Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 513 - Chương 515: Người Đầu Tiên!

Chương 515: Người đầu tiên! Chương 515: Người đầu tiên!Chương 515: Người đầu tiên!

Đối phương rất mạnh, cũng không có nghĩa là Tiêu Dương phải khuất phục.

Thực khí tứ vân sơ kỳ, bắt đầu hóa tượng phụ ảnh.

Thực lực đỉnh phong thực sự của mình vượt xa cảnh giới này. Tiêu Dương há có thể sợ cường địch chứ, nói chuyện không hợp nhau, muốn chiến thì chiến thôi.

Chưa ai có thể dựa vào ảnh hưởng của khí thế khiến tâm cảnh của Tiêu Dương khuất phục.

Tiêu trạng nguyên dù đánh một trận mà chết cũng không quỳ gối để sống uất ức.

Lấy kiếm đối kiếm!

Nước sông đánh lên bờ, nước sông đêm chảy xiết, tiếng nước cuồn cuộn.

Toàn thân Thiên Cửu Tôn Tọa như một thanh kiếm sắc, ánh kiếm ngập trời.

Thiên Cửu Tôn Tọa vung kiếm lên trời, nước sông xung quanh dưới sự ép bức của khí thế cường đại cũng vang lên tiếng nổ ầm ầm. Kiếm trong tay Thiên Cửu Tôn Tọa giống như con rắn dài bay lượn, nhảy lên cao.

Trường kiếm trong tay Thiên Cửu Tôn Tọa múa lượn như linh xà.

Huống hồ, thế gia Hộ long, hắn cũng chỉ từng gặp Thần tiên môn, và đó cũng là kẻ thù của mình!

Tiêu Dương liếc mắt nói, bóng người nhanh chóng lao đi.

Đương nhiên, Thiên Cửu Tôn Tọa không hề biết, lo lắng này của lão căn bản chỉ dư thừa. Dù Tiêu Dương uy hiếp là sẽ kết hợp với các thế gia Hộ long khác diệt trừ mạch Kiếm tôn, nhưng hắn tuyệt đối không làm như vậy. Tuy bản thân không gia nhập mạch Kiếm tôn, nhưng bí điển Tửu tiên đã thay đổi vận mệnh cả đời mình, Tiêu Dương không thể làm chuyện tổn hại mạch Kiếm tôn được.

Trước tiên, Tiêu Dương ngự kiếm né tránh, chứ không tùy tiện xuất kích.

Tối nay, lão chắc chắn sẽ không để Tiêu Dương rời khỏi hòn đảo này.

Chỉ một thoáng sau, con rắn quỷ dị, xảo quyệt, linh động, bách biến, sắc bén, đều xuất hiện trong một luồng kiếm.

Nếu mạch Kiếm tôn thật sự dồn mình đến đường cùng, Tiêu Dương cũng sẽ tự dùng cách của mình để giải quyết.

Lựa chọn đầu tiên, đương nhiên là đưa hắn trở vê Kiếm tông. Thanh liên kiếm ca xuất hiện ở nhân gian, dĩ nhiên Thiên Cửu Tôn Tọa không thể để nó chạy khỏi trước mắt mình. Nếu thật sự bất đắc dĩ, mình chỉ có thể giết chết, nếu không, một khi người này thật sự kết hợp với các thế gia Hộ long khác, đối với mạch Kiếm tôn mà nói, chắc chắn là một tai nạn lớn.

- Long xà kiếm!

Dưới kiếm ý đầy trời, kiếm chiêu lại tung ra, liên tục như nước chảy mây trôi.

Không cần giải thích, trận chiến hết sức căng thẳng.

Bích gian xà ảnh!

Linh xà xuất động!

Lúc này, ánh kiếm của Thiên Cửu Tôn Tọa lại càng thêm kịch liệt.

Linh xà chi châu! Phật khẩu xà tâm!

Không hổ bước ra từ mạch Kiếm tôn.

Bát thảo tâm xà!

Xà thức bị phá, Thiên Cửu Tôn Tọa cũng không bất ngờ. Lão tung ra đòn này, chẳng qua chỉ muốn thăm dò thực lực của Tiêu Dương thôi.

Bôi cung xà ảnh!

Long xà hợp kích.

Thiên Cửu Tôn Tọa ngay cả long thức cũng không thi triển, trực tiếp sử dụng công kích Long xà kiếm mạnh nhất.

- Cậu quá ngông cuồng, vậy nếm thử Long xà cộng vũ xem còn ngông cuồng được nữa không?

