Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 619 - Chương 623: Chỉnh Phục Và Dị Biến

Chương 623: Chỉnh phục và dị biến Chương 623: Chỉnh phục và dị biếnChương 623: Chỉnh phục và dị biến

Trên bia mộ ghi lại không ít những sự việc liên quan đến Thiên Viêm Kiếm và Thiên Viêm Kiếm Tiên. Tiêu Dương cố né sự phấn chấn xúc động trong lòng, đọc từng chữ một. Ánh mắt hắn càng cháy bỏng, kỳ vọng.

- Thiên Viêm Kiếm là một thanh kiếm được cấu tạo từ một nghìn thanh kiếm.

Chỉ một điểm này thôi đã đủ khiến Tiêu Dương thèm khát.

- Hóa Tượng thiên biến, tương ứng với một nghìn Hóa Tượng Phụ Ảnh.

Tiêu Dương rất kỳ vọng, nếu hắn đến được cảnh giới Hóa Tượng Thiên Biến, thi triển một nghìn phụ ảnh, mỗi phụ ảnh cầm một thanh Thiên Viêm Kiếm, uy lực tấn công khủng khiếp đó, có lẽ ngay cả cường giả cảnh giới Phản Vũ cũng phải sợ.

- Đúng là nó rồi.

Tiêu Dương nắm chặt tay:

- Trên bia đá có viết. Thiên Viêm Kiếm Tiên năm xưa nhờ vào một ngàn thanh kiếm này, đánh bại không ít cường giả lúc đó. Giành được thanh kiếm này, tương đương với việc sở hữu cả ngàn thành kiếm. Ngàn thanh kiếm cùng xuất ra, nếu có thể hoàn toàn điều khiển được nó, một nghìn loại kiếm bí cùng xuất ra, sẽ làm chấn động thế gian.

Hít sâu vào một hơi.

Từ khi đọc được lời giới thiệu về Thiên Viêm Kiếm, lòng Tiêu Dương đã rất khát khao. Thậm chí hắn cảm nhận được rằng, Thiên Viêm Kiếm là để giành cho hắn.

- Đến lúc rồi.

Nhưng, Tiêu Dương vẫn phải cố.

Hắn phải ở vào trạng thái tốt nhất. Cơ hội chỉ có một lần. Nếu không thể giành dược Thiên Viêm Kiếm, hắn chỉ còn cách đi tìm một thanh kiếm khác. Hơn nữa còn chưa chắc đã tìm được một thanh kiếm vừa ý.

Khí phách ngập trời dồn thẳng lên người Tiêu Dương.

- Nếu giành được Thiên Viêm Kiếm, đầu tiên phải rút được thanh kiếm trước bia bộ. Hãy nhớ lấy, khi rút được thanh kiếm ra, phong ấn bị giải trừ, Thiên Viêm Kiếm sẽ được thả ra. Nếu không chinh phục được Thiên Viêm Kiếm, cả nghìn thanh kiếm sẽ biến mất ngay sau đó.

Hai tay nắm lấy chuôi kiếm, lập tức, một luồng khí lạnh thấu xương ùa ra.

Khoảng một giờ sau, Tiêu Dương dần mở mắt.

Tiêu Dương không vội rút kiếm ra, mà ngồi khoanh chân xuống đất.

Dựa vào thực lực Hóa Tượng thập ngũ biến của hắn, muốn chinh phục một thanh kiếm Kiếm Tiên từng sử dụng, độ khó của nó có thể tưởng tượng được.

Ngay lập tức, Tiêu Dương cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như đang nổ tung. Luồng khí tức cuồn cuộn đó khiến hắn gần như nghẹt thở. Kiếm ý ngút trời mang theo sự điên cuồng, như kiếm thế hàng nghìn năm bị dồn ép giờ đây đang trào ra.

Hắn đứng bật dậy, cơ thể bước về phía trước, đến trước mặt thanh kiếm đang được cắm nghiêng trên mặt đất.

