Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 522 - Chương 525: Thất Khiếu Linh Lung Thể!

Chương 525: Thất khiếu linh lung thể! Chương 525: Thất khiếu linh lung thể!Chương 525: Thất khiếu linh lung thể!

Trong phòng làm việc, âm thanh đóng mạnh cửa vẫn lượn lờ, sắc mặt Đạm Đài Diệc Dao trắng bệch lạnh lão, thân ảnh không tự chủ hơi run lên. Thân là nữ thần ở tít trên cao, chưa từng có ai dám lên mặt với mình như vậy.

Rõ ràng mình đã nhượng bộ, đồng ý với vụ giao dịch này. Vậy mà hắn vì người đàn ông áo bào xám đột nhiên ám toán mà tức giận, không nhìn thấy Thiên tuyết nhị và Thần hỏa thạch, tất cả miễn bàn.

Đúng là người đàn ông hẹp hòi.

Một tên đàn ông có thù tất báo.

Đạm Đài Diệc Dao cũng bực bội, thầm mắng một tiếng. Nhưng đối với loại đàn ông này, mình không thể lợi dụng ưu thế của mình để dối phó hắn. Nếu đổi lại bất kỳ gã đàn ông nào khác thèm thuồng sắc đẹp của mình, vậy chẳng phải sẽ để mình mặc sức đùa bỡn rồi sao.

Đồng thời, Đạm Đài Diệc Dao cũng thầm kinh hãi về tâm cảnh của Tiêu Dương.

Công kích tinh thân của mình lại không hề có hiệu quả với hắn.

Tâm cảnh đáng sợ.

Đạm Đài Diệc Dao lắc đầu.

Người đàn ông áo bào xám nói.

Ánh mắt người đàn ông áo bào xám bất giác lóe lên tia kinh hãi. Lần đầu khi gặp người này ở trường Phục Đại, thực lực của hắn rõ ràng chỉ sàn sàn mình, trong một thời gian ngắn ngủi, hắn đã đột phá nhanh như vậy.

- Nhưng...

- Tiểu thư, chẳng lẽ chúng ta thật sự đồng ý với yêu cầu của thằng nhãi đó như vậy sao?

- Tôi không thể không thử một lần. Nếu Tiêu Dương thật sự chỉ muốn lừa dược liệu, vậy thì, hắn tính sai rồi.

Kẻ địch như vậy thường là kẻ khủng bố nhất.

- Lỡ như Tiêu Dương chỉ giả vờ, chứ căn bản hắn không biết Thất diệp huyết hãn thảo đang ở đâu, càng không thể lấy được nó. Mục đích của hắn chỉ muốn lừa lấy Thần hỏa thạch và Thiên tuyết nhị thì sao.

Người đàn ông áo bào xám đứng cạnh giọng điệu có chút không cam lòng. Nhưng ban nãy y đã lãnh giáo thực lực Tiêu Dương, mình toàn lực tập kích, mà đối phương nhàn nhã né tránh như tản bộ vậy. Điều này đủ thấy, thực lực Tiêu Dương vượt xa y.

Đạm Đài Diệc Dao đã từng có ý định mời chào Tiêu Dương, nhưng hôm nay xem ra, hai bên chưa thực sự trở thành kẻ thù đã là chuyện rất tốt rồi. Bình tâm mà nói, Đạm Đài Diệc Dao cũng không muốn mình có một kẻ địch như vậy.

- Thất diệp huyết hãn thảo quả thực quý hơn Thần hỏa thạch và Thiên tuyết nhị nhiều.

- Liễu Hồng, cô đích thân đi một chuyến, đem Thần hỏa thạch và Thiên tuyết nhị đến đây...

- Tôi không còn sự lựa chọn nào khác.

Đạm Đài Diệc Dao trâm tư, nhướn mắt lạnh nhạt nói.