Xuân dẫn thu xài!

Đôi mắt Tiêu Dương bắn ra tia sáng, lớn tiếng hét.

- Long xà kiếm, chỉ dựa vào xà thức, cũng muốn đối phó với tôi sao? Thiên Cửu Tôn Tọa, ông cũng không cân xem thường Tiêu Dương tôi quá như vậy.

Cùng với tiếng hét, bóng người Tiêu Dương phóng lên, ánh kiếm bay ra phá tan xà vũ.

Phi điểu kinh xài

Một hơi chín chiêu, chín luông kiếm thức như đan xen với nhau thành một võng xà kín mít không kẽ hở, mang theo hơi thở quỷ dị khó lường, nghiêng trời lệch đất đánh về phía Tiêu Dương.

Ba xà thôn tượng!

Đấu chiết xà hành!

Bóng dáng Thiên Cửu Tôn Tọa lao đi, kiếm như rồng ngâm, ảnh như xà hành, trong đại khí mênh mông hàm chứa sự linh động quỷ dị, phách khí của rông kết hợp hoàn hảo với sự khó lường của rắn, kiếm quang đan xen đầy trời, lao đến.

- Long xà lục vũ!

Cùng với tiếng xé gió, ánh kiếm bao trùm.

Bóng dáng Tiêu Dương đột nhiên cử động, Thiên thu giai nhân'lập tức biến ảo, gần năm sáu chục tàn ảnh dường như đã ngập tràn khắp hòn đảo, sáu bóng kiếm lao đến.

- Bút tẩu long xà! Long xà phi động! Xà hóa vi long! Long khuất xà thân! Long xà hỗn tạp! Long phi xà vũiI

Lục vũ, kiếm vũ, nhân vũI

Dưới kiếm hoa sáng ngọc, tàn ảnh của Tiêu Dương phân bố đầy trời cũng nhanh chóng giảm bớt, uy lực của Long xà hợp kích quả thật kinh thiên động địa.

Nước sông xung quanh sớm đã nổ mạnh bắn ra bốn phía, ánh kiếm dường như đồng thời bao trùm tất cả tàn ảnh Tiêu Dương huyễn hóa ra. Thân ảnh Tiêu Dương nhanh chóng lui lại, sau khi nhảy xuống mặt sông, tránh được hợp kích long xà lục vũ. Mũi kiếm chỉ lên mặt sông, Tiêu Dương lướt đến, như chim hạc lao lên bầu trời.

- Ông muốn Thanh liên kiếm ca, vậy thì tiếp chiêu đi.

Thiên Cửu Tôn Tọa đã chuẩn bị tốt để nghênh đón tuyệt học chí cao thất truyền trăm năm của nhất mạch Kiếm tôn, bóng kiếm vừa động, trong khoảnh khắc kiếm và kiếm chạm nhau âm thanh thanh thúy rung chuyển trời đất.

Một luồng kiếm quang xuất hiện trước mắt Thiên Cửu Tôn Tọa.

Kiếm quang tuôn rơi như nước sông từ trên trời đổ xuống, uy lực hàm chứa trong kiếm long trời lở đất, kinh thiên động địa!

- Cô phàm viễn ảnh bích không tẫn, duy kiến trường giang thiên tế lưu!

Thanh liên lạc, kiếm ca khởi.

Lúc này, Thiên Cửu Tôn Tọa không còn chút coi thường Tiêu Dương, dường như đã quên, giữa hai người, còn có hố sâu Thực khí và Hóa tượng khó có thể vượt qua.

Nếu không có, vậy thì để tôi làm người đầu tiên đi!

Hào khí Tiêu Dương ngất trời, thân ảnh lật người lao lên caol

Thanh liên hạ xuống!

Thanh liên sáng ngọc, kiếm ảnh trùng điệp.

Lúc này nó đập vào mắt Thiên Cửu Tôn Tọa, khiến lão không khỏi sững người.

Thanh liên kiếm ca chính là một tồn tại như thần trong lòng tất cả đệ tử mạch Kiếm tôn. Lúc trước Thiên Cửu Tôn Tọa chỉ nghe nói trên người Tiêu Dương có Thanh liên kiếm ca, nhưng khi Thanh liên kiếm ca chính thức xuất hiện trước mặt lão thì đó là cảnh tượng hoàn toàn khác. Trong chốc lát, Thiên Cửu Tôn Tọa thậm chí đã xuất hiện một chướng ngại tâm lý không dám nghênh chiến.

