Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 540 - Chương 543: Sinh Sinh Bất Tức!

Chương 543: Sinh sinh bất tức! Chương 543: Sinh sinh bất tức!Chương 543: Sinh sinh bất tức!

Lần này Kim Du Uyển thật sự xuất chiến rồi. Trong thế hệ đệ tử cùng trang lứa cô được coi là một người khá nổi trội, vì vậy chỉ sau ba lần giao đấu cô đã đánh bại kiếm thủ chiến thắng ba trận liên tiếp trước đó.

Kiếm Khổng Tước phát ra ánh sáng màu xanh chỉ thẳng vào Liễu Vân. Kim Du Uyển nhướng mày lạnh lùng nói:

- Liễu Vân, nếu như anh là một người đàn ông thì hãy lên đánh với tôi một trận đi.

Kim Du Uyển rõ ràng đang dùng kế khích tướng để ép Liễu Vân phải ra mặt.

Trong đám đệ tự của phái bảo thủ, người duy nhất có thể uy hiếp được cô chính là Liễu Vân. Khi trong trạng thái tốt nhất Kim Du Uyển vẫn có thể đánh ngang cơ với Liễu Vân. Một tháng trước cô bại dưới kiếm của gã ta nhưng điều đó không có nghĩa là một tháng sau kết quả vẫn thế.

Điều Kim Du Uyển kiêng kị nhất chính là đấu liên tiếp, trước khi dành được chiến thắng năm trận liên tiếp cô sẽ bị những người khác làm tiêu hao nội khí. Phải biết rằng đối phương ngoài Liễu Vân ra thì vẫn có mấy người có thực lực đáng gờm.

Tính nhẫn nại của Liễu Vân rất tốt, sau khi nghe thấy lời khiêu khích của Kim Du Uyển vẻ mặt gã vẫn bình thường. Gã chỉ khẽ cười, nói:

- Uyển Nhi sư muội, khó có cơ hội được sư muội chỉ giáo, một cơ hội tốt như vậy sư huynh làm sao có thể một mình hưởng hết được. Hãy cứ để Lý Khả sư đệ đến lãnh giáo cao chiêu của muội trước đi!

Tên kia lập tức rút kiếm ra.

- Đúng là không biết tự lượng sức mình.

Một người thanh niên mặc quần áo da thú chợt cười ha ha rồi nhảy ra, nói:

- Điểm huyệt kiếm!

Kim Du Uyển ra sân cũng là vì bất đắc dĩ, tuân này người của bên cô không nhiều mà người có thể ra sân đấu lại càng ít vì thế cô chỉ có thể tự mình lên.

Cô lập tức xuất ra kiếm pháp tinh diệu mà mình đã học.

Sắc mắt Kim Du Uyển khẽ sầm xuống, cắn răng thầm mắng:

Thanh kiếm Khổng Tước trong Kim Du Uyển lập tức sáng lên, ánh sáng mày xanh ngọc bao trùm quanh thân kiếm.

- Hừ! Liễu Vân, nếu như anh không lên, vậy bản cô nương sẽ lấy bọn ra để luyện kiếm!

- Hèn hại

Tên đó lao lên trước, mục tiêu là bát đại yếu huyệt trên người Kim Du Uyển.

- Kiếm pháp của cháu gái lại có đột phá mới, ngộ tính quả nhiên rất cao.

- Vậy xin sư tỷ chỉ giáo thêm!

Tiêu Dương khẽ gật đầu. Lúc nãy hắn mới chỉ điểm cho Kim Du Uyển mà hiện tại kiếm pháp của cô đã có chút đột phá, cô gái này quả nhiên rất có thiên phú. Tiêu Dương nhìn ra được Kim Du Uyển sắp đột phá đến cảnh giới Thực khí tam vân đại viên mãn rồi.

- Ngũ hành thanh mộc kiếm!

Liễu Vân mới là đối thủ nặng ký nhất của cô, nếu như dùng quá nhiều nội khí để đối phó với những người khác, khi đến lượt Liễu Vân, cô chắc chắn sẽ không thể thắng.

- Để đệ lên lãnh giáo cao chiêu của sư tỷ.

Kiếm trong tay người thanh niên tên Lý Khả kia rơi xuống đất còn cơ thể thì bị một cước của Kim Du Uyển đá bay.

Một lão già có vẻ mặt uy nghiêm pha chút lạnh lùng đứng lên nói:

Kiếm quang bắn ra bốn phía.

