Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 450 - Chương 451: Cuộc Đấu Tinh Anh!

Chương 451: Cuộc đấu Tinh Anh! Chương 451: Cuộc đấu Tinh Anh!Chương 451: Cuộc đấu Tinh Anh!

- Tiêu ca, anh xem xem, thế này chắc chắn không có ai có thể nhận ra tiểu Thu.

Đám người Tiêu Dương đi theo phía sau Trịnh Thu, Lâm Tiểu Thảo đắc ý mở miệng nói:

- Hóa trang thế này đẹp tới ngây người, ngay lập tức đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người! Hắc...

Hơi hạ giọng, y tiếp tục nói:

- Ai có thể ngờ được người này chính là tên Trịnh Thu kial

Tóc xanh, kính râm, da đen, thêm vào bộ âu phục, đây hoàn toàn là một người nước ngoài, không còn chút bóng dáng nào của Trịnh Thu lúc trước.

Mắt nhìn về phía Trịnh Thu đang đi tuốt phía trước, Tiêu Dương thong thả gật đầu:

- Đúng là không tệ lắm.

Để Trịnh Thu thích ứng thêm một lúc, mấy người tiện tay gọi một chiếc taxi rồi chạy thẳng tới Phục Đại.

- Kỳ quái...

- Yên tâm, trước giờ chưa có con chó mực nào có thể thoát khỏi lòng bàn tay của tôi.

Hắn lại hỏi Lam Hân Linh thêm một vài câu. Khi Lam Hân Linh hỏi tới chuyện có liên quan với Trịnh Thu, Tiêu Dương chỉ cười ha hả che giấu rồi ngay lập tức tắt máy.

Hiện tại Trịnh Thu chính là một cổ máy giết người, khống chế tốt sẽ rất có lợi, nếu không, đây chẳng khác gì là một tai nạn.

Trong cơn mưa mịt mù, một chiếc xe bình thường đang chạy băng băng trên đường cao tốc hướng từ Minh Châu ra ngoài.

Sau gân một giờ đi cùng, Tiêu Dương cảm thấy rất kinh hãi. Thứ mà Lâm Tiểu Thảo cho Trịnh Thu ăn đúng là không phải vật bình thường. Lúc này, Trịnh Thu chỉ còn lại bản năng tứ chi, nói gì y sẽ nghe nấy, vô cùng vâng lời. Tình cảnh này làm cho người ta cảm thấy rất khó tin.

Lam Hân Linh cúp điện thoại, lẩm bẩm một tiếng, sau đó cô bắt đầu chỉ huy kết thúc công việc của lần hành động này.

Lâm Tiểu Thảo tự tin gật đầu, vỗ ngực mình một cái.

- Tiểu Thảo, cậu phải coi chừng y thật kỹ, đừng để có sai sót gì.

Trên đường, Tiêu Dương gọi điện thoại hỏi chuyện ở mật thất dưới lòng đất. Mười mấy cái xác bị hút khô máu kia đã bị đám chuyên gia phá cửa phát hiện, có điều, vì tránh khủng hoảng không cần thiết, tin tức này sẽ bị phong tỏa, không tiết lộ ra ngoài.

Huyết Linh Sứ Ba sao Cain và Hồng Cơ Nữ.

Giờ phút này, trong mắt Cain chứa đầy vẻ không cam lòng. Nhìn về phía Minh Châu đang xa dần trong gương chiếu hậu, nắm chặt quả đấm lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay. Khuôn mặt đầy vẻ lạnh lùng, y nói:

Kế hoạch được tổ chức, thiết kế tỉ mỉ của tổ chức Huyết Dạ ở Minh Châu lần này đã hoàn toàn thất bại. Bọn chúng không những tổn thất một nhóm thành viên mạnh mẽ của Vụ tổ, cả cái kế hoạch Tạo Thần đã tới khâu mấu chốt kia cũng bị phá hủy hoàn toàn. Có thể nói đây là một sự đả kích vô cùng lớn.

Trong chiếc xe tối tăm, ở chỗ ngồi phía sau, hai bóng người có ngụy trang đang khôi phục dung mạo cũ. - Lần hành động này thất bại đều do Tiêu Dương!

Nếu không nhờ Cain kịp thời sử dụng Huyết Linh Vụ Pháp tu bổ lại đan điền của ả, một chưởng kia của Tiêu Dương đã biến ả thành phế nhân.