Lao thẳng lên người Tiêu Dương. Khí lạnh của kiếm.

Âm!

Tiêu Dương cắn chặt răng, thanh kiếm trong tay hắn được rút lên từng tấc một. Lưỡi kiếm dần hiện ra.

- Lên!

VùiI

Đây là cơ hội duy nhất.

Ánh sáng vòng cung lao lên. Hai tay Tiêu Dương giơ Thiên Viêm Kiếm lên cao. Giờ đây, trong sơn cốc bỗng phát ra một tiếng nổ đỉnh tai. Một luồng hơi thở khiến người ta run rẩy trào ra.

Mắt Tiêu Dương mở to, gương mặt co quắp, toàn thân đang chịu đựng sự đau đớn tột độ. Nhưng hai tay hắn vẫn không buông.

Trong sơn cốc, chín trăm chín mươi chín thanh kiếm cùng bay ra, cộng thêm thanh kiếm trong tay Tiêu Dương.

Cảnh tượng vừa Tiêu Dương tưởng tượng giờ đã hiện ra trước mắt hắn.

Vùi! Vùi Vùi Vùi

Đến kiếm cũng không rút được ra, thì sao chinh phục được Thiên Viêm Kiếm.

Một luồng ánh sáng bạc xẹt ra.

Dường như một âm thanh rồng ngâm đang vang vọng trong không gian Kiếm Trủng. Cả không gian như rung lên.

Thiên Viêm Kiếm đã hiện hữu.

Tiêu Dương đứng vững, gương mặt đỏ au, hai tay nắm chặt lấy chuôi kiếm. Luồng sức mạnh toát ra từ lưỡi kiếm đã khiến hai tay Tiêu Dương bật máu.

Tiêu Dương dồn sức, một luông sức mạnh dồn từ đan điền lên, lan đến tay hắn.

- AI

Đây là một thanh kiếm trong số Thiên Viêm Kiếm.

Ngàn kiếm cùng bay.

Sự hoành tráng của cảnh tượng này khiến người ta phải thốt lên, rung động không thôi.

Giờ đây, nhìn số kiếm đang bay rợp trời, lòng Tiêu Dương bỗng dâng trào một niềm bất lực.

Một thanh kiếm, hắn đã không khống chế nổi.

Giờ đây nghìn kiếm cùng bay, hắn phải chinh phục thế nào đây?

Tiêu Dương không có chút tự tin nào.

Thiên Viêm Kiếm trong tay hắn đã muốn động đậy. Vèo một cái, nó lao theo đường kiếm của đám kiếm kia, bay thẳng lên trời.

VùiI

Hai tay Tiêu Dương không buông ra, cơ thể hắn bị lôi lên theo, bay theo quỹ đạo của đám kiếm. Cơ thể hắn bay nhanh, và ngày càng nhanh, ngày càng nhanh.

Không phải ai cũng đủ khả năng sở hữu nó.

Thần Kiếm cũng có sự kiêu ngạo của Thần Kiếm. Khó như lên trời.

Khó.

Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn chinh phục ta ư?

Thiên Viêm Kiếm là Thần Kiếm có linh tính. Giờ đây nó đang dương dương tự đắc, khiêu khích, trêu tức Tiêu Dương.

Nó... Muốn thoát ra.

- Không chịu nổi nữa rồi... Không! Nhất định phải cố chịu.

Tiêu Dương cố gắng hết sức nghiến chặt răng để kiên trì. Nhưng không thể ngăn được Thiên Viêm Kiếm rời khỏi tay hắn.

Hắn biết rằng, nếu thanh kiếm này rời khỏi tay hắn, vậy thì cả nghìn thanh kiếm sẽ biến mất, còn hắn, sẽ về tay không.

Nhưng lực bất tòng tâm.

Ánh mắt Tiêu Dương lóe lên sự tiếc nuối.

Vùi

Bỗng nhiên Thiên Viêm Kiếm phát ra một tiếng động.

