Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 613 - Chương 617: Chuyên Trị Các Loại Không Phục

Chương 617: Chuyên trị các loại không phục Chương 617: Chuyên trị các loại không phụcChương 617: Chuyên trị các loại không phục

- Chú Tiêu.

Kim Du Uyển vội gọi. Giờ đây, Đồ Hoa Vũ khiêu khiến hay tất cả mọi thứ khác, cô đều vất hết sang một bên. Kim Du Uyển kéo Tiểu Thanh chạy lên phía trước, vui mừng nói:

- Chú Tiêu, Tang Tang sư tỷ, hai người đều về rồi.

- Chú Tiêu?

Diệp Tang hơi ngớ người, quay mặt nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương cười nói:

- Đi thôi, vê đã rồi nói chuyện sau.

Sau khi về đến căn nhà gỗ của Kim Văn Tôn Tọa, Diệp Tang mới hiểu tại sao Kim Du Uyển lại gọi Tiêu Dương là "chú", trên suốt đoạn đường, Tiểu Thanh không ngừng nháy mắt với Kim Du Uyển. Kim Du Uyển mấy lần muốn nói nhưng lại ngừng.

Diệp Tang hơi nhíu mày:

Tiểu Thanh nhanh chóng kể về việc Đồ Vũ Hoa tới khiêu chiến!

Cuối cùng Tiểu Thanh nói.

Nếu là Diệp Tang trước đó, luận về đấu đá, có lẽ cũng không phải là đối thủ của Đồ Vũ Hoa. Nhưng từ sau khi uống "Sinh Linh Đan", giờ đây Diệp Tang cũng là Thực Khí Tam Vân Đại Viên Mãn. Cô tin rằng Đồ Vũ Hoa không phải là đối thủ của mình.

Nghe vậy, Kim Du Uyển cắn chặt môi, dường như hơi do dự.

Tiêu Dương nhìn sang Kim Du Uyển, thấy cô dường như còn đang do dự. Một lát sau, hắn bèn cười nói:

- Tiểu Thanh, Uyển Nhi, hai người cứ nháy mắt với nhau làm gì vậy?

- Hừ! Đánh không lại chú Tiêu, bèn lấy chị Uyển Nhi ra để xả hận.

- Ba ngày sau, chị Uyển Nhi phải quyết đấu với Đồ Vũ Hoa rồi.

Khi qua bãi tập, Tiêu Dương đột nhiên dừng bước, quay ra hỏi hai người.

- Hình như anh ta là Thực Khí Tam Vân Đại Viên Mẫn.

Vừa dứt lời, Kim Du Uyển bèn ngước lên nhìn Tiêu Dương.

- Đồ Vũ Hoa?

- Trước lần sát hạch để nhập tông, chẳng phải trong kiếm tông cũng rất nhiều người không phục chú hay Sao.

Tiểu Thanh tức giận giơ nắm đấm lên. Nếu cô đủ mạnh, có lẽ cô đã đấm vào mặt Đồ Vũ Hoa rồi.

- Uyển Nhi, không phải lo đâu.

Tiêu Dương nở nụ cười tự tin. Với thực lực hiện tại của hắn, chỉ một Đồ Vũ Hoa, hắn chẳng coi là gì. Huống hồ, Đỗ Vũ Hoa tìm Kim Du Uyển để đòi lại Hắc Long Kiếm, thanh kiếm đó đã bị hắn dung hợp với Khổng Tước Kiếm rồi.

Giọng điệu bình thản, nhưng lại ẩn giấu khí phách hơn người.

- Cháu đã hứa với Đồ Vũ Hoa sẽ tự đấu với hắn vào ba ngày sau... - Nhưng, chú Tiêu là một thần y! Chuyên trị các loại không phục!

Nghe Kim Văn Tôn Tọa nói vậy, vẻ mặt Kim Du Uyển trở nên âu sầu, đồng thời ánh mắt cô cũng hiện sự không cam tâm. Một lúc lâu sau, cô cắn răng nói:

Hai mắt Tiêu Dương như hai vì sao lấp lánh nhìn Kim Du Uyển, mặt cười nói:

Kim Văn Tôn Tọa lập tức quát, rồi nói lớn với Kim Du Uyển:

- Hồ đồi

- Khổng Tước Kiếm, có hai loại kiếm bí...