Khuôn mặt Đạm Đài Diệc Dao lạnh như băng. Đạm Đài Diệc Dao xua tay ngăn không cho người đàn ông áo bào xám nói tiếp. Lúc này Liễu Hồng đẩy cửa bước vào, Đạm Đài Diệc Dao ra lệnh.

Hắn tin Đạm Đài Diệc Dao chắc chắn sẽ khuất phục.

kk#+x* "¬

Tiêu Dương không khỏi cười cười,

Đôi mắt Liễu Hồng lóe lên tia sáng, lập tức gật đầu.

- Anh Tiêu, bọn em đang dọn vệ sinh.

- Để Tông Nguyên hộ tống đi.

- Anh Tiêu.

- Ở đây có dì quét dọn rồi, hai đứa nhóc các em nghỉ ngơi cho nhiều vào, ăn nhiều một chút cho mau lớn.

Ánh mắt Tiêu Dương không vui, lắc đầu nói.

- Vâng, tiểu thư.

- Tiểu Nghệ Tiểu Phàm, các em đang làm gì đấy?

- Anh Tiêu.

Hai đứa bé nhướn mắt lên nhìn, giọng nói tràn đầy vui mừng. Tiểu Phàm đưa cây chổi trong tay, ưỡn ngực nói,

Tiêu Dương không quay đầu lại mà rời khỏi Tập đoàn Thanh Phong.

Tiêu Dương lái xe đến công ty Sơn Hà Thư Họa, vừa mới lên đến lầu hai, đã nhìn thấy hai bóng dáng gầy trơ xương đang cầm cái chổi còn lớn hơn cả chúng quét dọn vệ sinh.

So sánh nặng nhẹ, chắc chắn cô ta sẽ biết cân nhắc.

Mình cần Thần hỏa thạch và Thiên tuyết nhị, nhưng cô ta càng cần Thất diệp huyết hãn thảo hơn.

Giọng Tiểu Nghệ ngây thơ yểu điệu nói.

- Anh nói, bọn em không thể ăn không uống không được, phải làm việc chứ.

Tiêu Dương nhớ ra cảnh ngộ của hai đứa trẻ này, không kìm được thầm thầm lắc đầu thở dài. Nhất là Tiểu Phàm, tuổi còn nhỏ, suy nghĩ vô cùng trưởng thành, đều do hoàn cảnh mà ra cả.

- Anh không cần khuyên hai đứa nó đâu.

Quân Thiết Anh bước tới.

- Giờ chúng đã là người bận rộn và người nổi tiếng ở Sơn Hà Thư Họa rồi. Đứa nào cũng được các dì các chú của chúng nó gọi cho mở cờ trong bụng, người ở Sơn Hà Thư Họa bất cứ lúc nào cũng được chúng bưng trà rót nước.

Tiểu Phàm nhếch miệng cười.

- Chị dâu, chẳng qua chúng em chỉ muốn động tay động chân một chút thôi.

Quân Thiết Anh đỏ mặt. Từ tối hôm đó hai đứa nhỏ không gọi mình là chị nữa, cứ mở miệng ra lại gọi mình là chị dâu.

Thể chất này luyện võ công, dung nạp cực nhanh, có thể nói có tư chất học võ cực tốt.

Đây là một loại thể chất cực kỳ khác người bình thường. Theo cách nói trong võ lâm, mấy trăm năm trước trong võ lâm có một đôi tình nhân, song kiếm hợp bích thiên hạ vô địch, tương truyền, đôi tình nhân này có thể chất thất khiếu linh lung. Có thể chất này, cơ thể sẽ có năng lực hồi phục thần kỳ, thất khiếu linh lung, tức là có như biển thu nạp trăm sông.

Thất khiếu linh lung thể!

Trong đầu hiện ra vài chữ...

Trong mắt Tiêu Dương hiện lên tia chấn động.

Hai đứa trẻ, bao gồm cả Quân Thiết Anh đều khó hiểu nhìn Tiêu Dương.

