Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 422 - Chương 423: Hoàng Đế Côn Đồ

Chương 423: Hoàng đế côn đồ Chương 423: Hoàng đế côn đồChương 423: Hoàng đế côn đồ

Tôi có thể chửi bậy không?

Thanh âm đột ngột truyền đến bên tai Đặng Tiểu Hoa, khiến cô nhất thời ngẩn ra.

Cô... cô nên trả lời như thế nào?

Cô không biết làm sao nhìn Tiêu Dương. Trong quá trình phỏng vấn, phóng viên luôn là người hỏi đối phương. Bây giờ bị đối phương hỏi một câu, khiến cô không biết trả lời như thế nào.

- Đặng tiểu thư không lên tiếng, tôi mặc nhiên xem như cô đồng ý.

Tiêu Dương mỉm cười, ánh mắt nhìn lướt qua máy ảnh, sau đó nhìn về phía camera của Tiểu Kiệt, lạnh nhạt nói:

- Nếu toàn bộ thế giới đang chú ý việc này, muốn biết tôi đáp lại như thế nào. Vậy thì bây giờ tôi có hai câu trả lời.

Nghe xong, Đặng Tiểu Hoa và Tiểu Kiệt đều giật mình. Việc chính rốt cuộc cũng đã đến rồi.

- Thứ nhất, đối với một loạt chuyện mà đảo quốc đã làm ra...

Tiêu Dương nhấn mạnh từng chữ:

- Tôi muốn nói với bọn họ...

Thần sắc ngưng trọng, ánh mắt Đặng Tiểu Hoa cũng không khỏi trợn to vài phần, đợi Tiêu Dương nói tiếp.

Đột nhiên, Tiêu Dương quay sang nhìn Đặng Tiểu Hoa:

- Mặc dù là thô tục, nhưng có thể dùng tiếng Anh để chửi cho có văn minh hay không?

Đặng Tiểu Hoa vô thức gật đầu.

Tiêu Dương nở nụ cười như ánh mặt trời:

- Lũ tiểu tử đảo quốc... WI QI NI MI LI GI BI...

Một khắc này, hai người Đặng Tiểu Hoa không khỏi trợn tròn mắt.

- Đây là cái gì?

- Đây là tiếng Anh.

Hai người đều không thể tin vào lỗ tai của mình.

Phải biết rằng, càng được người ta chú ý lại càng phải chú trọng hình tượng. Nào có người dám trước mặt phóng viên mà chửi bậy chứ? Cho dù là trong lòng đang rất tức giận, nhưng vẫn phải lựa chọn từ ngữ để mà trả lời.

Nhưng còn Tiêu Dương thì không. Hắn nhìn vào màn hình, nở nụ cười thật tươi, rất có phong độ thân sĩ mà mắng một tiếng.

Đặng Tiểu Hoa không dám tưởng tượng, một khi đoạn băng này được phát ra, sẽ tạo thành phản ứng gì.

Nhìn vẻ mặt ngây ra như phỗng của hai người, Tiêu Dương không khỏi ngượng ngùng cười:

- Hai vị có vấn đề gì không?

Đặng Tiểu Hoa phục hồi lại tinh thần, thử dò xét:

- Đoạn vừa rồi... có cần cắt bớt không? - Tại sao lại cắt?

Tiêu Dương lắc đầu:

- Tôi bất quá chỉ dùng một loại phương thức để biểu đạt ý tứ của mình mà thôi.

Đặng Tiểu Hoa muốn nói lại thôi.

- Còn điều thứ hai...

- Đối với việc tại sao tôi không tiếp nhận khiêu chiến của đảo quốc?

Tiêu Dương vừa cười vừa nhìn Đặng Tiểu Hoa:

- Cho phép tôi nói lời kiêu ngạo không?

Đặng Tiểu Hoa ngây người, còn chưa kịp trả lời, giọng nói của Tiêu Dương đã vang lên:

- Bởi vì bọn họ không có tư cách khiêu chiến với tôi.

- Thủ hạ bại tướng thì có tư cách khiêu chiến với tôi sao?.......

Tiêu Dương mở cửa phòng hội nghị, bình tính bước ra ngoài.

Điện thoại vang lên.

- Lam tiền bối.

Gương mặt Tiêu Dương vô cùng thoải mái tiếp nhận điện thoại.

- Tiêu Dương, cuộc phỏng vấn không xuất hiện tình huống gì chứ?

Giọng của Lam Chấn Hoàn vang lên. Ông suy đi nghĩ lại vẫn có chút lo lắng:

- Chuyện của đảo quốc đã có người xử lý. Việc cấp bách hiện tại của cậu chính là tìm ngọc tỷ truyền quốc.

- Cũng không xảy ra việc gì lớn.

Tiêu Dương mỉm cười ôn hòa:

- Tôi đã tận lực thấp giọng rồi.

- Vậy là tốt.

Lam Chấn Hoàn dặn dò vài câu, sau đó cúp điện thoại.

- Tôi quả thật đã nghĩ đến việc thấp giọng rồi.