Chuyên trị các loại không phục!

- Với thực lực hiện tại của con, sao có thể thắng được Đồ Vũ Hoa?

Đúng lúc này một âm thanh trầm ổn vang ra từ căn nhà gỗ. Ngay lập tức, Kim Văn Tôn Tọa với một bộ áo dài màu vàng hiện ra, nhìn Kim Du Uyển với ánh mắt đầy yêu thương, rồi lắc đầu:

- Mặc dù con cũng đã đến Thực Khí Tam Vân, nhưng vẫn còn chưa tới Đại Viên Mãn như Đồ Vũ Hoa.

- Loại bệnh không phục của Đồ Vũ Hoa, chú Tiêu cũng sẽ chữa giúp cho.

Kim Du Uyển do dự một lát rồi cắn môi:

- Nhưng...

Có phải tự nhiên mà Kim Du Uyển gọi hắn là "chú Tiêu" đâu.

- Uyển Nhi, con nghe cho rõ đâu, mặc dù hai phe tả hữu trong Kiến Tôn bất hòa, cạnh tranh với nhau, nhưng không phải là muốn lấy mạng nhau! Nếu sử dụng kiếm bí, ngay bản thân con cũng không làm chủ được sức mạnh của nó. Huống hồ, bí mật của Khổng Tước Kiếm không thể để người khác biết.

- Khổng Tước Kiếm có hai loại kiếm bí?

Diệp Tang kinh ngạc, rồi quay ra nhìn Tiêu Dương. Cô cảm thấy, có lẽ đây là kiệt tác của tên này.

Lời quát của Kim Văn Tôn Tọa lập tức khiến Kim Du Uyển thấy rất ấm ức. Cô dịch bước chân, đứng sang bên cạnh Tiêu Dương, nắm lấy vạt áo của hắn. Trong lòng Kim Du Uyển, đã coi Tiêu Dương là "chú” của mình thật rồi. Giờ cha đang mắng cô, chỉ có chú mới ngăn được thôi.

Tiêu Dương thấy bộ dạng này của Kim Du Uyển, bèn thầm cười, quay ra nhìn Kim Văn Tôn Tọa, mỉm cười nói:

- Kim đại ca, anh đừng trách Uyển Nhi nữa, hiếu thắng cũng chưa chắc đã là không tốt. Hơn nữa, Uyển Nhi của tôi sao có thể kém hơn Đồ Vũ Hoa chứ.

Tiêu Dương nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Kim Du uyển.

Kim Văn Tôn Tọa cười khổ:

- Tiêu sư đệ, Uyển Nhi đâu phải là cậu, có thể đột phá đến Hóa Tượng một cách dễ dàng, lại... AI

Cần phải biết rằng, tính đến giờ, Kiếm Tông bồi dưỡng cả trăm năm, tu thân dưỡng tính, mới dần bồi dưỡng được chưa nổi một trăm vị Tôn Tọa.

Mạch Kiếm tôn lại xuất hiện một cường giả có thể sánh ngang với Hóa Tượng.

- Tiêu huynh đệ, cậu đúng là phúc tinh của mạch Kiếm Tôn chúng ta. Tang Tang giỏi về thủ đoạn ám sát, với thực lực hiện tại của cô ấy, giết một Hóa Tượng Nhất Biến cũng không phải là không thể.

Kim Văn Tôn Tọa cười ha ha rồi nhìn sang Tiêu Dương: - Tốt, tốt lắm!

Diệp Tang gật đầu.

Kim Văn Tôn Tọa không tin rằng Tiêu Dương chỉ đột phá một chút, y cảm nhận thấy rất rõ ràng rằng, thực lực của Tiêu Dương đã tăng nhanh.

Có lẽ không chỉ tăng một hai cảnh giới.

Cường giả Hóa Tượng cụ thể ở mức mấy biến, không thể nhận ra chỉ với bề ngoài.

- Quả nhiên là một yêu nghiệt.

