Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 467 - Chương 468: Thiên Tuyệt Chứng!

Chương 468: Thiên tuyệt chứng! Chương 468: Thiên tuyệt chứng!Chương 468: Thiên tuyệt chứng!

Nhà họ Âu ở Bắc Kinh!

Toàn trường lập tức xôn xao, vẻ mặt khi nhìn thanh niên có vết sẹo lập tức trở nên nóng bỏng hơn.

Ban nãy khi người thanh niên có vết sẹo này xuất hiện trong phòng bao riêng, vì vết sẹo mờ trên trán nên cũng đã hấp dẫn ánh mắt của nhiều người. Có điều, chính vì vết sẹo này mà không có ai đến gân bắt chuyện anh ta, cho nên cũng không biết thân phận anh ta. Mà với tính cách của Âu Phàn Dương này, dĩ nhiên cũng không tiếp xúc với các thanh niên tài tuấn Minh Châu.

Anh ta có mặt trong bữa tiệc tối nay vì nhiệm vụ.

Lúc này, đằng sau có vài người nhìn Âu Phàn Dương, trong lòng lập tức hối hận, vì sao ban nấy mình không tạo chút quan hệ với tâm phúc của thiếu gia Nhà họ Âu ở Bắc Kinh này. Có thể đại diện thiếu gia đến tặng quà, dĩ nhiên là có vị trí cực cao trong lòng thiếu gia. Mà Nhà họ Âu ở Bắc Kinh là danh môn vọng tộc.

Ở thủ đô, nhà họ Âu cũng là gia tộc danh vọng hạng nhất. Đều là hạng nhất, Minh Châu sao có thể so sánh với Bắc Kinh được! Thật sự, bối cảnh chính trị của Nhà họ Âu cực kỳ thâm sâu. Có thể tạo quan hệ với Nhà họ Âu, chắc chắn có lợi.

- Nhà họ Âu?

Tiêu Dương nghe thấy hai từ quen thuộc này, khóe miệng nở nụ cười, thân thái không chút thay đổi.

- Không cần, xin hãy mở quà ra.

Lời vừa dứt, Âu Phàn Dương mở hộp, một ánh sáng lấp lánh cao quý tỏa ral

Mọi người khó hiểu.

- Món quà sinh nhật thiếu gia nhà tôi tặng Đạm Thai tiểu thư chính là chiếc nhẫn kim cương quý giá ngàn vàng không thể mua được.

Âu Phàn Dương mỉm cười, lên tiếng nói:

Nó đại diện cho sự xinh đẹp, cao quý, tuyệt mĩ và vĩnh hằng.

Âu Phàn Dương đưa tay vào túi, lấy một cái hộp nhỏ thoạt nhìn rất bình thường ra.

Ngạc nhiên! Thậm chí còn có tiếng hét chói tail

- Có thể mạo muội đưa ra một yêu cầu không? Hãy tạm thời tắt đèn, vì món quà này, càng lúc tối thì càng thể hiện sự cao quý của nó.

Ánh mắt toàn trường đều nhìn sang, thiếu gia nhà họ Âu thần bí giấu mặt, muốn tặng quà gì cho Đạm Thai Diệc Dao? Hơn nữa, sao cái hộp lại nhỏ như vậy...

Khuôn mặt mang nụ cười của Âu Phàn Dương sững ra vài giây, nhưng lại nhanh chóng biến mất, từ từ đưa tay ra,

- Hả! Đó không phải chiếc nhẫn kim cương thần bí vừa được bán giá cao trong buổi bán đấu giá ở Pháp sao! Hóa ra đã rơi vào tay thiếu gia nhà họ Âu. Đúng là giàu quá đi mất!

Khuôn mặt Đạm Thai Diệc Dao như tuyết, ánh mắt không chút gợn sóng. Lúc này, Liễu Hồng đứng bên nói,

- Chậc chậc, đây đúng là món quà lớn!

Tất cả phụ nữ trên thế giới đều không thể cưỡng lại được sức hút của kim cương! - Trời ơi, nó là...

