Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 620 - Chương 624: Điều Tra!

Chương 624: Điều tra! Chương 624: Điều tra!Chương 624: Điều tra!

Dị biến!

Tiêu Dương trở nên căng thẳng, mắt dán chặt vào cả nghìn thanh Thiên Viêm Kiếm trước mặt, không bỏ qua bất kỳ sự khác thường nào.

Ngọn lửa đang có chiều hướng tắt dần.

- Thế là thế nào?

Tiêu Dương kinh hãi thất thanh. Đây là lần đầu tiên xảy ra việc này khi hắn sử dụng lửa "Hoàng". Lửa "Hoàng" đang dần ra khỏi tâm kiểm soát của hắn sao?

Nó đang yếu dần.

Tiêu Dương kinh ngạc nhìn phía trước, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lửa "Hoàng" xuất hiện lần đầu tiên là do Thất Diệp Huyết Hãn Thảo trong cơ thể hắn mang tới. Vốn nó đã rất thần bí, Tiêu Dương không thể hiểu nổi bản chất của nó.

Được lửa "Hoàng" ăn mòn và rèn giữa, phẩm chất của Thiên Viêm Kiếm sẽ nâng lên một tâng cao mới.

Nếu có được thanh thần kiếm này, Tiêu Dương tin rằng, dù có gặp phải đối thủ với thực lực như Khấu Khấu Tôn Tọa, không cần đến Tiêu Tiên Nhân, cũng không cần đến Hám Đạo Thuật, chỉ dựa vào thanh kiếm trong tay hắn là có thể đối phó được với y.

Tiêu Dương nắm chặt tay.

Ánh mắt Tiêu Dương lấp lánh.

Tiêu Dương bỗng phấn chấn:

Kẻ địch thật sự của hắn, người mà hắn sẽ phải đối mặt phút chót, nhất định là Tiên Nhân.

Lửa "Hoàng" trên hàng nghìn thanh kiếm đang yếu dần. Là Thiên Viêm Kiếm đang hấp thụ lửa "Hoàng”? Tiêu Dương hơi hoảng sợ, nếu vậy, Thiên Viêm Kiếm quá ư khủng khiếp. Bởi lẽ lửa "Hoàng" của hắn chưa từng gặp phải một thứ gì nó không đốt nổi.

Đương nhiên, nếu so sánh với Hộ Long Thế Gia đồ sộ, Khấu Khấu Tôn Tọa chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi.

- Còn một khả năng nữa, đó là lửa "Hoàng" đang chủ động ăn mòn Thiên Viêm Kiếm.

- Nhưng vừa rồi rõ ràng Thiên Viêm Kiếm đã bị lửa "Hoàng" khống chế rồi mà, sao có thể nuốt được nó chứ?

Giờ đây Thiên Viêm Kiếm đã là thân binh hiếm thấy trên thế gian. Nếu tăng thêm một cấp nữa...

- Không sao, chỉ cần có đủ thời gian, không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, mình có thể từng bước từng bước đánh bại họ.

Nếu đúng như vậy thật, thì đây sẽ là một việc tốt.

- Xây dựng lại... mạch Kiếm Tôn.

Chết, cùng lắm cũng chỉ hóa thành một nắm đất, bị nước cuốn đi.

Giờ đây, so với Tiên Nhân, hắn chỉ là một con kiến.

Dần dần... Tiến hóal

Vù! Vùi

Thân kiếm Thiên Viêm phát ra ánh sáng rực rỡi

Ánh sáng ngút trời.

Khi Tiêu Dương đang suy nghĩ, cả nghìn thanh Thiên Viêm Kiếm trước mắt đã rung động mạnh mẽ. Mỗi lần rung lên, ngọn lửa lại yếu đi một chút, dần dần, ngọn lửa tắt hẳn...

Đôi mắt yên tĩnh của Tiêu Dưỡng bỗng mở to, hắn ngẩng đầu, cơ thể lao thẳng lên trên bầu trời, mang theo khí thế như muốn so tài với bầu trời vậy.