Đây dường như là một tiếng kêu đắc ý.

Chuôi kiếm bay nhanh, dần dần tuột khỏi tay hắn, từng tấc một.

Nếu vậy, thì Tiêu Dương phải chịu khổ rồi.

Thiên Viêm Kiếm như muốn đùa cợt hắn vậy, nó không hề để tâm đến hắn. Thiên Viêm Kiếm Tiên cũng không biết là Kiếm Tiên của thời đại nào. Thiên Viêm Kiếm bị phong ấn nhiều năm như vậy, khó được giải phóng, giống như một con ngựa hoang tuột cương vậy, đương nhiên nó sẽ rất điên cuồng.

Căng thẳng lo lắng nhưng không làm gì được.

Tiêu Dương mở to mắt, hai tay nắm chặt vào chuôi kiếm, không ngừng gào lên.

- Mẹ kiếp! Dừng lại! Dừng! Dừng!

Đối diện với sự khiêu khích của Thiên Viêm Kiếm, mắt Tiêu Dương lập tức như muốn nổ ra, lửa giận bốc lên.

- Trạng nguyên tao mà không đấu được với một thanh kiếm sắt vụn như mày sao?

Không biết Tiêu Dương lấy sức mạnh ở đây, nắm chặt lấy chuôi kiếm.

Chịu chết đi

Mắt Tiêu Dương trừng lớn, nhìn thanh Thiên Viêm Kiếm như nhìn kẻ địch vạn kiếp. Xung quanh, vô số thanh Thiên Viêm Kiếm đang lấp lánh, ánh sáng không ngừng rung động. Những đường kiếm lạnh lùng xẹt qua, dường như có thể cắt Tiêu Dương thành trăm nghìn mảnh bất kỳ lúc nào.

Đương nhiên, Tiêu Dương biết rằng những Thần Kiếm này không thể làm vậy. Chúng có linh tính, đều làm theo lời dặn dò của Thiên Viêm Kiếm Tiên, chỉ là để kiểm tra người đến lấy kiếm. Nếu người đến lấy kiếm không đủ tài, vậy thì, Thiên Viêm Kiếm sẽ thực sự trở thành thanh kiếm vô chủ, phân tán ở các góc trong thế giới, đợi người có duyên đến lấy.

Tiêu Dương dù không bỏ cuộc, sức mạnh của Thiên Viêm Kiếm vẫn thực sự cao hơn hắn, dù Tiêu Dương có nắm chắc đến đâu, chuôi kiếm vẫn thoát ra ngoài từng tấc... Vùi

Một luồng máu bắn ra từ tay Tiêu Dương, Thiên Viêm Kiếm bay hẳn ra khỏi tay Tiêu Dương, lao thẳng lên trời.

Mang theo tiếng hoan hô chiến thắng.

Vùi! Vùi! Vùi

Phía sau, vô số Thiên Viêm Kiếm trượt theo, hơn nữa, trước khi rời đi, chúng còn bay lòng vòng trên đầu Tiêu Dương, như thị uy vậy.

- Thiên Viêm Kiếm!

Tiêu Dương nắm chặt nắm đấm đầy máu, không cam lòng.

Đáng tiếc rằng, thực lực của hắn vẫn còn kém, nếu không nhất định có thể chinh phục Thiên Viêm Kiếm.

Nói cho cùng, vẫn là do hắn quá tham lam.

Thiên Viêm Kiếm, chỉ một thanh thôi cũng đủ làm hắn không thể chinh phục nổi, càng huống hồ đây là một nghìn thanh Thiên Viêm Kiếm. Điều này có khác gì châu chấu đá xe.

- Thiên Viêm Kiếm...

Tiêu Dương thất vọng nhìn cả nghìn thanh kiếm cùng bay, trong mắt đầy sự ngưỡng mộ và bất lực.

Cảm giác khi khống chế cả nghìn thần binh nhất định sẽ rất tuyệt vời.

Chỉ tiếc là hắn không có duyên...