- Tôi nghĩ việc này Thiên Cửu tôn tọa là người có quyền lên tiếng nhất ở đây.

- Buông tay!

Thiên Cửu tôn tọa cùng Kim Văn tôn tọa thuộc về hai phái đối lập vậy mà lúc này lão lại đồng ý với ý kiến của Kim Văn tôn tọa. Điêu này chứng tỏ lão thật sự thán phục Tiêu Dương.

- Thật lòng mà nói Tiêu Dương quả thật có đủ thực lực để tham gia sát hạch Tôn tọa.

Lúc này trong đầu Thiên Cửu tôn tọa bất chợt hiện lên cảnh tượng ngày hôm đó, một lúc sau lão gật đầu nói:

Kengl

- Một người thanh niên không rõ lại lịch, mặc dù hắn biết võ học của mạch Kiếm Tôn chúng ta nhưng cũng không thể để hắn tiếp nhận sát hạch Tôn tọa ngay được. Huống hồ chi hắn mới chỉ đạt cảnh giới Thực khí tam vân hoàn chỉnh.

- Nhưng cậu ấy đã có thể đánh bại Thiên Cửu tôn tọa.

Kim Văn tôn tọa liếc nhìn Thiên Cửu tôn tọa ngồi ở một góc, lạnh nhạt nói:

Thắng!

- Tôi không đồng ý!

Lúc này, tại đại sảnh trong chính điện của mạch Kiếm Tôn.

Gần như là ngay lập tức, Kim Du Uyển còn chưa kịp trở lại trạng thái bình thường thì lại có một người nhảy vào sân đấu.

- Muốn tham gia sát hạch Tôn tọa cũng được nhưng bí điển Thanh Liên kiếm ca...

Lão già kia lại lân nữa mở miệng, ánh mắt mấy vị tôn chủ trong phòng hội nghị lập tức sáng lên. Thanh Liên kiếm ca, võ học tuyệt đỉnh của Kiếm tiên bí điển!

- Tiêu Dương phải giao ra đây.

Nghe lão nói vậy, sắc mặt các vị Tôn tọa thay đổi chẳng ai giống ai. Sắc mặt Kim Văn tôn tọa đen lại, ông đương nhiên không hài lòng với điều kiện này, ông lạnh lùng nói:

- Xin hỏi Thánh Hỏa tôn tọa có thể đem Thánh Hỏa kiếm pháp ra cho mọi người cùng nhau học hỏi được không?

Thánh Hỏa tôn tọa lập tức biến sắc, giận giữ quát:

- Kim Văn, ông nói vậy là có ý gì?

- Mọi người đều biết, mặc dù là cùng một Kiếm Tông nhưng mỗi người đều có võ học tuyệt kỹ riêng. Ví dụ như Thánh hỏa kiếm của ông, Kim kiếm thập bát thức của tôi, chúng ta đều không ai muốn đem nó ra dạy cho tất cả mọi người. Nếu như muốn tu luyện thì phải có đủ tư cách hoặc là chúng ta tự mình truyền thụ. Thanh Liên kiếm ca của Tiêu Dương cũng giống như vậy, nếu như ông muốn học cũng được thôi nhưng với điều kiện là Tiêu Dương phải đồng ý truyền thụ cho ông. Tôi nghĩ không có ai có quyền can thiệp vào chuyện này. Nhưng nếu muốn ỷ vào cái uy của Tôn tọa để chèn ép một thiên tài, chuyện này nói ra e là không được vẻ vang cho lắm.

Thánh Hỏa tôn tọa bị Kim Văn tôn tọa nói như vậy sắc mặt nháy mắt trắng bệch, mặc dù thực lực của lão trên cơ Kim Văn tôn tọa nhưng bị ông ta nói như vậy lão lại không thể phản bác lại.

Xét về thực lực Liễu Vân tự tin mình có thể thắng ngay cả khi cô mạnh nhất. Hiện tại cô đã bị tiêu hao nội khí, gã đợi đến lúc này chẳng qua chỉ là muốn chiến thắng dễ dàng hơn chút thôi.

Kim Du Uyển đã lôi cả sư phụ của gã là Thiên Cửu tôn tọa ra nếu như gã vân không chịu ra sân chỉ e sẽ làm xấu thanh danh của sư phụ. Huống hồ chi Kim Du Uyển đã trải qua ba trận như vậy mục đích của gã đã đạt được.