Thiên Hoàng Kiếm, nhận chủi

Trên nền trời, năm luồng ánh sáng như cầu vồng hiện lên, nằm ngang lên trên thân Thiên Hoàng Kiếm.

Dị biến!

Cả nghìn thanh Thiên Hoàng Kiếm bắt đầu dung hợp, rất nhanh nó trở thành năm trăm thanh thần binh. Đột nhiên, một thanh kiếm trong số đó lao lên trời, phát ra ánh sáng trắng chói lòa, giống như đây là chủ của nghìn thanh kiếm vậy. Vài trăm thanh Thiên Hoàng Kiếm còn lại vây quanh nó, rồi từng thanh một bay lên trời.

Dung hợp.

Cả nghìn thanh Thiên Hoàng Kiếm, đến cuối cùng, chỉ còn lại một thanh kiếm khổng lồ cao đến ba trượng.

Ánh mắt Tiêu Dương xúc động nhìn Thiên Viêm Kiếm. Không, từ giờ trở đi, Tiêu Dương đã đặt tên nó là "Thiên Hoàng Kiếm', đây là Thiên Viêm Kiếm siêu cấp được rèn đúc bởi ngọn lửa "Hoàng".

Tiêu Dương nhắm chặt mắt. Một lát sau, cơ thể hắn bay lên, vọt nhanh về phía trước, đứng giữa trung tâm của nghìn thanh kiếm. Ngay lập tức, nghìn thanh Thiên Hoàng Kiếm vây lấy Tiêu Dương, ánh sáng kiếm dần trở nên chói hơn.

Thiên Hoàng Kiếm muốn nhận chủ rồi.

Một tiếng gọi phát ra từ nội tâm Tiêu Dương.

- Thiên Hoàng! VũI

Tay Tiêu Dương bắt lấy, lập tức, thần binh trước đó còn chống đối lại hắn giờ đã hóa thành một, ngoan ngoãn hạ xuống dưới tay hắn, và lập tức trở thành một thanh kiếm với kích thước như bình thường.

Tiêu Dương cầm kiếm, xẹt qua không trung.

Đường cong của kiếm hiện lên, một lát sau, dường như có một con phượng hoàng đang bay cùng kiếm, phát ra khí thế lớn mạnh mà thần bí.

Mạnh!

Mạnh quái

Giờ đây, trong lòng Tiêu Dương tràn đầy cảm giác này. Dường như sau khi cầm được Thiên Hoàng Kiếm, thực lực của hắn đã lên một tâm cao mới.

- Kiếm pháp tốt phải cần có một thần kiếm tốt để sử dụng, mới phát huy được uy lực mạnh nhất. Dù sắt thường cũng hóa được thành thần binh, nhưng thần binh có thể phát huy uy lực vượt qua cả thần binh.

Tiêu Dương ngẩng đầu cười: Sau khi nhận chủ, thân binh có thể nhập vào cơ thể chủ. Đây cũng là lý do tại sao Tiêu Dương muốn có được thần binh. Có thần binh, thực lực gia tăng, sử dụng cũng tiện lợi hơn. Đặc biệt là hắn luôn phải ở trong thành phố, mang theo kiếm bên mình quá phiền hà.

Tiêu Dương thu tay về, cả trăm thanh Thiên Hoàng Kiếm lập tức bay về phía tay Tiêu Dương, biến mất trong lòng bàn tay hắn.

- Ba ngày, có lẽ chỉ còn lại một ngày

Có được thần binh này, giống như hổ thêm cánh.

Dù Tiêu Dương có điềm tĩnh đến đâu, tâm lý có tốt đến mấy, giờ cũng trở nên phấn chấn.

- Đây là uy lực của Thiên Hoàng Kiếm.

- Không, có lẽ là chưa tới 1/10. Càng đến cuối cùng, kiếm càng nhiều, uy lực sẽ tăng lên khủng khiếp.

- Đến bao giờ mới có thể đạt tới cả nghìn thanh kiếm cùng xuất phát.