Lão là đệ tử mạch Kiếm tôn, sao dám tranh phong với Thanh liên kiếm ca.

Tuy nhiên, Thiên Cửu Tôn Tọa cũng là một cường giả Hóa tượng cảnh, tâm cảnh cường đại tuyệt đối không dễ dàng bị công hãm. Sau chấn động tinh thần, trường kiếm cũng phát ra ánh sáng ngọc.

Đây là một trận chiến chẳng có lý do gì để lùi bước cả.

Chưa bao giờ có cường giả thực khí chiến thắng cường giả hóa tượng.

Toàn lực ứng phó, chưa chắc không thể đánh vỡ được xiềng xích, lấy yếu thắng mạnh!

Không thể không thừa nhận, nội khí của Thiên Cửu Tôn Tọa mạnh hơn mình rất nhiều, nhưng điều này lại hoàn toàn kích thích đấu chí của Tiêu Dương.

Trận đánh ở Phục Đại đã khiến hắn đột phá lột xác, Tiêu Dương chưa biết thực lực của mình đã đạt đến trình độ nào, chỉ đối chiến với cường giả, mới có thể thật sự thi triển được thực lực! Thực lực của Thiên Cửu Tôn Tọa cao hơn mình một bậc, hơn nữa từ Thực khí đại viên mãn đến Thực khí hóa tượng có một cách biệt do biến hóa về chất.

Khi chiến đấu gặp được cường địch, chiến ý không kìm được sôi trào.

Giọng Tiêu Dương sang sảng, dường như mang theo sự hưng phấn!

Trận chiến diễn ra kịch liệt.

Khí thế như trường hồng.

Thanh liên kiếm ca vừa xuất hiện, vô cùng tuyệt diệu.

Một công một thủ, phía trên hòn đảo, cả bầu trời như phủ đầy ánh kiếm, trải rộng lên hai bóng dáng khác nhau. Khí tức mênh mông, không ai nhường ai.

Tiêu Dương không hề rơi vào thế hạ phong.

Giờ phút này, ánh sáng trong mắt Thiên Cửu Tôn Tọa càng sáng lên. - Không hổ là Thanh liên kiếm ca. Không thẹn với cái tên Thanh liên!

Không thể nghi ngờ gì nữa, Thiên Cửu Tôn Tọa vẫn chưa sử dụng toàn lực, nhưng lúc này Tiêu Dương đã thi triển thực lực, tuyệt đối là thực lực mạnh nhất dưới Hóa tượng cảnh mà lão từng gặp!

- Trong Thực khí đại viên mãn, cậu là người đầu tiên không thẹn với danh xưng!

Thiên Cửu Tôn Tọa không chút keo kiệt tán thưởng, đồng thời xuất kiếm, mở miệng nói.

- Đáng tiếc, giữa Thực khí và Hóa tượng, trước nay có chênh lệch không thể vượt qua. Tiêu Dương, tôi không muốn giết cậu, theo bổn tôn quay về Kiếm tông đi.

Thiên tài như vậy, trong thế gia Hộ long cũng thuộc loại hiếm có.

- Thật sự không thể vượt qua sao?

Tiêu Dương nhướn mày vung kiếm, kiếm quang càng lạnh lẽo hơn.

- Cứ thử xem đã.

- Gian ngoan mất linh.

Thiên Cửu Tôn Tọa dùng một kiếm ép lui công kích của Tiêu Dương, hừ nhẹ một tiếng.

- Nếu bổn tôn tọa không nhìn lâm, cậu nắm giữ giai đoạn cơ bản của Thanh liên kiếm ca. Trong hoàn cảnh này, không thể là đối thủ của tôi.

Lời vừa dứt, Thiên Cửu Tôn Tọa như chứng miinh lời nói của mình, khí thế toàn thân lập tức tăng lên vài phần, cổ tay xoay chuyển, một kiếm bổ xuống.

Lực phách hoa sơn.

Một đòn ẩn chứa sức mạnh cường đại.

Thiên Cửu Tôn Tọa hiểu rất rõ ưu thế của mình khi đối chiến với Tiêu Dương, giờ ông muốn phá hủy lòng tin của Tiêu Dương.

Tiêu Dương dựng kiếm lên, ánh sáng trong mắt phóng ra như ánh mặt trời.

- Không phải ông muốn nhìn thấy Thanh liên kiếm ca mạnh hơn sao?

Giọng Tiêu Dương sang sảng, bóng người xông lên trời, kiếm quang tản ra tám phía.

- Phá liên kiếm!

