Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 576 - Chương 579: Ban Đêm Dò Xét! Dừng Lại

Chương 579: Ban đêm dò xét! Dừng lại Chương 579: Ban đêm dò xét! Dừng lạiChương 579: Ban đêm dò xét! Dừng lại

- Hoa Tử Tiên đã bị tìm thấy?

Tiêu Dương nhất thời kinh hãi. Hơn nữa, tìm được hoa Tử Tiên lại là Lưu Tỉnh tông.

Đối với Tiêu Dương mà nói, đây tuyệt đối là một tin tức xấu.

Nếu hoa Tử Tiên sớm bị hộ long thế gia tìm được, hắn muốn mang Quân Thiết Anh đến cướp, quả thật khó như lên trời.

Tiêu Dương nhìn Diệp Tang phía sau.

Diệp Tang lập tức hiểu ý, thân ảnh nhảy xuống, rơi xuống trước mặt mấy người kia.

- Là ai2

Đám người nhất thời quát lạnh.

Diệp Tang lạnh giọng nói:

- Là tin tức Lưu Tinh tông công bố mấy tiếng trước, nói đã tìm được hoa Tử Tiên ở Tê Vân Phong.

Mọi người nhất thời kinh hoảng hô to lên, nhìn nữ hiệp từ trên trời giáng xuống.

Một người đàn ông run rẩy nói:

Gã cầm đầu không kịp phòng ngự, cầm binh khí trong tay vội ngăn cản, nhưng trong nháy mắt đã bị kiếm của Diệp Tang chặt đứt. Khi bừng tỉnh, mũi kiếm của Diệp Tang đã đặt trên yết hâu của gã.

- Nghe nói khi Lưu Tinh tông tìm được hoa Tử Tiên, cũng có vài thế lực cùng nhau phát hiện. Bởi vì sợ Lưu Tinh tông giết người diệt khẩu, những thế lực này đã nhanh chóng phát tán tin tức ra ngoài. Sau đó, Lưu Tinh tông đơn giản tuyên bố đã đoạt được hoa Tử Tiên.

Vù.

- Công bố?

- Nữ hiệp tha mạng.

Diệp Tang không nói nửa câu, xuất kiếm cấp tốc, xẹt qua không khí, bức tới người cầu đầu.

- Các người vừa mới nói, hoa Tử Tiên đã bị người của Lưu Tỉnh tông tìm được là như thế nào?

- Chúng tôi... chúng tôi bất quá chỉ muốn góp vui, xem bộ dạng của hoa Tử Tiên trong truyền thuyết là như thế nào.

- Không muốn chất thì trả lời tôi một vấn đề.

Người đàn ông nói chuyện như muốn khóc. Sớm biết nửa đường gặp phải sát tinh, đánh chết cũng không dám đi.

Diệp Tang nhăn trán. Tìm được hoa Tử Tiên giống như đào được mỏ vàng. Chẳng lẽ Lưu Tinh tông lại đi công bố mình phát tài?

Người đàn ông run rẩy nói tiếp:

Tiêu Dương cùng với Quân Thiết Anh nhảy xuống.

- Cút đi.

- Hoa Tử Tiên không xuất hiện thì thôi, khi xuất hiện lại là đồng thời bị phát hiện? Điều này có chút không hợp lẽ thường. Diệp Tang hỏi.

Tiêu Dương trâm giọng nói:

- Địa điểm cụ thể ở đâu?

- Mặc kệ nó đi.

Hai người trăm mối cũng không có cách giải.

- Nơi thâm sơn trong Tam Giác Vàng này cũng không phải chỉ có một mình Lưu Tinh tông. Họ to miệng như vậy, chẳng lẽ không sợ các hộ long thế gia khác đến đối phó với mình sao?

- Thiên Trượng Nhai của Tề Vân Phong. Từ đây cách đó chừng ngàn thước.

Diệp Tang nói:

- Theo lý, các thế lực vì tránh xảy ra mâu thuẫn nên đều tách ra tìm kiếm. Huống chỉ, ai dám đi tìm hoa bên cạnh hộ long thế gia chứ? Cho dù tìm được cũng không lấy được hết.

- Rất trùng hợp. Hơn nữa, Lưu Tinh tông cũng không tránh khỏi quá mức to miệng rồi.

Diệp Tang vung kiếm, đám người như được đại xá, không dám quay đầu lại phóng thẳng. Phần náo nhiệt này, không phải bọn họ có thể tiếp cận được.

Chuyện này đúng thật có điểm đáng nghỉ ngờ.

Tiêu Dương cau mày nói.

- Thật là kỳ quái.

Tiêu Dương nhìn sắc trời càng lúc càng tối:

- Dù sao, chúng ta cũng không đoán được trong hồ lô của Lưu Tinh tông bán thuốc gì, phải tự mình điều tra. Bây giờ, thời gian cho đến lúc hoa Tử Tiên nở hết chỉ còn một ngày. Cho dù Lưu Tinh tông đang cố lộng huyền hư cũng phải điều tra cho rõ.

Cho dù hoa Tử Tiên đang ở trong vòng vây trùng trùng điệp điệp của Lưu Tinh tông, hắn cũng phải thử một lần.