Kim Văn Tôn Tọa xúc động.

Đồng thời, trong mắt lão có rất nhiều sự xúc động phấn chấn.

Mạch Kiếm Tôn xuất hiện một thiên tài như vậy, đương nhiên là một việc tốt.

- Ừm, Tang Tang, cô cũng là Thực Khí Tam Vân Đại Viên Mãn rồi sao?

Kim Văn Tôn Tọa nhìn sang Diệp Tang, cũng hơi ngạc nhiên. Hơn nữa, y có thể nhận ra rằng, Thực Khí Đại Viên Mãn của Diệp Tang chỉ còn cách Hóa Tượng một chút, có thể đột phá rất nhanh.

Tiêu Dương cười nhạt.

- Hơi đột phá một chút.

Khi vừa mới gặp Tiêu Dương, chỉ là Thực Khí Tam Vân Đại Viên Mãn, sau đó, mặc dù là Thực Khí Tam Vân Đại Viên Mãn, nhưng hắn đã đánh bại Hắc Bạch Tôn Tọa ở mức Hóa Tượng Cửu Biến, khi ở Tam Giác Vàng, Tiêu Dương đã là Hóa Tượng Nhất Biến, còn bây giờ... Kim Văn Tôn Tọa nhận ra rằng, khí tức của Tiêu Dương đã mạnh hơn nữa.

- Tiêu huynh đệ, cậu... cậu lại đột phá rồi ư?

Âm thanh của Kim Văn Tôn Tọa đột nhiên ngừng bặt. Lão kêu lên một tiếng, mắt mở to, dán chặt vào Tiêu Dương, y không thể tin nổi, âm thanh cũng run rẩy:

Nhưng Kim Du Uyển đứng bên cạnh Tiêu Dương không vui nổi, cô còn đang ấm ức kìa. Trong trận đấu với Đồ Vũ Hoa, nếu cha cô không cho cô sử dụng kiếm bí của Khổng Tước Kiếm, thì không thể đánh được Đồ Vũ Hoa.

Tiêu Dương cũng cảm nhận được tâm tư của Kim Du Uyển, hắn nhẹ nhàng võ vai cô, rồi mỉm cười nói:

- Chú vừa nói với cháu rồi, chú chuyên trị các loại không phục, đừng lo.

Kim Văn Tôn Tọa cười khổ lắc đầu:

- Tiêu huynh đệ, cậu cũng không phải chiều con nhóc này đâu, có lúc chịu thiệt thòi một chút cũng là việc tốt.

Tiêu Dương nhìn sang Kim Văn Tôn Tọa. Thường thì khi lão nói câu này, thật ra trong lòng lão còn chiều cô ấy hơn.

Nhưng Tiêu Dương không bao giờ thích chịu thiệt.

Cháu gái yêu quý của mình, đương nhiên cũng không được chịu thiệt.

- Chú có cách.

Tiêu Dương võ vào vai Kim Du Uyển, rồi cười nói: - Trong ba ngày, chú nhất định sẽ khiến cháu đánh bại Đồ Vũ Hoa một cách dễ dàng. Để y biết rằng, một Đồ Vũ Hoa mà dám đọ với Uyển Nhi của nhà chúng ta, đúng là sự khác biệt một trời một vực.

Lời "hào ngôn" của Tiêu Dương rơi vào tai Kim Văn Tôn Tọa, lão chỉ biết cười khổ. Tiêu Dương nói vậy, lão cũng không biết phải phản đối sa rao nữa, chỉ thâm lắc đầu. Lxo biết rõ thực lực của con gái mình. Thiên phú không thiếu, chỉ là thiếu thời gian rèn luyện.

Kim Du Uyển nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, chớp chớp mắt, đầy kỳ vọng.

Tiêu Dương mỉm cười, đúng lúc này hắn giở tay ra, giống như làm ảo thuật vậy. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một viên đan dược màu trắng. Ngay lập tức, mùi thơm lan tỏa ra khắp nơi, khiến người ta phấn chấn tinh thần.

- Đây là...

