Chương 620: Mời Tiêu Dương vê!
Chương 620: Mời Tiêu Dương vê!Chương 620: Mời Tiêu Dương vê!
Những thành viên của Thiên Long Tộc trong Thiên Thư Các cũng giống như Tôn Tọa trong Hộ Long Thế Gia, ít nhất cũng phải đạt cảnh giới Hóa Tượng. Luận về số lượng, Thiên Long Tộc của Thiên Tử Các đông hơn so với mạch Kiếm Tôn nhưng cũng chỉ có vài trăm thành viên mà thôi. Và phần lớn trong số họ đều có nhiệm vụ, phân tán ở toàn quốc, thậm chí ở khắp nơi trên thế giới.
Giờ đây số người còn lại ở trụ sở chỉ có hơn sáu mươi người. Cấp độ của họ từ Nhất Trảo đến Tam Trảo. Thành viên Thiên Long Tộc cấp Tứ Trảo trở lên gần như đã rất ít xuất hiện.
Khi Dịch Mộc đi vào phòng họp trên tâng thượng, những thành viên của Thiên Long Tộc tại trụ sở Thiên Tử Các gần như đã tập trung đầy đủ. Họ chào nhau, nhưng gần như ai nấy đều mang vẻ khó hiểu.
- Dịch Mộc, lại đây.
Đúng lúc này, một người vẫy tay với y. Dịch Mộc bước tới, ngồi bên cạnh người đó. Người ngồi cạnh y tên là Lý Trạch Dương, cũng là thành viên Thiên Long Tộc Tam Trảo. Giờ đây Lý Trạch Dương cũng đang không hiểu chuyện gì, quay ra hỏi Dịch Mộc:
- Dịch Mộc, anh biết lần này cấp trên gọi chúng ta tới đây có việc gì không?
Nghe vậy, Dịch Mộc xòe hai bàn tay ra rồi lắc đầu:
- Hôm nay tôi bị ông già Bạch Thiên Mệnh làm phiền cả ngày, đâu biết tin gì đâu.
- Dịch Mộc, Bạch Thiên Mệnh không phải là người bình thường, đắc tội với ông ấy cũng không tốt đâu.
Dịch Mộc nói:
Dịch Mộc chau mày, tức giận nói:
- Tôi biết chứ.
- Tôi cũng nghe được chút tin, Bạch Tư Lệnh tìm đến anh chẳng lẽ là vì chuyện của Tiêu Dương sao?
Khoảng mười phút sau, ở ngoài phòng họp, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên.
- Bạch Thiên Mệnh?
- Nhưng đuổi Tiêu Dương ra khỏi Thiên Tử Các, tôi cũng chỉ là làm việc theo mệnh lệnh mà thôi. Tên Tiêu Dương đó không có mắt, đắc tội với người khác, không trách được ai cả.
- Đúng thế.
Lý Trạch Dương hơi ngớ ra, ngờ vực hỏi:
Lý Trạch Dương nói.
Mặc dù đã nhận được thông báo họp, nhưng họ không biết rằng đây là lệnh của nhân vật lớn nào.
- Lão già Bạch Thiên Mệnh đó lắm điều quá. Nghe nói Tiêu Dương và cháu gái cháu trai của ông ta có quan hệ tốt. Ông ta còn muốn nhúng tay vào việc của Thiên Tử Các, và còn muốn tôi phải nể mặt ông ta nữa. Hừ.
Cánh cửa đẩy ra, một bóng người cao ráo bước vào.
Lý Trạch Dương gật đầu, không nhắc đến Tiêu Dương nữa. Xét cho cùng, trong mắt y, Tiêu Dương chỉ là một người không hề nổi bật. Hai người lại đoán về nội dung cuộc họp lần này.
Cả phòng họp lập tức trở nên yên lặng, ánh mắt của hơn sáu mươi con người đồng loạt nhìn về phía cửa.
- Rốt cuộc là có chuyện gì, mà phải kinh động đến cả Tiêu Kỳ. - Trong số những thành viên Thiên Long Tộc Tứ Trảo, thực lực của Tiêu Kỳ có lẽ có thể xếp top 10.