- Tiêu Dương!

Bên cạnh, khuôn mặt của Hồng Cơ Nữ hơi tái nhợt, hiển nhiên là vẫn chưa khôi phục lại sau khi bị thương nặng. Đan điền đang rất kiệt sức, cảm giác lúc có lúc không, một luồng ý lạnh tràn ra từ đôi mắt ả.

- Nếu không có ngài, tôi đã là một phế nhân. Còn nữa, lần này coi như Tiêu Dương may mắn. Hừ, nếu không phải vì Cain đại nhân vừa mới thi triển xong công pháp nghịch thiên, thực lực giảm mạnh, Tiêu Dương làm gì có chỗ mà càn rỡ.

- Thật không cam lòng, lại thất bại trong gang tấc ngay ở mấy ngày cuối cùng.

- ĐI

- Tên Tiêu Dương này làm hỏng thí nghiệm quan trọng nhất của tổ chức, hắn tuyệt đối sống không lâu. Việc chúng ta cần làm bây giờ là phải tạm thời rời khỏi Minh Châu. Khi thời cơ tới, chúng ta sẽ kéo nhau trở lại. Thứ nhất, phải để Tiêu Dương nợ máu trả bằng máu; thứ hai, tìm cho được Trịnh Thu, hỏi xem thí nghiệm này còn đường xoay sở không, có lẽ y vẫn còn lưu lại một tay.

Khóe miệng của Cain hơi nhếch lên, nói:

Ả hận Tiêu Dương tới thấu xương.

Trong đầu Cain hiện ra bóng người trong bãi đỗ xe. Mặc dù y không hiểu gì về Tiêu Dương, thế nhưng y biết với thực lực mà Tiêu Dương thể hiện ra trong bãi đổ xe, Tiêu Dương không phải là người mà y có thể đối phó trong trạng thái lúc này.

- Cain đại nhân, lân này cảm ơn ngài.

Không biết là vô tình hay cố ý, Hồng Cơ Nữ ôm cánh tay của Cain, nói:

Chuyện này còn khó chịu hơn cả chuyện giết ả.

Căn nguyên của mọi chuyện đều do Tiêu Dương đối phó tập đoàn Hắc Sơn của Trịnh Thu, từ đó dẫn tới một loạt chuyện sau này.

- Nếu không vì Tiêu Dương, chắc chắn sẽ không xảy ra nhiều chuyện tới vậy.

Đôi mắt của Hồng Cơ Nữ lóe lên ý hận, ả nói:

Đêm, lạnh, nước biển cuộn trào, gào thét.

Đảo Quốc, dưới ánh đèn, trước cái bàn trong căn phòng hình bầu dục, có mấy bóng người đang ngồi đối diện nhau.

Ở chỗ thủ lĩnh, có một người đàn ông trung niên mắt chuột, đầu hoẵng, mặc trang phục sĩ quan đang ngồi. Dưới mũi y có một chòm râu, hai hàng lông mày dài hẹp. Liếc mắt nhìn những người còn lại, y nói bằng giọng nói bén nhọn:

- Đối với sự kiện hao hết mặt mũi của Đảo Quốc lần này, Đại Tướng đã ra lệnh cho chúng ta phải hòa nhau một ván trong thời gian ngắn nhất. Tuyệt đối không để cho Viêm Hoàng chiếm đoạt sự kiêu ngạo thuộc về Đảo Quốc chúng ta.

- Điện Vương.

Y vừa dứt lời, tên đàn ông ngồi ở vị trí đầu tiên bên trái lập tức trâm giọng nói:

- Tất cả mọi người ở đây đều đã nghiên cứu qua thái độ của Viêm Hoàng. Với tính cách của tên Bạch Thiên Mệnh kia, sợ rằng Viêm Hoàng sẽ không giao ra tên cuồng đồ bêu xấu y học của chúng ta.

- Đúng vậy, chúng ta phải chọn cách tự hành động.

Cả đám người thảo luận khoảng mười phút đồng hồ.

Koita nắm chặt quả đấm lại rồi nói:

- Chỉ cần chúng ta phái ra lực lượng đủ mạnh, chúng ta có thể bảo đảm trận nào cũng có thể thắng lợi.

