Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 525 - Chương 528: Rắc Đậu Thành Binh!

Chương 528: Rắc đậu thành binh! Chương 528: Rắc đậu thành binh!Chương 528: Rắc đậu thành binh!

Lạnh của băng tựa như dòng sông bị đóng băng hàng vạn năm, lạnh đến thấu tim.

Nóng của lửa giống như trong lò nung đất, nóng đến đau đớn.

Cùng một lúc cơ thể Quân Thiết Anh phải chịu đựng hai loại dày vò này, tựa như sau khi cơ thể chịu đựng khí nóng như sóng biển đánh tới còn chưa kịp khôi phục thì lại chịu đựng cái lạnh cắt xương cắt thịt.

Một nóng một lạnh cứ liên tục thay nhau dày vò cơ thể Quân Thiết Anh.

Cơ thể tựa như bị chia thành hai nửa, một bên băng một bên lửa, hai loại dày vò, cơ thể cô run lên bần bật, phản ứng này ý thức không thể khống chế được. Quân Thiết Anh từ đầu đến cuối vẫn kiên trì cắn chặt môi, khuôn mặt bình tĩnh đến đáng sợ.

- Tang Tang sư muội, nhanh lên!

Tiêu Dương nhìn thấy tình trạng hiện tại của Quân Thiết Anh, trái tim mơ hồ đau đớn, lập tức mở miệng thúc giục Diệp Tang. Diệp Tang nhanh chóng mang chỗ thuốc đã nghiền xong tới, Tiêu Dương vội vã trộn hai thứ thuộc vào nhau. Thiên tuyết nhị cùng Thần hỏa thạch kết hợp cũng tương tựa như băng hỏa hòa vào nhau cộng với bột thuốc Tiêu Dương đặc chế, tạo ra một loại thuốc bột có màu xanh nhạt.

- Giúp tôi một tay.

Tiêu Dương cùng Diệp Tang thở phào một hơi sau đó cả hai cùng nhau đi ra ngoài.

Hai người cùng nhau đi tới trước ban công ở phía cuối hành lang, Tiêu Dương nghiêm mặt nói:

Tiêu Dương nhẹ nhàng đặt cơ thể Quân Thiết Anh nằm thẳng xuống giường.

- Tôi biết cô muốn hỏi gì.

Diệp Tang không chần chừ thêm, lập tức bắt đầu bôi thuốc lên theo lời của Tiêu Dương. Lúc này cơ thể của Quân Thiết Anh đang ở trong trạng thái vô cùng đặc biệt, không cần Tiêu Dương phải nói nhiều lời, Diệp Tang cũng đã có thể đoán được tính nghiêm trọng của chuyện này.

Diệp Tang biến sắc, hỏi:

Tiêu Dương cầm thuốc bột đến bên cạnh Quân Thiết Anh sau đó liên tục bôi lên lưng cô, miệng nói:

- Đại tiểu thư trúng một loại hàn độc kỳ lạ chí âm.

Sau khi bột thuốc màu xanh được bôi lên cơ thể liền bắt đầu phát huy tác dụng dung hợp hai loại năng lượng bất đồng lại với nhau. Tựa như một bàn tay dịu dàng nhẹ nhàng khẽ vuốt ve con dã thú đang rít gào, dần dần khiến nó yên tĩnh trở lại. Cơ thể Quân Thiết Anh đã bắt đầu khôi phục bình thường, thần kinh căng thẳng cũng từ từ buôn lỏng, đồng thời ý thức cũng rơi vào trạng thái ngủ say.

- Cô bôi ở phía trước người cô ấy, hãy bôi vào đường chia tách băng với lửa, nhớ là không được bỏ sót bất cứ chỗ nào.

Không đợi đối phương hỏi, Tiêu Dương đã trực tiếp mở miệng nói:

Tiêu Dương lắc đầu nói:

Phù!

- Loại độc này đã nằm trong cơ thể cô ấy ít nhất cũng phải mười mấy năm rồi.

- Trúng độc?

- Là ai hạ độc? - Mạch Kiếm Tôn bọn tôi đã tách ra khỏi Hộ long thế gia hàng trăm năm rồi, những chuyện có liên quan đến Thần tiên môn tôi hoàn toàn không biết gì hết. Chỉ có điều tôi biết có người nhất định có thể trả lời câu hỏi của anh.

- Tang Tang sư muội, cô có biết trong Thần tiên môn có những cao thủ dùng độc nào không? Hoặc là có người nào luyện loại võ công chí âm chí hàn không?