Khuôn mặt tươi cười của Liễu Vân đã nhạt đi ít nhiều.

Mặc dù thắng liên tiếp ba trận thậm chí còn thắng lợi một cách nhanh chóng nhưng thực tế nội khí của cô đã bị bào mòn dần. Vì vậy lúc này cô bắt buộc phải ép Liễu Vân ra trận.

- Đại đồ đệ của Thiên Cửu tôn tọa? Chẳng qua cũng chỉ là một còn rùa rút đầu mà thôi!

Kiếm quang của Kim Du Uyển chỉ thẳng vào Liễu Vân, cô cười lạnh nói:

Kim Văn tôn tọa cau mày, ông biết Thánh Hỏa tôn tọa đã không có ấn tượng tốt với Tiêu Dương, trong sát hạch nhất định sẽ cố ý làm khó dễ hắn. Nhưng hiện tại ông cũng chẳng còn cách nào giải quyết chuyện này.

- Tiêu Dương, tiếp theo đều phải trông cậy vào cậu rồi.

Kim Văn tôn tọa âm thầm nói:

- Hy vọng cậu có thể khiến cho mấy lão già ngoan cố này... kinh ngạc!

Trong lòng Kim Văn tôn tọa có chút mong chờ nhưng cũng có cả lo lắng...............

- Buông tay!

Tiếng quát vừa vang lên, kiếm quang tựa như vũ bão bắn ra.

Thual

Ba trận thắng liên tiếp!

- Nếu như ông đã cố chấp muốn để cái tên Tiêu Dương kia tiến hành sát hạch Tôn tọa vậy tôi cũng muốn xem xem, một thằng oắt con mới đạt cảnh giới Thực khí tam vân đại viên mãn làm thế nào vượt qua được sát hạch Tôn tọa.

Thánh Hỏa tôn tọa vẩy tay ngồi xuống, lạnh lùng nói:

- Hừ.

Thái Bạch kiếm tiên trong lòng tất cả mọi người trong mạch Kiếm Tôn tựa như một vị thần tối cao.

Sau khi Kim Văn tôn tọa dùng cái tên Thái Bạch kiếm tiên ra làm bia đỡ, Thảnh Hỏa tôn tọa lại càng không dám lỗ mãng.

- Còn nữa, Thanh Liên kiếm ca ngoại trừ Thái Bạch kiếm tiên ra thì mạch Kiếm Tôn chúng ta không còn ai kế thừa. Nói cách khác chỉ có Thái Bạch kiếm tiên mới có tư cách sử dụng Thanh Liên kiếm ca của Tiêu Dương.

- Nếu như Uyển Nhi sư muội đã muốn anh ra trận như vậy thì sư huynh đây đành phải tiếp vậy. Liễu Vân nhảy lên, ngay lập tức kéo theo tiếng hoan hô của những người đứng sau.

- Hay lắm, Liễu sư huynh hãy đánh bại cô tal

- Liễu sư huynh ra trận chắc chắn sẽ không thành vấn đề!

- Một tháng trước cô ta chẳng phải cũng đã là bại tướng dưới tay Liễu sư huynh rồi sao?

Tinh thân của phe đối phương vô cùng hưng phấn.

Thấy thế Tiểu Thanh quýnh lên, không nhịn được hét lên:

- Chị Uyển Nhi, chị là người giỏi nhất!

- Cố lên, đánh bại Liễu Vân!

- Đánh bại gã tai

Phía bên này cũng không chịu yếu thế, bất luận kết quả thế nào ít nhất về mặt khí thế không thể thua đối phương được.

Hai người nhìn nhau.

- Xem đây!

Liễu Vân dường như cũng không muốn để Kim Du Uyển có thời gian nghỉ ngơ, gã lập tức rút kiếm ra sau đó di chuyển với quỹ đạo quỷ dị.

Tiêu Dương thốt lên:

- Long xà kiếm của Thiên Cửu tôn tọa?

Tiểu Thanh nhìn Tiêu Dương nói:

- Xem ra anh cũng hiểu biết nhiều đấy chứ! Không ngờ lại còn biết cả Long xà kiếm.

Tiêu Dương chỉ cười cười không nói. Trước đó không lâu chính hắn đã đánh bại Long xà kiếm của Thiên Cửu tôn tọa, hắn đương nhiên có thể nhận ra kiếm pháp này rồi.