Một màn tính mịch.
Họ hít vào một hơi.
Tiêu Kỳ thu ánh mắt về, mọi người mới thấy lòng nhẹ nhõm.
Nhãn đồng tất cả mọi người đều co lại.
Tinh thân mọi người chợt run lên, cùng chăm chú lắng nghe.
- Tối nay gọi mọi người đến đây, chỉ có một việc.
Tiêu Kỳ điềm đạm cất tiếng:
- Là Tiêu Kỳ!
Tiêu Kỳ ngồi ở vị trí cao nhất, ánh mắt nhìn xung quanh. Ngay lập tức, mỗi người đều cảm thấy dường như có một luồng điện xẹt qua, khiến họ không tự chủ được phải run người. Dường như chỉ trong phút chốc, tất cả nội tâm đều bị Tiêu Kỳ dò xét một lượt vậy.
Mặc dù Tiêu Kỳ không cố ý để lộ khí thế của mình, nhưng đã khiến mọi người như đang ngước nhìn một đỉnh núi cao vậy.
Ngưỡng mộ.
- Sao lại là ông ta chứ? Lần trước Tiêu Kỳ xuất hiện ở trụ sở Thiên Tử Các, dường như là ba mươi năm trước, để bình định một trận nội loạn. Lúc đó, thực lực của ông ta cũng đã khiến người ta phải biến sắc rồi.
Ông bước về phía trước, mỗi bước đi như mang theo linh hồn của những người trong phòng họp, khiến tất cả mọi người đều phải chấn động.
Tiêu Kỳ mặc một chiếc áo dài màu nhàn nhạt. Mặc dù đã gần trăm tuổi, nhưng gương mặt ông vẫn như người trung niên.
Tất cả mọi người đều rất kinh ngạc. Tứ Trảo Thiên Long cũng chia ra rất nhiều cấp. Thực lực của Tiêu Kỳ có thể xếp vào hạng cường giả trong Tứ Trảo Thiên Long.
- Thiên Long Tộc, chuẩn bị tiếp nhận một thành viên mới.
Vừa dứt lời, đám người ồ lên.
Thiên Long Tộc nhận thành viên mới, gần như năm nào cũng có, đây đâu có phải là việc gì lớn.
Tối nay Tiêu Kỳ gọi tất cả mọi người đến đây, chỉ để thu nạp một người mới sao?
Lai lịch của người này bất phàm!
Trong đầu mọi người lập tức xuất hiện một suy nghĩ.
Chỉ có thể là nguyên nhân này thôi.
Tiêu Kỳ muốn tạo thế lực cho người mới đó, khiến cho người đó vào Thiên Long Tộc thật long trọng, nếu không, ông ấy cũng không làm quá như vậy.
Rốt cuộc đó là ai mà được Tiêu Kỳ xem trọng đến thế.
- Anh lập tức truyền lệnh tôi, thông báo cho mọi người, bảo Tiêu Dương của tổ Lam Chấn Hoàn chọn ngày vào Kinh.
Tiêu Kỳ điềm đạm nói:
- Vậy tốt lắm. Lần này Dịch Mộc gật đầu, ánh mắt có cả sự ngạo nghễ.
- Đúng vậy.
- Người của nhà họ Dịch sao?
Nghe vậy, Dịch Mộc hưng phấn, vội đứng dậy:
- Tiêu Kỳ đại nhân, là tôi.
Nếu vị thiên tài may mắn đó là của khu vực y quản lý, vậy thì địa vị của y nhất định sẽ tăng cao. Dịch Mộc cũng thầm thấy mình may mắn, ánh mắt đầy sự vui vẻ.
- Ừm.
Tiêu Kỳ gật đầu, nhìn Dịch Mộc.
- Anh tên là gì?
- Tại hạ họ Dịch, tên Mộc.
Dịch Mộc vội nói.
Tiêu Kỳ nhìn sang Dịch Mộc:
- Tổ Lam Chấn Hoàn thuộc về ai quản lý?