Ánh mắt Diệp Tang có chút lo lắng nhìn Tiêu Dương. Người này là tôn tọa Vạn Pháp mời từ chi khác trong Kiếm tôn, còn về phần Thiên Cửu tôn tọa thì từ sau buổi tối hôm đó Diệp Tang chưa từng gặp lại ông lần nào. Diệp Tang e sợ sau chuyện của Thiên Cửu tôn tọa Tiêu Dương đã hoàn toàn mất thiện cảm với mạch Kiếm tôn, như vậy...

- Tôi nghi ngờ chuyện này có liên quan đến Thần tiên môn.

Diệp Tang vội vàng nói, thấy sắc mặt Tiêu Dương vẫn không tốt lắm liền im lặng một lát sau đó thở dài, nói:

Có thể nói ngay từ khi rất nhỏ Quân Thiết Anh đã trúng phải loại kỳ độc này rồi.

- Kỳ thật, cho dù là chi nào thì cũng có cùng một mục tiêu đó chính là đưa mạch Kiếm Tôn quay về Hộ long thế gia. Lấy lại vinh quang của một trăm năm trước.

Diệp Tang dừng một chút, sau đó tiếp tục nói:

- Thật ra, mạch Kiếm tôn đã thất thế cả trăm năm nay, tới hiện tại nội bộ mạch Kiếm Tôn cũng đã không còn đoàn kết như trước nữa mà đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng phân tách ra. Hiện nay mạch Kiếm Tôn bị chia thành hai chi nhỏ, trong đó một chi là do Thiên Cửu tôn tọa đứng đầu, trong lòng bọn họ luôn duy trì lòng kiêu ngạo của Hộ long thế gia, hoàn toàn không chịu tiếp xúc với thế tục. Bọn họ một lòng muốn hoàn thiện tuyệt học vốn không toàn vẹn còn sót lại của mạch Kiếm Tôn, mục đích là phục hưng lại mạch Kiếm Tôn. Chi còn lại do Kim Văn tôn tọa đứng đầu, chủ trương là phải hướng ra bên ngoài, tích cực tiếp xúc với ngoại giới với thế tục.

Tiêu Dương giương mắt lên nhìn Diệp Tang, trâm giọng nói:

Quả đúng như điều Diệp Tang lo lắng, sau khi Tiêu Dương nghe thấy cái tên này liên nhướng mày hỏi:

- Kim Văn tôn tọa?

- Kim Văn tôn tọa chắc chắn sẽ không làm khó anh đâu.

Diệp Tang nhăn mày, trả lời:

- Kim Văn tôn tọa.

- AI?

Tiêu Dương lập tức hỏi:

- Nói như vậy có nghĩa là... hiện tại mạch Kiếm Tôn không hề có Tông chủ?

Tiêu Dương bất ngờ hỏi. Nếu như có Tông chủ thì bọn họ đã không tách ra như vậy.

Tuy nhiên đáp án của Diệp Tang lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Tiêu Dương, cô gật đầu nói:

- Mạch Kiếm Tôn trước giờ chưa từng tồn tại Tông chủ! Mạch Kiếm Tôn mấy ngàn năm qua luôn chỉ có Tôn tọa, Tôn tọa là người có thực lực cùng quyền lực tối thượng, tương đương với vị trí Tông chủ của các tông phái khác. Vào thời kì Kiếm tôn hưng thịnh nhất thậm chí còn từng xuất hiện cả Tiên tôn!

Con ngươi Tiêu Dương co lại, lập tức hỏi:

- Tiên tôn nghĩa là sao? - Tức là thực lực đạt tới cảnh giới "Tiên.

Diệp Tang lấy ví dụ:

- Ví dụ như Thái Bạch kiếm tiên!

Tiêu Dương có dự cảm hắn sắp tới sẽ phải rời khỏi Minh Châu, bởi vì chuyện... Ngọc tỷ truyên quốc.

- Vậy cô hãy nhớ mỗi ngày bôi thuốc cho cô ấy một lần, thuốc dùng hết thì lại nghiền tiếp phần khác, cho đến khi hết sạch thì thôi.

Tiêu Dương gật đầu, nói:

- Thiết Anh là chị em tốt của tôi, chăm sóc cho cô ấy là chuyện đương nhiên có gì mà phải phiền với không phiền chứ!

Diệp Tang thản nhiên nói:

- Tang Tang sư muội, mấy ngày tới có lẽ tôi sẽ phải rời khỏi Minh Châu một chuyến, phiền cô hãy giúp tôi chăm sóc cho Đại tiểu thư.