Một đóa thanh liên tư thế uyển chuyển rơi thẳng xuống. Trong tích tắc, cả hòn đảo như bị vô số thanh liên bao trùm, bóng dáng Tiêu Dương lao xuống, giương kiếm ra.

Âm! Âm! Âm!

Âm ầm!

Nước sông vô cùng vô tận như bay lên, bao lấy bốn phương tám hướng, lấy Thiên Cửu Tôn Tọa làm trung tâm phủ xuống.

- Từ bỏ kiếm tiếp tục truy kích, dung nhập kiếm ý vào nước sông.

Thiên Cửu Tôn Tọa không hiểu cách làm của Tiêu Dương, đồng thời cười lạnh.

- Chẳng lẽ, cậu cho rằng, uy lực của những giọt nước này mạnh mẽ hơn lưỡi kiếm sao.

Thiên Cửu Tôn Tọa vừa dứt lời, ánh kiếm của Tiêu Dương bên trên dao động mạnh, khóe miệng nở nụ cười lạnh.

Vụt! Bỗng nhiên, một hình cung mang theo ánh sáng ngọc giữa bầu trời đêm chém thẳng đến.

Dưới mũi kiếm, một ngọn lửa màu xanh chói mắt xuất hiện.

- Phong hỏa động sa mạc, liên chiếu cam tuyền vân!

Một màn không thể tưởng tượng nỗi xuất hiện.

Thiên Cửu Tôn Tọa cứ nghĩ thứ mình phải đối mặt là những giọt nước không chút uy lực đang phủ đến, nào ngờ trong nháy mắt, trên những giọt nước đầy trời lại xuất hiện một ngọn lửa rừng rực cháy, nhiệt độ của cả hòn đảo lập tức tăng lên.

- Sao có thể như vậy được!

Thiên Cửu Tôn Tọa bất giác hoảng sợ thất sắc.

Thủy hỏa bất tương dung.

Sau Tiêu Dương có thể biến nước thành lửa?

Khó có thể tin được.

Nhưng Thiên Cửu Tôn Tọa có thể cảm nhận được sức mạnh hủy diệt thiên địa của ngọn lửa đang bao vây này. Lúc này nội khí toàn thân ông lan tràn bốn phía, giơ kiếm bổ mạnh, toàn lực ứng phó, phá ra một lổ hổng, thân ảnh nhanh chóng lao đi.

Trong tích tắc bóng dáng phá hỏa quang xông ra, thậm chí chưa kịp thở một hơi, đã phát hiện lợi kiếm phía sau đuổi tới.

Vội vàng giơ kiếm ngênh đón, có cảm giác nội khí cạn kiệt không ổn định.

- Biên tắc nam nhi trọng vũ công, kiếm quang như điện khí như hồng!

Kiếm khí như cầu vồng.

Trong nháy mắt...

Vụt! Vụt! Vụt!

Công kích vô cùng mạnh mẽ đánh xuống, Thiên Cửu Tôn Tọa vội vàng né tránh, đột nhiên cảm thấy cổ tay bị trúng đòn, một cảm giác tê dại lan ra, trường kiếm trong tay lập tức rơi xuống, đồng thời, kiếm ảnh khó lường đánh mạnh đến.

Tiêu Dương chỉ dùng thân kiếm đập lên vai Thiên Cửu Tôn Tọa, nếu không, một kiếm này chém xuống, tuyệt đối có thể tước đi một cánh tay của lão.

Hạ thủ lưu tình rồi!

Âm!

Bóng dáng Thiên Cửu Tôn Tọa rơi mạnh xuống mặt đất, bước chân lảo đảo lui ra sau mấy bước, vẻ mặt trắng bệch, cảm thấy khó tin.

Thất bại!

Mình lại thua trong tay một hậu bối Thực khí đại viên mãn.

Bả vai Thiên Cửu Tôn Tọa mơ hồ truyền tới từng cơn đau đớn, đây không phải là ác mộng chứ.

Leng keng!

Trường kiếm rơi xuống cắm lên trên phiến đá trước mặt Thiên Cửu Tôn Tọa, thân kiếm run bần bật.

Thiên Cửu Tôn Tọa sửng sờ ngẩng đầu nhìn. Lúc này, bóng dáng kia đang lăng không phiêu dật, không thèm nhìn lão lấy một cái, tiêu sái xoay người đi, nhanh chóng bay ra xa, chỉ còn lại một tràng cười điên cuồng... - Trông trời ngửa mặt cười rần Đời ta há chẳng dấn thân phiêu bồng II
Bình Luận (0)
Comment