Tiêu Kỳ tiếp tục nói rất điềm đạm, y hỏi:
Tay Tiêu Kỳ gõ nhẹ lên mặt bàn vài cái. Phòng họp lập tức trở nên yên lặng, ánh mắt lại tập trung vào Tiêu Kỳ.
Lý Trạch Dương xúc động nói, Dịch Mộc bên cạnh cũng gật đầu.
- Chậc không biết là thiên tài nào được Tiêu Kỳ ưu ái vậy.
Trong phòng họp, tất cả mọi người đều lộ vẻ ngưỡng mộ. Họ có thể tưởng tượng rằng, người mới chưa vào Thiên Long Tộc đó về sau nhất định sẽ lên như diều gặp gió.
- Gì... Gì cơ!IITiêu Dương?
Dịch Mộc gật đầu theo bản năng, rồi lập tức lòng cả kinh. Y ngước mắt, nhãn đồng mở to, lòng có một dự cảm không lành. Cảm giác lạnh tràn khắp cơ thể, miệng y run rẩy:
- Tiêu Dương nào cơ?
Tiêu Kỳ nhìn thoáng qua rồi điềm đạm nói:
- Là Tiêu Dương lực áp quần hùng trong trận Minh Châu.
Ngay lập tức, tất cả mọi người trong phòng họp đều biến sắc.
Minh Châu, lực áp quần hùng?
Đám cường giả Hóa Tượng này đều không coi trận đánh cướp ngọc tỷ truyền quốc kia là gì. Chỉ là lúc đó họ thấy không cần thiết phải phái cường giả Hóa Tượng tham chiến. Viêm Hoàng đông đến vậy, gân như mỗi ngày đều có không ít nhiệm vụ quan trọng. Nếu mỗi nhiệm vụ đều kinh động đến cường giả Hóa Tượng vậy thì chỉ với mấy trăm cường giả Hóa Tượng ở Thiên Long Tộc, chẳng thể đủ được.
Điêu đám người coi trọng là cách dùng từ của Tiêu Kỳ.
Dùng "Lực áp quần hùng" để hình dung Tiêu Dương, chẳng phải có nghĩa là địa vị của Tiêu Dương trong lòng ông ấy rất cao sao?
Giờ đây, sắc mặt Dịch Mộc đã hoàn toàn trắng bệch, hai chân run lẩy bẩy, hai tay đang cố chống trên mặt bàn...
- Hửm?
Tiêu Kỳ nhìn Dịch Mộc, hơi chau mày:
- Sao thế?
- Điều này...
Sắc mặt của Dịch Mộc không ngừng biến đổi, trong đầu đã đang tính toán đối sách, lòng y rất hối hận, nếu sớm biết vậy, vừa rồi đã đồng ý cho Bạch Thiên Mệnh rồi.
Chẳng lẽ Tiêu Kỳ đại nhân là do Bạch Thiên Mệnh mời đến sao?
Nhưng dù là Bạch Thiên Mệnh cũng đâu đủ tư cách mời Tiêu Kỳ đại nhân.
- Bẩm báo Tiêu đại nhân.
Đúng lúc này, một người đàn ông đối diện Dịch Mộc lên tiếng, nhìn sang Dịch Mộc rồi cười lạnh:
- Tiêu Dương đã bị Dịch Mộc đuổi khỏi Thiên Tử Các rồi.
Đúng lúc đó, một luồng sát khí lạnh như băng bao trọn lấy cơ thể Dịch Mộc.
Rầm!
Tiêu Kỳ đập bàn đứng bật dậy, ánh mắt lạnh lùng:
- Dịch Mộc, thật vậy sao?
Cơ thể Dịch Mộc run lẩy bẩy.
Trong nội bộ Thiên Long Tộc không phải rất hòa bình, cũng có mâu thuẫn, cũng có tranh đấu. Người vừa phát biểu là người từng xích mích với Dịch Mộc. Đương nhiên y sẽ không bỏ qua cơ hội này, ngay lập tức nói ra việc này, không để Dịch Mộc có cơ hội giấu nó đi.
