Chương 496: Hóa tượng phụ ảnh!
Chương 496: Hóa tượng phụ ảnh!Chương 496: Hóa tượng phụ ảnh!
Bình Sa Ngạn cười.
Trong mắt gã mấy kỹ xảo này của Tiêu Dương quá ấu trĩ.
Đưa mình đi gặp "Trường bào"? Xem ra muốn để sát thủ "Trường bào' đối phó với mình. Trong mắt Bình Sa Ngạn, sát thủ "Trường bào" chưa chắc đã quá lợi hại. Huống hồ, mình không chỉ có một mình, thực lực của cha Bình Thông Tiên cao thâm khó lường, thông thiên triệt địa.
Có một vị trí ưu việt trong Thế gia Hộ long siêu việt thế tục, Bình Sa Ngạn đã quen kiêu ngạo.
Có điều, gã không ngờ mình hoàn hoàn không hiểu ý nghĩa câu nói của Tiêu Dương.
Đưa gã đi gặp sát thủ "Trường bào”.
Sát thủ "Trường bào" đang ở Địa ngục.
- Hắn đang ở đâu?
Bình Sa Ngạn áp chế cơn giận trong lòng, bình tĩnh chờ câu trả lời của Tiêu Dương.
- Nói cho mày cũng được, có điều, tao có một chuyện vô cùng hiếu kỳ.
Tiêu Dương khẽ kéo tay "Quân Thiết Anh” bên cạnh, ngẩng mặt nhìn Bình Sa Ngạn.
Tiêu Dương dừng lại một lát, liếc mắt nhìn Bình Sa Ngạn.
- Còn nữa, ba người trong bãi đỗ xe Sơn Hà Thư Họa, đều chết trong tay mày nhỉ?
Tiêu Dương nắm tay "Quân Thiết Anh”.
Bình Sa Ngạn ánh mắt ở trên cao nhìn xuống Tiêu Dương.
Khuôn mặt Bình Sa Ngạn trâm thấp nhìn Tiêu Dương.
Trong ngữ khí bình thản của Bình Sa Ngạn ẩn chứa sát ý như có như không.
Còn Quân Thiết Anh ở bên cạnh Tiêu Dương, dĩ nhiên Bình Sa Ngạn cũng chẳng vội bắt về. Mục đích đi Minh Châu lần này có hai cái. Đầu tiên là vì Quân Thiết Anh, trong mắt Bình Sa Ngạn giống như bắt cua trong hang, nắm chắc chín phần. Thứ hai, đó là tìm ra sát thủ "Trường bào" thông qua Tiêu Dương để báo thù cho sư huynh đệ Thôi Đồng, Mạc Cát.
- Còn tung tích của sư phụ tao...
- Mày đang bàn điều kiện với tao à?
- Không sai, ba người đó do tao giết.
Ý là, mày không có tư cách này.
- Tại sao bọn mày lại muốn bắt cô ấy?
Bình Sa Ngạn cười miệt thị.
Một lời không hợp liền lập tức muốn ra oai phủ đầu. Có thể thấy trong mắt Bình Sa Ngạn, Tiêu Dương chẳng qua chỉ là một con kiến hôi, chẳng đáng coi trọng. Nếu Tiêu Dương muốn bàn điều kiện với mình thì cứ đánh thẳng.
Một sợi roi vàng lăng không lao đến, nổ vang như tiếng sét.
Đầu roi bằng kim loại trong lúc bay múa lóe lên kim quang chói mắt. Khí tức lạnh lẽo tràn ra khắp nơi.
- Mày có thể không chấp nhận cách nói chuyện này. Khóe miệng Bình Sa Ngạn nhếch lên.
Tiêu Dương cười khoát tay.
Lời vừa dứt, bóng người vốn lắc lư né tránh đột nhiên lao thẳng về phía trước, đột phá bao vây của sợi roi dài giống như cơn gió, trực tiếp lao đến sát cơ thể Bình Sa Ngạn.
- Tao đang nói mày đấy.
- Mày cũng tự biết thân biết phận đấy.
Soạt!
Tiêu Dương đẩy nhẹ "Quân Thiết Anh' lui ra sau mấy mét. Trong thoáng chốc, Tiêu Dương như một mũi tên tiến lên nghênh đón công kích của sợi roi dài. Bóng dáng hắn lắc lưu như sương mù hư ảo.
