Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 601 - Chương 605: Xem Tôi Hành Hạ Hắn Ta Thế Nào!

Chương 605: Xem tôi hành hạ hắn ta thế nào! Chương 605: Xem tôi hành hạ hắn ta thế nào!Chương 605: Xem tôi hành hạ hắn ta thế nào!

Cả căn phòng tràn ngập không khí lạnh lùng như băng.

Ánh mắt Tiêu Dương đầy sự phẫn nộ, vốn tưởng rằng tiểu đội tinh anh đã hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi, đáng lẽ hắn phải nhận được sự hoan hô và vui mừng, ai ngờ, giờ lại nghe thấy tin này.

- Sư phụ! Anh phải đi cứu sư tỷ Linh Nhi và những người khác.

Phong Dương hét lên.

- Phong Dương!

Phía sau, La Thiên Hồ và những người khác vội quát một tiếng, vẻ mặt lo lắng và do dự.

Tiêu Dương hít thật sâu, không để ý đến cánh cửa phòng đã bị phá vỡ, nhìn thẳng vào Phong Dương, lạnh lùng nói từng chữ một:

- Nói đi, Mục Thừa là ai?

Đối với tiểu đội tinh anh, cường giả Hóa Tượng thực sự là một tồn tại rất khủng khiếp!

Họ biết rằng, nhất định thây giáo Tiêu sẽ rất tức giận sau khi biết việc này, nên ai nấy đều tỏ vẻ do dự...

- Hồ Uy chỉ là người xếp cuối cùng trong thất sát của thái tử. Thực lực của Mục Thừa cao hơn hẳn y, là một cường giả Hóa Tượng!

Uy danh thất sát của tiểu đội Thiên Tử đã khắc dấu ấn sâu sắc trong lòng mọi người ở Thiên Tử Các.

- Thực lực của Mục Thừa đứng thứ ba trong số thất sát. Y có cảnh giới Thực Khí, cao hơn Hồ Uy.

Họ đều biết rằng Tiêu Dương rất trọng tình nghĩa!

- Mục Thừa, là một trong thất sát bên cạnh thái tử tiểu đội Thiên Tử!

- Một người trong số thất sát, cường giả Hóa Tượng ư?

Phong Dương nói xong bèn nhìn sang Tiêu Dương. Y biết rằng, trong cuộc chiến ở Phục Đại, thực lực của thây giáo Tiêu bằng với Hồ Uy.

Phong Dương nghiến răng nói, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi:

Mặc dù họ rất muốn ngăn Mục Thừa lại, rất muốn cứu sư tỷ Linh Nhi và những người khác, nhưng sự chênh lệch thực lực khiến họ không thể làm được gì. Đối phương quá mạnh, thậm chí họ cảm thấy rằng, ngay cả thầy giáo Tiêu cũng không thể đấu lại với y.

Càng huống hồ, Lâm Tiểu Thảo bị đánh còn là huynh đệ của hắn.

Hóa Tượng!

Tiêu Dương có thể nhẫn nhịn được tất cả mọi điều này? Đáp án là không.

Tiêu Dương cười lạnh, vẻ mặt như đã bình tâm trở lại. Nhưng hai cô gái bên cạnh hắn đều cảm nhận được rằng, Tiêu Dương giờ đây đang là một ngọn núi lửa sắp bộc phát.

Đối với Tiêu Dương, từ ngày những học sinh của tiểu đội tinh anh gọi hắn bằng một câu "sư phụ", hắn đã có trách nhiệm về sự an toàn tính mạng của họ.

- Sau khi ra khỏi vùng Tam Giác Vàng, chúng tôi ở lại xung quanh đây, đợi tin của sư phụ. Không ngờ, vào tối qua, đột nhiên Mục Thừa xuất hiện, và còn mang theo một mệnh lệnh, nói rằng tiểu đội Thiên Tử cần lập một phân đội vây giết Huyết Dạ ở U Linh cốc, vì thiếu người, nên phải mang sư huynh Kiều Trí và sư tỷ Linh Nhi đi! Tiêu Dương điềm đạm nói.

- Trong tay y có lệnh bài của thái tử!

Người của hắn, ai dám động đến đều sẽ phải trả giá!