Tiêu Dương khoát tay, nhún vai nói, sau đó bước ra khỏi phòng.

Trong phòng hội nghị yên tĩnh không một tiếng động.

Đặng Tiểu Hoa và Tiểu Kiệt cầm trong tay bản thảo phỏng vấn, thừ người nhìn hình ảnh máy camera phát ra.

Một lát sau, hai người nhìn nhau.

- Chị Tiểu Hoa, chị có cảm thấy, một khi nội dung phỏng vấn này được công bố sẽ tạo thành tiếng vang gì?

Đặng Tiểu Hoa xiết chặt bản thảo trong tay, nói:

- Chỉ có trời mới biết.

Khoảng 10h sáng, khi hai người Đặng Tiểu Hoa rời khỏi Phục Đại, nhất thời thu hút không ít ánh mắt của đám phóng viên đang ngồi canh ngoài cửa. Tất cả mọi người đều biết Đặng Tiểu Hoa vừa mới phỏng vấn Tiêu Dương xong.

Trong tay cô ta rốt cuộc nắm được tin tức gì?

Tiêu Dương sẽ đáp trả sự khiêu khích của đảo quốc sao?

Lúc này, Đặng Tiểu Hoa mỉm cười rất nhỏ:

- Tiểu Kiệt, lái xe qua đây.

- Vâng.

Tiểu Kiệt rất nhanh bước đi.

Đám phóng viên nhìn nhau, thân sắc mỗi người một khác, nhất là nữ phóng viên tên Tôn Thải Hà, ánh mắt lại càng phát ra sự không cam lòng lẫn đố ky.

Một lát sau, rốt cuộc có một phóng viên trung niên cất bước đến gần Đặng Tiểu Hoa, mỉm cười nói:

- Đặng tiểu thư, tất cả đều chung một nghề, có thể tiết lộ chút tin tức không?

Lúc này, Tiểu Kiệt đã lái xe đến trước người Đặng Tiểu Hoa.

Đặng Tiểu Hoa mở cửa xe, sau đó xoay mặt sang nói:

- Đương nhiên có thể.

Lời nói vừa dứt, tất cả các phóng viên chung quanh không khỏi dựng lỗ tai lên nghe.

Cho dù là một tiểu tin tức cũng có thể phóng nó thành một đại tin tức.

Đây chính là bản lĩnh của một phóng viên.

- Đến trưa đi mua tờ báo của Giải trí Tân Thần, chẳng phải sẽ biết sao?

Đặng Tiểu Hoa bước lên xe, lưu lại một đám người với vẻ mặt ngây ra như phỗng.

Không kiêng nể gì.

Khi Đặng Tiểu Hoa cầm bản thảo phỏng vấn về, cho dù chỉ là một công ty truyên thông hạng ba, nhưng cao tâng công ty cũng ý thức được đây chính là cơ hội tuyệt vời để danh tiếng của Giải trí Tân Thần được tăng lên, vội xuất ra hết lực lượng, thông qua internet truyền bá đến toàn công chúng.

12h trưa, Tiêu Dương đã công khai đáp lại sự khiêu khích của đảo quốc.

Nhất là trên mạng internet, đã nhấc lên một cơn đại sóng.

Về phần hình ảnh lôi đài cộng với biểu ngữ khiêu chiến trên quảng trường Osaka cũng đã sớm đăng lên trên mạng, tạo thành đề tài cho cư dân mạng múa phím với nhau.

Ngàn hô vạn gọi, chính chủ rốt cuộc cũng đã lên tiếng.

- Tiêu Dương cuối cùng cũng đã lộ diện. Không biết hắn lựa chọn đáp lại như thế nào.

- Sợ rằng dưới áp lực của dư luận, hắn không thể không có lời đáp lại chính thức.

- Động tĩnh của việc này quá lớn rồi. Chắc trước đó Tiêu Dương cũng không nghĩ đến. Hy vọng hắn có thể giữ vững bình tĩnh, giành tiếp chiến thắng cho trung y.

- Đúng vậy, nếu lần này trung y bị thua, đảo quốc càng thêm danh chính ngôn thuận đưa y học của bọn họ xếp vào di sản văn hóa trọng điểm của thế giới.

Có chờ mong, có lo lắng, có thấp thỏm...

Các trang mạng, diễn đàn đều đua nhau bàn tán về cuộc so tài y thuật của hai nước. Đến 12h trưa, nghị luận lại càng thêm gay cấn. Không ít ánh mắt đều tập trung về tòa soạn Giải trí Tân Thần. Theo tin tức xác thực, 12h trưa nay sẽ đưa tin chính thức.

Khi gần 12h, lượng người truy cập trang web chính thức của Giải trí Tân Thần tăng vọt. Server thiếu chút nữa không chịu nổi phụ tải mà muốn hỏng mất.

Cạch cạch

Cạch cạch.

Ánh mắt trông mong từng giây từng phút kim đồng hồ dịch chuyển.

Còn chưa đến 12h, hình ảnh bắt đầu chuyển động. Không ít người nhao nhao kích vào, là tư liệu về Tiêu Dương.