Tiêu Dương rất kỳ vọng, mắt nhìn sang một gò núi bên cạnh, miệng nhếch lên, cánh tay giơ lên.

- Kiếm kích.

Vù vù vùi

Một trăm thanh Thiên Hoàng Kiếm lập tức phá không lao ra, giống như phượng hoàng gào rít, mang theo uy lực kinh khủng, chớp mắt đã tấn công tới gò núi đó.

Một tiếng nổ long trời lở đất, khói bay nghi ngút.

Chỉ một lát sau, khi tiêu Dương nhìn qua đó, hắn cũng phải hít vào một hơi.

Phía gò núi đã xuất hiện một cái hang rất sâu hun hút.

Tiêu Dương thầm nói:

- Với thực lực hiện tại của mình, chỉ có thể phát huy được 1/10 uy lực của nó.

Thanh Thiên Hoàng Kiếm trong tay được vất lên trời, hai tay Tiêu Dương giơ ra. Ngay lập tức, Thiên Hoàng Kiếm chia làm hai, hắn lại lẩm nhẩm, hai chia làm bốn, bốn chia làm tám. Một lát sau, trên đỉnh đầu Tiêu Dương đã có một trăm thanh Thiên Hoàng Kiếm.

Vùi

Tiêu Dương cầm kiếm nhìn xung quanh. Giờ đây hắn thật sự muốn tìm một đối thủ để thử uy lực của thanh kiếm trong tay hắn.

- Có Thiên Hoàng Kiếm, uy lực của Thanh Liên Kiếm Ca nhất định sẽ mạnh hơn gấp nhiều lần.

- Ngày cuối cùng, mình cũng không tìm cơ ngộ khác nữa.

Tiêu Dương tự nói:

- Trong không gian Kiếm Trủng rất thích hợp để cảm ngộ kiếm đạo. Thời gian có hạn, dùng nó để nghiên cứu cách sử dụng của Thiên Hoàng Kiếm đi.

kNN —

Khi Tiêu Dương đang yên tâm luyện kiếm, Minh Châu đã suýt nữa bị cày ba tấc đất rồi.

Tìm cả thế giới mà vẫn không tìm thấy Tiêu Dương.

Không chỉ Dịch Mộc, ngay cả những người của tiểu đội tinh anh cũng vô cùng lo lắng.

Không ai biết Tiêu Dương đã đi đâu. Mọi người hỏi Quân Thiết Anh, Quân Thiết Anh chỉ trả lời điêm đạm rằng, sau khi về, cô cũng không gặp Tiêu Dương. Với mối quan hệ giữa Quân Thiết Anh, Tiêu Dương và Diệp Tang, đương nhiên là Quân Thiết Anh biết về thân phận của họ trong mạch Kiếm Tôn. Nhưng cô không nói đến điều đó, là vì không muốn người khác biết. Nếu người khác biết chắc chắn sẽ mang lại tai họa cho mạch Kiếm Tôn.

Dịch Mộc như phát điên.

Tiêu Kỳ đã thông báo với y mấy lần rồi. Nếu một ngày nữa mà vẫn không tìm được Tiêu Dương, thì Dịch Mộc sẽ phải chuẩn bị cút khỏi Thiên Long Tộc!

Dịch Mộc kinh hãi vô cùng. Mặc dù y từng cầu cứu gia tộc, nhưng địa vị của y trong gia tộc không cao, nếu so sánh với một cường giả như Tiêu Kỳ, gia tộc của y sẽ không ngại để Dịch Mộc rời khỏi Thiên Long Tộc.

Không còn sự lựa chọn nào khác.

Chỉ có thể tìm Tiêu Dương.

Tìm một cách điên cuồng.

Một nhóm khác cũng đang tìm kiếm, là ở dưới một vực sâu vài nghìn trượng tại Tam Giác Vàng.

Trong vực sâu đen tối, có mấy bóng người lướt qua.

Tổng cộng mười người.