Koita cười lạnh nói:

- Khiêu chiến trong phạm vi lớn, chắc chắn có thể đưa tới náo động vô cùng lớn!

- Tổ chức một nhóm lực lượng tinh nhuệ tinh thông y học, dùng danh nghĩa trao đổi y học tới thăm Viêm Hoàng! Đến lúc đó, chúng ta có thể phân tán nhóm lực lượng này tới các thành phố của Viêm Hoàng trong thời gian ngắn nhất, sau đó khiêu chiến cái gọi là Trung Y của bọn họ.

Koita nhướng mày lên, y nói lớn:

- Trong vụ mâu thuẫn y học giữa hai nước lần này, nếu chúng ta muốn lấy lại kiêu ngạo của mình, chúng ta không thể dùng vũ lực. Chúng ta phải đánh tan Viêm Hoàng ở ngay lĩnh vực y học, phải để toàn thế giới biết ai mới là chính thống!

- Thế nhưng, dù chúng ta trắng trợn khiêu khích ở Osaka, Viêm Hoàng vẫn không bị lay động.

Ngay lập tức có người đưa ra câu hỏi.

- Cho nên, tôi đề nghị chúng ta chủ động ra tay!

Đôi mắt của Koita lóe lên một tia sáng sắc bén.

- Chủ động ra tay?

Fukuda Hideo hơi nhíu mày lại, y nói:

- Nói tiếp.

- Không phải gân đây Viêm Hoàng không phục y thuật của chúng ta sao? Bọn họ căn bản không dám tiếp nhận khiêu chiến, thế nhưng, bọn họ không đến, đâu có nghĩa là chúng ta không thể đi qua?

Người bị gọi tên là một cố vấn nổi danh bên cạnh Fukuda Hideo. Chần chờ một chút, y lập tức trâm giọng quát to một tiếng:

- Koita, anh có đề nghị gì không?

Fukuda Hideo đảo mắt nhìn qua một người gần đó:

- Thời gian mà Đại Tướng cho chúng ta không nhiều, chúng ta phải đưa ra được biện pháp trong thời gian có hạn.

Gõ nhẹ bàn vài cái, phòng hợp lập tức yên tính lại.

Kẻ ngồi ở ghế thủ lĩnh chính là một Điện Vương khác của Thần Điện Đảo Quốc, Fukuda Hideo! Thực lực của tên này sàn sàn với tên Điện Vương bị Tiêu Dương giết. Sự kiện mâu thuẫn y học giữa hai nước lần này do y phụ trách.

- Trong thời gian ngắn nhất, chúng ta sẽ tạo thành một cơn gió lốc càng quét Viêm Hoàng, tuyệt đối có thể hung hăng tát vào mặt bọn họ! Chúng ta sẽ để bọn họ thử cảm giác bị làm nhục ngay ở cửa nhà mình. Đến lúc đó, chúng ta thúc đẩy toàn thế giới hỏi một câu, Viêm Hoàng có tư cách gì tự nhận Trung Y của mình là chính thống?

Phòng hợp lâm vào trầm ngâm ngắn ngủi, ngay sau đó, một hồi những tiếng tán thành vang lên. - Đây đúng là một biện pháp tốt, chỉ cần tính toán hợp lý, chúng ta có thể dùng có tâm đấu vô tâm, nhất định sẽ làm cho lĩnh vực Trung Y của Viêm Hoàng bị thương nặng!

- Đúng vậy, càn quét Viêm Hoàng! Ha ha! Tôi rất chờ mong khuôn mặt khiếp sợ của người Viêm Hoàng lúc đó.

- Bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ được đội ngũ y học tinh nhuệ của chúng ta sẽ trực tiếp xuất hiện ở cửa nhà họ, hơn nữa còn hung hăng đập nát biển hiệu của họi

- Điều quan trọng là chỉ cân chúng ta làm mọi thứ một cách hợp pháp. Chúng ta tới cửa khiêu chiến, dưới ánh mắt của truyền thông toàn thế giới, chúng ta không sợ Viêm Hoàng sử dụng thủ đoạn đen tối nào. Khi Viêm Hoàng phát hiện chuyện này không ổn, tôi rất mong chờ biểu cảm không thể làm gì của họ, có lẽ khuôn mặt họ lúc đó sẽ rất thú vị!

