Chương 416: Đại tiểu thư, cô ngốc thật đấy
Chương 416: Đại tiểu thư, cô ngốc thật đấyChương 416: Đại tiểu thư, cô ngốc thật đấy
Tiêu Dương ngây người.
Trước giờ chỉ có hắn trêu đùa đại tiểu thư, nào đến phiên đại tiểu thư trêu đùa hắn chứ?
Nhưng một câu nói này, khiến Tiêu Dương thiếu chút nữa bị trấn trụ.
Nếu tôi ngu như vậy, chẳng phải đã sớm bị anh ăn hết rồi sao?
Trong lòng Tiêu đại gia vô cùng tức giận. Bổn đại gia là người như vậy sao? Chẳng lẽ, thư đồng ăn đại tiểu thư là thư đồng không tốt?...
Nhìn đại tiểu thư cười khẽ, Tiêu Dương khẽ hừ một tiếng. Trên thực tế, cho dù đại tiểu thư không ngu, hắn cũng phải nghĩ biện pháp ăn cô.
Một câu nói của đại tiểu thư đã khơi dậy nguyện vọng tà ác của tiểu thư đồng.
Ho nhẹ một tiếng để che giấu sự xấu hổ trong lòng, Tiêu Dương nghiêm mặt nhìn Quân Thiết Anh:
- Cô trả lời ông ta như thế nào?
- Trong một đêm Minh Châu xuất hiện một họa tác danh gia thần bí có thực lực không thua kém họa tác danh gia năm sao. Người thần bí có thuộc liên minh thư họa hay không thì chỉ có một mình liên minh biết. Nhưng thân phận của người thần bí thì họ chẳng cách nào biết được.
Quân Thiết Anh nhìn Tiêu Dương, cười nhẹ:
- Với trình độ bao phủ trong thị trường của liên minh thư họa, ông ta tuyệt đối không cho phép nhân tố không yên ổn xuất hiện bên ngoài. Cho nên, bọn họ trong đêm gọi điện thoại cho tôi để đưa ra yêu cầu. Mục đích chủ yếu chỉ là vì họa tác danh gia năm sao thần bí anh thôi. Bọn họ khẳng định là muốn mời chào anh.
Tiêu Dương cau mày:
- Xem ra tôi cũng nên cân nhắc một chút có nên vượt tường hay không... A...
Một tay Quân Thiết Anh bấm vào hông Tiêu Dương, trừng mắt nhìn hắn:
- Anh nói cái gì vậy?
Tiêu Dương bật cười:
- Chỉ đùa một chút thôi mà. Đại tiểu thư, hẳn là cô đã từ chối ông ta?
- Thật ra tôi cũng muốn đồng ý. Nếu Sơn Hà Thư Họa có được tư cách tham gia thi đấu, danh tiếng nhất định có thể tiến thêm một bước. Nhưng mà...
Quân Thiết Anh nhìn Tiêu Dương, cũng không nói thêm. Cô hiểu tính cách của hắn. Nếu muốn hắn theo quy củ chạy đến liên minh thư họa để xác nhận danh hiệu năm sao gì đó là tuyệt không có khả năng.
Tiêu Dương sờ mũi, cười nói:
- Việc tham gia thi đấu, chắc chắn sẽ có cơ hội.
Sau khi xử lý xong hết mọi chuyện cũng đã hơn 1h sáng. Mang theo tâm trạng hưng phấn, tất cả thành viên của Sơn Hà Thư Họa trước sau rời khỏi công ty. Hôm nay đối với bọn họ đúng là một ngày đáng sống. Không chỉ sau này thu nhập tăng lên mà còn nhìn thấy được hy vọng quật khởi của Sơn Hà Thư Họa.
Khi bước ra cửa công ty, gió lạnh liền thổi tới, cơ thể Quân Thiết Anh không tự chủ được co lại một chút. Lúc này, Tiêu Dương kéo Quân Thiết Anh xích lại gần:
- Đại tiểu thư, nhanh chóng lên xe thôi. Cảm nhận được tình cảm ấm áp từ cánh tay truyền đến, Quân Thiết Anh và Tiêu Dương nhanh chóng bước lên chiếc QQ màu đỏ. Nhìn đồng hồ, đã là gần 2h sáng.
- Quay về trường sao?
Tiêu Dương hỏi.
Quân Thiết Anh trầm tư một chút, nhẹ cau mày:
- Lúc này mà quay về trường, sợ rằng sẽ đánh thức những người khác.