- Tao đoán không quá chín chiêu.
Tiêu Dương lờ mờ trả lời.
Bình Sa Ngạn ra tay trước tiên, dương mạnh sợi dây dài trong tay, bóng roi nặng nề như cơn sóng lớn mãnh liệt đánh đến.
Bóng roi như mười ngón tay lượn lờ bay qua. Roi thoạt nhìn có vẻ không dễ khống chế, nhưng đối với một cao thủ thường xuyên dùng roi, roi như tay trái tay phải của mình, sử dụng rất tự nhiên.
- Tao muốn xem xem, mày có thể tiếp tao mấy chiêu.
Trong mắt gã, không có thực lực không giải quyết được vấn đề.
- Thần tiên cửu thức!
Bình Sa Ngạn bị biến hóa đột ngột này làm cho kinh ngạc, thân thể đột nhiên lui lại. Lúc này, Tiêu Dương đã nhanh chóng tiến lên trước, một chưởng đánh ra.
- Thất tiên trích tinhI
Chưởng phong quỷ dị lăng không đánh đến.
Bình Sa Ngạn không thể ngờ làm sao Tiêu Dương có thể đột phá khỏi bóng rơi kín không kẽ hỡ của mình, dưới tình thế cấp bách liên nhanh chóng thu roi lại. Lúc này, chiêu thứ hai của Tiêu Dương đã tới.
- Thiên nữ chức nguyệt!
Chưởng ảnh ưu nhã phiêu dật như thêm dầu vào lửa chợt ẩn hiện trong đêm.
- Nguyệt lão phủ câm!
Chưởng lực hồn hậu thêm vài phần, chưởng phong vung lên phát ra những âm thanh vô cùng rõ ràng, chấn động tâm cảnh.
Có thể nhìn thấy được chỗ cường đại của Hóa tượng phụ ảnh.
Thử nghĩ, hai bên đánh nhau, vốn chỉ là đơn độc chiến đấu. Giờ một bên đột nhiên Hóa tượng phụ ảnh, huyễn hóa ra ngàn con ngựa hoang, như thiên quân vạn mã lao đến, trực tiếp chôn vùi đối thủ.
Hóa tượng phụ ảnh không chỉ giới hạn ở một Ảnh tượng, thực lực càng mạnh, số Ảnh tượng hóa thành có thể càng nhiều, uy lực cũng càng mạnh. Cường giả càng mạnh còn có thể khiến Ảnh tượng huyễn hóa ra diễn hóa thành bộ dạng mãnh thú, có lực công kích nhất định.
Đem một luồng năng lượng hóa tượng thành ảnh, bám trên người mình, trở thành khải giáp. Cũng tương tự như vậy, có thể gắn nó lên trên cơ thể người mình muốn bảo vệ, vào thời khắc sinh tử, giống như lúc một đấm của Tiêu Dương đánh lên ngực Bình Sa Ngạn, Ảnh tượng sẽ tự động bắn ra, chống đỡ công kích Tiêu Dương.
Hóa tượng phụ ảnh là đặc trưng của cường giả Thực khí tứ vân hóa tượng cảnh!
- Tiêu Dương, phải cẩn thận, tốc chiến tốc thắng!
Nguyệt lạc tam tinh động, bồ đề diệu tam giới.
Hơi thở cường đại lập tức tràn khắp bốn phía. Đôi mắt Bình Sa Ngạn mở to, động tác không theo kịp suy nghĩ, trơ mắt nhìn một chưởng của Tiêu Dương đánh mạnh vào ngực mình, nặng nề ấn xuống.
Sáu chiêu, bị đánh bại!
Âm!
Chưởng ảnh nhanh chóng nện ầm lên ngực Bình Sa Ngạn. Đột nhiên, một khí ảnh nửa trong suốt tràn ra từ cơ thể Bình Sa Ngạn. Một cảnh tưởng vụt qua, hình như có một bóng dáng đột nhiên xông ra trước ngực Bình Sa Ngạn, cản uy lực một chưởng này của Tiêu Dương.
- Hóa tượng phụ ảnh?
Đồng tử Tiêu Dương co rút, trong mắt lóe lên một tia ngạc nhiên.