Tiêu Dương thầm hít một hơi thật sâu, nội tâm khẽ dậy sóng nhưng sau đó lại lắc đầu, thành tiên ư? Cảnh giới hiện tại của hắn còn lâu mới tới được cảnh giới thành tiên, suy nghĩ này của hắn mà để những người mạnh hơn biết, chắc sẽ cười đến rụng răng mất.

- Tiêu Dương, Kim Văn tôn tọa đã đến Minh Châu rồi.

Diệp Tang nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương im lặng suy nghĩ một lúc, sau đó gật đầu nói:

- Được rồi, vậy tối nay hãy sắp xếp để tôi gặp ông ta.

Mặc dù bị Thiên Cửu tôn tọa làm cho hắn có chút thất vọng về mạch Kiếm Tôn nhưng qua cuộc nói chuyện vừa rồi của hai người, trong lòng Tiêu Dương lại bỗng nhiên xuất hiện một luồng nhiệt huyết.

Là truyên nhân thứ hai của chi Thanh Liên, hắn nhất định phải giống như Lý Thái Bạch, người sáng lập ra Thanh Liên Kiếm Ca, phải trở thành Kiếm tiên!

- Đúng rồi.

Tiêu Dương lại dặn dò:

- Mình nhất định phải thành tiên.

Điều này khiến người ta chỉ nghĩ tới thôi là nhiệt huyết đã sôi trào rồi.

Cảnh giới Tiên, vũ hóa thành tiên trong truyên thuyết đương nhiên không phải là thật sự hóa thành tiên nhân bay lên trên trời mà là chỉ người đạt đến cảnh giới kinh người.

Hai mắt Tiêu Dương sáng rực.

- Chỉ có điều trong lịch sử của mạch Kiếm Tôn, người có thể đạt đến cảnh giới Tiên tôn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chỉ khoảng tâm năm sáu người thôi.

Hai mắt Diệp Tang lấp lánh, trong mắt tràn ngập sùng bái cùng kính trọng.

Sau khi Tiêu Dương dặn dò Diệp Tang về một số chú ý khi bôi thuốc cho Quân Thiết Anh xong còn liên tục nhắc đi nhắc lại một số chỗ cần phải để ý, sau khi nói hết rồi hắn mới rời khỏi Sơn Hà Thư Họa. Trong một lúc Quân Thiết Anh cũng không thể tỉnh lại được vì vậy Diệp Tang tranh thủ đi thông báo cho Kim Văn tôn tọa một tiếng, còn những người còn lại thì đêu bận rộn chuẩn bị cho cuộc thi Thư Họa sắp diễn ra. Nếu một mình hắn ở lại Sơn Hà nhất định sẽ rất nhàm chán vì vậy hắn quyết định quay về căn phòng thuê ở gần trường Phục Đại. Lúc đẩy cửa đi vào liên nhìn thấy Lâm Tiểu Thảo lúc này đã bắt đầu khôi phục lại trạng thái bay nhảy bình thường thì lập tức mỉm cười nói:

- Tiểu Thảo, xem ra chỉ cần nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa là cậu có thể quay về vị trí làm việc được rồi.

Lâm Tiểu Thảo thuộc dạng người thích hoạt động vì vậy khoảng thời gian này khiến gã vô cùng buồn bực, ngày nào cũng ngoài việc dưỡng thương ra thì còn phải nghe Dương Hoàn Nghị truyền thụ về một số thuật tính toán thiên cơ của Thiên Cơ môn khiến gã cảm thấy não mình như trướng lên vậy. Hiện giờ nhìn thấy Tiêu Dương liên mừng như thấy mẹ đi chợ vê, phấn khích nói:

- Anh Tiêu, anh về đúng lúc lắm, mau tới đây xem thử cái này.

Lâm Tiểu Thảo cười hì hì sau đó đột nhiên nắm lấy một nắm đậu nành trong đĩa rôi ném về phía Tiêu Dương.

Tiêu Dương nhẹ nhàng tránh qua một bên, tuy nhiên ngay sau đó lại xuất hiện một cảnh tượng hết sức kỳ diệu. Số đậu nàng do Lâm Tiểu Thảo ném ra trong nháy mắt liền biến thành một đám người mặc áo giáp chiến, căn phòng khá rộng rãi bỗng chốc trở nên chật chội. Đã vậy đám quân lính kia bỗng nhiên hình thành thế trận tấn công Tiêu Dương.

- Rắc đậu thành binh?

Tiêu Dương thật sự vô cùng kinh ngạc, chỉ có điều sức chiến đấu của đám binh lính này đều ở mức bình thường, Tiêu Dương vẩy tay mấy cái đã đánh ngã hết bọn họ, tất cả ngã xuống đất sau đó lại biến thành đầu nành.