Ba Tôn Tọa của Thần Tiên Môn, ba Tôn Tọa của Lưu Tinh Tông, còn lại Côn Tông và Kích Tông mỗi bên có một người.

Cuộc tranh giành Tử Tiên Hoa ở Tam Giác Vàng sau khi trở thành trận chiến tranh giành Thiên Tiên Hoa, chiến cục đã vượt ngoài tâm dự liệu của tất cả mọi người.

- Ngoài hai đại Tôn Tọa của Côn Tông và Kích Tông đã dẫn đệ tử rời đi, đệ tử hai tông chúng ta gần như đều đã bị thế lực thần bí ám sát. Chỉ có vài người thoát thân được.

Một vị Tôn Tọa Lưu Tinh Tông nhìn hai vị Tôn Tọa của Côn Tông và Kích Tông một cách lạnh lùng. Nếu nói họ không hận và trách tội người của Côn Tông và Kích Tông là điều không thể. Nhưng, đệ tử hai tông thoát được ra ngoài cũng đã nói, trước khi Tôn Tọa của Côn Tông và Tinh Thần rời đi, họ đã khuyên đệ tử của hai tông nhanh chóng rời khỏi đây. Chỉ là họ không tin, nên đã bị phục kích.

Nếu có trách cũng không trách được người ta.

- Nhìn những thi thể này không thể nhận ra được điều gì.

Một vị Tôn Tọa Thần Tiên Môn lạnh lùng nói:

- Thi thể nát bét, và đều là gã từ trên cao xuống, mặt mũi nhìn còn không rõ, sao đoán được họ chết do võ công gì. Giờ đây manh mối duy nhất là Tinh Thần Tôn Tọa và Thiên Kiêu Tôn Tọa.

Tất cả mọi người đều nhìn sang hai vị Tôn Tọa của Kích Tông và Côn Tông.

- Chỉ hai người họ mới biết chuyện gì xảy ra sau đó. Sau khi người tên Tiêu Dương vào hang đá, trong hang đá còn có ai nữa? Sau khi họ đuổi tới, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao những Tôn Tọa mạnh nhất của hai tông chúng ta đều đã chết. Tiêu Dương rốt cuộc chết chưa? Những điều này đều cần Tinh Thần Tôn Tọa và Thiên Kiêu Tôn Tọa giải đáp.

- Nhưng, các người lại cùng đưa tin rằng, hai vị Tôn Tọa đều đã bế quan!

Y lạnh lùng nhìn hai vị Tôn Tọa:

- Ta nghĩ, hai người nên đưa ra một lời giải thích. - Chẳng có gì để giải thích cả.

Hai vị Tôn Tọa của Kích Tông và Côn Tông đến đây vốn chỉ để giả bộ chút mà thôi. Giờ lại bị mấy vị Tôn Tọa thẩm vấn như vậy, đương nhiên sẽ rất khó chịu.

Đừng tưởng anh xếp hạng ở gần đầu, là đã thành sếp ở đây.

Dù là người xếp cuối cùng trong Hộ Long Thế Gia, khi dốc hết sức cũng đủ để khiến mấy vị trước mặt kinh sợ.

- Hai vị Tôn Tọa đã bế quan, người thần bí áo bạc đã không phải lần đầu tiên giết người của Hộ Long Thế gia ta rồi.

Vị Tôn Tọa Côn Tông lạnh lùng nói:

- Cả đệ tử Côn Tông của ta cũng đã bị giết nhiều lân. Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là phải điều tra ra thân phận của người áo bạc kia! Trong thiên hạ này, những thế lực dám chống đối lại Hộ Long Thế Gia ta không nhiều.

- Nghe nói, tên Tiêu Dương bị truy sát đó là một cao thủ dùng kiếm.

Bỗng, một vị Tôn Tọa Thần Tiên Môn yên lặng từ đầu đến cuố giờ cất tiếng.

Cao thủ dùng kiếm!

Trong vực sâu đen tối, bỗng nhiên, mấy vị Tôn Tọa đều phải giật mình.
Bình Luận (0)
Comment