Tiêu Dương ngạc nhiên. Xem ra, hai người nòng cốt của tiểu đội tinh anh này đều không khiến hắn thất vọng!

Hắn là một người luôn đứng về phía người thân!

- Sao Tiểu Thảo lại bị thương?

Tiêu Dương chau mày nói:

- Nói tiếp đi.

- Nói cho tôi biết, rốt cuộc là thế nào?

Phong Dương nắm chặt tay:

- Ở Thiên Tử Các, sức mạnh của lệnh bài Thái Tử còn lớn hơn Các Lão. Bất cứ thành viên nào của Thiên Tử Các, nhìn thấy lệnh bài Thái Tử đều không được phản đối lại mệnh lệnh quan trọng. Mục Thừa dựa vào lệnh bài để bắt sư tỷ Linh Nhi và những người khác tham gia vào nhiệm vụ của nhiệm vụ vây giết tổ chức Huyết Dạ ở U Linh cốc, dù là về quy tắc hay tình lý, sư tỷ Linh Nhi đều không thể từ chối. Nhưng chúng tôi đã nghe nói rằng, trong số những thành viên tham gia nhiệm vụ vây giết lần này, thực lực thấp nhất cũng là Thực Khí Nhị Vân, đều là tinh nhuệ nòng cốt của Thiên Tử Các. Điều này cho thấy hành động vây giết rất nguy hiểm! Hai người Linh Nhi vừa mới đột phá đến cảnh giới Thực Khí, tham gia nhiệm vụ lần này nhất định sẽ vô cùng nguy hiểm!

- Linh Nhi và Kiều Trí đều đột phá đến Thực Khí rồi sao?

Phong Dương cố gắng ức chế sự kích động, cất lời nói:

- Tiểu đội tinh anh không nằm dưới trướng tiểu đội Thiên Tử, dựa vào đâu mà y đến đòi người?

Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng:

- Vây giết Huyết Dạ ở U Linh cốc?

Phong Dương nghiến răng nói:

- Thái độ của Mục Thừa rất cao ngạo, với tính cách của huấn luyện viên Lâm, đương nhiên là không chịu nổi. Anh ấy chỉ mới nói một câu không cho Mục Thừa mang người đi, bèn bị một tên bên cạnh Mục Thừa đánh bị thương! Lúc đó Tiểu Thu suýt nữa lao ra đánh nhau với Mục Thừa, nhưng bị huấn luyện viên Lâm ngăn lại.

Sắc mặt Tiêu Dương lạnh lùng tối sầm lại.

Hắn biết lúc đó Lâm Tiểu Thảo nghĩ gì, nhất định không dám để Tiểu Thu ra tay. Nếu không, để Mục Thừa phát hiện ra sự bất thường của Tiểu Thu, có lẽ còn có việc phiền phức hơn.

- Dẫn tôi đi gặp Tiểu Thảo.

Tiêu Dương không hề do dự, lập tức quay người bước khỏi phòng.

Đám người đi thẳng đến bệnh viện.

Khi Tiêu Dương bước vào phòng bệnh, trên giường bệnh trắng toát, Lâm Tiểu Thảo vẫn đang ở trạng thái hôn mê. Tiểu Thu và Dương Hoàn Nghị đứng bên cạnh. Thấy có người bước vào, Dương Hoàn Nghị ngẩng đầu, sau khi hơi ngạc nhiên, lập tức lộ vẻ mừng rỡ và xúc động, y lao ra nói: - Tiêu Dương! Mau cứu lấy thiếu gial

Ánh mắt Tiêu Dương lóe lên vẻ lạnh lùng.

- May mà tôi về kịp thời, nếu không, cả não bộ của Tiểu Thảo đã bị phá hủy, dù không chết, cũng trở thành người thực vật.

Họ chỉ nhìn thấy Tiêu Dương bắt mạch cho Lâm Tiểu Thảo, chứ không hề biết rằng Tiêu Dương đã chữa trị cho Lâm Tiểu Thảo.

Dương Hoàn Nghị lập tức căng thẳng nhìn Tiêu Dương.

- Thế nào rồi?

Đứng dậy.

Vẻ mặt Tiêu Dương càng bình tĩnh hơn.

Đó là sự bình tĩnh trước cơn bão tố, mặt hồ yên lặng, không hề gợn sóng.