- Không!

Tiêu Dương nắm chặt tay, mắt dính chặt vào phía cả nghìn thanh kiếm đang bay lượn.

- Duyên là phải do mình giành lấy!

- Trong thiên hạ không có việc gì đã được an bài!

- Ta tin rằng, nhân định thắng thiên.

Cơ thể Tiêu Dương lao bật lên phía trước, trong đầu lại xuất hiện một suy nghĩ.

- Thiên Viêm Kiếm, Viêm! Bản chất của Thần Kiếm là thuộc tính Hỏa.

Ánh mắt Tiêu Dương bình tĩnh:

- Có lẽ, mình có thể lợi dụng điểm này.

Trên người Tiêu Dương, có ngọn lửa "Hoàng" độc nhất vô nhị trên toàn thế giới.

Đây là ngọn lửa đầu thiên khi khai mở thiên địa.

- Tao không tin, với ngọn lửa của tao, mà không khống chế được mày.

Tiêu Dương chỉ còn cách cố hết sức.

Cơ thể Tiêu Dương bay nhanh lên, lập tức lửa tràn khắp cơ thể hắn, ngọn lửa "Hoàng" bay nhảy trong thiên địa.

- Đạn Chỉ Hỏa Tinh.

Vẻ mặt Tiêu Dương trở nên trang nghiêm, mười ngón tay búng nhẹ, những ngọn lửa bắn ra. Lập tức, đám lửa bay ra ngoài phạm vi của Thiên Viêm Kiếm, bao vây lấy hàng nghìn thanh Thiên Viêm Kiếm.

Ngay lập tức, Tiêu Dương cảm nhận được một cách rõ ràng rằng, cơ thể Thiên Viêm Kiếm đang run rẩy. Đó là sự cảm nhận bẩm sinh.

Giống như, một con dã thú đứng trước mặt 'vua" của nó, đều phải khuất phục.

- Có tác dụng.

Mắt Tiêu Dương chợt vui, một niềm hi vọng nhói lên.

- Có cơ hội sở hữu Thiên Viêm Kiếm rồi.

Chỉ cần lửa "Hoàng" có thể khắc chế được thuộc tính lửa của Thiên Viêm Kiếm, vậy thì, chúng có thể thuần phục trước hắn.

- Tỉnh Hỏa Liệu Nguyên.

Tay Tiêu Dương rung lên, lập tức lửa bắn ra tung tóe.

Vùi! Vùi! Vùi

Trong phạm vi của Thiên Viêm Kiếm lập tức trở thành biển lửa.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Dương sửa dụng toàn bộ ngọn lửa "Hoàng". Uy lực rất lớn, dường như có thể đốt cả một góc trời. Hàng nghìn thanh kiếm đều chạm phải lửa, dường như nó trở thành những ngọn đuốc lớn.

Cháy! Cháy!

Cháy!

Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào phía trước, đợi Thiên Viêm Kiếm phải thân phục.

Cố nén sự kích động trong lòng, kiên nhẫn chờ đợi.

Chưa đến phút cuối cùng, hắn không thể mất cảnh giác.

Có thể phát sinh việc ngoài mong muốn bất kỳ lúc nào.

Tiêu Dương dùng toàn bộ sức lực của bản thân để điều khiển lửa "Hoàng", khống chế hàng nghìn thanh kiếm đó. Giờ đây, dường như khoảng cách giữa cả nghìn thanh Thiên Viêm Kiếm và hắn ngày một gần hơn...

Đây là dấu hiệu của việc nhận Tiêu Dương làm chủ.

Tiêu Dương mở to mắt...

Bỗng nhiên, nhãn đồng Tiêu Dương mở to, hắn kinh ngạc nhìn cả ngàn thanh Thiên Viêm Kiếm trước mặt, thất thanh:

- Đây... Đây là...

Giờ đây, Thiên Viêm Kiếm, xảy ra dị biến thật rồi!

xin
Bình Luận (0)
Comment