- Như vậy... thuê phòng?
Tiêu Dương cẩn thận nói ra hai chữ.
Quân Thiết Anh nhìn Tiêu Dương, gương mặt ửng đỏ, một lát sau liền gật đầu.
Hô.
Chiếc QQ màu đỏ giống như được uống xuân dược, chạy nhanh như chiếc Mercedes-Benz.
Cảnh vật bên ngoài không ngừng thụt lùi. Tiêu Dương thỉnh thoảng quay sang ngắm dáng vẻ mềm mại của Quân Thiết Anh bên cạnh, trong đầu không khỏi nhớ lại câu nói kia.
Nếu tôi ngu như vậy, chẳng phải đã sớm bị anh ăn hết rồi sao?
- Lúc này thoạt nhìn cũng không quá thông minh.
Trong đầu Tiêu đại gia lúc này chỉ toàn những hình ảnh kiều diễm. Ra ngoài mướn phòng với mỹ nữ, nếu không có tâm tư đó, khẳng định là bất bình thường.
Hai người chọn một khách sạn có chút sang trọng. Khi tuấn nam mỹ nữ bước vào khách sạn, nhất thời đưa đến vô số ánh mắt đố ky.
Đẩy cửa bước vào phòng, bên trong hắt ra ánh sáng nhu hòa.
Một ngày bận rộn và mệt nhọc, ánh mắt Quân Thiết Anh hiện lên sự mệt mỏi. Sau khi đặt cái túi lên ghế salon, cô duỗi lưng một cái, dáng người hoàn mỹ hoàn toàn triển lộ, khiến cho ánh mắt Tiêu Dương đứng bên cạnh không khỏi sáng lên vài phần.
- Tôi đi tắm trước.
Quân Thiết Anh mang dép lê, bước đến trước tủ quần áo. Khi mở tủ, sắc mặt không khỏi đỏ lên. Mặc dù khách sạn có trang bị áo ngủ bên trong tủ, nhưng nhìn qua chiếc áo ngủ không phải thấp ngực lộ lưng thì cũng là trong suốt. Nói là áo ngủ, chi bằng nói áo gợi tình thì đúng hơn.
Quân Thiết Anh chọn một chiếc váy ngủ tương đối kín đáo, sau đó bước vào phòng tắm. Tiếng nước chảy ào ào đã quấy rối Tiêu trạng nguyên đang ra vẻ chuyên chú xem tivi.
Ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía phòng tắm, tiểu đệ bên dưới ngo ngoe muốn ngóc đầu dậy.
Trong đầu hiện lên hình ảnh hai người đang vận động.
- Hôm nay đại tiểu thư rất mệt. Mướn phòng chính là để tiểu thư nghỉ ngơi. Mình không thể có suy nghĩ cầm thú được.
- Nhưng qua đêm với một mỹ, nếu mình không tỏ vẻ, chẳng phải ngay cả cầm thú cũng không bằng?
- Kiếm cới Đại tiểu thư tín nhiệm ngươi mới cùng ngươi mướn phòng.
- Vậy càng không thể cô phụ sự tín nhiệm của đại tiểu thư.
Trong đầu, hai giọng nói không ngừng vang lên. Cuối cùng, Tiêu Dương thở dài, lấy một đồng tiền xu trong người ra. - Mặc cho số phận. Ngửa, lên luôn. Úp, nhịn.
Tiêu Dương thì thầm một tiếng, thở ra một hơi, sau đó ném đồng xu lên.
Loảng xoảng.
Tiếng đồng xu rơi xuống mặt bàn thủy tinh. Tiêu Dương nhìn sang, khóe miệng không khỏi co rút lại.
- Úp?
Thừ người, Tiêu Dương lắc đầu:
- Lần đầu tiên thường không chính xác. Cho phép thử lần nữa.
Tiền xu lại ném xuống.
- Úp?
Úp.
Úp.
Úp.
Cho dù nội tâm Tiêu trạng nguyên rất rối rắm, nhưng tiền xu tối nay dường như cũng không đồng tình với hắn. Hắn liên tiếp ném xuống, toàn bộ đều là úp.
- Cái này... không khoa học rồi.
- Không tính.
Tiêu Dương lẩm bẩm:
- Đổi lại. Ngửa thì nhịn, úp thì lên...
Sau khi nói xong, Tiêu Dương tiện tay ném đồng xu xuống.
Loảng xoảng.