Nội khí của hắn đi vào trong cơ thể Lâm Tiểu Thảo, cơ thể Lâm Tiểu Thảo quả thực không bị thương, nhưng não của y đang bị một luông sức mạnh tinh thần kỳ lạ tấn công.

- Hừi

Tiêu Dương hơi nhắm mắt, thanh Hư Kiếm đang lơ lửng trong não bỗng chấn động.

Một luồng lực kiếm đạo dồn vào trong não Lâm Tiểu Thảo, đánh sạch không còn vết tích luồng tinh thân kỳ dị kia.

Nếu nói về đòn tinh thần, trên thế gian này đâu có một đòn nào sánh được với Hám Đạo Thuật?

Dù thủ đoạn của tên đó khiến cho những bác sỹ bình thường không xử lý được, nhưng với Tiêu Dương chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.

Chưa đến ba phút, Tiêu Dương đã diệt trừ sạch sẽ luồng tinh thần kỳ dị trong đầu Lâm Tiểu Thảo, rồi cẩn thận chữa trị những nơi Lâm Tiểu Thảo đã bị tấn công, sau đó thu tâm trí lại, bỏ bàn tay đang bắt mạch cho Lâm Tiểu Thảo ra.

- Chúng tôi đưa thiếu gia đến bệnh viện, bác sỹ chẩn đoán rằng, não của thiếu gia đã bị một đòn tấn công rất mạnh, giờ đang hôn mê, đầu óc cũng không tỉnh táo. Dù tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng rất khó tỉnh dậy.

Dương Hoàn Nghị đau lòng:

- Khi thiếu gia mới bị tấn công, vết thương không có gì nghiêm trọng. Nhưng sau khi Mục Thừa rời đi, thiếu gia bỗng ngất đi.

Dương Hoàn Nghị nói đầy căm phẫn, y trâm giọng:

- Tên thuộc hạ của Mục Thừa rất giỏi tấn công tinh thần.

Tiêu Dương sâm mặt, nhanh chóng bước đến, nhìn sắc mặt của Lâm Tiểu Thảo rồi lập tức giơ tay ra bắt mạch.

Có lẽ tên Mục Thừa kia muốn đối phó với hắn, thấy hắn không có mặt ở đó nên để lại một đòn trên người Lâm Tiểu Thảo!

Hành động của tên này không chút sợ sệt, kiêng nể gì.

Không coi Tiêu Dương ra gì.

- Xem ra lần này tôi và tiểu đội Thiên Tử gây thù kết oán thật rồi. Tiêu Dương càng trở nên lạnh lùng, gương mặt càng bình tĩnh.

- Tiểu Thảo không sao nữa rồi.

Tiêu Dương hít sâu vào một hơi, nhìn sang Lâm Tiểu Thảo:

- Có lẽ sẽ tỉnh lại nhanh thôi.

Nghe vậy, Dương Hoàn Nghị ngớ người.

Không phải y không tin Tiêu Dương.

Chỉ là, trước khi Tiêu Dương đến, thậm chí các bác sỹ đã đưa ra kết luận tuyệt đối, cả đời này Lâm Tiểu Thảo cũng chưa chắc tỉnh lại được nữa. Giờ đây Tiêu Dương chỉ cần bắt mạch, mà có thể khiến Lâm Tiểu Thảo tỉnh lại được sao?

Dường như chứng minh cho lời của Tiêu Dương, vừa dứt lời, trên giường bệnh, ngón tay của Lâm Tiểu Thảo chợt động đậy.

- Anh ấy tỉnh lại rồi!

Phong Dương nhìn thấy ngón tay của Lâm Tiểu Thảo, hai mắt sáng lên, vội nói.

Đám người vội nhìn vê phía đó.

Quả nhiên, mắt Lâm Tiểu Thảo rung rung, rồi châm chậm mở ra.

Tỉnh lại thật rồi!

Dương Hoàn Nghị mừng rỡ khôn cùng, lao lên:

- Thiếu gial

Lâm Tiểu Thảo ngồi dậy trên giường bệnh. Vốn y không bị thương ở đâu cả, chỉ là tinh thần bị tấn công, giờ đây được Tiêu Dương giải cứu, y có thể hồi phục rất nhanh.

- Tôi bị làm sao thế?