Những lời này Tiêu Dương giấu trong lòng, cũng không nói ra.

Nhẹ ôm lấy eo nhỏ của Quân Thiết Anh, hai mắt nhìn nhau, nhìn thấy sự kiên định và tín nhiệm trong mắt của nhau.

Thân ảnh lướt đi như gió, vừa đi là ngàn thước.

Một ngọn núi cao vút đập vào mắt. Dưới chân núi lờ mờ có thể nhìn thấy không ít người hạ trại, nhẹ giọng bàn tán.

- Quả nhiên là hoa Tử Tiên.

- Anh tận mắt nhìn thấy sao?

- Trong số hộ long thế gia, Lưu Tinh tông ở gần Tam Giác Vàng nhất. Nếu thật sự phát hiện được hoa Tử Tiên, sợ rằng đã nhanh chóng triệu tập nhân mã đến trấn thủ. Đêm nay muốn xông vào Thiên Trượng Nhai ở Tề Vân Phong nhất định là khó hơn lên trời.

Tiêu Dương khẽ cau mày:

- Lưu Tinh tông tất nhiên cũng sẽ nghĩ đến.

Người đêm nay muốn dò xét Tê Vân Phong không chỉ có một mình Tiêu Dương. Tiêu Dương nhẹ giọng nói.

- Người thứ năm.

Ánh mắt Quân Thiết Anh nhu tình nhìn hắn:

- Hết thảy phải cẩn thận.

Với hiểu biết của Quân Thiết Anh về Tiêu Dương, nhất định hắn đang muốn đến Thiên Trượng Nhai dò xét một phen.

Thời gian hoa Tử Tiên nở rộ là lúc mặt trời lặn trăng lên, thiên địa âm dương giao hòa.

Thời gian cụ thể chính là đêm mai.

Cho nên, cơ hội thăm dò duy nhất của Tiêu Dương chính là tối nay.

Tề Vân Phong dưới màn đêm, gió lạnh hiu hiu.

Một thân ảnh tráng kiện rất nhanh tiến về phía trước, sau đó biến mất.

Một lát sau, bên cạnh một cây đại thụ, một bóng đen lắc mình ra.

- Tiêu Dương.

- Đại tiểu thư, Tang Tang sư muội, đêm nay hai người ngủ lại đây. Lúc này nên nghỉ sớm một chút, đừng đi lung tung.

Tiêu Dương mang theo hai cô gái tiến đến Tê Vân Phong. Cách đó không xa có thể thấy được có gia tộc tông phái hoặc cá nhân riêng lẻ hạ trại. Tiêu Dương tìm một nơi tương đối khô ráo, dựng một túp lều:

- Xem ra, thật sự rất náo nhiệt.

- Chậc chậc, Lưu Tinh tông thật không hỗ là hộ long thế gia, lại dám can đảm công khai vị trí hoa Tử Tiên. Hơn nữa còn đạt thành hiệp nghị với ba nhà hộ long thế gia còn lại. Ngày mai sẽ cử hành đại hội hái hoa ở vách núi. Trong đại hội, ai lấy được ba vị trí đầu, đợi hoa nở hết sẽ có cơ hội tiến vào sơn động. Nếu không, tự tiện xông vào sẽ lọt vào bao vây của tứ đại hộ long thế gia liên thủ. Chậc chậc, trên đời này nào có người dám đối kháng với liên thủ của tứ đại hộ long thế gia chứ?

- Đương nhiên rồi. Lúc Lưu Tinh tông còn chưa phong tỏa hoàn toàn, tôi đến vách núi, nhìn thấy có một sơn động ánh sáng tràn ra. Không phải hoa Tử Tiên thì là gì?

Tiêu Dương thở nhẹ một hơi, ánh mắt bình tĩnh:

- Đầm rồng hang hổ cũng chẳng phải là không thể xông vô được.

Lúc này, Tiêu Dương thầm xác định vị trí cụ thể của hoa Tử Tiên.

Trước khi hoa Tử Tiên thành thục, bất luận kẻ nào cũng không thể hái nó đi.

Khi thân ảnh Tiêu Dương lặng lẽ đến gần vách núi, đã mơ hồ nghe được thanh âm đánh nhau.

Dưới ánh trăng nhìn lại, bên cạnh vách núi, hơn mười hắc y nhân bịt mặt đang giao thủ với đệ tử Lưu Tinh tông, nhất thời khó phân nan giải.

Thân ảnh Tiêu Dương khẽ động, đang chuẩn bị nhảy qua một vách núi bên cạnh, đột nhiên giật mình. Vách núi bên cạnh vẫn đang có tám người đứng bất động, mắt lạnh nhìn cuộc chiến đằng trước, khóe miệng hiện lên nụ cười khinh miệt.

Trong số tám người này, có hai người cầm búa tạ, hai người cầm côn, hai người cầm roi, và hai người câm trường kích.

Chính là tứ đại hộ long thế gia. - Nghe đồn tứ đại hộ long thế gia đến Tam Giác Vàng, bây giờ lại còn liên thủ với nhau.