Mặc dù hầu hết mọi người đều đến vì theo đuổi Đạm Thai Diệc Dao, nhưng, số người trực tiếp bày tỏ tâm ý thông qua nhẫn kim cương không nhiều. Vị thiếu gia Nhà họ Âu này là một trong số đó.

Tiêu Dương suýt nữa thì không nhịn được cười, yên lặng nhìn Âu Phàn Dương. Đặt cho món quà cao quý một cái tên phàm tục như vậy, có thể thấy trình độ của thiếu gia anh cao mức nào rồi.

Âu Phàn Dương đột ngột nhìn về phía Tiêu Dương.

- Thiếu gia nói, chỉ có nữ thần cao quý như tiểu thư Đạm Đài, mới có tư cách đeo chiếc nhẫn kim cương tôn quý này, hơn nữa, thiếu gia còn đặt tên cho chiếc nhẫn này là "Nhẫn Cupid”!

Mọi người bắt đầu xôn xao.

Âu Phàn Dương vô cùng hài lòng trước phản ứng của những người xung quanh, anh ta cũng đã đoán trước được sự chấn động sau khi đưa món quà của thiếu gia ra. Đây chắc chắn là món quà quý giá nhất hôm nay.

Âu Phàn Dương không thừa nhận mà cười cười,

Vẻ mặt mọi người lập tức dâng lên hứng thú.

Giọng điệu của Tiêu Dương chẳng thân thiện gì, nói như vậy, quan hệ của hắn với Nhà họ Âu rất có khả năng là đối địch?

- Phụt!

Chủ đề đột nhiên chuyển sang Tiêu Dương, tất cả mọi người trong phòng bao riêng đều ngẩn ra. Chẳng lẽ Tiêu Dương có quan hệ gì với nhà họ Âu thủ đô? Chả trách, ban nãy giám đốc Tạ Chấn Vinh cũng đến tìm hắn...

Tiêu Dương gật đầu,

- Anh không nhận nhầm đâu, nhưng, tôi không nhận ra anh là ai.

Dù Tiêu Dương không tiếp xúc nhiều với Đạm Thai Diệc Dao, nhưng vẫn hiểu một chút vê cô. Món quà này dù có thể đánh tan phòng tuyến của đa số phụ nữ, nhưng chưa chắc đã có tác dụng với phụ nữ như Đạm Thai Diệc Dao.

- Nếu như tôi nhận không nhầm, vị này... là Tiêu Dương.

Trình tự vẫn giống như trước, Liễu Hồng bước đến nhận món quà.

Khuôn mặt Đạm Thai Diệc Dao vẫn như tuyết, thánh khiết đơn thuần.

- Tôi là một nhân vật nhỏ, không ai nhận ra cũng chẳng có gì lạ. Nhưng thiếu gia Nhà họ Âu, Âu Tử Lôi, có lẽ anh biết đúng không.

Trong mắt Âu Phàn Dương lóe lên tia lạnh. Thiếu gia có việc không đến, bảo mình đem quà đến, hơn nữa còn dặn, nếu có cơ hội, phải làm khó dễ Tiêu Dương!

Đây là nhiệm vụ của anh ta.

Không đợi Tiêu Dương mở miệng trả lời, Âu Phàn Dương mỉm cười,

- Tối nay tất cả mọi người đến đây đều có một món quà tặng cho Đạm Thai tiểu thư, tôi nghĩ, mọi người đều muốn biết, anh đã chuẩn bị quà gì cho Đạm Thai tiểu thư?

Lời vừa dứt, đứng bên cạnh Tiêu Dương, Lăng Ngư Ngạn nắm chặt tay Tiêu Dương, khẽ cau mày.

Anh ta muốn làm Tiêu Dương xấu mặt trước mặt mọi người! Tiêu Dương đến tay không, hơn nữa, đương nhiên không thể chuẩn bị món quà quý hơn chiếc nhẫn kim cương của thiếu gia Nhà họ Âu được.

Là một bảo vệ, có thể tặng được món quà quý giá cỡ nào chứ?

- Có điều, còn có món quà của vài vị thiếu gia đã chuẩn bị mà vẫn chưa tặng được, tôi thân phận thấp kém, chờ mấy vị thiếu gia tặng xong, tôi sẽ dâng quà cho Đạm Đài tiểu thư.