- Là Hóa tượng phụ ảnh!
Đôi mắt Diệp Tang phía sau kinh hãi, không kìm được, ngạc nhiên lên tiếng.
- Thần tiên cửu thức, Đệ lục thức, Tà nguyệt tam tinh!
Trong lòng Bình Sa Ngạn rít lên một tiếng, cố gắng thi triển sợi roi dài trong tay. Nhưng lúc này chưởng ấn của Tiêu Dương đã bao trùm xung quanh Bình Sa Ngạn.
- Không thể nào!
Gã vốn rất tự tin. Mình đến từ Thần tiên môn, có sự dạy dỗ của sư phụ xuất sắc nhất, có thiên tư tu luyện khiến người khác phải ngưỡng mộ. Nhưng khi Bình Sa Ngạn chính thức đối mặt với Tiêu Dương mới hoảng sợ nhận ra, khoảng cách giữa mình với kẻ địch quá xa.
Năm chiêu liên tiếp, tấn công liên tục, chưởng phong cường đại ùn ùn kéo đến, từ tinh tế ban đầu trong nháy mắt biến thành sóng to gió lớn đánh đến. Bình Sa Ngạn lập tức cảm thấy sắp không hít thở được, sắc mặt đã trở nên biến đổi, trắng đi vài phần.
- Ngọc đế thiên uy!
Đương nhiên, số lượng của Hóa tượng phụ ảnh phải nhìn vào cảnh giới. Cảnh giới càng cao, số lượng Hóa tượng càng nhiều. Còn chất lượng, uy lực của Hóa tượng phụ ảnh vì mỗi người có một bí quyết tu luyện khác nhau mà sinh ra uy lực Hóa tượng phụ ảnh khác nhau.
Phụ ảnh bám trên người Bình Sa Ngạn chỉ là một cái bóng mơ hồ, không thấy rõ hình ảnh cụ thể, chứng tỏ người Hóa tượng phụ ảnh kia có lẽ cũng vừa đạt đến Thực khí tứ vân hóa tượng cảnh. Có điều, từ Tam vân đại viên mãn đến Tứ vân hóa tượng cũng là một khoảng cách rất lớn. Tiêu Dương không dám coi nhẹ.
Gặp phải tình huống thế này, phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, tốc chiến tốc thắng!
Bởi vì khi Hóa tượng phụ ảnh bị công kích, người Hóa tượng sẽ cảm nhận được Phụ ảnh của mình bị công kích. Nếu như ở gần đây, chắc chắn y sẽ biết Bình Sa Ngạn gặp nguy hiểm, lập tức chạy tới. Đến lúc đó, mình phải đối mặt với cường giả Thực khí tứ vân hóa tượng cảnh sao?
Dĩ nhiên Tiêu Dương tránh được vẫn nên tránh.
Chưởng phong đánh mạnh, đôi mắt lóe lên sát khí. Giết người diệt khẩu!
Bình Sa Ngạn biết thực lực của mình, hơn nữa còn đang muốn bắt Quân Thiết Anh. Tối nay không thể để gã tiết lộ bất kỳ chuyện gì, như vậy chi bằng giết chết, để tránh phiên phức lớn hơn! Nếu không, với sự kiêu ngạo của Bình Sa Ngạn, khi người Hóa tượng kia đến, chắc chắn gã sẽ bảo cường giả kia tìm mình báo thù.
Phiên phức không ngừng.
Tiêu Dương dùng biện pháp trực tiếp nhất, một chưởng đánh lên Hóa tượng phụ ảnh, tạo ra chấn động kịch liệt.
Diệp Tang đứng phía xa thấy Tiêu Dương ra tay đã hiểu rõ mục đích cảu hắn. Lúc này ánh mắt cô cũng sắc bén, cả người như một mũi tên xông về phía mấy đệ tử Thần môn tiên mà Bình Sa Ngạn dẫn đến, sát ý trong mắt toát ra.
Giết đệ tử Thân môn tiên, Diệp Tang chắc chắn không nương tay.
Vụt!
Vụt!
Hai ánh kiếm đồng thời lóe lên.
Diệp Tang dương kiếm, Tiêu Dương cũng rút kiếm!