Câu nói vô tâm của Tiểu Phàm hấp dẫn sự chú ý của Tiêu Dương, ánh mắt không ngừng đánh giá cơ thể Tiểu Phàm, Tiểu Phàm dừng lại, nhìn Tiêu Dương.

- Tiểu Phàm, đưa tay ra anh xem thử nào.

Tiêu Dương sợ dọa đứa nhỏ, mỉm cười nói.

Tiểu Phàm đưa tay ra, Tiêu Dương đưa tay bắt mạch, một cỗ nội khí thuận theo mạch chảy vào trong cơ thể.......

Chỉ trong chốc lát, đồng tử Tiêu Dương lộ ra tia khiếp sợ.

- Tiểu Nghệ, đưa tay ra.

Bất chấp tất cả, hắn bay thẳng đến chỗ Tiểu Nghệ quát.

Tiểu Nghệ vội vàng đưa cánh tay nhỏ bé ra. Sau khi Tiêu Dương bắt mạch, mở mắt ra, vẻ mặt khiếp sợ, lâm bầm.

- Quả nhiên không sai... quả nhiên là thật...

- Trước kia chúng em tập luyện, ngày nào cũng ngã rất đau, nhưng ngày hôm sau vẫn dậy được, không đau đớn nữa.

Tiểu Phàm và Tiểu Nghệ đồng thời nhảy lên, như muốn chứng minh lời mình nói. Tiểu Phàm nhếch miệng vừa cười vừa nói.

- Anh Tiêu, sức khỏe tụi em tốt lắm.

- Đợi lát nữa anh kê một phương thuốc bổ điều dưỡng cơ thể cho hai đứa.

Ánh mắt Tiêu Dương dừng lên mấy vết sẹo mờ trên tay hai đứa nhỏ, đau lòng, nói:

- Trẻ con hiếu động một chút cũng tốt, nhưng đừng mệt quá là được.

Còn vì sao Tiêu Dương hiểu rõ như vậy, là vì bản thân Tiêu Dương, có thể chất truyền thuyết này!

Tiêu Dương không thể nào ngờ, hai đứa trẻ mình tiện tay cứu sống, lại có được thể chất võ học. Người có thể chất như vậy, không học võ quả thực phí của trời.

Đều là Thất khiếu linh lung, có thể gặp nhau, chính là duyên phận.

Đặc biệt một nam một nữ đồng thời có thể chất này cùng tu luyện, âm dương tương dung, càng có thể phát huy công hiệu to lớn.

Lúc này, trong mắt Tiêu Dương, hai đứa bé này còn lấp lánh hơn vàng.

Yên lặng một lát, hắn đột nhiên bật cười ha hả.

- Tốt!

Lúc này cả ba người trước mặt đều giật mình, nhìn chằm chằm Tiêu Dương. Lúc này Tiêu Dương mới nhận ra mình hơi bất thường, vội ho khan, sờ mũi, nói. - Tiểu Nghệ Tiểu Phàm, anh có chuyện muốn nói với các em, các em theo anh qua đây.

Bốn người cùng vào phòng làm việc của Quân Thiết Anh.

Tiêu Dương dừng bước, quay đầu nhìn hai đứa bé, đột nhiên mỉm cười ôn hòa, nụ cười cứ như mẹ mìn đang lừa trẻ con vậy.

- Tiểu Nghệ Tiểu Phàm, anh hỏi này, các em có lý tưởng gì không?

- Lý tưởng?

Hai đứa đồng thời hỏi, ánh mắt mơ hồ.

Đối với hai đứa bẻ bị xã hội chèn ép mà nói, lý tưởng lớn nhất của chúng là cuộc sống tự do. Giờ lý tưởng này đã được thực hiện, bảo chúng nói có lý tưởng gì khác, thật sự nhất thời không thể trả lời được.

- Các em có muốn giống như anh, trừng phạt kẻ ác, đánh ngã người xấu không.

Tiêu Dương dẫn dắt.

- Đương nhiên muốn ạ.

Mắt Tiểu Phàm sáng lên đầu tiên, mở miệng nói.