Tiêu Dương khoát tay, nghiêng mặt nhìn Tam kiệt Minh Châu bên dưới.

- Thật à.

Âu Phàn Dương mỉm cười đáp lại.

- Không ngại cho chúng tôi mở rộng tâm mắt chứ.

Tiêu Dương hơi híp mắt.

Tất cả mọi người đều nhận ra, Nhà họ Âu cố ý làm khó Tiêu Dương.

Thậm chí có vài người muốn lấy lòng Nhà họ Âu lúc này đã không kiêng ky cười thành tiếng.

- Đúng là đám tiểu nhân!

Sắc mặt Lăng Ngư Ngạn hơi xanh, bàn tay nắm chặt tay Tiêu Dương, có chút run rẩy, trong lòng vô cùng tức giận.

Tiêu Dương đưa tay nhẹ nhàng trấn an Lăng Ngư Ngạn, ánh mắt nhìn về phía Âu Phàn Dương.

Chẳng phải Âu Tử Lôi muốn làm khó mình sao! Nhưng, giờ liên lụy của Lăng Ngư Ngạn, vì lúc này Lăng Ngư Ngạn đứng cạnh mình nên mới bị người ta chỉ trỏ.

Hắn không thể chịu nỗi khi người phụ nữ của mình phải chịu một chút tủi nhục.

Đối với hắn mà nói, không tặng quà chẳng phải chuyện gì to tát! Cũng chẳng phải keo kiệt gì, mà chẳng qua là có cần thiết hay không thôi.

- Anh muốn xem quà của tôi?

Bảo vệ nhỏ bé thôi! Trong những hoàn cảnh như thế này, có quà gì để mà đem ra chứ?

Mặc dù Tiêu Dương có rất nhiều thân phận, nhưng để lại ấn tượng sâu đậm với mọi người nhất là bảo vệ Phục Đại.

Lúc này mọi người bên dưới cũng cười ồ lên.

- Đừng nói là anh không chuẩn bị quà gì cả nhé?

Thấy Tiêu Dương không trả lời, Âu Phàn Dương lại cười, giọng nói mang theo ý khinh thường,

Không làm trò cười cho người ta, đã tốt lắm rồi.

Muốn trì hoãn thời gian sao?

Sắc mặt Âu Phàn Dương không thay đổi, nhưng trong lòng đang thầm cười lạnh.

Cho dù trì hoãn được vài phút, nhưng mày có thể cá chép hóa rồng được sao?

Tam kiệt Minh Châu là ba người thừa kế duy nhất của ba tập đoàn lớn.

Cho dù thiếu gia bí ẩn của Nhà họ Âu ra tay bất phàm, tặng món quà sinh nhật là chiếc nhẫn kim cương có giá trị liên thành, nhưng sắc mặt của Tam kiệt Minh Châu lúc này vẫn vô cùng tự tin.

Đã tính toán trước.

Dường như bọn họ đều tự tin món quà của mình có thể giành được sự ưu ái của nữ thần. Bởi vì trong lòng ba người đều có một bí mật như nhau. Món quà mà họ chuẩn bị là do Liễu Hồng, người ở cạnh Đạm Thai Diệc Dao tiết lộ trước cho họ, chắc chắn sẽ là món quà Đạm Thai Diệc Dao thích.

Đương nhiên, bí mật này, cả ba người đều cho rằng chỉ mình mình biết, nên càng không thể nói với người khác.

- Thiếu gia Tô Hà người thừa kế Tập đoàn Mộc Tuyết tặng quà sinh nhật cho Đạm Thai Diệc Dao tiểu thư là... Thiên Tuyết Nhị!

- Quà sinh nhật Lê Mộ Thanh thiếu gia người thừa kế tập đoàn Bách Xích là... Kỳ dị thảo!

- Thiếu gia Lưu Cát người thừa kế tập đoàn Hồng Vân tặng quà sinh nhật cho Đạm Thai Diệc Dao tiểu thư là... Thân hỏa thạch!

Thiên tuyết nhị, Kỳ dị thảo, Thần hỏa thạch!