- Được!

Fukuda Hideo vỗ bàn một cái rồi cười lớn nói:

- Kế hoạch này rất tốt, chỉ cân hoàn thiện những việc cụ thể cùng với suy nghĩ những cách chu đáo, chúng ta có thể hung hăng giáo huấn Viêm Hoàng một cái. Tất cả mọi người hãy suy nghĩ tất cả những chi tiết cụ thể, ba ngày, trong vòng ba ngày, nhất định phải chuẩn bị ổn thỏa, sau đó...

Đôi mắt của Fukuda Hideo không ngừng lóe lên tia sáng lạnh lẽo. Từ từ đứng lên, y nói:

- Bổn vương muốn tái hiện hình ảnh dân tộc Đại Hòa xâm chiếm Thần Châu Đại Địa của Viêm Hoàng!

Tiếng cười gẳn vang vọng bầu trời đêm!

Ngày hôm sau, mặt trời bắt đầu mọc, cơn mưa đêm qua làm cho không khí ở sân trường lúc này rất mát lạnh.

Sáng sớm, Tiêu Dương bị Đại tiểu thu moi ra từ trong chăn. Dưới không khí mát lạnh, không cần tiếp tục dùng xe lăn, hai người sóng vai cùng chạy chậm tới sân tập. Toàn bộ quá trình, hai người không nói gì nhiều, mỗi khi hai mắt nhìn nhau, cả hai luôn hiểu ngầm rồi lộ ra một nụ cười thoải mái.

Sau khi tập thể dục xong, hắn mua một phần ăn sáng đưa tới phòng ngủ của Đại tiểu thư. Có kinh nghiệm lần trước, Tiêu Dương không dám trực tiếp đẩy cửa vào nhằm trách việc thấy được những hình ảnh không nên thấy một lần nữa.

Xoay người trở lại phòng bảo vệ, khóe miệng của Tiêu Dương hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười, trong tâm mắt, hắn thấy có một chén cháo nóng hổi đang được đặt trên bàn.

Khung cảnh quen thuộc như sớm đã thành thói quen này vẫn luôn có một cảm giác ấm áp nhàn nhạt.

Chỉ cần Tiêu Dương ngủ ở phòng gác cửa, sáng ngày hôm sau luôn có một chén cháo nóng đặt trên mặt bàn. Trong khoảng thời gian này, cô gái đưa cháo cho mình ngày nào cũng ở quán cà phê Túy Vũ học tập một ít kiến thức có liên quan tới việc quản lý. Chuyện này Tiêu Dương biết, có lúc gọi điện thoại tới, Lăng Ngư Nhạn luôn nói với Tiêu Dương là cô tới quán cà phê Túy Vũ để học tập vài thứ.

Cô không trông mong gì nhiều, chỉ hi vọng mình có thể giúp được gì đó cho hắn, có thể làm tốt công việc của một bà nội trợ đảm đang.

Một cô gái hiền lành, dịu dàng, ngoan ngoãn.

Sau khi ăn xong bữa sáng tình yêu, Tiêu Dương đi một chuyến tới phòng ngủ của đám gác cửa. Sau khi từ miệng Lâm Tiểu Thảo biết được thân phận của Trịnh Thu đã được che giấu rất tốt, hắn thuận tiện giao lưu với mấy tên tham ăn này một lúc. Sau đó, hắn nhận được điện thoại của Quân Thiết Anh.

9h sáng. Tiêu Dương đưa Quân Thiết Anh đến trước cửa công ty Sơn Hà Thư Họa.

- Có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho tôi.

Tiêu Dương hạ cửa xe xuống rồi cười nói với Quân Thiết Anh.

Quân Thiết Anh thản nhiên cười khẽ, đôi mắt đầy vẻ tự tin, nói:

- Tôi tin chắc một chuyện là thời gian quật khởi của Sơn Hà Thư Họa đã không còn xa.

Hai mắt nhìn nhau, hai người cho nhau lực lượng.

Khi Quân Thiết Anh biến mắt khỏi cửa kiếng, Tiêu Dương lập tức qay xe đi tới một hội sở cao cấp của Minh Châu... Quán Vũ Phong.

Hôm nay, cuộc so tài Tinh Anh chính thức diễn ra.
Bình Luận (0)
Comment