Sắc mặt Tiêu Dương nhất thời trâm xuống.

Hắn có thể phá vỡ hàng rào của hộ long thế gia liên thủ, thành công hái được hoa Tử Tiên?

Tiêu Dương cũng không nắm chắc.

Tám người trước mặt là tám đại Tôn Tọa, thực lực khác nhau, nhưng hoàn toàn vượt qua Tẩu Hồ Tôn Tọa mà hắn giết.

Hơn nữa, Tiêu Dương tin tưởng, đây tuyệt đối không phải là lực lượng mạnh nhất mà hộ long thế gia phái ra.

Bình thường át chủ bài đều phải giấu. Đợi đến thời điểm mấu chốt mới đem ra dùng thì mới có hiệu quả. Tứ đại hộ long phái ra tám đại Tôn Tọa gác đêm, cũng đủ để bất cứ kẻ nào muốn dò xét Thiên Trượng Nhai cũng phải lùi bước.

Tiêu Dương theo bản năng mà nắm chặt tay, thân ảnh lặng lẽ núp vào bóng đêm, tĩnh mà xem biến.

Có bát đại Tôn Tọa ở đây, hắn muốn vô thanh vô tức mà đến Thiên Trượng Nhai là không có khả năng. Chỉ cần hắn vừa xuất hiện, thi triển khinh công nhảy xuống, nhất định sẽ bị phát hiện ngay.

Chờ.

Tiêu Dương cũng không nóng lòng lao ra, ẩn núp chờ đợi cơ hội.

Bảo vật chung quy có thể kích thích sự tham lam và điên cuồng ẩn sâu nhất trong nội tâm con người. Mặc dù biết rõ tỷ lệ có thể xông vào Thiên Trượng Nhai rất nhỏ, nhưng vẫn có người không ngừng điên cuồng đánh sâu vào.

Đương nhiên, tiểu đả tiểu nháo đều bị đệ tử hộ long thế gia bên ngoài trấn áp xuống.

Bên trong Tê Vân Phong tất có cường giả, nhưng cũng không vội ra tay, chờ hoa Tử Tiên chín thành thục.

Nhưng Tiêu Dương muốn trước khi hoa Tử Tiên nở hoàn toàn phải ở bên cạnh nó. Nếu không, một khi nở hết, bị người ta hái, chất dịch sẽ biến mất trong nháy mắt.

Màn đêm càng lúc càng sâu.

Tiêu Dương ngàn trông vạn mong, rốt cuộc cũng trông được tám đại Tôn Tọa rời đi. Nhưng giây tiếp theo, tim của Tiêu Dương lại chìm xuống đáy cốc.

Tám đại Tôn Tọa này rời đi, nhưng lại có tám đại Tôn Tọa khác đến thay.

Vẫn là thế trận một nhà hai Tôn Tọa. Thực lực không thua kém tám đại Tôn Tọa trước.

Sắc mặt Tiêu Dương tối thui.

- Thay phiên nhau à?

Tiêu Dương thở ra một hơi, nắm chặt quyên trái:

- Thủ bút của hộ long thế gia quả nhiên lớn.

- Làm sao bây giờ?

Tiêu Dương cau chặt mày lại.

Hắn muốn nhân dịp ban đêm đi dò xét rốt cuộc hoa Tử Tiên có ở đây không. Nếu Lưu Tinh tông cố lộng huyền hư, hắn chẳng phải bị người ta đùa bỡn sao? Quan trọng là, hoa Tử Tiên đang ở chỗ nào.

- Nhất định phải tra cho ra. Tiêu Dương lẩm bẩm. Nếu không, hắn sẽ không yên tâm.

Hoa Tử Tiên đối với hắn mà nói là rất quan trọng.

- Bát đại Tôn Tọa thay phiên nhau canh gác. Nếu chỉ như vậy, đến hừng đông mình cũng chẳng tìm được cơ hội.

Tiêu Dương ngừng thở, thu liễm khí tức, cẩn thận bước đến vách núi. Hắn biết, một khi nhảy xuống, nhất định sẽ có ngoại khí tiết lộ, không thể nào che giấu được hết.

Có tám đại Tôn Tọa ở vách núi đối diện trông chừng, chỉ cần có chút dị động, họ sẽ phát hiện ra mánh khóe ngay.

Tiêu Dương có chút không cam lòng.

Phải dừng bước.

Biết rõ hoa Tử Tiên vô cùng có khả năng đang ở bên trong sơn động dưới trăm thước, nhưng lại không có cách nào đi xuống điều tra.

Tám đại Tôn Tọa trấn thủ mang đến cho Tiêu Dương áp lực thật lớn.

- Bây giờ chưa thể liều được.

Tiêu Dương nghiến răng.

Dựa vào tốc độ và phòng ngự của hắn, muốn xuyên qua hàng rào phòng ngự của tám đại Tôn Tọa để lao xuống thì vẫn có cơ hội.

Nhưng chưa đến nơi thì thực lực đã bại lộ, chỉ biết dẫn đến địch nhân cường đại hơn.

Tiến thoái lưỡng nan.
Bình Luận (0)
Comment