Tiểu Thanh do dự một lát sau đó mới nói:

- Long xà kiếm là một trong mười kiếm pháp đứng đầu của mạch Kiếm Tôn chúng ta. Tuy nhiên Long xà kiếm không phải được nổi danh dưới thời của Thiên Cửu tôn tọa mà là Long Xà tôn tọa! Thiên Cửu tôn tọa là sư đệ của ông ấy!

- Liễu Vân vừa bắt đầu đã sử dụng Long xà kiếm, gã rõ ràng là muốn trực tiếp dùng một chiêu đánh bại chị Uyển Nhi.

Tiểu Thanh khẩn trương nhìn về phía trước, trường kiếm trong tay Liễu Vân quỷ dị khó lường, vừa mới bắt đầu đã dùng Xà kiếm thức.

- Khẩu phật tâm xà.

Tựa như rắn ăn thịt rắn, quỷ dị mà tàn nhẫn.

Vẻ mặt Kim Du Uyển có chút nghiêm trọng, chân nhanh chóng thi triển bộ pháp Quý Phi Túy Tửu tránh khỏi xà kích của Liễu Vân.

- Như ảnh tùy hình!

Kiếm của Liễu Vân tạo thành tầng tầng lớp lớp ảo ảnh trực tiếp nhắm thẳng vào Kim Du Uyển, cô lùi về sau một bước gã lại tiến lên một bước. Bỗng nhiên một hét kinh hãi vang lên, Kim Du Uyển đột nhiên nhận ra mình đã giẫm lên vạch giới hạn, nếu như tiếp tục lùi thêm một bước nữa cô sẽ thua. Người bước ra ngoài vạch giới hạn trên sân sẽ tính là tự động nhận thua.

Trên mặt Liễu Vân nở nụ cười mỉm, tay cầm kiếm chếch nghiêng.

Sự quỷ dị của rắn bỗng chốc biến mất thay vào đó là tiếng gầm thét vang vọng của rồng.

Một cơn gió lớn thổi tới.

Rồng gầm!

Một luồng khí mãnh liệt rít gào cuồn cuộn kéo tới.

Vào lúc này Kim Du Uyển dường như đang đứng ở trung tâm của vòng xoáy bị vô số kiếm quang đánh vào người.

- Chị Uyển Nhi!

Tiểu Thanh hoảng hốt hét lên, hai mắt hiện rõ sự sợ hãi.

Phía bên kia người của Liễu Vân bắt đầu hoan hô chuẩn bị sẵn tinh thần chào đón thắng lợi.

Kết quả đã không còn phải đoán cũng biết.

Kim Du Uyển thua chắc rồi.

Thực lực của Liễu Vân rõ ràng là trên cơ Kim Du Uyển, hiện tại Kim Du Uyển lại bị cuốn vào giữa kiếm ý của Long xà kiếm, làm sao có thể không thua được.

- Uyển Nhi sư muội, nhận thua đi.

Kiếm quang của Liễu Vân từng tầng từng tầng bắn ra.

Vào lúc này trong mắt Kim Du Uyển xẹt qua tia không cam lòng cùng tuyệt vọng.

Một loại cảm giác bất lực trào dâng trong lòng...

Bỗng nhiên có một âm thanh như muỗi truyền vào trong tai Kim Du Uyển:

- Chân lý của mộc là sinh sôi không ngừng!

Mộc là sinh sôi không ngừng!

Âm thanh không ngừng quẩn quanh trong đầu Kim Du Uyển.

- sinh sôi không ngừng... sinh sôi không ngừng... Tôi hiểu rồi!

Ánh mắt của Kim Du Uyển bất ngờ sáng lên, một luồng nội khí từ đan điền cuộn lên.

Vào khoảng khắc âm thanh đó vang lên bên tai, cô cuối cùng cũng đã chính thức lĩnh ngộ được thức thứ nhất của Thanh mộc linh kiếm thức...

- Sinh sinh bất tức!

Bỗng nhiên cổ tay của Kim Du Uyển không ngừng run lên, kiếm ý cuồn cuộn bắn ra tựa như cây cỏ không ngừng sinh sôi không thể tiêu diệt. Kiếm đâm thẳng về phía trước, chỉ đơn giản là một kiếm xuyên thẳng hoàn toàn không có bất kỳ bất thường nào...

- Cái này là gì vậy?

Khuôn mặt tươi cười của Liễu Vân nháy mắt tắt ngúm, con ngươi co lại.
Bình Luận (0)
Comment