Ba món quà này, tất cả những người ở đây đều chưa từng nghe nói đến chứ đừng nói đến chuyện giám định lai lịch và giá trị của nó. Nhưng từ tay Tam kiệt Minh Châu đưa ra, hẳn là bất phàm.

Còn Tiêu Dương vừa nghe đến ba cái tên quái dị này, sắc mặt lập tức cả kinh!

Ánh mắt hắn chăm chú nhìn Đạm Thai Diệc Dao.

Tại sao cô ta cần ba loại kỳ trân dị thảo này?

Chẳng lẽ cô ta...

Ánh mắt sắc bén của Tiêu Dương lập tức nhìn chằm chằm Đạm Thai Diệc Dao, nhưng chỉ trong chốc lát, hắn lại lắc đầu.

- Không thể nào...

Mọi người đều có thể nhận ra, Đạm Thai Diệc Dao quả thực rất thích ba món quà này.

Trong đôi mắt luôn không có chút gợn sóng của cô lúc này đã toát ra vẻ vui mừng!

Khuôn mặt hiện lên ý cười.

Tiếng bình luận của đám người bên dưới lại vang lên, đều đang nghe ngóng thăm dò lai lịch của ba món quà này.

Dường như có thể khẳng định, tối nay, món quà được nữ thần ưu ái nhất, rất có khả năng là Thiên tuyết nhị, Kỳ dị thảo, Thần hỏa thạch cùng với "Nhẫn Cupid" của Nhà họ Âu tặng!

- Liễu Hồng đúng là không lừa mình.

Lúc này ba vị tài tuấn nhìn thấy vẻ vui mừng lộ ra trên gương mặt ngữ thần, đồng thời không kìm được nhẹ giọng nói.

- Kỳ quái...

Tiêu Dương tự nói.

- Em cũng thấy kỳ lạ, ba thứ này rốt cuộc là gì?

Lăng Ngư Ngạn tưởng Tiêu Dương cũng có cùng thắc mắc như cô.

- Em muốn biết?

Tiêu Dương nhìn mấy món quà, từ từ lên tiếng,

- Ba thứ này đều là những thánh dược vô cùng quý giá trong nhân gian!

- Thuốc á? Lăng Ngư Ngạn kinh ngạc.

- Không sai.

Tiêu Dương gật đầu,

- Thiên tuyết nhị quanh năm mọc ở Thiên Sơn Băng Xuyên, băng xuyên kết băng sinh ra một loại Thiên sơn tuyết liên biến dị. Thứ này cực kỳ hiếm, mà phải phá băng xuyên, để tìm thấy được một gốc Thiên thần tuyết liên có nhụy, xác suất thấp đến đáng thương! Thứ này, cực kỳ hiếm.

- Thứ hai, Kỳ dị thảo. Tương truyền, Kỳ dị thảo phải sinh trưởng ở nơi sát địa khí nhất, mỗi ngày đều phải có ánh mặt trời chiếu thẳng, đồng thời cũng phải có nước mưa vun tưới, cộng thêm thổ nhưỡng đặc biệt, điều kiện cực kỳ khắc nghiệt, e là cho dù thiếu một thứ cũng sẽ héo khô mà chết!

- Thứ ba, Thần hỏa thạch! Đây là thiên thạch ngoài trời rơi xuống núi lửa, là tinh hoa được lấy ra sau khi bị thiêu đốt trăm năm.

- Ba loại thánh dược này, quý đến mức không thể định giá, chỉ có thể gặp không thể cầu. Không ngờ, lại đồng thời xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của Đạm Thai Diệc Dao! Xem ra, Đạm Thai Diệc Dao cũng có duyên với ba loại thánh dược này.

- Sao Đạm Thai Diệc Dao lại cần ba thứ này?

Lăng Ngư Ngạn bất giác hỏi.

- Đây là chỗ khiến anh cảm thấy kỳ quái.

Tiêu Dương thấp giọng, ánh mắt nhìn chằm chằm Đạm Thai Diệc Dao,

- Theo anh được biết, ba vị thánh dược này là thuốc dẫn để chữa trị một chứng duy nhất... Thiên tuyệt chứng!

†r
Bình Luận (0)
Comment