- Em cũng muốn.

Giọng Tiểu Nghệ yểu điệu.

- Rất tốt.

Tiêu Dương mỉm cười nhìn hai đứa trẻ, nói:

- Các em có muốn theo anh học bản lĩnh không?

- Muốn ạI

Lần này đồng thanh đáp.

- Nhưng muốn học bản lĩnh cao siêu, đầu tiên phải chịu khổ.

Tiêu Dương nghiêm mặt nói.

- Em không sợ chịu khổ.

Lúc này, Tiểu Nghệ yểu điệu mở miệng đầu tiên, giọng nói như tiếng chim động lòng người. Tiểu Nghệ nghiêm túc nói:

- Toàn là anh bảo vệ Tiểu Nghệ, Tiểu Nghệ cũng muốn học bản lĩnh thật giỏi, bảo vệ anh.

- Em không cần Tiểu Nghệ bảo vệ, em không sợ chịu khổ.

Tiểu Phàm vội vàng không cam lòng yếu thế mở miệng.

Tiêu Dương nở nụ cười, phất tay nói.

- Tốt lắm, bắt đầu từ hôm nay, các em chính là truyên nhân đời thứ ba của mạch Thanh Liên anhI

Trong lòng Tiêu Dương đã có khoảng cách với mạch Kiếm tôn, nên chỉ nói với hai đứa trẻ vê mạch Thanh Liên của mình. Cách nói này không sai, Thanh liên kiếm ca, sau kiếm tiên Lý Thái Bạch, mình là truyên nhân duy nhất của ông, tuy chỉ truyên qua một trang giấy, nhưng trong lòng Tiêu Dương, sư tôn duy nhất của mình là Lý Thái Bạch.

Nay mình thu nhận đồ đệ, đương nhiên là đời thứ ba.

Mạch Thanh Liên! Hai đứa nhỏ tuy tuổi còn nhỏ, nhưng hiểu rất nhiều quy củ, nghe Tiêu Dương nhận mình làm đồ đệ, Tiểu Phàm phản ứng lại đầu tiên, kéo em gái, cả hai đồng thời quỳ xuống.

- Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Tiểu Nghệ, bái kiến anh sư phụ.

Quân Thiết Anh đứng bên không kìm được bật cười.

Vốn nghỉ thức bái sư vô cùng trang trọng lại bị một tiếng "anh sư phụ” này làm mất hết không còn sót lại chút gì. Tiêu Dương đương nhiên cũng giản lượt, thuận lợi hoàn thành nghi thức bái sư.

- Tiểu Nghệ Tiểu Phàm.

Gương mặt Tiêu Dương trịnh trọng nhìn hai đứa, nói.

- Bắt đầu từ hôm nay trở đi, anh là sư phụ của các em, trong quá trình truyền thụ võ học, anh sẽ rất nghiêm khắc. Các em phải nhớ kỹ lời mình vừa nói, có thể chịu khổi

- Vâng, anh sư phụ.

Tiểu Phàm gật đầu trước.

Tiêu Dương cảm giác có chút thất bại, hậm hực nói.

- Hai vị, hai vị cứ gọi anh là được rồi.

- Anh.

Lần đầu làm sư phụ, đúng là không dễ dàng gì.

Tiêu Dương có cảm giác hoài thai mười tháng, giờ mới thổn thức sinh ra.

Để chúc mừng Tiểu Nghệ Tiểu Phàm bái sư, Quân Thiết Anh đề nghị đi ra ngoài ăn mừng. Sau khi gọi điện thông báo cho Diệp Tang, mấy người liền vui vẻ xuất phát, đến một nhà hàng hải sản.

Sau khi chén một bữa no nê, Tiêu Dương mang theo hai đứa trẻ đến thẳng Vũ Phong Quán, vào phòng huấn luyện.

Hắn không thể chờ được nữa, muốn đích thân huấn luyện hai đứa trẻ có thể chất giống mình ngay lập tức.
Bình Luận (0)
Comment