Kim Văn Tôn Tọa đột nhiên mở to mắt, nhìn chằm chằm vào viên đan dược màu trắng trong tay Tiêu Dương. Ngay lập tức, lão thở dốc, mặt đỏ lên, vô cùng kinh ngạc:

- Là Sinh Linh Đan! Không sai, nó là Sinh Linh Đan.

Sinh Linh Đan?

Tiêu Dương cũng không biết tên của loại đan dược này.

- Tiêu huynh đệ, cậu... Cậu...

Kim Văn Tôn Tọa đang định hỏi sao Tiêu Dương lại có loại đan dược quý giá này, nhưng lời đến miệng lại thôi. Có thể sở hữu loại đan dược này, đương nhiên là một tuyệt mật, không thể nói được.

Thấy Kim Văn Tôn Tọa xúc động như vậy, Tiêu Dương bèn hỏi:

- Văn đại ca, loại đan dược này tên là “Sinh Linh Đan”?

- Cậu không biết sao?

Kim Văn Tôn Tọa lộ vẻ khó tin, nhìn sang Tiêu Dương, nhìn sắc mặt không biết gì, lập tức lão bèn nói:

- Nếu tôi nhìn không nhầm, thì đây chính là "Sinh Linh Đan”, là một trong ba loại thân đan dùng để cứu mạng hoàn hồn. Trong khắp thiên hạ, chỉ có Dược Cốc mới chế luyện được, vô cùng quý giá!

- Nhưng Dược Cốc đã biến mất nhiều năm trước rồi, nên vô số đan dược quý giá cũng biến mất theo.

Tiêu Dương thầm nghĩ, chẳng lẽ Tiêu Tiên Nhân chính là người trong Dược Cốc đã mất tích đó sao? Nhưng dường như y nói mình là người của Thiên Tử Các mà.

- Không ngờ trong tay Tiêu huynh đệ lại có "Sinh Linh Đan". Điều này có nghĩa là có thêm một mạng sống nữa! Nghe đồn, chỉ còn một hơi thở cuối cùng, dù bị nội thương nặng đến đâu, Sinh Linh Đan cũng cứu được. Hơn nữa, Sinh Linh Đan cũng có tác dụng tăng nội khí.

Sự xuất hiện của Sinh Linh Đan khiến cho Kim Văn Tôn Tọa vô cùng ngạc nhiên.

- Có thể tăng cường nội khí thì đúng rồi.

Tiêu Dương đưa cho Kim Du Uyển viên "Sinh Linh Đan", rồi cười nói:

- Uyển Nhi, uống viên thuốc này đi.

- Đợi chút.

Kim Văn Tôn tọa lập tức giật mình, trừng to mắt nhìn Tiêu Dương:

- Tiêu huynh đệ, cậu... Cậu cho Uyển Nhi uống viên đan dược quý giá như vậy sao?

- Đúng thế. Tiêu Dương gật đầu, không hề quan tâm.

- Đây... Đây là Sinh Linh Đan đấy.

Kim Văn Tôn Tọa xúc động nói:

- Mặc dù uống xong có thể làm tăng thực lực, nhưng giữ nó lại còn có tác dụng lớn hơn.

Kim Văn Tôn Tọa đã nhấn mạnh sự quan trọng của Sinh Linh Đan rồi, nhưng dường như Tiêu Dương chẳng cảm nhận được. Viên Sinh Linh Đan trong tay hắn như một viên kẹo vậy, hắn cười hì hì đưa ra Kim Du Uyển:

- Chú cho cháu kẹo nè.

Kim Văn Tôn Tọa mắt chữ O miệng chữ A nhìn Tiêu Dương, một lúc lâu sau, bèn cười khổ lắc đầu, xem ra Tiêu huynh đệ cũng rất yêu quý Uyển Nhi.

Quả thật như vậy, đối với Kim Du Uyển, Tiêu Dương thật tâm quan tâm cho cô. Có thể để Kim Du Uyển đánh bại Đồ Vũ Hoa, đối với Tiêu Dương, có tặng cô ấy một viên Sinh Linh Đan, cũng chẳng đáng giá gì.

Lần này, Tiêu Dương đã hưởng thụ được cảm giác của một người bề trên.
Bình Luận (0)
Comment