Hóa tượng phụ ảnh mặc dù có lực phòng ngự cường đại, nhưng chẳng qua chỉ là một Phụ ảnh của cường giả vừa Thực khí tứ vân hóa tượng sơ kỳ huyễn hóa ra, thực lực Phụ ảnh dĩ nhiên không bằng thực lực bản thân, lực phòng ngự chưa đạt đến Thực khí tứ vân. Còn Tiêu Dương là Thực khí tam vân Đại viên mãn, bộ lộ toàn lực, chuyện phá vỡ Hóa tượng trên người Bình Sa Ngạn gần như không chút vấn đề.
- Vũ thư tốc kinh điện, phong hỏa trú liên quang.
Ánh kiếm vô cùng sắc bén, nhanh như thiểm điện, ánh sáng bắn ra.
- Không!!!
Bình Sa Ngạn bất giác hét lên một tiếng kinh ngạc, mắt trợn to đến mức muốn nứt ra. Lúc này, trong lòng gã dâng lên một cảm giác nguy hiểm kịch liệt, cho dù cả người được bao bởi Hóa tượng phụ ảnh, cũng không hề cảm thấy an toàn.
Kiếm mang vung thẳng lên trời.
- Dừng tay!
Một giọng nói trâm trâm vang lên.
Kiếm trong tay Tiêu Dương càng nhanh hơn.
Giọng nói ban nãy chính là cường giả Hóa tượng cảnh thi triển Phụ ảnh, cảm nhận được Bình Sa Ngạn đang gặp nguy hiểm, nên thông qua Phụ ảnh truyền âm thanh đến. Điều này đủ để chứng tỏ, cường giả Hóa tượng cảnh kia đang ở xung quanh, hơn nữa đang nhanh chóng chạy tới.
Tiêu Dương muốn giết người diệt khẩu, há có thể dừng tay.
Tiếng "dừng tay" kia ngược lại còn khiến Bình Sa Ngạn chết nhanh hơn.
Mũi kiếm thế như chẻ tre đánh xuống.
Âm!
Hóa tượng phụ ảnh ầm ầm vỡ nát.
Một tia máu tươi bắn ra, một kiếm của Tiêu Dương thuận thế cắt yết hầu của Bình Sa Ngạn. Ánh kiếm thu lại.
Phía bên kia, Diệp Tang cũng giết đi mấy người còn lại mà chẳng cần tốn quá nhiều sức.
- Đi maul
Tiêu Dương quyết đoán hét lớn, hai người nhanh chóng trở về xe, nhấn mạnh ga. Trong nháy mắt chiếc xe rời đi, cửa sổ xe mở ra, một bàn tay đưa ra, bàn tay nhẹ nhàng xoay chuyển, trong chốc lát, một ngọn lửa xuất hiện, chia làm nhiều ngả, rớt lên thi thể của đám Bình Sa Ngạn.
Bình Sa Ngạn đến từ Thần tiên môn, vậy cường giả Hóa tượng cảnh tám chín mươi phần trăm cũng là người của Thần tiên môn. Kiếm pháp Tiêu Dương và Diệp Tang sử dụng đều xuất phát từ nhất mạch Kiếm tôn. Dĩ nhiên Tiêu Dương phải đốt đi thi thể, tránh khiến cường giả kia phát hiện ra tung tích của nhất mạch Kiếm tôn.
Thi thể nhanh chóng bốc cháy hừng hực.
Đồng thời, có vô số ngọn lửa cọ xát mạnh trên mặt đất, như đang muốn xóa đi tất cả dấu chân của Tiêu Dương và Diệp Tang.
Không để lại chút dấu vết nào.
Tiêu Dương cũng không muốn bị cường giả Hóa tượng cảnh đuổi giết.
Chiếc Chery màu đỏ hóa thành một cơn lốc đỏ biến mất. Khoảng năm phút sau, phía chân trời vang lên tiếng hét dài, một bóng người phá không lao đến, trong tiếng hét mang theo sự bi thương, phẫn nộ.
Vùi
Lúc bóng người đáp xuống hiện trường, mấy cỗ thi thể đã bị lửa đốt thành tro bụi.
- Ngạn nhi!
Đôi mắt Bình Thông Tiên trợn to, trong giọng nói toát lên sự đau thương.