Cắn chặt răng để chống đỡ cơ thể, Dịch Mộc gật đầu một cách khó khăn:
- Vâng... Vâng.
Âm!
Bị một nguồn năng lượng hùng hậu đè xuống, cơ thể Dịch Mộc đè nát chiếc bàn trước mặt, ngã ra mặt đất.
Cả phòng họp yên lặng như tờ.
Không ai biết tại sao Tiêu Kỳ lại xem trọng Tiêu Dương như vậy. Dù là cùng họ Tiêu, nhưng trong Thiên Tử Các đâu ít người họ Tiêu, cũng đâu thấy Tiêu Kỳ xem trọng họ.
Không ai dám lên tiếng.
Tiêu Kỳ đại nhân tức giận lôi đình, dù có giết Dịch Mộc ngay lập tức thì nhà họ Dịch cũng sẽ không vì một Dịch Mộc mà đắc tội với Tiêu Kỳ! Chưa nói đến thực lực đáng sợ của lão, thế lực đằng sau lưng Tiêu Kỳ càng đáng sợ hơn.
- Nguyên nhân.
Tiêu Kỳ lạnh lùng nói hai chữ.
Dịch Mộc run rẩy, âm thanh lắp bắp:
- Tiêu... Tiêu Dương làm càn, tấn công thành viên Thiên Long Tộc, còn thả một nhân vật quan trọng của tổ chức Huyết Dạ đi, phạm quy định của Thiên Tử Các... - Hừi
Tiêu Kỳ phất mạnh tay ai, bộp một tiếng, một bên mặt Dịch Mộc đỏ bừng lên.
- Giờ tôi đang tấn công anh, anh cũng đuổi tôi ra khỏi Thiên Tử Các sao?
Ánh mắt Tiêu Kỳ lạnh lùng nhìn Dịch Mộc.
- Không, không phải!
Dịch Mộc lắc đầu nguầy nguậy. Trước mặt Tiêu Kỳ, y không thể phản kháng, y chỉ vội lắc đầu, sợ rằng Tiêu Kỳ giận dữ giết mình mất. Y vội mếu máo nói:
- Là do hai anh em Khương Nguyên Kỷ và Khương Nguyên Nghĩa đề đạt yêu cầu, tôi, tôi làm việc theo quy định, không có ý mạo phạm đến Tiêu Dương... Tôi... Tôi...
Ánh mắt Tiêu Kỳ hết sức lạnh lùng:
- Khương Nguyên Kỷ? Là ai?
- Họ là thành viên Thiên Long Tộc Nhất Trảo.
- Nhất Trảo Thiên Long.
Tiêu Kỳ cười lạnh:
- Xem ra sau khi vào Thiên Long Tộc, không ít người càng ngày càng phách lối. Tùy tiện tấn công thành viên Thiên Long Tộc ư? Thành viên Thiên Long Tộc bất khả xâm phạm sao? Nếu không vừa mắt, tôi cũng sẽ ra tay thôi.
Tất cả mọi người đều câm như hết, không dám nói gì.
Dịch Mộc cũng run rẩy đứng đó đợi Tiêu Kỳ trút giận.
- Hai mệnh lệnh.
Tay Tiêu Kỳ ấn nhẹ vào mặt bàn, tiếp tục điềm đạm nói:
- Thứ nhất, hai người Khương Nguyên Kỷ và Khương Nguyên Nghĩa, từ hôm nay, bị đuổi khỏi Thiên Long Tộc, trở về tiểu đội, không được tham gia vào tiểu đội với điểm số top10, không có tư cách làm đội trưởng.
- Thứ hai.
Tiêu Kỳ lạnh lùng nhìn sang Dịch Mộc:
- Từ hôm nay trở đi, Dịch Mộc bị xuống cấp thành viên Thiên Long Tộc Nhất Trảo, và tôi cho anh một cơ hội, đích thân đi mời Tiêu Dương về!
Mời Tiêu Dương về?
Mặt Dịch Mộc xanh lét, ngay lập tức, cơ thể y run rẩy, y châm chậm gật đầu.