Mặc dù thời gian gân đây tư liệu về Tiêu Dương đã bị đào bới không ít, nhưng khi Giải trí Tân Thân công bố phần tư liệu này, vẫn làm cho không ít người sáng mắt lên.

- Xuất thân cô nhi, được tiền bối y thuật thân bí thu dưỡng.

- Học thuật thành công, một khi rời núi như mãnh hổ hạ sơn, vạn thú triều bái.

- Viễn độ trùng dương, bỗng dưng nổi tiếng.

Từng đoạn văn liên quan đến thân thế Tiêu Dương tựa hồ khắc sâu trong lòng mỗi người.

Đinh định đỉnh.

Tiếng đồng hồ điểm 12h.

Cả trang web đột nhiên biến thành màu đen. Trong lúc mọi người đang ngạc nhiên, một hàng chữ màu đỏ giống như rồng bay phượng múa xuất hiện trên màn hình.

- Hoàng đế côn đồ giới trung y Viêm Hoàng.

Tiêu đề chói mắt khiến tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng.

Có chút khó hiểu nhìn hình ảnh trước mặt.

Không gì có sức thuyết phục bằng đoạn video được quay trực tiếp.

Trừ một tiêu đề ra, cũng không còn chữ nào khác, trực tiếp phát ra một đoạn video. Đoạn video đã được cắt gọt, phần thứ nhất chính là phỏng vấn về gia cảnh của Tiêu Dương. Tất cả ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào màn hình.

Khi nghe Tiêu Dương nói có hai câu trả lời, tất cả đêu ngừng hô hấp.

- Tôi có thể chửi bậy không?

Cơ hồ tất cả người xem đều trợn tròn mắt giống như Đặng Tiểu Hoa lúc đó.

"WI QINI MI LI GIBU

Thứ Anh văn mà Tiêu Dương cho rằng là "tao nhã”.

Yên lặng.

Mạng internet như muốn nổ tung.

Tất cả mọi người đều há hốc mồm, liên tưởng đến tiêu đề của trang web: Hoàng đế côn đồ giới trung y Viêm Hoàng.

- Này... này...

Không ít người đột nhiên cười to một cách thống khoái:

- Ôi chao, nghe hắn mắng mà sướng cái lỗ tai. - Hoàng đế côn đồ. Tốt, tốt... hahah...

- Nghĩ không ra, Tiêu Dương quả nhiên là một người thẳng tính. Bất cứ một người đàn ông nào có tâm huyết, nhìn thấy biểu ngữ làm nhục Viêm Hoàng trên quảng trường Osaka như vậy, tuyệt đối cũng phải há miệng mắng to.

- Chậc, chậc, tôi còn tưởng rằng Tiêu Dương trước kia làm dáng, bây giờ tôi chỉ muốn nói rằng, bắt đầu từ hôm nay, tôi chính là fan ruột của Tiêu Dương. Ai nói Tiêu Dương nửa câu không phải, tôi mắng chết người đó.

Bình luận kịch liệt.

Nằm ngoài dự đoán của mọi người, phần phỏng vấn đã dẫn phát sự rung chuyển điên cuồng trên mạng internet.

Đương nhiên, bình luận phản bác thỉnh thoảng cũng xuất hiện.

- Không phải chỉ là một tên tranh thủ cơ hội mắng chửi người khác sao? Côn đồ thôi mà, còn gọi là hoàng đế?

Chỉ là, bình luận như vậy vừa xuất hiện, nếu không phải bị các bình luận khác chôn vùi thì cũng bị kéo lên trên đầu, cho hàng vạn lời bình luận khác nhảy vào trù dập.

Trận đấu y thuật giữa hai nước lại được đốt thêm một mồi lửa.

Lửa càng tăng.

Đoạn video này trong thời gian ngắn đã trở thành đoạn video được tìm kiếm nhiều nhất.

Lúc này, đoạn video về câu trả lời thứ hai của Tiêu Dương cũng đã xuất hiện.

Bên trong đoạn băng, khuôn mặt anh tuấn hiện lên ngạo ý lẫn khinh thường.

Khí thế lan tràn.

- Tại sao tôi lại không tiếp nhận khiêu chiến?

- Bởi vì bọn họ không có tư cách khiêu chiến.

- Thủ hạ bại tướng.

Một khắc này, khí phách đế vương lộ hết, giống như trịnh trọng tuyên bố, đứng trên cấp độ trung y, tôi là duy ngã độc tôn. Y học của đảo quốc căn bản không có tư cách khiêu khích.

Trước là côn đồ, sau là hoàng đế.

Lửa trên mạng internet lại càng thêm điên cuồng.

Hoàng đế côn đồ giới trung y Viêm Hoàng.

Hoàng đế côn đồ, một phong vương không sai.

Đây chính là cảnh tượng nóng bỏng mà tất cả mọi người đều không nghĩ ra được.

Trong khoảnh khắc lan truyên khắp đại giang nam bắc.
Bình Luận (0)
Comment