- Vừa rồi mình bị ảo giác hay sao?

Tiêu Dương ngẫm nghĩ lại sau đó lắc đầu, nói:

- Không giống lắm, vừa rồi vừa giống như ảo giác lại vừa giống như thực tế.

Tiêu Dương kinh ngạc nhìn Lâm Tiểu Thảo, hỏi:

- Chẳng lẽ đây chính là tuyệt học của phái Thiên Cơ?

- Thế nào? Cũng khá đúng không?

Lâm Tiểu Thảo đắc ý cười, nói:

- Nếu như em tu luyện đến cảnh giới cao, rắc đậu thành binh sẽ có thể biến ra cả ngàn binh vạn mã, cảnh tượng đó... chậc chậc...

Lâm Tiểu Thảo tượng tượng đến cảnh đó là thấy sướng rơn cả người.

- Đây là tuyệt học không truyền cho người ngoài của phái Thiên Cơ được ghi chép trong Thiên Cơ bí điển.

Dương Hoàn Nghị ở một bên lúc này bỗng lên tiếng.

- Năm đó đến cả chủ nhân cũng chưa từng luyện tập theo những ghi chép trong Thiên Cơ bí điển. Nhưng không biết làm sao mà...

Dương Hoàn Nghị khó hiểu nhìn Lâm Tiểu Thảo, nói:

- Thiên Cơ bí điển cùng với trí nhớ năm đó lại đều bị phong ấn trong đầu Thiếu gia.

Phái Thiên Cơ đã từng có thời kỳ huy hoàng nhất, mặc dù không phải là môn phái mạnh nhất nhưng lại là môn phái huyền bí nhất. Trận pháp của phái Thiên Cơ kỳ lạ khó lường khiến kẻ địch khó có thể phòng bị trước.

- Rắc đậu thành binh, quả nhiên lợi hại. Tiêu Dương thầm than, nhưng khi nhìn thấy vẻ đắc ý trên mặt Lâm Tiểu Thảo, hắn lại bu môi buông một câu đả đích:

- Chỉ có điều uy lực vẫn chỉ có hạn.

Khuôn mặt đắc ý của Lâm Tiểu Thảo bỗng chốc cứng đờ, ấp úng nói:

- Khụ, cái đó... nhất định sẽ tăng lên, sẽ tăng lên nhanh thôi.

Lâm Tiểu Thảo vừa mới tiếp xúc với Thiên Cơ bí điển không lâu mà đã thành công nắm được phương pháp rắc đậu thành binh, trong lịch sử của phái Thiên Cơ, đây cũng được coi là một thiên tài hiếm có. Nhưng đương nhiên vì điểm xuất phát của Lâm Tiểu Thảo quá muộn nên nếu muốn đạt được thành công hơn nữa thì phải nỗ lực hơn rất nhiều.

- Một hạt đậu nho nhỏ lại có thể biến thành quân lính.

Tiêu Dương cầm hạt đậu tự lẩm bẩm:

- Phái Thiên Cơ quả nhiên là huyền bí, độc đáo, không hổ với hai chữ "Thiên Cơ". Tâng tâng lớp lớp cơ quan khiến người ta không biết phải phòng bị như thế nào, trận pháp đặc biệt kỳ lạ lấy yếu thắng mạnh...

Tiêu Dương đang tự lẩm bẩm một mình đến đây thì đột nhiên dừng lại, hai mắt bỗng nhiên lóe sáng, hưng phấn nói:

- Đúng rồi! Trận pháp kết hợp với cơ quan... Rắc đậu thành binh... nếu như kết hợp những cái này với nhau sau đó áp dụng cho tiểu đội Tinh anh...

Mắt Tiêu Dương sáng rực.

Như vậy nhất định có thể giúp cho thực lực của tiểu đội Tinh anh tăng lên một cấp nữa.

Hắn đã kết hợp thuộc tính cùng cổ võ lại để huấn luyện tiểu đội Tinh anh, giờ nếu lại có thêm thuật Kỳ môn độn giáp nữa...

Tiêu Dương dường như có thể dám chắc tiểu đội Tinh anh nhất định sẽ đánh đâu thắng đó, sẽ trở thành một tiểu đội có sức mạnh kinh khủng không gì có thể cản nổi, và điều quan trọng là tiểu đội đó do một tay hắn tạo rai

Ánh mắt Tiêu Dương lập tức phóng về phía Lâm Tiểu Thảo, nói:

- Tiểu Thảo, tôi có thể nhờ cậu giúp một chuyện không?
Bình Luận (0)
Comment