,

- Tôi nghĩ, có lẽ cậu không biết mục đích của Đại hội tinh anh nhỉ!

- Mỗi kỳ Đại hội tinh anh, đều lựa ra tinh anh của giới cảnh sát, sẽ đại diện cho Viêm Hoàng ra trận trong Thi đấu tinh anh bảy quốc gia mùa kế tiếp!

- Thi đấu tinh anh bảy quốc gia?

Hai mắt Tiêu Dương phát sáng, có chút hứng thú nhìn Lam Chấn Hoàn.

- Bảy nước, trừ Viêm Hoàng, còn có sáu nước châu Á, Đảo quốc, Ấn Độ, Hàn Quốc, Triều Tiên, Saudi cùng Israell

Lam Chấn Hoàn trâm giọng,

- Thi đấu tinh anh bảy quốc gia có thể coi là một đại hội giao lưu của giới cảnh sát bảy quốc gia, ba năm tổ chức một lần. Trừ những tinh anh cảnh sát bình thường tham gia, còn có trận đấu tân tinh tú dành cho những sức mạnh không bình thường, đây mới là trận quan trọng!

- Quy tắc thi đấu tinh anh, trong những trận thi đấu tinh anh bình thường, không được sử dụng sức mạnh nội lực hoặc thuộc tính giả; còn thi đấu tân tinh tú, tức là tân tú chưa từng xuất hiện của bảy nước, tuổi phải dưới 20.

Lam Chấn Hoàn cười đánh giá Tiêu Dương,

- Thi đấu tinh anh bảy quốc gia tuy phần thưởng không quá phong phú, nhưng cái này cũng liên quan đến vinh dự! Tôi nghĩ, với thực lực yêu nghiệt của cậu, nếu đại diện Viêm Hoàng xuất chiến, muốn giành được giải Thi đấu tân tinh tú mùa này, không khó khăn gì đâu.

Tiêu Dương chớp mắt, buông tay nói,

- Đây chẳng phải bắt nạt trẻ con sao?

Tiêu trạng nguyên dù không phải người kiêu ngạo, nhưng hắn cũng tự hỏi, trong bảy nước, dưới hai mươi tuổi, tuyệt đối không thể tìm ra kẻ đủ làm kẻ địch của mình.

Đứng trên lôi đài như vậy, Tiêu Dương quả thực không có hứng thú, lập tức lắc đầu - Cứ để cháu làm bác sĩ đi.

Lam Chấn Hoàn không còn gì để nói.

Không khó khăn thì không có hứng tham gia sao? Lẽế nào phải gặp kẻ địch cường đại mới kích thích được thần kinh của tên này?

- Thi đấu tinh anh bảy nước đã tổ chức rất nhiều mùa, các bên có thắng có thua.

Lam Chấn Hoàn thở dài,

- Có điều, có lẽ vì khinh địch, mấy mùa gân đây, đội của Viêm Hoàng đều không giành được giải quán quân, cho nên lần này cấp trên rất coi trọng, yêu cầu phải giành cho được giải quán quân về!

- Tiêu Dương, Thi đấu tinh anh bảy nước cậu không hứng thú, nhưng điều tôi nói tiếp theo đây, chắc chắn cậu sẽ hứng thú.

Lam Chấn Hoàn cười thần bí.

Tiêu Dương nhìn Lam Chấn Hoàn,

- Không phải lại thi đấu gì chứ.

- Đúng là thi đấu.

Lam Chấn Hoàn nói một câu khiến hai mắt Tiêu Dương tỏa sáng.......

- Nhưng, là trận đấu liên quan sinh tửi

- Liên quan sinh tử?

Tiêu Dương không kìm được nhìn chằm chằm Lam Chấn Hoàn, đôi mắt tràn ngập tò mò và khát vọng muốn tìm hiểu.

- Không sai, nói chính xác là, đây không chỉ là thi đấu, mà là một cuộc thám hiểm.

Lam Chấn Hoàn trâm giọng nói,

- Nên biết, trên địa câu chúng ta có rất nhiều nơi con người chưa thực sự khám phá hết, trong số đó, có một nơi ở Mỹ, được gọi là "Tử vong cốc"!

Dừng một lát, Lam Chấn Hoàn trâm giọng nói,

- Tử vong cốc, được xưng là địa ngục trần gian! Tất cả những người từng bước vào Tử vong cuốc, chưa có ai sống sót trở về, và nơi đó, là khu vui chơi quỷ dị! Là câu đố chết chóc của con người, chưa có ai giải được!

- Khoảng thời gian trước, lấy Mỹ dẫn đầu đã thành lập một tổ các nhà khoa học các nước đi vào Tử vong cốc thám hiểm, trong đó bao gồm nhà khoa học Viêm Hoàng chúng tai

Lam Chấn Hoàn nói,

- Có điều, đội ngũ nhà khoa học mũi nhọn toàn cầu này, sau khi tiến vào Tử vong cốc ba ngày, đã hoàn toàn mất liên lạc với ngoại giới. Hơn nữa, mấy ngày trước bên Mỹ có công bố tin tức, cuối cùng họ đã bắt được tín hiệu của nhóm nhà khoa học này, đó là tín hiệu cầu cứu!

- Cầu cứu!

Trong lòng Tiêu Dương chấn động!

Lam Chấn Hoàn gật đầu, - Giờ, lấy Mỹ dẫn đầu, rất nhiều quốc gia đang cố gắng tổ chức một đội cường giả tiến vào Tử vong cốc. Thứ nhất để giải câu đố của Tử vong cốc, thứ hai là để tìm các nhà khoa học mất tích! Viêm Hoàng, cũng là một trong các quốc gia đó.

- Căn cứ vào tín hiệu cầu cứu của các nhà khoa học mất tích, e là đặc công một quốc gia có thể cứu được họ ra khỏi Tử vong cốc, bọn họ sẽ dốc sức vì quốc gia đó!

Hai mắt Lam Chấn Hoàn chấn động nói,

- Gần năm mươi nhà khoa học các lĩnh vực mũi nhọn các nước, đối với bất kỳ quốc gia nào mà nói, có được họ, là có được một món tài sản khổng lô, không thể ước lượng được!

- Cho nên, trận đấu lần này liên quan đến Tử vong cốc!

Lam Chấn Hoàn thần sắc ngưng trọng nói,

- Nhiệm vụ cửu tử nhất sinh! Từ trước đến nay, vẫn chưa có ai có thể sống sót ra khỏi Tử vong cốc!

Lúc này, Lam Chấn Hoàn chú ý thấy, Tiêu Dương bên cạnh mắt như tỏa sáng.......

Khóe miệng không kìm được nhếch lên, trận đấu tinh anh không chút tính khiêu chiến nhưng có thể nhận được vinh quang hắn không hứng thú. Nhiệm vụ cửu tử nhất sinh này lại khiến thằng nhãi này vô cùng hứng thú.

- Đây vốn là chuyện cơ mật, phải vài ngày nữa mới công bố, sau đó lựa chọn tiểu đội chuẩn bị đi Mỹ.

Lam Chấn Hoàn dừng lại một chút, thử dò xét Tiêu Dương.

- Cậu... thật sự có hứng thú chứ?

Tiêu Dương trầm ngâm một lúc, gật đầu nhẹ, hai mắt nóng bỏng nhìn Lam Chấn Hoàn.

- Nếu có cơ hội, Tiêu Dương cháu thật sự muốn đi xem thử, rốt cuộc "Tử vong cốc" có khó nắm bắt như vậy không!
Bình Luận (0)
Comment