Lâm Tiểu Thảo hơi mơ hồ, một lúc lâu mới tỉnh ra:

- Đúng rồi, Linh Nhi đâu? Bị tên khốn đó dẫn đi rồi sao?... Anh Tiêu?

Lâm Tiểu Thảo nhìn thấy Tiêu Dương.

- Tiểu Thảo, cậu vừa hồi phục, còn phải tĩnh dưỡng một hai ngày.

Tiêu Dương nhìn Lâm Tiểu Thảo rồi mỉm cười, quay sang nhìn sang Diệp Tang, ánh mắt mang theo câu hỏi.

Mấy ngày này, Diệp Tang và Tiêu Dương ngày càng ăn ý, thấy vậy, Diệp Tang lập tức hiểu ý Tiêu Dương, cô nhẹ nhàng gật đầu.

- Đại tiểu thư, cô và họ đợi chúng tôi ở khách sạn nhé.

Tiêu Dương dặn Quân Thiết Anh.

Quân Thiết Anh gật đầu.

- Thầy, thế này là...

Phong Dương nhìn sang Tiêu Dương, một lúc lâu sau mới cắn răng nói:

- Thầy, nếu anh muốn tìm tên Mục Thừa để đòi người về thì hãy dẫn tôi theo! Mặc dù tôi không đánh lại được Mục Thừa, nhưng có thể làm việc vặt hoặc liều mạng.

Tiêu Dương lắc đầu cười: - Không ai cần cậu liêu mạng, mọi người ở lại đây đi.

- Anh Tiêu!

Đúng lúc đó, Lâm Tiểu Thảo đứng dậy trên giường, nói lớn:

- Linh Nhi và Kiều Trí là một thành viên của tiểu đội tinh anh chúng ta. Những ngày vừa rồi, chúng tôi đều sát cánh bên nhaul Giờ đây nếu anh Tiêu muốn đi đòi người một mình, chúng tôi ở lại đây đợi, thì còn ra thể thống đàn ông gì nữa! Còn ra một tập thể gì nữa! Dù chúng tôi không giúp được gì, chúng tôi cũng có thể hò reo cổ vũ phía sau anh Tiêu mài

- Đúng! Cùng lắm là đấu một mất một còn với tên Mục Thừa đó!

- Chỉ vì có cái lệnh bài Thái Tử tác oai tác quái thôi, nếu không y chẳng có quyền dẫn theo hai người Linh Nhi tham gia nhiệm vụ nguy hiểm đó.

Tất cả mọi người đều rất căm phẫn!

Trước đó linh hồn trung tâm của tiểu đội tinh anh chưa về. Giờ Tiêu Dương về rồi, mọi người đều bộc lộ sự bất mãn, phẫn nộ trong lòng!

Ánh mắt Tiêu Dương chầm chậm nhìn đám người, vẻ mặt vẫn lạnh lùng bình tĩnh, nhưng lòng lại rất ấm áp. Chỉ có cùng sát cánh bên nhau, cùng giúp đỡ nhau, mới có thể là một tiểu đổi thực sự!

Một tập thể vô cùng đoàn kết!

- Tiêu Dương, nghe họ đi, mọi người cùng ởi đi.

Quân Thiết Anh cũng xúc động bởi tình cảm của mọi người, bèn lên tiếng.

Tiêu Dương cũng không còn do dự nữa, cười ha ha nói:

- Được! Nếu đã vậy, lần này tiểu đội tinh anh chúng ta sẽ dốc toàn bộ sức mạnh, đánh về U Linh cốc, tìm tên nhãi Mục Thừa đòi lại người!!

Tên nhãi Mục Thừa?

Mọi người ngớ ra, một lúc lâu sau, Lâm Tiểu Thảo tỉnh ra, bèn cười hì hì, lòng đầy hào khí:

- Anh Tiêu, nếu như y không giao người ra thì sao?

Lâm Tiểu Thảo không để ý đến việc Mục Thừa mạnh đến đâu. Trong lòng y, không có việc mà anh Tiêu không làm được.

- Không giao người?

Tiêu Dương bĩu môi, ánh mắt đầy sát khí, nắm chặt tay:

- Xem tôi sẽ hành hạ hắn ta thế nào!
Bình Luận (0)
Comment