Úp.
Tiêu Dương rốt cuộc cũng vui vẻ lên.
- Lần này là chính xác rồi.
- Đây là thiên ý sao?
Nếu đồng xu có linh tính, lúc này nó sẽ im lặng không nói gì. Sau đó nhất định sẽ mắng:
- Trong lòng ngươi căn bản đã có quyết định, còn tìm một lý do. Vô sỉ, vô sỉ.
- Anh đang làm gì vậy?
Một hương thơm đập vào trong mặt.
Đẳng sau Tiêu Dương, Quân Thiết Anh đã tắm xong bước ra. Thấy Tiêu Dương ngồi một mình trên ghế salon không ngừng thì thâm, không khỏi lên tiếng hỏi.
Tiêu Dương nghe tiếng liền quay người lại.
Quân Thiết Anh cúi người, đối diện tâm mắt của Tiêu Dương. Một trận ba đào đập vào mắt hắn, máu nóng bốc lên sau đầu, ánh mắt mở to đến cực điểm.
Tầm mắt của hắn vừa vặn xuyên thấu bộ ngực. Một khe rãnh mê người duy mỹ bày ra, khiến người ta chỉ muốn cắm đầu vào cả ngày.
Một tiếng kêu sợ hãi vang lên. Quân Thiết Anh có chút bối rối lui về sau vài bước.
Ánh mắt Tiêu Dương không khỏi sáng lên.
Một chiếc váy ngủ màu hồng trong suốt, dưới ánh đèn chiếu xuống lại càng trong suốt hơn. Với nhãn lực của Tiêu Dương, mơ hồ có thể nhìn thấy hai điểm màu hồng trên bộ ngực.
Hình ảnh hấp dẫn đến cực điểm.
Chiếc váy ngủ khá ngắn, chỉ che khuất được cặp đùi. Lúc này, vẻ bối rối ngượng ngùng của Quân Thiết Anh lại càng kích thích dục vọng trong lòng người nào đó.
Bóng người chợt lóe.
Tiêu Dương không tự chủ được trực tiếp ôm lấy bờ eo nhỏ của Quân Thiết Anh, nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, sau đó mở mắt ra:
- Thơm quá.
Quân Thiết Anh theo bản năng mà giật mình, nhưng không tránh khỏi bàn tay ôm lấy eo của mình.
Tiêu Dương nhìn Quân Thiết Anh, ánh mắt nhu tình, khóe miệng hiện lên nụ cười xấu xa:
- Đại tiểu thư, cô thật là ngốc.
Quân Thiết Anh đột nhiên bị ôm, chiếc áo đơn giản không đủ ngăn cản được nhiệt độ truyên qua của người bên kia, cả người run rẩy, hai mắt nhìn thẳng Tiêu Dương, môi mấp máy:
- Anh muốn làm...
Ngữ khí có chút run run. Quân Thiết Anh tưởng rằng cô đã chuẩn bị xong tâm lý nghênh đón sự dây dưa của Tiêu Dương tối nay. Nhưng khi bị đối phương ôm, cô dường như muốn hỏng mất.
Đôi môi đỏ mọng ướt át sát gân như thế, không có bất kỳ người đàn ông nào có thể chống cự được sự hấp dẫn của nó.
Đôi môi nóng như lửa trong nháy mắt chận xuống đôi môi đỏ mọng. Một khắc này giống như lửa cháy lớn. Không cần bất kỳ kinh nghiệm gì, hai đôi môi cứ thế mà dán sát vào nhau, cảm thụ tình cảm nồng đậm.
Không tự chủ được, hai tay Quân Thiết Anh không nhịn được mà gắt gao ôm chặt cổ Tiêu Dương, ánh mắt đang mở to liên đóng chặt. Cô cảm nhận được bàn tay to vốn đặt ở bên hông đã bắt đầu không thành thật mà di chuyển lên phía trên, qua vai rồi lại trượt xuống dưới.
- Ưm.
Lúc này, bàn tay ấy còn bao phủ luôn cả bộ ngực sữa đằng trước. Nhiệt lưu từ bàn tay lan tràn khắp cơ thể. Cơ thể trong khoảnh khắc giống như bị trút hết sức lực, trở nên run rẩy.
- AI
Khi đôi môi buông ra, Quân Thiết Anh không tự chủ được mà phát ra tiếng rên rỉ, cơ thể run lên kịch liệt rồi ngả lên vai Tiêu Dương.